Cầm lấy 1 tỷ và để lại chồng chị cho tôi đi!
Nhân tình của anh tìm đến chị, mắng nhiếc chị là người phụ nữ mặt dày và nói thẳng với chị: Cầm lấy 1 tỷ và để lại chồng chị cho tôi đi!
Anh vừa nói vừa ném mạnh chiếc bát ăn cơm vào tường tạo ra tiếng động lớn. Con trai chị sợ hãi, co rúm người lại bám chặt lấy mẹ rồi bật khóc nức nở. Trong khi anh lạnh lung, vô cảm đến đáng sợ. Bỏ mặc tất cả, anh đi ra ngoài.
Chị không dám khóc trước mặt con, chị khi con yên giấc, nước mắt chị mới lặng lẽ rơi. Tình cảm vợ chồng giữa anh và chị đã phai nhạt đi rất nhiều. Sống chung một nhà nhưng chỉ còn lại trách nhiệm với con cái, vợ chồng trên danh nghĩa. Suốt hơn một năm qua, Anh và chị chẳng còn ngủ chung giường, chứ nói gì đến chuyện gối chăn. Chị đã cố gắng hàn gắn với anh bằng mọi cách nhưng rồi tất cả vụn vỡ khi chị phát hiện ra anh ngoại tình.
Có vẻ như anh đã hay tin chị biết chuyện xấu của anh bên ngoài:
- Chúng ta đã không còn tình cảm. Cô còn cố gắng níu kéo tôi làm gì nữa chứ?
Giọng anh trầm ngâm, có chút suy tư chứ không gắt gỏng như mọi lần khiến chị thấy xót xa quá. Thà rằng anh cứ gắt gỏng với chị để chị biết anh vẫn còn một chút gì đó để tâm đến chị đằng này, chị lại sợ sự trầm ngâm từ chính anh. Có lẽ, anh đã hoàn toàn coi chị là người xa lạ. Nỗi cay đắng dâng lên, nghẹn ngào bật thành tiếng khóc.
- Chúng ta hãy thực hiện giao kèo này đi. Con còn quá nhỏ, đợi đến khi nó tròn 3 tuổi, chúng ta sẽ ly hôn. Để giao kèo có hiệu lực ràng buộc, nếu ai phá vỡ trước, người đó sẽ phải đền bù 1 tỷ cho đối phương.
Chị nói với anh mà lòng quặn thắt lại. Bản thân chị cũng không rõ mình níu kéo anh vì chuyện gì nữa. Vì chị vẫn còn yêu anh ư? Vì con nhỏ cần có bố? Hay vì chị chưa sẵn sàng buông tay? Cả cái giao kèo quái gở kia nữa. Chị không còn hiểu nổi bản thân mình nữa.
Video đang HOT
Anh cũng đồng ý với giao kèo đó của chị. Nhưng hình như giao kèo đã trở thành bình phong cho anh. Anh chẳng còn để tâm tới mẹ con chị nữa mà mặc sức vui hí bên nhân tình, đợi ngày hai người ly hôn.
Rồi nhân tình của anh tìm đến chị, mắng nhiếc chị là người phụ nữ mặt dày, anh đã không còn yêu, còn thương mà vẫn cố níu kéo. Chị không nói gì, chị dùng chính sự im lặng để thể hiện thái độ khinh bỉ với cô ta. Chị như vậy lại càng khiến cô ta điên loạn. Dường như không thể nhẫn nhịn và chờ đợi thêm nữa, cô ta đi thẳng vào vấn đề với chị:
- Cầm lấy 1 tỷ và để lại chồng chị cho tôi đi!
Cô ta khiến chị bất ngờ. Cô ta làm vậy vì thật lòng yêu chồng chị hay vì cô ta sợ thua chị, sợ anh sẽ không có can đảm ly hôn chị để đến với cô ta. Chị không đáp trả lại cô ta mà bỏ về trong sự ngỡ ngàng của cô ta. Trước khi quay bước, chị còn nghe rõ ả nhân tình của anh mắng chị là “Đồ ngu”. Chị chỉ nhếch miệng, nhìn cô ta cười khinh bỉ.
Về tới nhà, chị đã thấy anh dọn đồ, có vẻ như anh muốn rời ra ngoài sinh sống. Hóa ra họ đã có bài với nhau tất cả. Họ nghĩ chị vì tiếc tiền nên cố níu kéo anh. Cả anh nữa, nhìn dáng vẻ hấp tấp, vội vã của anh, chị bỗng thấy coi thường anh kinh khủng. Nhìn cảnh này, chẳng còn lý do gì để chị níu kéo thêm cuộc hôn nhân này nữa. Chị đã nghĩ vì con nhưng có người bố như anh, chị không muốn tâm hồn của con mình vị vẩn đục.
Buông tay thôi để lòng được thanh thản, thảnh thơi.
Theo St/Ngaynay
Nhìn bản hợp đồng của mẹ chồng, rớt nước mắt vì thương
Cầm hợp đồng, tôi cố kiềm để không bật khóc trước mặt bà. Có ai như mẹ chồng tôi, đến chết cũng nghĩ cho cháu. Người như vậy, hỏi sao tôi không thương yêu cho được.
Tôi hay nghe mọi người kể về mẹ chồng với đủ điều không hay. Bản thân tôi cũng làm dâu, nhưng tôi lại cảm phục và thương yêu mẹ chồng mình giống như mẹ ruột.
Tôi và chồng yêu nhau 2 năm mới cưới. Trong thời gian ấy, tôi có đến nhà anh chơi vài lần và gặp mẹ chồng mình. Mẹ chồng tôi là y tá đã về hưu nên tương đối kỹ tính, nguyên tắc. Đối với bà, cái gì phải ra cái đó, minh bạch, rõ ràng. Chính vì thế, tôi luôn có cảm giác mẹ chồng mình khó gần nên rất sợ bà.
Vậy mà mọi lo lắng của tôi biến mất hẳn ngay ngày đám cưới. Hôm đó, tôi mặc váy cưới đuôi cá nên phần đuôi váy kéo dài. Khi di chuyển qua lại giữa các bàn khách để chụp hình, mọi người biết ai cầm đuôi váy cho tôi không? Chính là mẹ chồng.
Bà còn thì thầm bảo tôi cứ cười thật tươi lên cho hình đẹp, còn phần váy cứ yên tâm để bà lo. Rồi hình nào chồng tôi không ôm eo tôi là bị bà nhắc ngay. Từ trước đến giờ tôi mới thấy một người mẹ chồng xách váy cho con dâu trong ngày cưới. Vì thế, tôi vừa hạnh phúc vừa hãnh diện lắm.
Cưới về tôi có bầu ngay. Mẹ chồng lần đầu tiên có cháu nên bắt tôi kiêng cữ đủ thứ. Tôi với tay lên lấy cái khăn mặt cũng bị bà nhắc. Ngay chiều đó, bà bảo chồng tôi cột dây treo thấp xuống để tôi tiện lấy.
Ảnh minh họa
Mọi việc nhà tôi cũng không phải làm gì. Vì từng là y tá nên mẹ chồng tôi am hiểu nhiều về kiến thức sinh đẻ. Đêm nào bà cũng bắt chồng tôi dắt tôi đi dạo cho thoải mái tinh thần, lại dễ sinh.
Khi thai được 7 tháng, vì được bồi bổ, chăm sóc kĩ càng nên bụng của tôi rất to. Có ai tin không, mỗi sáng đi làm, người buộc dây giày cho tôi chính là mẹ chồng. Mỗi tối cũng chính mẹ pha sữa cho tôi uống. Thật ra, lúc đầu chồng tôi pha nhưng mẹ chồng tôi không vừa ý vì thấy anh pha sữa đặc hơn quy định. Từ đó, bà giành luôn việc pha sữa cho tôi theo đúng chuẩn.
Tôi sinh con, cũng một tay mẹ chồng tôi chăm sóc. Bà không cho tôi về ngoại vì sợ làm khổ mẹ tôi. Bà nói bà về hưu rồi, cũng rảnh rang vả lại bà cũng có kinh nghiệm hơn mẹ tôi nên cứ để bà lo.
Mỗi bữa, bà đều thay món ăn cho tôi khỏi ngán. Nhìn cách bà nựng nịu cháu, rồi thúc ép tôi ăn, tôi cảm động đến rơi nước mắt.
Mỗi tối, mẹ chồng lại bế cháu qua phòng bà ngủ. Khi nào cháu đói, bà lại bế qua cho tôi cho bú. Có lần, thằng bé sốt khóc quấy cả đêm nhưng mẹ chồng tôi vẫn bế cháu đi đi lại lại, dỗ dành, lau mát cho cháu chứ không để tôi bế. Tôi nóng ruột thì bà mắng bảo tôi đi ngủ cho có sức khỏe, mới sinh còn yếu thì không nên cố sức, bà lo được.
Nguyên đêm đó, hình như mẹ chồng tôi không ngủ được một chút nào nên sáng sớm hôm sau mới giao con lại cho tôi. Nhìn bà gật tới gật lui vì buồn ngủ mà vẫn cố nấu ăn, tôi thương bà đứt ruột. Nếu là mẹ tôi, chưa chắc đã tốt với tôi như thế.
Con trai tôi càng lớn càng theo bà nội. Mẹ chồng tôi đi đâu cũng dẫn cháu theo, khoe với mọi người. Bà khen tôi khéo chăm nên cháu bụ bẫm đáng yêu. Nghe thế, ai cũng khen tôi giỏi. Nhưng chẳng ai biết, người chăm cháu là bà chứ không phải tôi.
Thằng bé gần như không thiếu thứ gì, tất cả đều do mẹ chồng mua cho. Bà còn cẩn thận mua bảng con vật, các loại trái cây về chỉ dạy cháu học. Nhiều khi vui, bà còn nói sau này chuyện học hành của cháu cứ để bà lo hết. Vợ chồng tôi chỉ cần làm, rồi sinh thêm một cô công chúa nữa là được. Có người mẹ chồng tuyệt vời như vậy, tôi còn ước ao gì thêm.
Đêm qua, mẹ chồng gọi tôi lại nói chuyện. Tôi ngạc nhiên khi bà đưa ra một hợp đồng bảo hiểm nhân thọ mà người thụ hưởng chính là con tôi. Bà nói bà cũng già rồi nên mua bảo hiểm phòng đau bệnh, cũng là để dành cho cháu một số vốn. Bà nói con trai tôi chính là tất cả của bà bây giờ.
Cầm hợp đồng, tôi cố kiềm để không bật khóc trước mặt bà. Có ai như mẹ chồng tôi không, đến chết cũng nghĩ cho cháu mình. Người như vậy, hỏi sao tôi không thương yêu, không trân trọng cho được.
Theo Netnews
Cô vợ 'rớt giá' của tôi bỗng trở nên xinh đẹp lạ thường chỉ sau 1 chuyến công tác Hôm đó ăn cơm tôi cứ nhìn trộm vợ mãi: "Rõ ràng là xinh lên bao nhiêu, lại còn biết kẻ mắt nữa chứ, thật không thể tin nổi chỉ sau 1 chuyến công tác ngắn mà cô vợ rớt giá của mình lại thay đổi như thế Ngày mới tán thấy vợ cũng xinh xinh, em không trắng trẻo xinh đẹp nghiêng...