Cảm ơn tình yêu
Anh à! Mình đã xa nhau được 2 tháng rồi phải không anh? Hai tháng – một khoảng thời gian đủ để em nhận ra rằng em yêu anh nhiều như thế nào.
Ngoài trời vẫn đang mưa, những hạt mưa ấy nặng trĩu như lòng em đang nhớ về anh, nhớ về những ngày anh ở bên em, chăm sóc em, chiều chuộng em. Làm sao em có thể quên được tình cảm mà anh dành cho em. Nó đẹp, nó lãng mạn như trong truyện cổ tích vậy. Nhiều lúc em đã thầm cảm ơn trời, cảm ơn cha mẹ đã sinh ra anh để dành cho em.
Anh à! Anh có biết em nhớ anh nhiều lắm không? Mình đã xa nhau được 2 tháng rồi phải không anh. Hai tháng – một khoảng thời gian đủ để em nhận ra rằng em yêu và cần anh như thế nào. Có lẽ mình sinh ra là để cho nhau phải không anh?!
Lúc biết tin anh phải đi công tác xa, em buồn lắm nhưng cũng chẳng biết phải làm sao. Ngày anh đi em đã cảm nhận được nét buồn hiện lên trong đôi mắt anh. Nhưng cả hai đều phải chịu đựng, vì yêu anh em sẽ chấp nhận mọi khó khăn gian khổ để em có thể ở bên anh.
Video đang HOT
Cảm ơn trời, cảm ơn cha mẹ đã sinh ra anh để dành cho em… (Ảnh minh họa)
Em nhớ cái ngày anh bày tỏ tình cảm của mình với em. Lúc đó anh 25 tuổ.i, nhưng chưa một lần yêu ai. Và em đã trở thành mối tình đầu của anh. Chính vì là lần đầu tiên biết yêu, lần đầu tiên biết bày tỏ tình cảm của mình với người khác nên anh vẫn ngượng nghịu khi nói với em rằng “Em ơi! Anh yêu em nhé”. Lúc đó em đã không trả lời anh mà dành cho anh là sự im lặng. Anh có biết im lặng có nghĩa là đồng ý không.
Cho đến nay đã được một năm rồi, và hôm nay chính là kỉ niệm một năm minh yêu nhau. Nhưng thật tiếc là ngày này mình lại không được ở bên nhau, không được cùng nhau đi dạo trên những con phố mà ngày trước anh vẫn thường trở em đi mỗi khi em buồn.
Ngoài trời vẫn đang mưa, cơn mưa ở Đà Lạt thật lạnh lẽo như gieo vào lòng ai một niềm thương nhớ. Và ở nơi này em sẽ vẫn mãi nhớ về anh. Em yêu anh…
Theo Bưu Điện Việt Nam
Chỉ là cơn say nắng
Anh! Chắc rằng anh không bao giờ đọc được những suy nghĩ của em thế này đâu, và em cũng thực sự không muốn anh biết được những dòng tâm sự của em.
Anh à! Anh có biết từ ngày anh xuất hiện trước mặt em thì cuộc đời em đã bước sang một trang mới. Em đã yêu, đã có người yêu, và sắp lấy chồng nữa. Người yêu của em là một người tốt, yêu em thật lòng nhưng sao ở bên anh ấy em vẫn thấy thiêu thiếu một điều gì đó mơ hồ mà em không sao định nghĩa được...
Và anh ơi! anh đã đến lấp đầy khoảng trống đó trong em. Em biết trong anh cũng có một thứ tình cảm nào đó dành cho em nhưng vì em đã có người khác nên anh không nói ra, anh coi em là bạn, một người bạn tốt.
Anh biết không? Chúng em yêu nhau đã 4 năm rồi. 4 năm không phải là dài nhưng trong khoảng thời gian đó trong em chưa bao giờ có một hình ảnh của một người khác ngoài người yêu em.
Nhưng anh đến đã đảo lộn mọi thứ của em. Giờ đây, em luôn nghĩ đến anh, hình ảnh của anh tràn ngập trong em. Em thấy mình thật tệ và thật tội lỗi, em có cảm giác như mình đang phản bội người yêu em.
Nhưng có một điều quan trọng hơn, anh ạ, rằng em vẫn sẽ ở bên người yêu của em, dù rằng em có yêu anh nhưng tình cảm đó chắc chỉ là nhất thời thôi, em hy vọng là như thế, em không muốn sau này mình phải ân hận vì quyết định của ngày hôm nay.
Em sẽ nhớ đến anh, em sẽ chỉ coi anh là một người bạn tốt thôi. Hãy là người bạn lớn của em anh nhé.
Chúc anh mọi sự tốt lành.
Bạn của anh.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Em vẫn không tin Mình đến với nhau thật đơn giản phải không anh, cũng có thể là do mình yêu nhau quá dễ dàng nên chia tay cũng thật nhanh phải không anh... Mình quen nhau cũng thật tình cờ, em vẫn nghĩ là mình có duyên với nhau. Ngày ấy, chỉ gặp và nói chuyện với anh vài lần, vậy mà anh nói anh yêu...