Cam chịu để chồng đi ngoạ.i tìn.h
Vì người đàn bà đó là sếp của chồng, người có thể cho chồng địa vị trong công ty, nhất là trong chuyện thăng quan tiến chức sắp tới.
Rất có thể, cái chức trưởng phòng kinh doanh ấy sẽ rơi vào tay chồng. Thế nên, chị cam chịu, chấp nhận chồng mình đi với người đàn bà khác, dù lòng đau như cắt.
Không phải chị tham giàu hay cần những đồng tiề.n do chồng bán thân để tiêu xài. Chỉ là, chồng chị là một người đàn ông tự phụ, anh thật sự tiêu cực, không chịu được cảnh thua kém bạn bè. Những người bạn học xong đại học, ra trường đi làm giống như anh, cùng lớp anh đều đã công thành danh toại. Họ có nhà, có xe cả, còn anh mãi chỉ là kẻ đi ở nhà thuê ở Hà Nội, sống bon chen giữa bộn bề những khó khăn.
Công việc hiện tại đang làm là công việc có tương lai nhất mà trước giờ anh từng tuyển. Anh không muốn bỏ lỡ cơ hội này, muốn trở thành người đàn ông có tiề.n, xuất sắc và không còn bị bạn bè chê cười nữa. Ban đầu, công việc của anh rất tiến triển nhưng anh cũng chỉ là một gã nhân viên kinh doanh bình thương, lương tháng chục triệu rồi về nhà với vợ, với con. Nếu không có bệ phóng, anh chẳng bao giờ nghĩ mình sẽ được chỉ tay năm ngón người khác.
Sếp anh, đó là người đàn bà giàu có, sang trọng. Bà ta có chồng, có con, nhưng họ đã ly dị lâu rồi. Giờ bà ta đang nhắm anh, một thanh niên trẻ, có tài, có triển vọng, và hơn hết, anh được mã, đẹp trai, cao ráo, rất hợp với nghề của bà ta.
Đúng là bây giờ người ta thực dụng. Nhìn chồng đau khổ vật vã đấu tranh với cái nghèo, đấu tranh với cuộc sống xô bồ chốn thành thị, chị buồn phiền, mệt mỏi. (ảnh minh họa)
Video đang HOT
Gọi là bà ta vì thật ra người đó là sếp của anh chứ xét về tuổ.i tác, chị ta chỉ hơn anh tầm chục tuổ.i. Chị ta thích anh, điều này thì anh biết, chị ta biết. Và bây giờ có tôi, vợ anh biết. Anh không muốn nói nhưng những khoản tiề.n kếch xù cùng với sự thăng tiến nhanh chóng của anh trong công ty đã khiến chị nghi ngờ. Chị âm thầm để ý và theo dõi anh. Chị không muốn anh giấu mình chuyện gì, và anh cũng không làm thế. Nhưng chuyện có nhiều tiề.n này anh cứ ấp úng mãi không nói thành lời. Vì vậy, chị quyết định tìm hiểu.
Và cuối cùng chị đã phát hiện ra sự thật về chồng mình. Anh đang lăng nhăng với người đàn bà đó, chăm sóc bà ta chu đáo như người tình. Cả công ty anh không ai hay biết chuyện vì họ quá kín. Chuyện anh lên chức cũng không ai nghi ngờ gì vì thật ra, anh cũng là người có năng lực. Nhưng ở cái thời buổi này, chỉ có năng lực không thôi chưa chắc đã tiến thân được, người ta cần chỗ dựa, cần vai vế và cần có người chống lưng.
Khi chị phát hiện, anh đã thú nhận hết với chị, xin chị tha thứ cho anh, hiểu cho anh. Anh chỉ yêu mình chị, mong được làm chồng của chị cả đời, nhưng anh cần lợi dụng người đàn bà kia, dựa vào bà ta để có tiề.n, được thăng tiến. Anh không muốn vợ con sống khổ, vả lại không thể thua kém bạn bè.
Anh còn nói, bạn anh bây giờ khôn lắm, họ cũng toàn dựa vào ông này, bà kia, dựa vào vai vế của người khác để tiến thân. Những cô gái thì dựa vào đại gia nếu họ xinh đẹp. Còn những gã nào cao to tí, cũng dựa vào mấy bà giống như anh đang dựa vậy.
Đúng là bây giờ người ta thực dụng. Nhìn chồng đau khổ vật vã đấu tranh với cái nghèo, đấu tranh với cuộc sống xô bồ chốn thành thị, chị buồn phiền, mệt mỏi. Chị lo lắng cho anh, chị cũng không muốn anh phải chịu áp lực này. Yêu chị, chị tin anh, đó là tình cảm chân thành hai người họ dành cho nhau. Còn tiề.n bạc, đúng là anh đưa về cho chị hết. Anh muốn chị cất giữ, sau này có đủ thì mua nhà, mua cửa, không phải sống cảnh ở thuê.
Chị không biết nên làm gì lúc này, nhưng cũng không thể bỏ anh. Anh thì không tài nào dứt người đàn bà kia được, anh giống như &’lấy của người giàu chia cho người nghèo’ vậy. Thật sự, yêu người đó thì chắc là không rồi. Giờ chị hoang mang không biết phải làm sao. Là mẹ, chị cũng không muốn con mình phải chịu khổ. Cũng mong sau này con có cuộc sống sung túc, phú quý, cũng mong con có được chỗ đứng ở cái chốn thành thị này, cho bằng bạn bằng bè. Liệu chị và anh có được cuộc sống hạnh phúc bằng cách này hay không, hay là cả đời phải sống trong day dứt?
Theo VNE
Ghét nhất là mấy 'bà hot girl' công sở
Chẳng phải chuyện đâu xa, cũng chẳng phải nhận xét thiển cận của một gã nào đó ghét mấy em chân dài, mặt trắng bệch, môi đỏ chót.
Mà đó chín là ý kiến của mấy ông đồng nghiệp cùng cơ quan. Nói chung, từ ngày có mấy cô em xinh tươi vào văn phòng, cả tòa nhà như náo loạn. Náo loạn chẳng phải họ thấy các em ấy xinh, hay quá đẹp mà họ thấy các em ấy quá lố. Nhưng dù sao, ghét hay không thích thì cũng xin có lời cám ơn vì các em ấy đã khiến cho công ty mình được chú ý.
... Nhưng đáng buồn là, các em ấy cũng giống như trong giới giải trí vậy. Một là được người ta tôn thờ vì hình ảnh đẹp, sự giỏi giang, khéo léo và xinh đẹp, có học thức. Một là được người ta biết đến vì quá nhiều scandal, quá nhiều chiêu trò và đặc biệt là những hành động có chút gọi là thiếu văn hóa, đôi khi quá lố. Tôi vốn đã không ưa cái thế giới giải trí xa hoa kia, giả dối kia, giờ lại vào công ty, thêm mấy bà suốt ngày son phấn lòe loẹt, ăn diện thôi rồi. Tôi thấy nhức mắt và khó chịu, bực bội.
Không phải bực bội vì mấy &'bà hot girl' này đẹp hơn vợ tôi, nhìn &'ngon' hơn vợ tôi mà vì, mấy &'bà' nhìn phát gớm, nhìn mất hình ảnh, nhìn kệch cỡm và... khó tả.
Nhưng dù sao, ghét hay không thích thì cũng xin có lời cám ơn vì các em ấy đã khiến cho công ty mình được chú ý. (ảnh minh họa)
Không biết tự bao giờ, công sở vốn là chốn trang nhã, lịch thiệp, là nơi những người làm công chức thể hiện sự văn mình của mình, thì giờ thành sàn cat walk cho các nàng trình diễn thời trang, đi giày cao gót và... bước bộ.
Hôm rồi nhìn thấy em A ăn mặc như trưng diện lên sàn diễn, tôi bực mình ra vỗ vai: "Lần sau ăn mặc cho đàng hoàng đi làm nhé, đây là công sở, không phải sàn diễn của cô". Nghe tôi nói thế, cô bạn đỏ mắt, chóng mặt vì không ngờ lại có người thẳng thắn đốp chát như tôi.
Các chị cứ đi làm là đua nhau, phòng này đua phòng kia. Đang giờ làm cũng xin phép nghỉ sớm để đi mua sắm. Có hôm, nhìn một em gắn mi giả dài cả m (nói hơi điêu tí), nặng tới nỗi mắt không mở được ra. Cứ ai hỏi mắt cũng díp lại, giống như buồn ngủ. Gián mắt như thế thì thà không còn đẹp hơn, nặng và dài tới nỗi giờ không thể nào mở ra được nữa.
Quay sang bên phải thì có em nổi tiếng là xinh đẹp nhất phòng đang diện chiếc váy ngắn tới nỗi, chỉ cần em nhẹ cúi một cái thôi là hở cả đống. Đã thế, em đi đôi giày cao 15 phân, đi vệ sinh cũng giễu đôi ấy. Em sợ bỏ giày cao ra vì lo ai đó phát hiện chiều cao khiêm tốn của em. Còn môi em á, đỏ như gấc, mặt thì trắng bệch. Chẳng hiểu các em quan niệm thế nào về cái đẹp chứ tôi thì nhìn chuối lắm, nhìn khiếp khiếp chứ đẹp thì chẳng thấy đâu.
Các chị cứ đi làm là đua nhau, phòng này đua phòng kia. Đang giờ làm cũng xin phép nghỉ sớm để đi mua sắm. (ảnh minh họa)
Bà này đua bà kia, thi nhau ăn mặc cho thật đẹp. Thua ai cái là không chịu, mà ai được khen thì y như rằng nóng mặt, và lập tức là phải làm hơn. Cuối cùng, chẳng hiểu các cô có làm được gì không chứ chỉ thấy sơn sơn, vẽ vẽ móng tay ngay cả trong phòng làm việc, đuổi cũng không ra.
Nói thật, khó chịu đên ghê gớm mà được việc. Thói đời đã chứng minh, mấy em chân dài, hot girl, mắt xanh mỏ đỏ không hợp với công sở tẹo nào. Phải tỉnh táo trong khâu nhân sự, không thể biến công sở thành sàn cat walk tư của mấy ả đó được. Các bác ạ!
Theo VNE
Chồng gạ tình sếp nữ già để thăng tiến Mới vào công ty được 1 năm, Nhung thấy chồng thay đổi chóng mặt... Trước đây, mỗi lần nhắc anh việc ăn mặc nghiêm chỉnh đi làm, anh chỉ tặc lưỡi cho xong rồi lại xuề xòa, có khi còn đi đôi dép tông. Thật ra, gia đình Nhung cũng chẳng khá giả gì, hai vợ chồng chỉ thuê căn phòng rộng hơn...