Cảm ơn em
Người phụ nữ bên tôi nhỏ bé, giản dị nhưng sáu năm đi cùng nhau, cô ấy không ngừng nhóm lên yêu thương trong tổ ấm mỗi ngày.
- Hôm nay sở vào, trường em vừa bỏ phiếu…
Đang bữa cơm em nói như vô tình. Tiếp thêm thức ăn cho cu Tí, em bình thản nói như một chuyện không liên quan gì đến mình: Nhưng em xin rút nên kết quả là chỉ bỏ phiếu một người.
- Bỏ phiếu gì mà liên quan tới em?
- Trường có hai người đủ tiêu chuẩn bỏ phiếu bổ nhiệm… em là một trong số đó. Họ chỉ chọn một người cho vòng sau thôi.
Tôi trân mắt nhìn vợ. Một việc như thế với người khác là cả một cơ hội lớn, với vợ tôi sao cứ như một việc chẳng liên quan tới mình. Thấy tôi nhìn như nhìn người đến từ hành tinh khác, em bảo:
- Anh tiếc chứ gì, em nghĩ rồi. Cô bé kia nhanh nhẹn, năng động hơn mình, lại đã học xong thạc sĩ. Còn em… (vợ hơi chùng giọng) anh đi tối ngày, con còn nhỏ lại ốm đau luôn… Giả dụ là được đi nữa thì anh nghĩ mà xem… vả lại mình còn sinh đứa thứ hai nữa…
Vợ nói rất nhanh như một người bị hụt hơi. Một sự xúc động trào lên trong lòng, tôi bỏ bát cơm dở dang nắm lấy tay vợ. Đôi bàn tay gân guốc, ram ráp tảo tần.
Ảnh minh họa
Đã sống với nhau hơn sáu năm rồi nhưng nhiều lúc tôi rất bất ngờ với những quyết định của vợ. Đi làm ba năm, vợ đã ngồi vào vị trí tổ trưởng chuyên môn, nhiều cơ hội mở ra trước mắt. Được mọi người yêu quý, nể trọng, công việc của vợ cứ băng băng. Nhưng khi sếp phó về nghỉ, cơ hội đến, được chồng ủng hộ, thì vợ nói: em không thích bon chen, ở vị trí này nhiều khi đi giao lưu, họp hành, con ở nhà khát sữa em đã thấy mình có lỗi rồi. Ngồi cao nữa, vợ đi đằng vợ, chồng đi đằng chồng thì gia đình ai vun vén? Tôi nói, chồng cũng muốn vợ phấn đấu. Vợ bảo, mỗi người một suy nghĩ, nhưng tóm lại phụ nữ tham vọng quá cũng phức tạp, và em chọn gia đình.
Video đang HOT
Thú thật không nói ra nhưng tôi rất cảm kích về vợ. Công việc của tôi bận tối ngày, có khi đi cả tuần, không có giờ giấc nào cả. Có khi cơ quan đóng cửa ngoài nhưng bên trong vẫn sáng đèn làm việc. Chưa một lần vợ tôi căn vặn hay nghi kị điều gì. Sáu năm rồi nhưng vợ vẫn luôn trọn vẹn niềm tin. Đôi khi quá bận bịu, thời gian cho gia đình hai bên nội ngoại không có, nên hầu như vợ cũng thay chồng đảm nhận luôn.
Rồi cha tôi đổ bệnh. Lúc này tôi mới hiểu trong nhà có người ốm rầu thế nào. Cơn tai biến đã khiến cha nằm một chỗ. Mọi hi vọng thuốc men chỉ là hi vọng. Ngày nọ qua ngày kia chẳng ai còn thấp thỏm nữa và dần mọi người cũng phải chấp nhận. Em gái ở xa không giúp được gì, chồng đi tối ngày, công việc chăm nom người ốm dồn lên vai vợ. Ba năm cha tôi nằm không một vết loét trên da, chăn màn không có mùi người ốm lâu năm, giường chiếu luôn gọn gàng sạch sẽ… tất tật một bàn tay vợ.
Ảnh minh họa
Và hôm nay bữa ăn của tôi nghẹn lại vì câu chuyện của vợ. Vậy mà tôi cũng chưa hề nói ra được một lời cảm ơn em. Sáu năm chung sống chúng tôi chia sẻ biết bao những buồn vui, cu Tí chuẩn bị sinh nhật năm tuổi. Vợ không nhiệt tình xem bóng đá cùng tôi như ngày nào nữa. Em có biết bao công việc không tên và có tên. Có những lúc tôi bề bộn, vô tâm, em sẽ càu nhàu. Có thể những lúc cu Tí ốm đau em cáu kỉnh. Những khi mệt mỏi, em đăm chiêu… nhưng trong thâm tâm tôi biết ơn vợ mình.
Cuộc đời đôi khi có cần gì nhiều nhặn đâu. Nhu cầu của con người biết bao nhiêu cho đủ? Hạnh phúc gia đình rõ ràng không đi kèm với những điều to tát, bóng bẩy. Tôi chọn đúng người, đúng thời điểm, bàn tay từ ngày đó luôn nắm chặt nhau, thế là ổn. Người phụ nữ bên tôi nhỏ bé, giản dị nhưng sáu năm đi cùng nhau, cô ấy không ngừng nhóm lên yêu thương trong tổ ấm mỗi ngày.
Cao Phong
Theo phunuonline.com.vn
Hừng hực khí thế cho đêm tân hôn, tụt cảm xúc khi bắt gặp chồng trong tư thế ấy
Chỉ định hỏi đùa, tôi không ngờ câu trả lời của anh lại phũ phàng như vậy. Nhiều lúc tôi cũng thấy việc đàn ông quá phụ thuộc vào mẹ rất vấn đề. Tuy nhiên ngoài việc đó ra anh quả thực là người rất tốt.
Đêm tân hôn có lẽ là thời khắc được mong mỏi nhất của mỗi cặp vợ chồng. Thế nhưng với tôi, đó lại là một đêm đầy kỷ niệm khó quên khi đang hừng hực khí thế thì tụt cả cảm xúc.
Sau khi ra trường, với ngoại hình dễ nhìn và tấm bằng loại khá, tôi may mắn được tuyển vào một công ty có vốn nước ngoài. Làm việc tư nhân, công việc dĩ nhiên khá áp lực song thu nhập lại không hề tồi. Không chỉ vậy, các mối quan hệ của tôi còn được mở rộng rất nhiều.
Qua sự giới thiệu của đồng nghiệp, tôi làm quen được với anh, chồng của tôi hiện tại. Anh là con trai thành phố, gia đình gia giáo lại có điều kiện kinh tế khá. Ngay từ lần đầu gặp, chúng tôi dường như đã bị trúng tiếng sét ái tình của nhau.
Ngay từ lần đầu gặp, chúng tôi dường như đã bị trúng tiếng sét ái tình của nhau. Ảnh minh họa.
Anh rất chiều chuộng tôi. Qua việc để ý trong từng hành xử hàng ngày, tôi biết đây không phải vì chúng tôi mới trong giai đoạn yêu nhau mà anh thực sự là một người rất đàn ông, tôn trọng phụ nữ.
Khi giới thiệu bạn trai với bạn bè, không ít người tỏ ra ngưỡng mộ và ghen tỵ với tôi. Cũng đúng thôi, đâu phải dễ gì để tìm được một người đàn ông vừa tốt lại vừa có điều kiện như vậy.
Chuyện tình của chúng tôi khá êm đẹp. Điều duy nhất đôi lúc khiến tôi không thích ở bạn trai đó là việc anh ấy khá phụ thuộc vào mẹ. Tôi từng rất bất ngờ khi biết rằng đồ đạc, quần áo thậm chí là đồ slip của anh đến giờ vẫn là do một tay mẹ sắm sửa. Không chỉ vậy, trước khi quyết định bất cứ điều gì, anh đều hỏi ý kiến của mẹ rồi mới đưa ra sự lựa chọn cuối cùng.
Tôi nhớ có lần từng trêu anh có hỏi ý kiến mẹ trước khi tán tôi không và câu trả lời khiến tôi câm nín.
"Có chứ. Anh cho mẹ facebook của em và kể về tính cách của em. Sau 1 ngày mẹ bảo cũng thiện cảm với em nên anh đã lấy hết dũng cảm để tiến tới".
Chỉ định hỏi đùa, tôi không ngờ câu trả lời của anh lại phũ phàng như vậy. Nhiều lúc tôi cũng thấy việc đàn ông quá phụ thuộc vào mẹ rất vấn đề. Tuy nhiên ngoài việc đó ra anh quả thực là người rất tốt. Mỗi lúc giận anh vì chuyện đó, tôi lại tự an ủi mình bằng những suy nghĩ rằng dù sao anh cũng là một người con tốt. Hơn nữa tôi cũng từng đọc rằng, người đàn ông yêu mẹ sẽ là người rất tôn trọng phụ nữ. Điều này tôi thấy rất đúng ở anh.
Được gia đình hai bên ủng hộ nên đám cưới của chúng tôi diễn ra khá nhanh chóng. Đám cưới của chúng tôi được tổ chức tại một nhà hàng rất sang trọng. Bạn bè đồng nghiệp đến chúc phúc rất đông khiến vợ chồng tôi chẳng thể nào quên được những khoảnh khắc ấy.
Trở về từ nhà hàng tổ chức hôn lễ, không chỉ vợ chồng tôi mà cả nhà đều thấm mệt vì phải dậy chuẩn bị mọi thứ từ sớm. Khi tôi vừa thay đồ xong, vừa đi tới ôm chồng thì mẹ chồng tôi gõ cửa. Bà muốn vào cùng kiểm phong bì nên tôi đành ngậm ngùi cầm quần áo đi tắm trước. Tôi cũng không muốn ở lại đếm phong bì kẻo lại mang tiếng ngó nghía tiền nong của nhà chồng.
Tôi đã chuẩn bị rất nhiều cho đêm đáng nhớ này. Lũ bạn thân đã mua tặng tôi một chiếc váy ren đỏ vô cùng quyến rũ. Vì còn giữ gìn cho tới tận đêm tân hôn nên đây sẽ là một đêm rất ý nghĩa đối với cả hai chúng tôi. Dù chưa có kinh nghiệm song tôi đã tìm hiểu rất nhiều điều để đêm tân hôn gợi cảm nhất.
Khâu chuẩn bị khá lâu nên tôi chắc mẩm mẹ chồng tôi đã xuống phòng. Tôi tự tin diện chiếc váy ngủ bằng ren đỏ tiến vào phòng. Thế nhưng không ngờ, khi khí thế đang hừng hực, mọi cảm xúc của tôi đã tụt xuống khi nhìn thấy chồng trong tình cảnh như vậy.
Mẹ chồng tôi đang ngồi trên giường cưới của chúng tôi bên cạnh đống phong bì đã bóc. Chồng tôi thì nằm cạnh đó gối đầu vào chân mẹ. Mẹ chồng tôi vừa xoa đầu con trai vừa nói giọng đầy tiếc nuối: "Thế là giờ con trai mẹ lớn thật rồi, không còn ôm mẹ ngủ mỗi đêm nữa rồi".
Khi khí thế đang hừng hực, mọi cảm xúc của tôi đã tụt xuống khi nhìn thấy chồng trong tình cảnh như vậy. Ảnh minh họa.
Thấy tôi đột ngột bước vào, chồng tôi có vẻ ngại:
"Em tắm xong rồi à. Anh và mẹ vừa kiểm phong bì xong".
Mẹ chồng tôi dặn dò hai đứa thêm một lúc nữa rồi về phòng. Trong lúc chồng đi tắm, những hình ảnh đó cứ hiện lên trong đầu tôi. Tôi biết anh rất quấn mẹ nhưng không ngờ lại đến mức như vậy. Anh nằm rồi gối đầu vào chân mẹ, nằm nghe mẹ thủ thỉ rồi vuốt tóc ...
Sau khi chồng tắm xong đi vào phòng, anh cũng không giải thích gì thêm. Mãi tới khi tôi gặng hỏi, anh mới trả lời thản nhiên trước đây anh với mẹ như vậy. Thậm chí nhiều hôm anh còn ngủ với mẹ để mẹ xoa lưng, xoa đầu cho dễ ngủ.
Đêm đó chúng tôi đã có một đêm tân hôn "chay" vì tôi không thể nào lấy lại cảm xúc và muốn làm bất cứ chuyện gì. Yêu thương, kính trọng bậc sinh thành là chuyện tôi đồng ý nhưng đã gần 30 tuổi đầu rồi mà còn như vậy thì thực sự tôi không chịu được. Rồi mai đây, anh sẽ thế nào khi làm chủ một gia đình, khi lên chức bố?
Theo eva.vn
Có nên bỏ bạn trai để tìm hiểu người mới do bố mẹ mai mối Đi chơi vài lần tôi thấy người mới dễ mến, dễ gần, tính cách ổn, hợp với tôi. Tôi và bạn trai yêu nhau gần 4 năm. Anh chịu khó, chân chất. Tôi bị bố mẹ quản lý gắt trong các mối quan hệ. Anh phải xa nhà, tự lập lo tiền gửi gia đình nên vất vả. Hôm ra mắt gia đình...