Cái trò không ăn thì đạp đổ…
Cái trò không ăn được đạp đổ, anh và gia đình anh nói xấu tôi khắp mọi nơi…
Đến giờ, tôi vẫn cảm thấy áy náy vì chia tay mối tình đầu của mình, làm cho anh đau đớn tôi đến hận thù…
Ngày đó, tôi học năm thứ hai của một trường Đại học danh tiếng ở Hà Nội. Tôi nhận lời yêu anh sau 3 năm anh tán tỉnh tôi, tôi đã nghĩ rằng đó là tình yêu. Anh là bộ đội đóng quân ở Sóc Sơn, một hoặc hai tuần chúng tôi mới gặp nhau một lần, chúng tôi yêu nhau trong sáng và chân thành.
Tôi không biết mình có nhớ anh hay không, nhưng những ngày lễ anh không về được, tôi lại bắt xe xuống đơn vị anh chơi cả ngày, rồi anh lại ra bắt xe đưa tôi về khi trời nhá nhem tối. Có những ngày anh nhớ tôi mà tôi không sao hiểu nổi, anh bỏ trốn đơn vị về gặp tôi, dù chỉ là chốc lát. Tôi biết anh yêu tôi chân thành và tôi đáp lại anh với một tình cảm chân thành.
Thời gian cứ thế, 2 năm trôi qua, tôi ra trường. Đang trong lúc khó khăn đi tìm việc làm, anh nói rằng muốn cưới tôi. Thật sự trong lòng tôi trống rỗng, lo sợ. Tôi chưa muốn cưới vì quá nhiều lý do: tôi còn quá trẻ, chưa bao giờ tôi nghĩ đến việc lập gia đình, và tôi chưa có việc làm, tôi nói với anh cho em thời gian suy nghĩ.
Nhưng đùng 1 cái sau tuần anh cầu hôn tôi không thành, anh liền đưa bố mẹ anh lên nhà xin cưới mà tôi chưa hề đồng ý (vì tôi sống xa nhà nên hôm đó tôi không có nhà). Bố mẹ tôi hoàn toàn bất ngờ trước việc làm của anh. Vì bố mẹ tôi rất quý anh nên nghĩ rằng hai đứa đã thống nhất định ngày ăn hỏi và ngày cưới…
Mẹ tôi gọi cho tôi ngay sau đó, tôi thực sự sốc vì anh tự quyết định cả phần của tôi. Tôi về và nói rằng con chưa quyết định cưới, để bọn con thống nhất quan điểm rồi báo cho hai bên gia đình. Về phần gia đình anh cứ đinh ninh rằng hôm đó là lễ dạm ngõ, chỉ còn tiến hành việc ăn hỏi và ngày cưới. Lễ ăn hỏi sẽ diễn ra sau 10 ngày kể từ ngày bố mẹ anh lên gặp bố mẹ tôi. Tôi quá bực mình vì anh coi thường tôi và gia đình tôi.
Tôi và anh đã cãi nhau. Anh thách thức tôi. Thế là chia tay. Tôi đã bỏ anh không thương xót. Anh xin lỗi tôi và muốn làm lại từ đầu. Về phần tôi, tôi chẳng thấy mình đau đớn, chẳng cảm thấy mình mất đi tình yêu đầu đời. Có lẽ vì tôi quá tức giận chăng? Tôi nhận ra rằng mình không hề yêu anh, vì nếu yêu thì tôi đã tha thứ. Thế là tôi đã chạy trốn anh, mặc cho anh tìm tôi đến bất lực.
Video đang HOT
Cái trò không ăn được đạp đổ, anh và gia đình anh nói xấu tôi khắp mọi nơi. Tôi đã nghĩ rằng mình quyết định chia tay là hoàn toàn đúng đắn.
Một năm sau, tôi đã có việc làm ổn định và nghe tin anh lập gia đình. Trong lòng tôi giảm bớt lo âu, áy náy và luôn cầu mong anh được hạnh phúc. Hai năm sau đó, tôi mới lập gia đình và hiện tại có hai con, sống cuộc sống hạnh phúc như niềm mơ ước của tôi.
Tám năm trôi qua rồi mà anh vẫn về tìm tôi và xin bố mẹ tôi được liên lạc với tôi. Tôi có nên gặp anh không? Tôi lo sợ anh sẽ phá vỡ hạnh phúc của tôi. Tôi phải làm sao bây giờ?
Theo VNE
Mấy ông trí thức, ông nào cũng vậy sao?
Hồi mới gặp nhau, ông nhà tôi sung mãn như một chàng trai trẻ dù đã ngoài năm mươi. Lúc đó chúng tôi có thể gần gũi cả ban ngày lẫn ban đêm.
Xa nhau một thời gian, giờ chúng tôi dọn về ở hẳn với nhau thì mọi thứ không còn như trước.
Tuần lễ đầu, anh ấy vẫn có thể trả bài đều đều mỗi đêm, tuần thứ hai thì cách nhật; từ tuần thứ ba trở đi thì 4-5 ngày một lần và bây giờ sau 1 năm chung sống, mỗi tuần cố gắng lắm anh ấy cũng chỉ được một lần dù vẫn luôn miệng khen tôi trẻ đẹp.
Người ta bảo khi xa thì nhớ, khi gần thì chán, có phải tình trạng của ông xã tôi như vậy? Tôi vẫn cho anh ấy ăn đồ bổ, uống rượu bổ nhưng có vẻ như anh ấy mê công việc hơn mê vợ nên cũng không tăng cường ham muốn được. Bạn bè tôi nói, mấy ông trí thức, ông nào cũng vậy, năm mươi tuổi mà còn "mần ăn" được đã là khá.
Nếu đúng như vậy thì tình hình đối với tôi sẽ rất tệ vì năm nay tôi mới 33 tuổi. Nhiều khi tôi ham muốn đến không cưỡng lại được. Với lại tôi cũng muốn có con nhưng ông xã có vẻ như không quan tâm đến điều đó vì anh ấy đã có con với người vợ đã ly hôn.
Không lẽ ông xã tôi đã mãn dục? Nếu đúng là mãn dục sao hồi đầu vẫn còn sung sức như vậy? Có điều gì bí ẩn trong sức khỏe tình dục của đàn ông mà phụ nữ chúng tôi không hiểu được không?
Loanphuong...@gmail.com
Bạn thân mến,
Có 2 vấn đề của ông xã mà bạn cần lưu ý: Đó là tuổi tác và công việc. Sức khỏe nam giới bị ảnh hưởng nhiều bởi các tác nhân bên ngoài như lối sống, chế độ ăn uống, rượu bia, thuốc lá, công việc... Bên cạnh đó, theo thời gian "lục phủ ngũ tạng", trong đó có tuyến yên và tinh hoàn bị suy thoái dẫn đến lượng nội tiết tốt testosterone trong máu giảm, gây nên nhiều hội chứng đối với cơ thể, dẫn đến mãn dục.
Có thể hình dung quá trình mãn dục nam giống như khi ta thắp một ngọn đèn dầu. Khi đèn cháy thì dầu sẽ từ từ cạn, ngọn đèn không còn chói sáng như thuở ban đầu. (ảnh minh họa)
Khi thấy các anh có những triệu chứng sau thì có thể nghĩ đến mãn dục: Giảm ham muốn tình dục, giảm tinh trùng và rối loạn cương. Cùng với đó là những triệu chứng "nhìn bằng mắt thường cũng thấy" là béo phì (nhất là béo bụng), rối loạn da, tóc (da nhăn nheo, rụng tóc và lông), cơ bị nhão... Lúc đó xương cốt cũng yếu; các bệnh lý tim mạch, hô hấp, tâm thần... xuất hiện dẫn đến nhiều vấn đề rắc rối cho sức khỏe và đời sống. Ngoài việc giảm ham muốn tình dục, các anh cũng không còn hăng hái, "bách phát bách trúng" như xưa; thậm chí có thể ngã ngựa giữa chừng vì không đủ sức khỏe, sự dẻo dai cần thiết...
Có thể hình dung quá trình mãn dục nam giống như khi ta thắp một ngọn đèn dầu. Khi đèn cháy thì dầu sẽ từ từ cạn, ngọn đèn không còn chói sáng như thuở ban đầu. Đó là quy luật của tự nhiên mà không ai cưỡng lại được. Chúng ta chỉ có thể làm chậm lại quá trình lão hóa bằng ăn uống điều độ, đúng cách; tập luyện thể dục thường xuyên để cơ thể dẻo dai, giảm stress do công việc...
Y học hiện đại sử dụng liệu pháp hormon thay thế để phòng và điều trị chứng mãn dục nam. Tuy nhiên, việc này phải có thăm khám và chỉ định của bác sĩ chuyên khoa chứ không thể tự tiện thực hiện được.
Đặc biệt, ở độ tuổi ngoài năm mươi như anh nhà chị thì phải hết sức nâng niu, không nên tiêu xài phung phí, đòi hỏi quá nhiều, mỗi tuần một lần là vừa đủ. Về khả năng có con thì ở tuổi này, nếu đối tác còn trong độ tuổi sinh sản như chị thì anh nhà vẫn có thể có con miễn sao số lượng, chất lượng tinh trùng đảm bảo. Cái này muốn biết chính xác thì phải đến cơ sở chuyên khoa để đo khám, nên làm càng sớm càng tốt vì để thêm vài năm nữa, sức khỏe ngày một suy giảm thì khả năng có con cũng giảm theo. Hơn nữa, cái cảnh "cha già, con mọn" người ngoài nhìn vào cũng... cám cảnh lắm.
Xin nói với chị, mãn dục nam là "bệnh" của tất cả đàn ông chứ không riêng gì mấy anh trí thức. Mấy ổng nếu có yếu hơn người khác là bởi đầu óc tập trung cho công việc khác mà lãng quên chuyện gối chăn chứ đây không là đặc thù của những người nhiều chữ nghĩa.
Tóm lại, đã yêu nhau, thương nhau, chấp nhận cùng nhau đi suốt quãng đời còn lại thì phải chấp nhận cả những "khiếm khuyết" của nhau. Chị nên hiểu và thông cảm với việc "xuống dốc" của anh nhà. Đồng thời chị cũng nên bày tỏ với anh ấy ước nguyện chính đáng của một người phụ nữ là được làm vợ, làm mẹ. Nếu đã là bạn trăm năm thì con cái chính là mối dây liên hệ; là sự gắn kết trách nhiệm, tình thương làm cho gia đình bền vững.
Ở vào độ tuổi và trình độ như anh chị, tôi nghĩ nói chuyện thẳng thắn để hiểu, chia sẻ với nhau không phải là quá khó. Chúc chị hạnh phúc.
Theo VNE
Tôi chỉ lấy trai xấu làm chồng! Khi phát hiện người yêu đẹp trai phản bội, tôi đã đề ra mục tiêu: Chỉ lấy trai xấu làm chồng! Có thể, các bạn sẽ cho rằng tôi ba hoa, bốc phét, bởi ai chẳng thích lấy được chồng đẹp trai sẽ "nở mày, nở mặt" với mọi người. Tôi cũng công nhận điều đó, bởi tôi cũng đã từng có người...