Cảm động vì tấm lòng của chồng tôi trong ngày 20/10
Ở chỗ làm, các chị em bắt đầu tranh luận về ngày Phụ nữ 20/10. Có người còn khoe đã được nhận hoa và quà của chồng. Người thì được chồng hứa sẽ đưa đi mua sắm… chị tủi thân, chẳng buồn lên tiếng.
Ngày tôi và anh yêu nhau, từ bố mẹ, anh chị cho đến bạn bè ai ai cũng đều ngăn cản. Họ bảo chúng tôi có tính cách và lối sống quá khác nhau. Anh không phải là mẫu người của gia đình thì tôi sẽ rất khổ. Nhưng tôi bỏ qua hết mọi lời khuyên ngăn vẫn quyết tâm yêu anh.
Anh là dân lái xe – cái nghề nhiều tai tiếng, bố mẹ anh mất từ khi anh còn nhỏ nên ông bà đã nuôi nấng anh khôn lớn. Đã vậy trên người anh lại có rất nhiều hình xăm trổ kiểu dân giang hồ. Những không hiểu sao tôi lại say đắm anh như vậy.
Chúng tôi tự tổ chức lễ cưới cho mình cùng vài đứa bạn thân.
Ngày anh sang nhà tôi xin cưới, bố mẹ tôi không thèm tiếp, tỏ thái độ với anh luôn. Tôi cầu xin khóc lóc bố mẹ đủ kiểu cũng không làm bố mẹ suy chuyển được ý kiến của mình. Chúng tôi bàn với nhau tự đi đăng kí kết hôn rồi về sống chung chứ không tổ chức đám cưới nữa.
Ngày cưới, chúng tôi tự tổ chức một lễ cưới nho nhỏ cùng với vài đứa bạn thân. Anh trao nhẫn cưới cho tôi dưới sự chúc tụng của bạn bè. Đêm đó hai vợ chồng ôm nhau khóc trong căn phòng trọ chưa đầy 20m2. Anh hứa sẽ chăm sóc và yêu thương tôi mãi mãi.
Sau ngày đó, anh bắt đầu lao vào kiếm tiền, có những đơn hàng vận chuyển gì của công ty anh đều nhận hết. Những khi rảnh rỗi anh còn nhận chuyển hàng bên ngoài để có thêm đồng ra, đồng vào. Còn tôi làm công nhân và quán xuyến nhà cửa. Có khi cả tuần hai vợ chồng mới nhìn thấy mặt nhau một lần.
Mỗi lần chồng về là tôi mừng mừng tủi tủi. Anh trông hầm hố như vậy nhưng chẳng bao giờ anh to tiếng với tôi một câu, gái gú bên ngoài cũng không có. Nhiều lúc tôi chất vấn anh, đi xa và lâu như vậy thì anh có nhớ vợ không? Anh có tìm đến gái bên ngoài để giải quyết nhu cầu sinh lý không? Anh cũng thẳng thắn nói luôn rằng: “Anh là dân lái xe đấy, nhưng không phải ai anh cũng đụng vào đâu. Anh có nguyên tắc của riêng anh, em hiểu anh mà”. Nghe anh nói vậy, tôi cũng không nói gì thêm nữa.
Video đang HOT
Nhiều lúc một thân, một mình, lại đang mang thai tôi cũng cô đơn và tủi lắm. Nhưng đó là con đường mà tôi đã cả gan trái lời bố mẹ để đi theo. Tôi không thể trách ai được.
Chỉ còn vài hôm nữa là đến ngày 20/10 nhưng anh không có nhà. Anh nhận chuyến hàng vào thành phố Hồ Chí Minh và không về kịp. Ở chỗ làm, các chị em bắt đầu tranh luận về ngày Phụ nữ. Có người còn khoe đã được nhận hoa và quà của chồng. Người thì được chồng hứa sẽ đưa đi mua sắm… tôi tủi thân, chẳng buồn lên tiếng.
Tôi biết hoàn cảnh của vợ chồng nên cũng không muốn đòi hỏi gì nhiều. Tôi định mua quà về cho mẹ nhưng sợ mẹ không nhận. Vì tôi chính là đứa con bất hiếu.
Đúng ngày 20/10, khi tôi đang ở chỗ làm thì có cô đồng nghiệp gọi xuống nhận quà. Tôi bất ngờ, ai lại tặng hoa cho mình nhỉ, chồng tôi đâu có ở nhà. Tôi ra cổng công ty thì nhận được một bó hồng nhung mà tôi yêu thích. Kèm theo một hộp quà, có cả tấm bưu thiếp chúc mừng ngày 20/10 bên trong hoa nữa.
Không ở bên cạnh tôi nhưng anh vẫn luôn lo lắng quan tâm cho tôi.
“Vợ yêu của anh!
Anh xin lỗi đã không thể bên cạnh em trong một ngày như này. Thời gian qua em đã phải chịu bao nhiêu thiệt thòi, vất vả vì anh. Anh cám ơn em nhiều lắm. Chúng ta hãy cùng cố gắng nhé! chỉ một thời gian nữa thôi! Vì con và em, anh sẽ làm tất cả để em được hạnh phúc. Hãy tin ở anh nhé!
Chồng của vợ!”
Nhận được quà tặng ngày phụ nữ của anh, tôi như vỡ òa trong hạnh phúc. Tôi không nghĩ rằng anh đi làm vẫn cố gắng có quà tặng và lời chúc ý nghĩa nhân ngày 20/10 cho vợ. Tôi rơi nước mắt khi đọc những dòng chữ của chồng. Anh lại còn viết những lời có cánh như vậy nữa. Trước đây, anh có bao giờ nói mấy lời sến súa như vậy đâu.
Tôi thầm cám ơn anh, mặc dù anh không bên cạnh nhưng vẫn luôn quan tâm và lo lắng cho tôi đến nhường nào. Quả thực tôi đã không nhầm khi chọn anh. Một người chồng luôn biết yêu thương và suy nghĩ,lo lắng cho vợ. Tự hứa với lòng, tôi sẽ quyết tâm bảo vệ cho hạnh phúc gia đình của mình đến cùng dù cho ai có nói gì thêm chăng nữa.
Theo Phunutoday
Cả nhà đi cấp cứu vì thói "siêu tiết kiệm" của mẹ chồng
Mẹ chồng cô mang vẻ mặt giận dữ, hét lớn: "Ai cho phép cô vứt đồ của tôi đi hả, cô vừa mới về đã lãng phí thế rồi".
Trước khi quyết định về làm dâu nhà anh, cô đã tìm hiểu rất kĩ về mẹ chồng anh để tránh xảy ra những bất hòa không đáng có trong cuộc sống hôn nhân sau này. Mẹ chồng tương lai của cô hoàn hảo về mọi mặt, bà hiền lành, tốt tính, duy chỉ có điều hơi tiết kiệm quá mức một chút. Nhưng rồi cô thầm nhủ, có mẹ chồng tiết kiệm như thế, biết đâu sau này lại được nhờ. Và thế là cô về làm dâu nhà anh trong niềm hân hoan không tả.
Cuộc sống làm dâu mà cô tưởng tượng đúng là chỉ có trong những giấc mơ của cô mà thôi. Ngày đầu tiên bắt đầu cuộc sống làm dâu, cô đã phải choáng váng trước mức độ siêu tiết kiệm của mẹ chồng.
Sau chuyện hôm đó, mẹ chồng cô cũng dần thoáng tính hơn. Bà vẫn dành quyền đi chợ nhưng bữa cơm của gia đình cô đã xuất hiện thêm món thứ 2, thứ 3 và những chiếc hộp nhỏ trong tủ lạnh cũng dần biến mất. (ảnh minh họa)
Cô hiểu rằng dâu mới phải dậy quét dọn nhà cửa và nấu bữa sáng cho cả nhà. Nghĩ sao làm vậy, sáng hôm đó khi chồng cô còn đang ngáy o o thì cô đã thức dậy để bắt đầu công việc. Sau khi quét dọn xong, cô quyết định đi chuẩn bị đồ ăn sáng cho cả nhà. Nhưng hỡi ôi, khi cô vừa mở cánh cửa tủ đựng đồ khô thì hàng loạt những thứ lỉnh kỉnh trong đó liền đổ ập xuống khiến cô sợ đứng tim. Khi cô nhấc từng thứ lên xem thì phát hiện ra có những gói mì đã hết hạn sử dụng. Mộc nhĩ, nấm hương có những gói đã mốc xanh lên rồi. Vậy mà những thứ như vậy vẫn tồn tại trong tủ bếp. Cứ ngỡ mẹ chồng quên dọn dẹp nên cô đã nhanh tay giúp bà cho tất cả những thứ đó vào thùng rác.
Nhưng đó chưa phải là ác mộng. Khi cô vừa mở cánh cửa tủ lạnh ra thì những thứ trong ấy khiến cô không khỏi rùng mình. Chiếc tủ lạnh hai cánh hiện đại bên trong chất toàn đồ ăn thừa từ đám cưới của vợ chồng cô. Nhìn kĩ vào cánh cửa tủ, cô mới phát hiện ra có một tờ giấy nhỏ với nội dung: "Lấy đồ ăn còn thừa từ đám cưới để chuẩn bị đồ ăn sáng cho cả nhà con nhé!". Cô choáng váng khi không ngờ mẹ chồng cô lại tính trước được cả chuyện này. Nhưng thức ăn thừa từ hôm kia, bà lại bảo cô nấu đồ ăn sáng thì ăn làm sao đây. Cô dần dần thấy sợ sự tiết kiệm của mẹ chồng.
Bữa sáng xong xuôi, cô mời cả nhà xuống dùng bữa, khi cô còn đang lay chồng dậy thì bất ngờ nghe thấy tiếng hét thất thanh từ dưới nhà. Cô và anh vội vã chạy xuống thì thấy mẹ chồng cô mang vẻ mặt giận dữ, tay cầm mấy gói đồ khô mà khi nãy cô vừa cho vào sọt rác tiến thẳng về phí cô và hét lớn: "Ai cho phép cô vứt đồ của tôi đi hả, cô vừa mới về đã lãng phí thế rồi". Khi cô thanh minh rằng những thứ đó đã hỏng thì bà giận dữ hơn nói rằng mì hết hạn nhưng còn nguyên gói chứ có mất mát gì mà phải bỏ, còn nấm hương, mộc nhĩ bị mốc thì rửa sạch đi vẫn dùng được. Cô chỉ còn biết ngậm ngùi nghe bà nói mà không dám cãi câu nào.
Những ngày sau đó, cô bị quản chặt chi tiêu, bà dành phần đi chợ vì lo cô sẽ lãng phí. Và bữa cơm mới là cơn ác mộng thực sự mà cô phải nếm trải. Chỉ có một món duy nhất gồm rau, thịt nấu lẫn lộn. Bà giải thích rằng nấu như vậy cho đỡ tốn ga, tốn gia vị. Nhiều hôm đi làm về nhìn thấy mâm cơm vẻn vẹn chỉ 1 bát tô duy nhất để giữa mâm mà cô không khỏi ngao ngán. Đi làm vất vả, ăn uống như vậy thật tình cô không thể nuốt trôi.
Trong tủ lạnh gia đình cô thay vì đựng và dự trữ thức ăn mới thì xuất hiện hàng chục những chiếc hộp xinh xinh, những chiếc túi nh nhỏ nhỏ là kết quả tích trữ đồ ăn thừa của mẹ chồng. Có những hộp nhìn thì có vẻ lớn nhưng mở ra thì bên trong chỉ 3 miếng thịt nhỏ, vài con tôm. Thậm chí có hộp còn đựng cả nước mắm ăn thừa từ hôm trước, nhìn vào còn lẫn cả cơm. Cả nhà mặc dù thấy không hợp ý nhưng vẫn cố gắng chấp nhận để mẹ chồng vui lòng.
Và không ngờ thói quen "siêu tiết kiệm" của mẹ chồng đã khiến cả nhà phải vào viện cấp cứu.
Tối hôm đó, như thường lệ thì ngày cuối tuần sẽ là bữa tổng kết thức ăn thừa trong cả tuần của gia đình. Nhưng không hiểu sao sau khi ăn xong thì cả nhà liền bị đau bụng. Chỉ có mẹ chồng là không sao vì hôm đó bà nói mệt, không muốn dùng cơm. Từ bố chồng cô thì mặt mũi tái mét lại. Chồng cô trông to xác vậy mà lăn lộn kêu gào như một đứa trẻ. Còn cô thì đau không nói được lời nào. Thấy vậy mẹ chồng vội vã gọi xe cấp cứu đưa cả nhà đi viện. Kết quả xét nghiệm khiến mẹ chồng chết sững: cả nhà bị ngộ độc do ăn thức ăn thừa để lâu ngày. Mẹ chồng cô lặng lẽ chăm sóc cả nhà mà không nói bất kì câu nào. Có lẽ bà đã biết mình sai.
Sau chuyện hôm đó, mẹ chồng cô cũng dần thoáng tính hơn. Bà vẫn dành quyền đi chợ nhưng bữa cơm của gia đình cô đã xuất hiện thêm món thứ 2, thứ 3 và những chiếc hộp nhỏ trong tủ lạnh cũng dần biến mất.
Một ngày mẹ chồng tâm sự với cô rằng bà chỉ muốn tiết kiệm cho vợ chồng chúng tôi, ông bà già rồi, không ăn được nhiều nên không cần phung phí. Cô cảm động lắm trước những lo lắng mà mẹ chồng dành cho vợ chồng cô. Càng ngày, tôi càng thấy quý mến và trân trọng hơn bà mẹ chồng "siêu tiết kiệm" của mình.
Theo Tintuc
Thương nhau như chị em...dâu! Người xưa có câu chị em dâu như bầu nước lã đổ đi, nhưng tôinghĩ, mối quan hệ giữa hai chị em dâu tốt hay xấu một phần đều do cách người ta đối xử với nhau Với nhiều cô gái chuẩn bị về nhà chồng, mối quan hệ giữa mẹ chồng - nàng dâu luôn là vấn đề lo lắng nhất, nhưng...