Cảm động vì tấm lòng của chồng trong ngày 20/10
Ở chỗ làm, các chị em bắt đầu tranh luận về ngày Phụ nữ 20/10. Có người còn khoe đã được nhận hoa và quà của chồng. Người thì được chồng hứa sẽ đưa đi mua sắm… chị tủi thân, chẳng buồn lên tiếng.
Chúng tôi tự tổ chức lễ cưới cho mình cùng vài đứa bạn thân.
Ngày tôi và anh yêu nhau, từ bố mẹ, anh chị cho đến bạn bè ai ai cũng đều ngăn cản. Họ bảo chúng tôi có tính cách và lối sống quá khác nhau. Anh không phải là mẫu người của gia đình thì tôi sẽ rất khổ. Nhưng tôi bỏ qua hết mọi lời khuyên ngăn vẫn quyết tâm yêu anh.
Anh là dân lái xe – cái nghề nhiều tai tiếng, bố mẹ anh mất từ khi anh còn nhỏ nên ông bà đã nuôi nấng anh khôn lớn. Đã vậy trên người anh lại có rất nhiều hình xăm trổ kiểu dân giang hồ. Những không hiểu sao tôi lại say đắm anh như vậy.
Ngày anh sang nhà tôi xin cưới, bố mẹ tôi không thèm tiếp, tỏ thái độ với anh luôn. Tôi cầu xin khóc lóc bố mẹ đủ kiểu cũng không làm bố mẹ suy chuyển được ý kiến của mình. Chúng tôi bàn với nhau tự đi đăng kí kết hôn rồi về sống chung chứ không tổ chức đám cưới nữa.
Ngày cưới, chúng tôi tự tổ chức một lễ cưới nho nhỏ cùng với vài đứa bạn thân. Anh trao nhẫn cưới cho tôi dưới sự chúc tụng của bạn bè. Đêm đó hai vợ chồng ôm nhau khóc trong căn phòng trọ chưa đầy 20m2. Anh hứa sẽ chăm sóc và yêu thương tôi mãi mãi.
Sau ngày đó, anh bắt đầu lao vào kiế.m tiề.n, có những đơn hàng vận chuyển gì của công ty anh đều nhận hết. Những khi rảnh rỗi anh còn nhận chuyển hàng bên ngoài để có thêm đồng ra, đồng vào. Còn tôi làm công nhân và quán xuyến nhà cửa. Có khi cả tuần hai vợ chồng mới nhìn thấy mặt nhau một lần.
Mỗi lần chồng về là tôi mừng mừng tủi tủi. Anh trông hầm hố như vậy nhưng chẳng bao giờ anh to tiếng với tôi một câu, gái gú bên ngoài cũng không có. Nhiều lúc tôi chất vấn anh, đi xa và lâu như vậy thì anh có nhớ vợ không? Anh có tìm đến gái bên ngoài để giải quyết nhu cầu sinh lý không? Anh cũng thẳng thắn nói luôn rằng: “Anh là dân lái xe đấy, nhưng không phải ai anh cũng đụng vào đâu. Anh có nguyên tắc của riêng anh, em hiểu anh mà”. Nghe anh nói vậy, tôi cũng không nói gì thêm nữa.
Nhiều lúc một thân, một mình, lại đang mang thai tôi cũng cô đơn và tủi lắm. Nhưng đó là con đường mà tôi đã cả gan trái lời bố mẹ để đi theo. Tôi không thể trách ai được.
Chỉ còn vài hôm nữa là đến ngày 20/10 nhưng anh không có nhà. Anh nhận chuyến hàng vào thành phố Hồ Chí Minh và không về kịp. Ở chỗ làm, các chị em bắt đầu tranh luận về ngày Phụ nữ. Có người còn khoe đã được nhận hoa và quà của chồng. Người thì được chồng hứa sẽ đưa đi mua sắm… tôi tủi thân, chẳng buồn lên tiếng.
Tôi biết hoàn cảnh của vợ chồng nên cũng không muốn đòi hỏi gì nhiều. Tôi định mua quà về cho mẹ nhưng sợ mẹ không nhận. Vì tôi chính là đứa con bất hiếu.
Đúng ngày 20/10, khi tôi đang ở chỗ làm thì có cô đồng nghiệp gọi xuống nhận quà. Tôi bất ngờ, ai lại tặng hoa cho mình nhỉ, chồng tôi đâu có ở nhà. Tôi ra cổng công ty thì nhận được một bó hồng nhung mà tôi yêu thích. Kèm theo một hộp quà, có cả tấm bưu thiếp chúc mừng ngày 20/10 bên trong hoa nữa.
Video đang HOT
Không ở bên cạnh tôi nhưng anh vẫn luôn lo lắng quan tâm cho tôi.
“Vợ yêu của anh!
Anh xin lỗi đã không thể bên cạnh em trong một ngày như này. Thời gian qua em đã phải chịu bao nhiêu thiệt thòi, vất vả vì anh. Anh cám ơn em nhiều lắm. Chúng ta hãy cùng cố gắng nhé! chỉ một thời gian nữa thôi! Vì con và em, anh sẽ làm tất cả để em được hạnh phúc. Hãy tin ở anh nhé!
Chồng của vợ!”
Nhận được quà tặng ngày phụ nữ của anh, tôi như vỡ òa trong hạnh phúc. Tôi không nghĩ rằng anh đi làm vẫn cố gắng có quà tặng và lời chúc ý nghĩa nhân ngày 20/10 cho vợ. Tôi rơi nước mắt khi đọc những dòng chữ của chồng. Anh lại còn viết những lời có cánh như vậy nữa. Trước đây, anh có bao giờ nói mấy lời sến súa như vậy đâu.
Tôi thầm cám ơn anh, mặc dù anh không bên cạnh nhưng vẫn luôn quan tâm và lo lắng cho tôi đến nhường nào. Quả thực tôi đã không nhầm khi chọn anh. Một người chồng luôn biết yêu thương và suy nghĩ,lo lắng cho vợ. Tự hứa với lòng, tôi sẽ quyết tâm bảo vệ cho hạnh phúc gia đình của mình đến cùng dù cho ai có nói gì thêm chăng nữa.
Theo blogtamsu
Trả giá đắt vì ch.ê v.ợ như "nái xề" sau sinh
Có lẽ nào Nam đã nhìn nhầm, nhưng không phải thế Hằng đã đứng trước mặt anh. Cô chẳng nói một lời nào, niềm hạnh phúc và nụ cười của cô khi đứng bên cạnh người chồng sắp cưới đã thay tất cả lời cô muốn nói với Nam.
Và đúng 1 tuần sau cái ngày cô nói câu ấy, hai mẹ con cô đã phải dọn khỏi căn nhà của chồng. Hằng đi lúc sáng, ngay chiều ấy Nam đón bồ về ở luôn. (Ảnh minh hoạ)
Vừa mới bước chân vào nhà, giọng Nam đã oang oang:
- Làm cái gì mà nhà cửa bề bộn thế này. Cô không dọn dẹp cơm nước đi, bắt tôi chịu đói đến khi nào.
- Em đang chuẩn bị nấu đấy chứ nhưng mà con lại đòi đi vệ sinh nên phải cho con đi. Hay anh giúp em nhặt ít rau đi, vợ chồng cùng nấu cho nhanh.
- Cô có bị làm sao không đấy? Cả ngày ở nhà ôm con giờ chồng đi làm về còn sai làm hộ nữa. Thế thì thử hỏi cô làm được cái trò gì ở nhà này.
Cô có bị làm sao không đấy? Cả ngày ở nhà ôm con giờ chồng đi làm về còn sai làm hộ nữa. (Ảnh minh hoạ)
Ads 20-10 Tôn vinh sắc đẹp phụ nữ việt. Giảm giá lên tới 70%. Click xem ngay.
Hằng cứng họng, cô chẳng thể nói thêm được một lời nào để phân vua với chồng. Tất cả cũng chỉ tại vì cô đã nghe lời dỗ ngon, dỗ ngọt của anh trước khi sinh con. Rằng "Sau khi đẻ em ở nhà trông con đi, chẳng ai chăm con tốt bằng mẹ, thuê giúp việc anh không yên tâm. Chẳng lẽ đường đường là 1 giám đốc như anh lại không nuôi nổi vợ con". Và giờ thì, anh coi cô chẳng khác gì một đứa con ở trong nhà.
Vậy là trong khi Hằng vừa ôm con, vừa nấu nướng thì Nam ngồi gác chân lên ghế xem ti vi chờ cơm vợ nấu. Đã vậy, lúc ăn anh còn chê món này sao nhạt thế, món kia sao rau không được xanh... rồi bỏ ngang giữa chừng.
Hì hục nấu nướng rồi lại phải dọn đi đổ, Hằng ứa nước mắt, chẳng ngờ chồng mình lại thay đổi nhanh đến như vậy. Những ngày sau Nam ít về nhà ăn hơn, Hằng gọi thì anh bảo phải tiếp đối tác.
Một lần anh dẫn đồng nghiệp về nhà có chút việc, lúc ấy Hằng vừa lừa con ngủ, chồng gọi mở cửa cô chạy vội ra đầu chưa kịp chải lại. Lúc nhìn thấy vợ trong bộ dạng lếch thếch Nam hằm hằm nét mặt chẳng nói chẳng rằng trong khi anh đồng nghiệp lại đon đả chào hỏi vợ sếp.
Lúc cấp dưới về rồi Nam quát tháo ầm ĩ:
- Cô đừng có để tôi phải mất mặt như thế một lần nào nữa.
- Em có làm gì đâu mà anh bảo em làm mất mặt anh?
- Cô nhìn lại mình đi, trông bộ dạng có khác gì con nái xề không?
Đến nước này thì Hằng không thể nào nín nhịn hơn được nữa.
- Tôi xồ xề thế này là vì ai hả? Sao trước kia anh dỗ ngon dỗ ngọt tôi ở nhà trông con cho anh, giờ anh lại đối xử với vợ như vậy. Đã thế tôi sẽ gửi cho đi làm trở lại, tôi sẽ cho anh sáng mắt ra.
- Tuỳ cô, thích làm gì thì làm. Đã là vịt bầu rồi không thể hoá thiên nga được nữa đâu. Tôi cũng chán nhìn thấy cô lắm rồi.
- Ra là như vậy. Nếu anh chán rồi thì đường ai nấy đi.
Trong lúc nóng giận Hằng bột phát nói ra câu ấy nhưng cô chẳng ngờ được rằng người chồng cô vẫn còn thương yêu rất nhiều lại đồng ý ngay lập tức. Chính Nam chứ không phải là Hằng đã gửi đơn l.y hô.n. Và đúng 1 tuần sau cái ngày cô nói câu ấy, hai mẹ con cô đã phải dọn khỏi căn nhà của chồng. Hằng đi lúc sáng, ngay chiều ấy Nam đón bồ về ở luôn.
Hằng uất hận tới tận cổ, cô không hay rằng màn kịch này đã được chồng lên kế hoạch từ lâu. Đã có lần Hằng muốn chế.t quách đi vì nhụ.c nh.ã ê chề, vì mang tiếng bị chồng tống ra khỏi cửa vậy nhưng cứ nhìn thấy đứa con bé nhỏ, Hằng lại không thể chế.t.
Con chính là động lực để cô sống và thay đổi cuộc đời mình. Sau khi giải quyết xong thủ tục l.y hô.n với chồng, cô để con cho mẹ đẻ trông và đi làm trở lại. May mắn Hằng trúng tuyển vào một công ty tư nhân. Làm ở đó được 1 năm, thì Hằng được người bạn giới thiệu sang một công ty khác, mức lương hấp dẫn hơn. Lúc này Hằng đã yên tâm có thể lo cho con một cuộc sống tốt mà chẳng cần tới tiề.n trợ cấp hàng tháng của chồng. Vì thực ra đã 3 tháng nay anh ta đâu có gửi cho con đồng nào, nghe đâu công ty anh ta làm ăn thua lỗ nên phá sản rồi.
Tâm lý thoải mái, Hằng lại như trẻ ra đến mấy tuổ.i. Rồi thì ông trời lại cho cô cơ hội gặp được người đàn ông tốt. Anh là anh trai cô bạn đã giới thiệu công việc cho Hằng. Anh có địa vị, có học thức nhưng lại hoàn toàn chẳng quan tâm tới quá khứ của cô. Anh rất thương yêu hai mẹ con và muốn cưới cô làm vợ. Cô nhùng nhằng chưa dứt khoát vì vẫn sợ cuộc sống hôn nhân.
Nhưng trước sự chân thành của anh cùng với sự động viên của mọi người, cuối cùng cô cũng chấp nhận. Trước khi hôn lễ diễn ra anh dẫn cô đi mua nhà riêng. Lúc đi xem nhà tình cờ cô đi qua ngôi nhà của chồng cũ, căn biệt thự khoá kín, bên ngoài có biển rao bán. Biết chồng cũ đã lâm vào đường cùng. Hằng bảo chồng sắp cưới mình muốn mua ngôi nhà này.
Thấy ngôi nhà đã cũ, nhưng do Hằng thích nên anh cũng chiều theo. Ngày mang tiề.n đến cho chủ nhà, Hằng cũng đi theo chồng sắp cưới. Lúc nhìn thấy người đàn bà sang trọng bước xuống từ chiếc xe ô tô đời mới Nam mới há hốc mồm như không tin ở mắt mình. "Hằng đây ư? Người vợ mà anh chê như con nái xề, mà anh đã tống cổ ra khỏi nhà một cách không thương tiếc đây ư"?
Có lẽ nào Nam đã nhìn nhầm, nhưng không phải thế Hằng đã đứng trước mặt anh. Cô chẳng nói một lời nào, niềm hạnh phúc và nụ cười của cô khi đứng bên cạnh người chồng sắp cưới đã thay tất cả lời cô muốn nói với Nam.
Theo blogtamsu
Đẻ con gái, chỉ sợ về già cô đơn Mẹ thường nói với tôi rằng &'có con cái chỉ mong lấy chồng gần, chỉ mong được con bên cạnh, ngày ngày nhổ tóc bạc cho mẹ. Nhưng bây giờ, con lấy chồng xa, mẹ chẳng có ai bầu bạn'. Thương mẹ nhưng con gái biết làm gì. Cuộc sống xô đẩy, cuộc đời mỗi người một số phận, con gái phải chọn...