Căm phẫn khi bố vừa mất, mẹ đã dẫn tình nhân về nhà
Mẹ nói sẽ thuê phòng trọ cho chúng tôi nếu chúng tôi không chấp nhận người đàn ông đó. Có lẽ, với chị em tôi sẽ là giải thoát, nhưng với vong hồn bố tôi đó là sự xúc phạm thô bạo. Họ ngang nhiên tình tự, ngả nghiêng ngay trong nhà của bố, ngang nhiên sống cùng nhau khi bố tôi cỏ chưa xanh mộ.
Tôi năm nay 20 tuổi hiện là sinh viên của một trường đại học trên địa bàn tỉnh, tôi có 1 em trai 15 tuổi. Bố tôi là người đàn ông hiền lành, tốt bụng, chí thú làm ăn và với chị em tôi, bố là người đàn ông vĩ đại nhất nhưng đôi khi bố lại nhu nhược, mềm yếu vì quá yêu mẹ. Còn mẹ như mọi người nói là một người phụ nữ đa tình, lẳng lơ, chẳng xem bố tôi ra gì. Tuổi thơ của chúng tôi lớn lên bên cạnh những câu chửi chồng của mẹ. Nào là anh là kẻ bất tài vô dụng; kẻ ăn bám vợ con; kẻ ngu đần vô học… mẹ dùng những từ ngữ thô tục, bất lịch sự và xúc phạm nhất để nói với bố, cho dù mẹ chỉ là nhân viên hành chính của một cơ quan nhà nươc. Còn bố có 1 cửa hàng kinh doanh sơn tương đối lớn, kinh tế trong gia đình một tay ông lo hết. Tôi vẫn còn nhớ, đã quá 3 lần mẹ có nhân tình bên ngoài bị bố phát hiện. Tức giận, đau khổ nhưng khi mẹ quỳ xuống xin lỗi thì bố lại bỏ qua. Bố nói để gia đình yên ấm, chị em tôi có đủ cả bố lẫn mẹ, đỡ bị bạn bè chê cười. Bố chấp nhận tất cả những gì thiệt thòi nhất mà những người đàn ông khác không thể chịu đựng để chị em tôi hạnh phúc, gia đình yên ấm. Chỉ có chừng đó thôi bố trở nên vĩ đại trong mắt chúng tôi cho dù người đời nói bố là thằng đàn ông hèn, nhu nhược.
Lớn lên, khi biết suy nghĩ, tôi vẫn thấy mẹ chẳng quan tâm đến gia đình chồng con, chỉ lo công việc và bạn bè. Chị em tôi chẳng mấy khi nói chuyện với mẹ; tất cả tâm tư tình cảm đều thổ lộ với bố. Bố trở thành người bạn lớn thân thiết của chúng tôi. Nhiều lần tôi phản ứng với mẹ vì những lời nói xúc phạm bố thì bố gạt đi nói “chuyện người lớn con không hiểu được đâu”. Tôi đành im lặng nhưng tôi hiểu thái độ của mẹ là coi thường, kinh thị bố. Tôi ghét mẹ vì điều đó, còn em trai tôi nói, “sau này sẽ không lấy người phụ nữ như mẹ làm vợ”.
Tai họa ập xuống gia đình tôi, bố bị tai nạn qua đời khi đi đưa hàng cho khách. Chị em tôi đau khổ vô cùng khi mất đi bố, mất đi người trụ cột, tâm sự. Còn mẹ, đau buồn đấy nhưng chỉ thoáng chốc. Bố tôi mất chưa đầy tuần, mẹ đã ra ngoài tụ tập bạn bè. Khi tôi góp ý mẹ nói phải đi để giải khuây còn nói chị em tôi cũng vậy, cứ ru rú trong nhà để buồn mà chết à. Tôi thấy nực cười với cách để tang chồng của người phụ nữ mà tôi gọi bằng mẹ. Tôi khinh bỉ, căm ghét người phụ nữ đó biết bao, bà chỉ đem lại đau khổ nhục nhã cho bố con tôi thôi.
Video đang HOT
Họ tình tứ, ngả nghiêng khi mộ bố tôi chưa xanh cỏ (ảnh minh họa)
Rồi tôi vừa đi học vừa phải cáng đáng tất cả mọi chuyện trong gia đình, từ chăm sóc em, hương khói và quán xuyến cửa hàng của bố. Còn mẹ tôi cứ tối ngày với những việc không tên bên ngoài. Thấy mẹ tôi đi về sớm tối, mải mê đi chơi, đi hát thâu đêm, hàng xóm xì xào, chỉ trỏ. Họ thương hại chị em tôi, thương cho bố tôi mới nằm xuống cỏ chưa xanh mộ mà mẹ tôi đã “trổ nghề”. Tôi nghe được những lời đó, góp ý mẹ thì mẹ nói “miếng lưỡi thế gian kệ họ. Ai chết thì chết rồi còn người sống vẫn phải sống tiếp. Cứ ngồi ủ ê, rầu rĩ, xõa tóc thờ chồng thì bố mày có sống lại được không”. Tôi phát dại khi nghe những lời vô tâm của mẹ, tôi hỏi mẹ trong nước mắt “mẹ có thương chị em con, thương bố không? Mẹ có nghĩ hành động việc làm của mẹ đang xúc phạm vong hồn bố không?”. Thì mẹ ngấm nguýt chửi tôi là trẻ con mà láo, rồi lại lấy xe đi. Giường như bà đi để cho “bõ” những ngày có bố tôi, phải kiêng nể, giữ ý. Có những hôm đi suốt 2 -3 ngày chẳng về nhà. Chị em tôi chán nản, thất vọng và thương bố vô hạn.
Khi bố tôi mất chưa đầy 6 tuần, mẹ công khai đi lại với một người đàn ông, trạc 50 tuổi. Ông ta là sếp của một cơ quan nhà nước, đã bỏ vợ. Và tôi còn nghe đồn mẹ và ông ta cặp kè từ khi bố tôi còn sống. Rồi mẹ ngang nhiên đưa người đàn ông đó về nhà ngủ qua đêm mặc kệ sự phản đối kịch liệt của chị em tôi. Sự việc chỉ dừng lại khi em trai tôi nói nếu mẹ đưa ông ta về nhà, em sẽ bỏ học đi bụi. Nhưng đến khi bố tôi vừa tròn 49 ngày, mẹ đưa hẳn người đàn ông đó về nhà chung sống, bà mạnh miệng tuyên bố “nếu tôi và em không chấp nhận thì chuyển về quê sống với bà nội”. Hàng xóm dị nghị, chê cười, họ nói bố tôi vô phúc, chết rồi cũng chẳng được yên; nói mẹ tôi lăng loài, đĩ thõa… những lời nói của họ đúng nhưng thật sự quá mức chịu đựng của chị em tôi. Hai chị em chẳng dám ra ngoài đường vì xấu hổ, ngoài đi học, chúng tôi chỉ quanh quẩn ở nhà và cửa hàng của bố. Nhiều người ác ý còn vào giả mua hàng để hỏi dò thông tin. Em trai tôi chán nản nói muốn bỏ học chuyển về quê sống cùng nội. Nhưng tôi không cho, bởi quê nội xa xôi, tận miền núi, khó khăn đi lại thì học hành kiểu gì. Hơn nữa, nếu hai chị em tôi đi thì ai trông cửa hàng, ai hương khói cho bố. Để lại cho hai con người ích kỷ đó, liệu bố tôi có nhắm mắt được không. Mấy ngày qua, tôi sợ những lời xì xào bàn tán của hàng xóm, chỉ cần thấy đám tụm năm, tụm ba tôi chột dạ nghĩ họ đang bàn luận chuyện nhà mình. Rồi cúi đầu xấu hổ chui tọt vào nhà đẻ tránh những ánh mắt soi mói, những lời bàn tán. Không hiểu lòng tự trọng, nhân tính, đạo đức của mẹ tôi để đi đâu mà có thể sống như vậy. Mẹ luôn nói việc mẹ làm không vi phạm pháp luật, để trấn an tôi. Nhưng những việc của bà là trái lễ giáo đạo đức, là xúc phạm vong linh của bố tôi. Cho dù tôi và mẹ đã tranh cãi nhiều lần nhưng mẹ vẫn vậy. Mẹ nói sẽ thuê phòng trọ cho chúng tôi nếu chúng tôi không chấp nhận người đàn ông đó. Có lẽ với chị em tôi sẽ là giải thoát, nhưng với vong hồn bố tôi đó là sự xúc phạm thô bạo. Họ ngang nhiên tình tự, ngả nghiêng ngay trong nhà của bố, ngang nhiên sống cùng nhau khi bố tôi cỏ chưa xanh mộ. Tôi thấy ai oán cho bố con tôi, sao số phận lại để chúng tôi là con của mẹ. Tôi vừa khinh bỉ bà, vừa coi thường nhưng hơn hết tôi muốn mẹ tỉnh ngộ, dừng những việc làm trái đạo đức đó đi nhưng chẳng có cách nào. Xin mọi người hãy cho tôi lời khuyên.
Theo Emdep
Sống thử cần phải lên án
Việc sống thử theo tôi là trái thuần phong mỹ tục của dân tộc, chưa kể còn dẫn đến những hậu quả xấu, nghiêm trọng như có thai ngoài ý muốn, rồi nạo phá thai lung tung...
Là một người đàn ông tôi chưa bao giờ viết lên những chia sẻ của mình gửi tới quý báo, nhưng hôm nay vào đọc thấy chủ đề sống thử. Tôi thấy nóng gáy nên viết vài dòng gửi tới những người sống thử.
Tôi vốn được sinh ra và lớn lên trong một gia đình nhà nho nên ngay từ nhỏ đã được dạy dỗ đến nơi, đến chốn về vấn đề gia phong, gia giáo, lễ nghi. Chính vì vậy mà khi lớn lên tôi rất khắt khe với chính bản thân mình về vấn đề lối sống, tình dục trước hôn nhân. Bởi lý do đó mà tôi kịch liệt lên án trào lưu sống thử trước cưới trong một số bộ phận giới trẻ hiện nay.
Việc sống thử theo tôi là trái thuần phong mỹ tục của dân tộc, chưa kể còn dẫn đến những hậu quả xấu...
Có thể nhiều người cho rằng tôi là người bảo thủ, vẫn nặng về tư tưởng phong kiến do đó vẫn để suy nghĩ cổ hủ, chậm tiến bộ trong đầu. Với tôi dù thế giới có phát triển đến đâu đi chăng nữa thì Việt Nam vẫn là một nước Á đông, chúng ta có nền văn hoá riêng, không phải cái gì cũng bắt chước phương Tây. Chúng ta hoà nhập chứ không phải hoà tan với thế giới.
Việc sống thử theo tôi là trái thuần phong mỹ tục của dân tộc, chưa kể còn dẫn đến những hậu quả xấu, nghiêm trọng như có thai ngoài ý muốn, rồi nạo phá thai lung tung, dẫn đến thủng dạ con, vô sinh, các bệnh xã hội, bệnh phụ khoa,... ngày càng nhiều, làm gánh nặng cho ngành y tế, đẩy ra ngoài xã hội những hệ lụy không lường trước, đáng tiếc không thể cứu vãn.
Tất cả do lối sống buông thả, dễ dãi, quan hệ tình dục quá thoáng của một bộ phận giới trẻ hiện nay. Họ đều có thể lên giường vào bất cứ lúc nào khi có nhu cầu về sinh lý, dẫn đến những đôi trai gái phải trở thành những ông bố, bà mẹ bất đắc dĩ, làm bố, làm mẹ khi kinh tế còn chưa nuôi sống được bản thân kết quả là có cô chửa hoang rồi vứt con lại bệnh viện, cửa chùa hoặc nhẫn tâm bán đứa con mà mình đã đứt ruột để ra.
Vậy đấy, sống thử để rồi đẻ con không nuôi được phải bán đi, còn gì là đạo đức, thật không bằng loài cầm thú. Sống theo cảm xúc bản năng nhiều hơn là lý trí con người. Những người như vậy không được xã hội tôn trọng, bị mọi người khinh bỉ, căm ghét.
Ấy vậy mà lối sống ấy lại đang được giới trẻ, nhất là một bộ phận không nhỏ sinh viên ưa chuộng, coi đó như một trào lưu, một loại hình mốt trong các xóm trọ, khu ký túc sinh viên. Bố mẹ họ thật vô phước khi sinh ra những đứa con như vậy, đánh đổi cả tương lai, sự nghiệp để chạy theo nhục dục bản thân.
Thiết nghĩ đã đến lúc giới trẻ phải sống có trách nhiệm hơn với chính bản thân, gia đình mình, trách nhiệm với chính tương lại của mình và những đứa con do mình sinh ra. Họ cẩn phải có quan niệm nghiêm túc về tình yêu và hôn nhân chứ không phải chạy theo cảm xúc bản năng, nhục dục như hiện nay.
Theo Nguoiduatin
Đàn ông bắt vợ lẳng lơ để kiến tiền là hèn Chồng bạn đem vợ ra làm con mồi kiếm tiền. Điều đó đáng bị lên án, khinh bỉ. Một người như vậy thực không xứng đáng làm chồng, càng không xứng đáng làm cha của đứa con gái bé bỏng của bạn. Chào Vân! Lướt web, đọc báo mạng, vô tình đọc được những tâm sự của bạn khiến trong tôi nhiều suy...