Cảm ơn anh đã đi qua đời em
Biết rằng giờ không còn là của nhau như đã ước hẹn nhưng em vẫn thổn thức khi nghĩ đến anh.
Vậy là đã gần 8 năm trôi qua em đã không gặp anh kể từ buổi chia tay ở ga tàu quê anh năm đó. Vẫn biết giờ không còn có thể là của nhau như đã ước hẹn nhưng sao lòng vẫn thổn thức khi nghĩ đến anh, đến những kỉ niệm của chúng mình.
18 tuổi, em xa nhà đến một miền đất mới. Em không biết được nơi đó đã trở thành 1 phần quan trọng trong kí ức thời con gái của em. Nơi- em đã gặp và đã yêu anh- mối tình đầu.
Anh còn nhớ buổi tối lần đầu tiên anh đến phòng em ở KTX không? Em đã rất thích khi nhìn anh cười, nghe anh nói chuyện, một giọng nói miền Trung rất lạ nhưng thật ấm áp với em. Em và anh đã đi dạo rồi trò chuyện rất lâu dưới trời mưa nhẹ trong khuôn viên của trường mình, đi qua khung cửa sổ lớp học – nơi mà sau buổi tối đó anh đã chuyển lên ngồi cùng em ở bàn đầu. Cuộc sống của em có thêm sắc màu mới từ khi có anh.
Anh còn nhớ không buổi tối 7/3? Anh hẹn gặp em ở phòng trọ và đã nói là anh thích em. Em nói không thế vì em nghĩ quê hai đứa mình ở xa nhau quá, liệu rồi tình yêu của mình sẽ đi đến đâu? Đêm đó em đã rất buồn, em đã khóc vì đã không dám nói lên tình cảm của mình. Em đã nói với chị Y và chị đã giúp em và anh đến với nhau.
Em còn nhớ rất rõ cảm giác hạnh phúc và ấm áp khi lần đầu tiên anh nắm tay em, anh đã hôn lên má em. Mãi mãi em không bao giờ có thể quên được.
Em không biết bắt đầu từ đâu để viết cho anh? Cũng như những tình yêu sinh viên khác, tình cảm của em và anh cũng trải qua nhiều cung bậc yêu – thương – hờn – giận. Có những buổi tối đi dạo qua những hàng cây tuổi 16 dọc đường Lê Lợi, mình cùng nắm tay nhau và cùng thưởng thức những món ăn bên đường mà em rất thích. Cũng có những lúc hờn giận làm cả hai rất mệt mỏi, nghĩ lại thấy mình thật trẻ con, yêu nhiều mà giận cũng nhiều. Nhiều năm rồi không biết vết thương trên vai trái anh có còn sẹo không?
Anh có nhớ quán cafe Hạ Hồng? Quán có rất nhiều đèn bóng nhiều màu ấy? Mình còn có thể đến đó cùng nhau một lần nữa không anh? Chắc không còn được nữa rồi anh à.
Định mệnh đã cho mình gặp nhau nhưng có lẽ duyên phận mình không thể ở bên nhau phải không anh? (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Anh đã nói anh sẽ ra với em vậy mà nụ hôn ấy là lần cuối, một vòng tay ôm thật chặt để rồi mãi xa nhau.
Em như người mộng du trong khoảng thời gian dài. Em đã đớn đau trong nỗi nhớ anh đến cùng cực. Anh không điện thoại, không thư từ, không liên lạc. Em cô đơn, trống rỗng. Vẫn biết cả anh và em đều có lí do của riêng mình. Anh chưa có gì trong tay, còn em không thể ra đi cùng anh.
Em ở lại quê và trả lại cho anh lời ước hẹn. Hai năm sau em lập gia đình, em báo tin cho anh. Lúc đó, em không biết cảm giác của anh ra sao, nhưng mà chỉ mới đây thôi khi em nhận được tin nhắn của anh “Anh sắp cưới” em mới biết được cảm giác của anh khi đó. Chắc cũng giống em bây giờ. Nhắn tin lại cho anh “Chúc mừng anh” mà sao nước mắt cứ tuôn rơi. Vậy là hết thật rồi một lời hẹn ước đã chia đôi. Anh cất vào góc riêng, em để trong tim miền kí ức ngọt ngào.
30 tuổi, 12 năm biết anh, 5 năm có anh để rồi mỗi đứa một nơi với nhiều điều còn dang dở. Mình đã hứa sẽ cùng nhau Đà Lạt, đến thung lũng tình yêu, anh sẽ hái cho em nhiều hoa dã quỳ, anh hứa sẽ đưa em đi thăm động Phong Nha quê anh, anh hứa sẽ nắm tay em đi hết cuộc đời…
Anh còn nhớ không buổi tối hôm em ở nhà anh mình cùng nhau ngồi dưới trăng và anh đã nói: nếu chúng mình xa nhau, khi nào có trăng em hãy nhìn lên thì cũng sẽ thấy anh cũng đang nhìn trăng và nhớ về em. Vậy mà đã bao mùa trăng qua đi và anh cũng đã hứa sẽ tặng em chiếc vòng cổ màu trắng trong ngày cưới của em.
Định mệnh đã cho mình gặp nhau nhưng có lẽ duyên phận mình không thể ở bên nhau phải không anh? Giờ đây mỗi người một phương trời, khoảng cách đã rất xa rồi nhưng em và anh vẫn luôn giữ được kỉ niệm và hình ảnh đẹp về nhau. Vậy là hạnh phúc rồi phải không anh?
Cảm ơn anh đã cho em tình yêu đầu thật đẹp, trong sáng. Cảm ơn anh đã đi qua cuộc đời em. Cảm ơn anh đã cho em miền kí ức ngọt thời con gái ngọt ngào.
Anh yêu! Xin được gọi anh một như vậy bởi đây là lần cuối em viết cho anh. Như em đã hứa với mình, khi nào anh có người thương thì em sẽ trở về là hoài niệm của riêng anh. Em yêu anh!
Theo VNE
Chồng "cuỗm" sạch tiền nuôi con để đi với bồ
Con chưa đầy tháng, chồng đã lấy hết số tiền chị dành dụm bỏ đi theo bồ. Không còn cách nào khác, chị đành bế con đi tìm chồng...
Bế con đi tìm chồng
Mấy hôm nay, chị Lê (Từ Liêm, Hà Nội) vô cùng hoảng loạn vì chồng chị tự dưng mất tích. Gọi điện cho tất cả bạn bè nhưng không ai biết anh đang ở đâu. Chị càng bàng hoàng hơn khi số tiền hơn 10 triệu mà chị dành dụm để chi tiêu trong thời gian sinh đẻ cũng không cánh mà bay.
Hôm nay, nghe được tin có người thấy chồng chị đi cùng với một người bạn, chị mang con sang gửi cho tôi rồi vội vàng phóng xe đi tìm. Chưa đầy một tiếng sau, chị đã trở về nhà với bộ dạng phờ phạc, mặt đầy nước mắt.
Dựng vội chiếc xe ngoài sân, chị nhào vào ôm con khóc nức nở: "Họ nói anh ấy có bồ, anh ấy bỏ rơi mẹ con chị. Nhưng chị không tin, anh ấy rất yêu chị, chị đã vì anh ấy mà bị bố mẹ cấm cửa, anh ấy không thể bỏ rơi chị và con được".
Ôm con khóc một lúc, chị nhờ tôi chở hai mẹ quay lại nhà anh bạn kia: "Thấy con chị còn bé thế này, chắc anh ta sẽ mủi lòng chỉ cho chị biết chỗ ở của chồng chị. Chị không thể mất anh ấy được".
Đến được xóm trọ của anh bạn, hơn 2 tiếng dật dờ chờ ngoài cổng, anh bạn của chồng chị mới trở về. Thấy chúng tôi, anh dửng dưng: "Cô lại đến nữa à, vô ích thôi".
Năn nỉ không được, chị ôm con quỳ gối cầu khẩn: "Em xin anh, anh chỉ chỗ anh ấy cho em. Em không thể để con em vừa ra đời đã không có bố. Anh ấy muốn bỏ rơi mẹ con em cũng phải có một lời, không thể cứ thế mà phủi sạch trách nhiệm được. Hơn 10 triệu tiền em dành dụm nuôi con, anh ấy cũng lấy đi rồi. Em phải làm sao bây giờ?"
Chỉ đến khi đứa con bé bỏng chị ôm trong lòng khóc ré lên thì anh bạn kia mới chịu nói. Lần theo địa chỉ có được, chúng tôi tìm đến một căn nhà nhỏ nằm sâu trong ngõ Bùi Xương Trạch. Thấy cửa khóa ngoài, hai chị em nghĩ đã mất công vô ích nhưng vừa quay xe trở ra thì chị sững sờ nhìn chồng đang tay trong tay, vừa nói, vừa cười với một cô gái trẻ ở đầu ngõ đi về.
Cứ tưởng chị sẽ xông vào chửi bới rồi làm ầm ĩ lên cho hả giận, cho bẽ mặt hai con người kia. Nhưng không, chị từ từ bế con đến trước mặt anh nhỏ nhẹ: "Mấy hôm nay anh đi đâu không về? Con và em nhớ anh!"
Chị sững sờ khi thấy chồng đang tay trong tay với một cô gái trẻ (Ảnh minh họa).
Hạnh phúc có còn nguyên vẹn?Anh tái mặt, vội vã ôm lấy con và kéo chị về nhà. Sau hôm ấy, chị không hỏi thêm lời nào về vụ bồ bịch của chồng. Anh thì suốt ngày quanh quẩn bên con, lúc lại phụ chị cơm nước, giặt giũ. Tôi cứ thắc mắc sao chị có thể mềm mỏng và dễ dàng tha thứ như vậy, chị cười buồn: "Có thế mới kéo được đàn ông về em ạ".
Nhưng từ trong sâu thẳm, chị biết chiếc gương hạnh phúc của gia đình chị đã một lần vụn vỡ thì cố gắng mấy, nó cũng chẳng thể vẹn nguyên được.
Chị không thể nào quên việc anh đã lấy hết số tiền chị để dành nuôi con đi vui vẻ với người tình, ngay trong thời gian chị ở cữ. Nhưng có lẽ, cái mất mát lớn nhất của chị là lòng tin dành cho anh, lòng tin về một tương lai hạnh phúc mà bấy lâu nay chị vun đắp đã không còn.
Chị tốt nghiệp đại học, là kế toán cho một công ty dược, còn anh, bố mẹ mất sớm, không có anh chị em, một mình lên Hà Nội làm công nhân xây dựng, công việc bấp bênh. Ở cùng xóm trọ, thỉnh thoảng được anh giúp đóng cái đinh, sửa cái vòi nước, chị yêu anh lúc nào không hay.
Ngày chị đưa anh về ra mắt, bố mẹ chị nhất quyết phản đối. Thậm chí, nhà chị còn tuyên bố nếu lấy anh thì chị "đừng bao giờ bước chân vào căn nhà này nữa". Yêu anh, chị bất chấp tất cả dọn về ở cùng anh. Cuộc sống dù khó khăn nhưng hai người rất hạnh phúc.
Chị vẫn tin rằng, đến một ngày nào đó, chị sẽ đem niềm hạnh phúc lớn lao của hai vợ chồng về để minh chứng cho bố mẹ thấy sự lựa chọn của chị là đúng đắn.
Nhưng sự đời đã không như chị tưởng tượng. Anh không chỉ phản bội chị mà còn dập tắt cả niềm tin vào cuộc sống của chị. Tha thứ cho anh vì chị còn yêu anh và không muốn con mình lớn lên thiếu vắng bố, nhưng chị luôn tự dằn vặt mình: "Phải chăng, sự lựa chọn trước đây của chị là sai lầm?"
Theo Afamily
Người yêu kiếm cớ khất cưới Hết lần này đến lần khác, anh đều trì hoãn cưới. Chị à, liệu có phải do anh không muốn cưới em không hả chị? Hỏi: Em chào chị Tâm An! Thưa chị, em là người ít khi chia sẻ cùng người khác, nhưng thời gian này em đang gặp phải những chuyện vô cùng khó nghĩ. Em rất mong chị cho em...