Cảm xúc trong em
Đêm càng về khuya thì mọi thứ càng yên tĩnh hơn. Em muốn, muốn anh ở bên em ngay lúc này.
Anh này, có khi nào anh phát hiện ra em và anh giống nhau nhiều điểm không? Em hay suy nghĩ về chuyện của chúng ta nên em phát hiện ra nhiều điều lắm, có những thứ em không nghĩ nó trùng hợp đến như vậy nhưng thật sự nó đang diễn ra trước mắt chúng ta.
Này nhé, anh và em sinh cùng tháng ba. Anh trước em tám ngày và bốn năm, tuy khác cung nhưng dù sao em cũng sinh cùng tháng với anh và cùng thế hệ 8x. Anh đời giữa em lại là đời cuối…
Này nhé, anh nhát và em cũng nhát, em nhát lắm nhát hơn anh nữa – cái gì em cũng sợ hết à. Còn anh thì không thể sợ vì một người sợ đủ rồi giờ thêm anh nữa thì còn ai bảo vệ em đây.
Em muốn, muốn anh ở bên em ngay lúc này (Ảnh minh họa)
Này nhé, em hiền lắm còn anh thì cũng vậy. Anh luôn được mọi người quan tâm và giúp đỡ còn em thì chẳng biết sao nữa.
Này nhé, từ bé em và anh không có đi học mẫu giáo. Nhà anh nghèo nên không tiền học còn nhà em thì mẹ sinh baby nên em ở nhà trông em phụ. Thế là anh và em tuyển thẳng vào lớp 1 luôn ấy.
Video đang HOT
Còn nhiều điểm lắm à mà sao khi đặt tay lên bàn phím để gõ những dòng chữ ra mà giờ ngồi không biết nên đánh con chữ nào ra nữa. Viết về mình, viết về cảm xúc của mình thì khó hơn là cảm nhận một câu nói hay một bài hát nào đó.
Những ngày qua em nhắn tin cho một người xa lạ, cảm giác đầu tiên là gì anh biết không? Là “không thích” anh sẽ hỏi em “tại sao không thích mà cứ nhắn tin hoài” vì em đang làm một thử thách nhưng giờ thì chán rồi anh à nhắn tin cho người lạ ngày càng thấy “khinh” con người ấy hơn là thấy thích. Con trai bây giờ chẳng lẽ giờ đã tuyệt chủng hết, nói vậy hơi hóa vấn đề nhưng con người ấy có lẽ hết thuốc chữa trị căn bệnh “tham lam” của anh ta.
Đêm càng về khuya thì mọi thứ càng yên tĩnh hơn. Em muốn, muốn anh ở bên em ngay lúc này. Em lại mơ mộng nữa rồi, anh à cuối năm nay nhiều người đám cưới quá anh nhỉ. Chưa gì em đã nằm gọn trong tay ba cái đám cưới rồi ấy, thấy người ta đám cưới bản thân mình cũng thấy ham nhưng lại sợ vì em là vua hậu đậu mà mặc dù đang học cái ngành gọi là khéo tay nhất.
Cảm xúc hôm nay chắc có lẽ em đang viết nhật kí ấy, nó không có liên quan đến nhau cả, nó chỉ là những cảm xúc trong ngày em muốn lưu nó lại để khi nào qua giai đoạn này rồi và đọc lại nó xem em có những suy nghĩ khác không hay khi đọc lại rồi tự bảo “khùng quá”.
Những khi buồn em hay nghe những bản nhạc không lời vì nó giúp em nhẹ nhàng hơn, không suy nghĩ nhiều.
Theo Khampha
Anh mãi là của riêng mình em
Anh vẫn là anh, là anh mãi mãi của riêng mình em thôi người yêu à!
Vốn có những mùa đông, những mùa đông chỉ chui lọt qua kẽ nhỏ của mười ngón tay người ta đưa ra phía trước gương mặt gầy hao đầy gió lạnh lẽo, run rẩy, yếu đuối đến vô hồn.
Mỗi buổi chiều lúc nắng hoàng hôn loạng choạng đổ xuống đôi vai những thở than rệu rã, đường phố ngoài kia trượt dài trên mỗi bước chân vô định của thời gian, bóng con người ta cũng ngã nhoài xuống đất, chìm và tan đi trong sương đêm...
Ở một nơi nào yên lặng nào đó những con người đang yêu khóc giữa những cảm xúc cô đơn tràn về, nấc nghẹn giữa lúc trái tim thóp thoi - khao khát - cuồng quay - nhung nhớ.
Chẳng có lí do gì để chúng ta phải cách xa nhau cả (Ảnh minh họa)
Ở một nơi nào từng tiếng rên rỉ tái tê trong một góc phòng tối đen như vết mực tàu đổ loang khắp cả cuộc đời. Mùi tóc rối trộn với tâm thức khô khan, mùi sợ hãi quện lẫn với nỗi niềm tái tê không thể nào giấu nổi.
Chỉ là sự ích kỷ nhất thời bùng lên trong chốc lát, chỉ là những cái tôi cấu xé đi bao yêu thương mặn nồng bên ngày tháng. Chẳng có gì để chúng mình thấy cần thiết phải xa nhau, cũng chẳng có gì để chúng mình phải véo cào trong nhau những lời giận dỗi. Phải không?
Dẫu có mười mùa đông cũng chỉ vừa lọt qua kẻ tay chúng mình thôi, dẫu có mười lần tâm hồn trong hai chúng mình hóa làm băng - làm tuyết cũng chẳng thể nào đổi thay được tất cả số phận. Bằng chứng là hai đứa mình đã rất yêu nhau, yêu đến nỗi lúc giận dỗi cũng thấy càng thương nhau hơn gấp nhiều lần nữa.
Vậy tại sao chúng mình cứ phải cố gắng gieo rắc những hạt mầm khổ cực trên những ngọt ngào kia?
Một lần khép đôi mắt lại và nhẹ nhõm nắm lấy tay nhau cùng đi về cuối phố có được không?
Nơi những mùa đông sẽ được ủ ấm trong một chiếc chăn mềm mại. Và bốn cánh tay cột chặt đời hai con người vào nhau, bốn bàn chân đạp nát nhàu mọi khổ đau trong quá khứ, bốn con mắt tìm nhau thật trong sáng, hai đôi môi cắn chặt nhau không muốn xa rời.
Chẳng có lí do gì để chúng ta giận nhau, chẳng có lí do gì để chúng ta phải cách xa nhau cả.
Khi tình yêu thương đã đủ chín như mỗi trái mọng đầu cành, như vạt nắng vàng ươm ngủ trên từng bó rơm khô của mẹ ngày xưa, như mùa đông ngoan ngoãn trong cái cuộn vòng của một con mèo con nằm trong góc bếp quê mùa.
Anh sẽ dắt mình đi tìm em ở cuối con phố đó.
Đừng khóc nữa, đừng hờn dỗi nữa. Vì anh đang ở đây, ở đây ngay bên cạnh em. Vì anh vẫn là anh, là anh mãi mãi của riêng mình em thôi người yêu à!
Theo Khampha
Con dao hai lưỡi của tình yêu Thời gian có thể hàn gắn, đoàn tụ cho tình yêu nhưng đồng thời cũng tạo sự xa cách. Tôi quen anh do một người bạn của anh và tôi giới thiệu, anh sinh năm 1979 còn tôi sinh năm 1983. Lần đầu gặp anh, tôi thật sự ấn tượng với một người con trai to cao, mặt buồn rười rượi chất chứa...