Cảm thấy có lỗi với chồng vì trót qua đêm với người cũ
Khi em kể ra câu chuyện này, em biết nhiều người sẽ đán.h giá em là cô gái dễ dãi. Nhưng hiện tại em thật sự bế tắc, em không biết làm sao để thoát khỏi cuộc sống nhiều cạm bẫy, rối ren với tình cũ của mình được.
ảnh minh họa
Em năm nay 23 tuổ.i, đã lập gia đình được một năm. Trước đây, em có một cậu bạn học chung lớp với em chín năm liền và bây giờ đã là bạn được mười sáu năm. Em từng thích cậu ấy và em biết cậu ấy cũng thích em nhưng tình cảm đó chỉ dừng lại ở mức thích, dần dần các mối quan hệ của bọn em càng rộng và chúng em bắt đầu xa cách nhau. Hình ảnh cậu bạn ấy dần phai mờ theo thời gian.
Sau khi em lập gia đình, cuộc sống gặp quá nhiều khó khăn, trong những lúc khó khăn đó, mẹ đẻ em vô tình nhắc lại chuyện cũ về em và cậu bạn. Em bắt đầu bị ám ảnh từ đây và ngay cả trong giấc ngủ em cũng thường xuyên mơ thấy cậu bạn ấy, rồi những lúc rảnh rỗi em luôn nghĩ về cậu ấy.
Video đang HOT
Nhiều lúc em thấy thật sự mệt mỏi vì cứ nghĩ về một điều gì đó xa vời và cảm thấy thật có lỗi với chồng, nhưng em không thể điều khiển được cảm xúc của mình. Càng ngày em càng cảm thấy nhớ cậu ấy, nhớ đến mức độ cồn cào, nhớ đến day dứt.
Cách đây gần một tháng, chúng em liên lạc lại với nhau. Khi đó em đang xin phép chồng về quê nghỉ ngơi. Ban đầu là nói chuyện xã giao, sau dần là tình cảm. Bọn em thành thật với nhau vì em nghĩ chỉ có nói ra hết thì em mới thấy nhẹ nhàng được. Cậu ấy trách em ngày xưa vô tâm, không hiểu tình cảm của cậu ấy. Cậu ấy nói suốt sáu năm qua, cậu ấy không quên được em mặc dù đã có bạn gái.
Em biết cũng do hoàn cảnh cuộc sống mới tạo điều kiện cho em nghĩ về cậu ấy nhiều như vậy. Vợ chồng em không hợp nhau, thường xuyên cãi vã, gia đình chồng lại không quý em nữa. Bọn em gặp nhau, đi ăn uống và chúng em có uống bia. Trong hơi men chếnh choáng bọn em đã tìm đến nhau.
Có thể mọi người sẽ nghĩ em là mất nết nhưng khi say đâu có thể điều khiển được lý trí, nhất là trước người mà mình ngày đêm nghĩ đến. Bọn em bên nhau một đêm. Thật sự em đã ngủ rất ngon bên người ấy, khi tỉnh dậy cả hai đều khóc. Sau đó, chúng em thống nhất là không nhớ về nhau nữa, cũng không liên lạc. Buổi tối hôm đấy, em đã không nhớ gì nhưng em vẫn không thể nguôi được nỗi nhớ cậu ấy.
Em biết em sai rất nhiều, bây giờ em phải làm sao để quên được người đấy đây? Em không muốn cứ mãi nhớ về thứ không thuộc về mình, không muốn bị dày vò day dứt nữa, xin mọi người hãy cho em một lời khuyên để em biết mình phải làm gì với?
Theo ĐSPL
Em là người vợ đầu tiên
Nhớ hồi hai đứa dắt nhau ra tòa, anh còn thách thức em: "Thử rồi coi sau này em có tìm được ai hơn anh không? Có của quý trong nhà mà không biết giữ...".
Em cũng không kém cạnh: "Nếu lấy trúng thằng chồng như anh thì thà ở vậy cho sướng. Đàn ông gì đâu mà lười biếng...". Anh đáp trả: "Chuyện nhà cửa, cơm nước là của đàn bà, mắc gì anh phải làm?". Em vác mặt lên trời: "Vậy thì đừng có bắt em phải ra ngoài kiế.m tiề.n"...
Cứ lời qua, tiếng lại như vậy cho đến khi chị thẩm phán bực mình gắt: "Thôi, tôi quyết định xử cho hai người l.y hô.n. Vợ chồng gì mà cứ ăn miếng, trả miếng, chẳng ai nhường nhịn ai thì làm sao mà sống chung? May mà chưa có con chứ nếu không, hai người sẽ làm gương xấu cho con cái".
Vậy rồi hai đứa mình l.y hô.n. Năm đó anh 25 tuổ.i, còn em thì 23. Đành rằng cả hai đều muốn l.y hô.n nhưng khi điều đó thành sự thật thì anh cũng thấy chạnh lòng. Hai đứa mình có quá ít thời gian để nuôi nấng cho tình yêu đủ lớn trước khi thành chồng vợ. Cả hai dường như đều bị trúng tiếng sét ái tình nên cứ muốn lao vào nhau, muốn thuộc về nhau ngay những giây phút đầu tiên. Từ quen đến cưới vỏn vẹn 3 tháng, từ cưới đến l.y hô.n là 1 năm. Tổng cộng mình có 1 năm 3 tháng để trải nghiệm yêu đương, vợ chồng, ngắn ngủi quá phải không em? Đến bây giờ anh mới thấy nó ngắn ngủi chứ lúc chúng mình bất hòa, gây gổ thì anh thấy như thiên thu...
Dù vậy, anh cũng cảm ơn em, cảm ơn những năm tháng chúng ta là chồng vợ. Chính nhờ sự đổ vỡ ấy mà với cuộc hôn nhân sau này, anh đã biết nâng niu, trân trọng. Dù thỉnh thoảng vẫn mắc phải những lỗi lầm như khi xưa đã từng với em nhưng anh biết cách sửa chữa, khắc phục và trên hết, anh biết nhường nhịn để giữ bình yên cho nếp nhà của mình.
Cảm ơn em, người vợ đầu tiên của anh...
Theo VNE
Ấy vậy mà anh dám bỏ tôi để theo con mắm đó... "Anh nói thiệt, nếu em không thay đổi thì chắc là... ở giá luôn quá. Đàn bà con gái gì mà không có một chút duyên...". Mỗi lần nghĩ tới câu nói của Hưng là tôi thấy tức nghẹn. Anh ta đã chẳng từng là người đầu tiên, là người đã lấy mất đời con gái của tôi đó sao? Thế sao hồi...