Cải thiện hình ảnh du lịch: Đột phá từ… nhà vệ sinh
Mới đây, việc ngành Du lịch tập trung xây dựng 50% các điểm du lịch có nhà vệ sinh chuẩn phục vụ khách đã trở thành một trong 10 sự kiện du lịch tiêu biểu trong năm 2012.
Muốn vào nhà vệ sinh, phải qua một rừng xe máy
Có nhưng ít người dám dùng
Video đang HOT
Phố cổ Hà Nội vốn là địa điểm thu hút lượng lớn khách du lịch nước ngoài. Nhưng dọc các tuyến phố Hàng Bạc, Hàng Bông, Hàng Gai… tuyệt nhiên không thấy một nhà vệ sinh công cộng nào. Nếu có nhu cầu, khách du lịch phải đi khá xa hoặc vào nhà dân xin “giải quyết” nhờ. Ở khu vực hồ Hoàn Kiếm, 4 nhà vệ sinh đặt quanh hồ luôn trong tình trạng quá tải. Từ đầu đường Yên Phụ đến phố Trần Nhật Duật, con đường nằm sát khu phố cổ sầm uất cả thảy có 3 nhà vệ sinh. Tuy nhiên, chúng đều được đặt tại những nơi có mật độ xe cộ dày đặc hoặc nằm “sừng sững” ngay trên các đoạn đê, khiến người muốn sử dụng cũng… ngại. Cá biệt, nhà vệ sinh phía Nam chân cầu Long Biên nằm ở vị trí tiện lợi, kín đáo nhưng bị xe máy bịt kín lối vào. Bên cạnh đó, việc nhà vệ sinh bị chiếm dụng để mở hàng quán đã trở nên quá quen thuộc. Trên phố Quán Sứ giáp với bệnh viện Việt Đức, một nhà vệ sinh công cộng bị dán kín những tờ quảng cáo khoan cắt bê tông, chống thấm… Nếu không có biển chỉ dẫn, chỉ riêng việc tìm những nhà vệ sinh như thế này cũng gây phiền toái cho khách du lịch nội chứ đừng nói gì đến khách nước ngoài.
Tình trạng chung của các nhà vệ sinh là bên ngoài nhếch nhác, xập xệ, bên trong bẩn… kinh hoàng, sàn nhà cáu két nhớp nháp nước, đủ các loại giấy vứt vương vãi. Dù luôn có nhân viên thu dọn, cọ rửa nhưng nhà vệ sinh vẫn vô cùng mất vệ sinh. Không có nước để xả, nhiều người trả tiền để sử dụng dịch vụ vẫn đành quay ra vì “lỡ” nhìn phải những cảnh tượng không thể chịu đựng được. Dọc đường Thanh Niên ven hồ Tây, chỉ có 2 nhà vệ sinh công cộng tuy nhiên khi bước vào, nhiều người phải nín thở, nhanh chóng giải quyết cho xong. Khách du lịch nước ngoài thẳng thắn bày tỏ, họ thà “nhịn” để về khách sạn còn hơn sử dụng nhà vệ sinh công cộng ở Hà Nội.
Để nhà vệ sinh trở nên thân thiện
Năm vừa qua, Việt Nam đón gần 7 triệu lượt khách du lịch quốc tế. Chỉ riêng Hà Nội, một ngày cũng có đến cả nghìn khách tham quan. Đây là dấu hiệu khởi sắc cho ngành du lịch nhưng cũng có tạo áp lực lớn đối với hệ thống nhà vệ sinh công cộng vốn còn tồn tại nhiều bất cập. Bởi vậy, từ tháng 3-2012, ngành Du lịch đã triển khai kế hoạch xây dựng 50% các khu du lịch có nhà vệ sinh công cộng đạt chuẩn và đây là một trong hai nhiệm vụ đột phá của ngành trong năm. Theo đó, nhà vệ sinh phải đáp ứng được tiêu chuẩn: có nước, có hệ thống xử lý kín và không gây ô nhiễm cho khu vực xung quanh.
Theo ông Nguyễn Mạnh Cường – Phó tổng cục Trưởng Tổng cục Du lịch Việt Nam, tính đến thời điểm này, cả nước đã có trên 1.300 điểm du lịch có nhà vệ sinh đạt chuẩn, đạt tỉ lệ 52%. Bên cạnh những phản hồi tích cực từ hầu hết các địa phương vẫn còn tồn tại sự chậm trễ tại một số điểm du lịch. Thêm vào đó, sự phối hợp của chính quyền địa phương trong việc tạo điều kiện mặt bằng và các hệ thống liên quan như nước, điện… còn chưa cao khiến các doanh nghiệp gặp khó khăn trong việc triển khai lắp đặt, sửa chữa. Riêng với thủ đô Hà Nội, tại khu vực phố cổ, do có kết cấu địa hình và mật độ dân cư lớn khiến việc bố trí các khu vệ sinh công cộng vẫn còn gặp nhiều khó khăn. Để giải quyết vấn đề này, Tổng cục Du lịch Việt Nam đã đề nghị tăng cường các nhà vệ sinh lưu động đồng thời khuyến khích các nhà hàng, các điểm du lịch đưa vào sử dụng thiết bị hiện đại, đổi mới các kiểu trang trí trong thiết kế nội thất để giảm bớt những hạn chế do diện tích chật hẹp.
Vấn đề thu phí cũng là một trong những yếu tố mà các địa phương cần quan tâm. Mức phí không lớn (2.000 đồng/lượt) nên cần phải có sự hỗ trợ cho nhân viên dịch vụ, đảm bảo làm vệ sinh sạch sẽ, tránh tình trạng không có người trông giữ. Ở những nước láng giềng như Lào, Thái Lan… tuy vẫn thu phí thủ công nhưng tại các điểm công cộng luôn có nhân viên vệ sinh trực để quét dọn ngay sau mỗi lần khách sử dụng. Một số thành phố lớn như Paris, London, New York… đã có hệ thống thu phí tự động bằng tiền xu rất hiện đại và tiện lợi. Bởi vậy, với phương pháp thu phí như hiện nay, các địa phương cần đề mức phí trên nhà vệ sinh hoặc bảng chỉ dẫn, vừa công khai, vừa tạo sự thoải mái cho người sử dụng. Không chỉ trên đường phố, ngay cả ở sân bay, nhà ga, bến xe hay các địa điểm, di tích lịch sử, văn hóa thì bên cạnh việc cần xây mới, tháo bỏ nhà vệ sinh xuống cấp, hư hỏng nặng cần có phương án giữ gìn, bảo quản lâu dài.
Theo ANTD
Loay hoay tìm cách "quản" phố cổ
Giá trị của khu phố cổ Hà Nội đã được nhận diện từ mấy chục năm nay. Tuy nhiên, TP vẫn chưa thể hoàn thiện Quy chế quản lý quy hoạch, kiến trúc ở khu vực đặc biệt này.
Tôn tạo, bảo tồn phố cổ Hà Nội vẫn là vấn đề hóc búa chưa có lời giải
Ngày 20-12, Sở QH-KT Hà Nội cho biết, khu phố cổ (KPC) Hà Nội được xác định có diện tích xấp xỉ 82 ha, ranh giới phía Tây là phố Phùng Hưng, phía Bắc là tuyến phố Hàng Đậu, phía Đông là tuyến Trần Nhật Duật, phía Nam là các tuyến Hàng Thùng, Cầu Gỗ, Hàng Gai, Hàng Bông. Toàn bộ KPC bao gồm 79 tuyến phố và 83 ô phố.
Nói tới Thủ đô Hà Nội, ai cũng biết tới phố cổ. Thế nhưng, ít người biết rằng Quy chế quản lý phố cổ từ bao năm nay vẫn ở dạng... dự thảo. TS. KTS Đào Ngọc Nghiêm, nguyên Giám đốc Sở QH-KT Hà Nội cho biết, TP đã tốn rất nhiều kinh phí, công sức để soạn bản quy chế này nhưng chưa thành công. Không chỉ có "chất xám" của Hà Nội, 11 nước trên thế giới đã cử chuyên gia đến Hà Nội để tham góp và xây dựng những dự án công phu, song để áp dụng, đưa vào thực tế gần như chưa được gì.
Theo Sở QH-KT, quy chế quản lý quy hoạch kiến trúc KPC được xây dựng nhằm cung cấp căn cứ để chính quyền các cấp, các đơn vị, cơ quan thực hiện công tác quản lý, kiểm soát kiến trúc - quy hoạch, cấp phép xây dựng, cải tạo, chỉnh trang, xây dựng mới công trình. Nó cũng bao gồm giải pháp để thực hiện giãn dân phố cổ làm cơ sở để lập quy hoạch chi tiết, thiết kế đô thị các không gian, khu vực, tuyến đường đặc thù trong phạm vi KPC.
Quy chế đưa ra định hướng việc bảo tồn không gian, cấu trúc quy hoạch đặc trưng của các tuyến phố phân vùng bảo tồn, tôn tạo và kiểm soát phát triển kiểm soát không gian liền kề, xác định vùng hỗ trợ chức năng hạ tầng xã hội, hạ tầng kỹ thuật bảo tồn và phục dựng những kiến trúc đặc trưng, có giá trị. Đối với bảo tồn không gian, cấu trúc quy hoạch đặc trưng của các tuyến phố, Quy chế xác định trong phạm vi KPC sẽ bảo tồn, tôn tạo, khôi phục các giá trị về không gian, cấu trúc, công trình kiến trúc, nhân rộng những kiến trúc tiêu biểu, đặc trưng của từng tuyến phố, ô phố giảm dân số toàn KPC xuống dưới 50 nghìn người, mật độ dân số còn 500 người/ha, chỉ tiêu cây xanh đạt 1,5m2/người, mật độ xây dựng trong từng ô phố không quá 70%. Về chức năng, cho phép chức năng thương mại, dịch vụ, hạn chế chức năng ở và nghề ảnh hưởng tới môi trường.
Về phân vùng bảo tồn, tôn tạo và kiểm soát phát triển, KPC được chia thành 3 vùng, vùng bảo tồn, tôn tạo có diện tích khoảng 23ha, bao gồm 29 tuyến phố, 17 ô phố. Tại đây, sẽ bảo tồn, khai thác, nhân rộng các công trình kiến trúc đặc trưng, cho phép các chức năng thương mại, dịch vụ, hạn chế chức năng ở và các nghề ảnh hưởng môi trường. Khu vực phát triển có diện tích gần 59ha, bao gồm 57 tuyến phố, 66 ô phố, tại đây cho phép chức năng các khách sạn quy mô nhỏ, dịch vụ thương mại, ẩm thực, hạn chế chức năng ở và các ngành kinh doanh ảnh hưởng đến thuần phong mỹ tục. Quy chế cũng xác định khu vực liền kề cần kiểm soát không gian (hết thửa đất ngoài mặt phố các tuyến đường bao quanh các phố Hàng Thùng - Cầu Gỗ - Hàng Bông - Hàng Gai - Phùng Hưng - Hàng Đậu, tổng diện tích 7,19ha), tại đây sẽ kiểm soát không gian kiến trúc chuyển tiếp, tăng cường bổ sung, hỗ trợ các chức năng cho KPC như: đầu mối giao thông, giao thông tĩnh, không gian ngầm, thương mại, khách sạn quy mô lớn. Khu vực hỗ trợ chức năng hạ tầng đô thị bao gồm 2 phường Phúc Tân, Chương Dương.
Theo TS.KTS Đào Ngọc Nghiêm, để bảo tồn phố cổ, quan trọng nhất là phải có tiêu chí để nhận diện các công trình kiến trúc có giá trị. Các chuyên gia đều nhìn nhận rằng, KPC cần được bảo tồn như một "cơ thể sống". Trong đó, một điều kiện mà các dự án bảo tồn phố cổ đều đặt ra đó là phải nâng cao điều kiện sống của người dân ở khu vực này. Giải pháp để thực hiện điều này chỉ có một - đó là giảm số dân. Đáng tiếc, từ năm 1999, quận Hoàn Kiếm đã được giao nghiên cứu lập dự án giãn dân phố cổ song tới nay vẫn chưa đâu vào đâu.
Từ những gì đã diễn ra trong nhiều năm qua, nhiều chuyên gia cho rằng, các cơ quan hữu quan của thành phố phải thực tế hơn khi xây dựng Quy chế quản lý phố cổ. Ông Đào Ngọc Nghiêm khuyến cáo: "Không nên đặt ra những mục tiêu vượt quá khả năng, điều kiện kinh tế để rồi những quy định đó chỉ nằm trên giấy..."
Kết quả khảo sát mới nhất cho thấy, hàng trăm công trình có giá trị kiến trúc đã không còn. Theo điều lệ quản lý tạm thời khu phố cổ, KPC có 1.081 công trình có giá trị. Tuy nhiên, khảo sát lại toàn bộ KPC thì hiện tại chỉ còn 550 công trình có giá trị. Nhiều công trình có giá trị đã bị phá hủy hoặc xây dựng mới.
Theo ANTD
Hà Nội có thêm hai di tích cấp quốc gia Đình Kim Ngân, 42 Hàng Bạc và đình Tú Thị số 2 Yên Thái vừa được Bộ VH-TT&DL công nhận di tích kiến trúc nghệ thuật cấp quốc gia. Đây là hai công trình có giá trị kiến trúc, nghệ thuật tiêu biểu mang dấu ấn làng nghề, phố nghề của khu phố cổ Hà Nội. Đình Kim Ngân là công trình kiến...