Cái thai không đúng hẹn (Phần 14)
Kì nhìn đồng hồ, không biết rằng nhìn nó để làm gì nữa. Cứ lúc nào lo lắng và căng thẳng anh đều nhìn đồng hồ như sợ thời gian sẽ qua mau. Y như cái lúc bước qua Xuân khi cô nhìn anh dạo trước. Anh đã giả vờ vội vã và nhìn đồng hồ. Nhưng thật ra lúc đó trái tim anh đang đập rất nhanh.
Mẹ thấy Xuân buồn, biết là hai vợ chồng có chuyện nhưng cũng không dám hỏi, sợ cô sẽ buồn thêm. Bà bảo Xuân ở lại để bà đi chợ nấu cơm. Bố cô thì không tinh tế được đến mức ấy, ông đọc báo một lúc rồi mới nhớ ra chuyện gì đó, liền gập tờ báo lại và hỏi:
- Sao thằng Nghĩa hôm nay không thấy đến?
Xuân im lặng định sẽ giả vờ không nghe thấy để không phải trả lời thì bố cô lại hỏi sang một vấn đề khác:
- À mà chuyện con cái thế nào rồi? Hôm qua ông thông gia vừa gọi điện cho tao bảo năm sau đẻ cực tốt đấy. Con cái hợp tuổi bố mẹ, ông bà, lại còn là năm con lợn…
- Bố, con chuẩn bị chuyển trường.
Xuân biết thông tin này sẽ khiến bố chấn động, thậm chí là tức giận, nhưng cô không muốn bố cứ nhắc mãi đến nghĩa và chuyện con cái nữa. Giờ đây nó là những thứ nhạy cảm đối với cô.
Bố ngồi thẳng dậy khuôn mặt ông đanh lại sau khi nghe thông tin đó:
- Cái gì cơ?
- Con sẽ chuyển trường vào tháng sau. Bây giờ là giữa tháng rồi ạ.
Bố đập bàn cái rình khiến cho nước trà trong chén tràn ra ngoài:
- Mày có biết mày đang nói gì không?
Xuân hít một hơi thật sâu rồi đáp:
- Vâng, con biết. Con biết bố và ông sẽ không đồng ý. Nhưng môi trường ở đó… quả thật là con không hợp. Con muốn chuyển trường.
- Không có lửa thì làm sao có khói? Mày phải làm gì đó mới khiến người ta có thái độ với mày. Không được, tao phải gọi điện lại cho thầy hiệu trưởng và xin lỗi thầy. Tao không để cho chuyện này xảy ra đâu.
- Bố, chẳng phải con chỉ cần theo nghiệp giáo là được sao? Con dạy ở đâu vẫn thế mà.
- Khác nhau. Đó là nơi tao và ông nội từng dạy, nó gần như là truyền thống gia tộc mày có hiểu không? Sau này con cái mày cũng sẽ phải dạy ở đó.
Xuân cười nhạt:
- Sao bố có thể vô lý như vậy được?
- Mày nói cái gì?
Video đang HOT
Đến tầm tuổi này cô cũng phần nào hiểu được nỗi lo lắng và quan tâm của bố mẹ, nhưng nó khiến cho cô cảm thấy áp lực, gò bó. (Ảnh minh hoạ)
Xuân không trả lời bố, cô bỏ về. Ở đâu cũng là những người muốn cô buồn thêm. Gia đình của cô trước giờ là một gia đình gia giáo, mọi chuyện đều phải trong khuôn phép. Ngày trước cô muốn cắt cái tóc mái cũng phải xin phép bố mẹ, móng tay thì không được nuôi quá dài, buổi tối không được bước chân ra khỏi nhà… còn hằng hà sa số những cấm đoán khác. Đến tầm tuổi này cô cũng phần nào hiểu được nỗi lo lắng và quan tâm của bố mẹ, nhưng nó khiến cho cô cảm thấy áp lực, gò bó. Cô cảm tưởng như mình đang trở thành tù nhân của chính gia đình mình vậy.
Ra đến cổng thì thấy mẹ xách làn đi chợ về, bà nhìn cô hỏi:
- Đi đâu thế? Mẹ mua hà về nấu canh rồi đây.
- Con bận chút việc, con xin phép.
Tiếng mẹ gọi theo ngay sau lưng nhưng cô không quay lại. Những tưởng trở về nhà có thể được ôm mẹ vào lòng, được nghe những lời an ủi nhưng hoá ra có nhiều lúc, chính gia đình mình cũng khiến mình muốn trốn tránh.
Đột nhiên Xuân cảm thấy mình bơ vơ, lạc lõng khôn cùng. Cô là kiểu người sống dĩ hoà vi quý, ai cũng có thể nói chuyện được, nhưng không có ai thân thiết. Suốt một thời đi học, cô không có bạn thân vì còn phải bận học. Đến lúc đi làm thì chỉ chơi với vài đồng nghiệp. Nhưng vì có gia đình nên thời gian để làm thân gần như không có.
Xuân tự thấy hối hận. Tuổi trẻ của cô đã đi đâu mất rồi? Cô đang cố gắng vì ai đây? Cô làm tất cả mọi thứ để người khác yên lòng, nhưng cô thì không. Cô có ước mơ, hoài bão của riêng mình. Cô muốn sống không cần suy nghĩ đến điều gì cả.
Nghĩ thế Xuân liền bước vào một quán bar chuyên về Jazz ở đằng sau Nhà Hát Lớn. Trời đã sắp tối, các nhân viên bận rộn dọn dẹp, sắp xếp lại bàn ghế. Lúc thấy cô đi vào họ chạy ra nhắc nhở tám giờ bar mới bắt đầu hoạt động. Cô nói:
- Tôi chỉ cần ngồi bên ngoài thôi, các bạn cứ dọn đi.
Người nhân viên tỏ ra ái ngại:
- Chuyện này…
- Sao? Tôi làm phiền các bạn à?
- Không, không. Vậy chị uống gì ạ?
Xuân nhấc tay mở Menu ra xem, sau đó gọi một loại Cocktail mùa xuân cho mình, dù bây giờ mới đang là mùa thu. Khoảng mười lăm phút sau thì cocktail được bưng ra. Xuân nhìn nó đầy căng thẳng, cô không uống được rượu, cô biết thế. Nhưng nếu là Cocktail thì sao?
Xuân nhấp một chút, vị ngòn ngọt đăng đắng tràn đến lưỡi tạo ra một hương vị rất kích thích. Xuân uống thêm một chút nữa, cơ thể cô không hề có gì bất thường cả. Có lẽ lượng cồn ở trong này không cao lắm nên cô có thể uống nó được.
Nghĩa gọi điện đến, khi cô nhấc máy anh liền hỏi:
- Em đang ở đâu?
- Em đang… – Xuân chợt nhớ ra mình đang ngồi một mình ở trong một quán bar. Tuy quán chưa đến giờ mở cửa, nhưng nói ra thế này cũng sẽ không tiện cho cô – Có chuyện gì?
- Anh xin lỗi Xuân. – Giọng của Nghĩa chợt trở lên tha thiết. – Anh biết anh đã khiến em đau khổ. Nhưng anh yêu em, cả đời này anh chỉ yêu em thôi. Người đàn bà đó ép anh, chị ta hứa…
- Nghĩa này, anh không cần phải giải thích nhiều. Chuyện cũng đã xảy ra rồi và nó chẳng thay đổi được gì cả. Anh ăn nằm với người ta, và đêm về anh vẫn đầu ấp tay gối với em. Chỉ cần nghĩ đến điều đó thôi cũng đã khiến em tức giận và khinh bỉ. Cho dù anh có yêu em bao nhiêu đi chăng nữa, thì em cũng không ngăn được mình muốn bỏ anh đi.
Xuân ngắt điện thoại, cô thấy mặt mình nóng ran lên. Một phần do cồn, một phần do Nghĩa. Cô biết giới hạn của mình ở đâu nên không dám uống thêm nữa. Xuân ngồi suy nghĩ rất nhiều về quyết định của mình. Cô đã nghĩ, cô sẽ bỏ Nghĩa, và bỏ cả nghề giáo đi nữa. Lời của thầy giáo năm xưa đáng ra cô nên thực hiện từ sớm, con người ta chưa chịu bỏ cuộc vì họ chưa thấy hết những khó khăn và sự hữu hạn của bản thân mình.
…
Kì đang cho học sinh thực hiện bài tập nhảy xà với độ cao 1m2. Một vài học sinh nữ tỏ ra ngán ngẩm với môn học này, học sinh nam thì lại rất hào hứng ganh đua, còn yêu cầu Kì cho thêm mức độ.
“Tôi sẽ khiến người ra khỏi trường là em.” (Ảnh minh hoạ)
Kì dặn học sinh tự tập luyện, khi thầy quay lại, nếu thấy học sinh nào đang chơi, thầy bảo nhảy mà không qua thì học sinh đó tự giác điền con 0 vào sổ điểm. Học sinh vâng dạ, Kì biết chúng chẳng tập luyện đâu nhưng hiện giờ anh đang có một chút việc gấp.
Ở đằng sau trường, cô học sinh nữ chìa cái điện thoại với bức ảnh chụp Kì đang đèo Xuân trên chiếc Vespa, cô ta vênh mặt hỏi:
- Thầy và cô đang yêu nhau sao?
- Em không có quyền hỏi tôi câu đó. Tôi đã làm bạn trai của em một tuần rồi. Giờ thì đi về lớp học đi.
Cô nữ sinh không ngờ Kì lại trả lời mình như vậy, nhưng sắc mặt đổi rất nhanh:
- Thầy đừng có coi em là trẻ con. Em biết tất cả đấy. Nếu giờ em nói điều này cho cả trường biết, thầy cô sẽ ra sao ạ?
Kì khoanh tay cười nhạt:
- Mấy trò uy hiếp này không làm hại được tôi đâu. Cô Xuân sắp chuyển công tác, và tôi thì cũng sắp nghỉ dạy rồi. Nếu em còn dám đem mấy thứ này ra làm mất thời gian của tôi, thì người uy hiếp sẽ là tôi đấy.
- Thầy… thầy định làm gì?
Kì tiến về phía cô gái đó, anh tỏ ra nguy hiểm khiến cô phải lùi lại. Đến tận khi lưng cô ta chạm vào tường, không còn đường lui nữa anh mới nói:
- Tôi sẽ khiến người ra khỏi trường là em.
Đột nhiên có một cô giáo chạy đến, nhưng rất nhanh Kì đã tránh ra xa, anh giả giọng quát:
- Giờ này không học hành mà còn ở đây à?
Cô giáo kia chẳng thèm quan tâm đến điều đó, cô nói:
- Kì, vừa có người gọi Xuân bị dị ứng rượu. Cô ấy uống một mình thì phải. Bác sĩ bảo cô ấy dặn gọi cho một người tên là Kì nhưng gọi anh mãi không được.
Kì vội vàng lấy điện thoại trong túi quần ra xem, chết tiệt thật, máy anh đã hết pin từ lúc nào. Kì liếc qua cô nữ sinh như để nhắc nhở lại lần cuối, rồi mới bảo:
- Cô ra dặn đám học sinh của tôi trật tự về lớp, giờ sau sẽ là kiểm tra một tiết.
Cô giáo kia đồng ý rồi chạy về phía lớp của Kì.
Kì nhìn đồng hồ, không biết rằng nhìn nó để làm gì nữa. Cứ lúc nào lo lắng và căng thẳng anh đều nhìn đồng hồ như sợ thời gian sẽ qua mau. Y như cái lúc bước qua Xuân khi cô nhìn anh dạo trước. Anh đã giả vờ vội vã và nhìn đồng hồ. Nhưng thật ra lúc đó trái tim anh đang đập rất nhanh.
Theo Eva
Vội vã xây nhà xong thì đột ngột đòi ly hôn: Kế hoạch nhẫn tâm không thể ngờ tới của gã chồng bội bạc
Chị lặng người đi, bây giờ thì chị đã hiểu rồi. Tại sao anh ta ráo riết muốn xây nhà mới, rồi lại đột ngột đòi ly hôn...
Anh chị sống cùng bố mẹ chồng từ khi cưới đến nay. Căn nhà đang ở tuy đã cũ nhưng điều kiện gia đình chưa cho phép nên anh chị chưa khi nào nghĩ đến xây mới lại. Bố mẹ chồng hiện tại đã già yếu, không có thu nhập, thành ra mơ ước có căn nhà khang trang càng xa vời.
Thế nhưng đột nhiên anh lại về nằng nặc đòi xây nhà mới. Đầu tiên anh dùng đủ mọi lí lẽ thuyết phục chị, nào là vay tiền về xây rồi từ từ kéo cày trả nợ, có nợ ở đấy còn biết đường lo, chứ đợi tiết kiệm đủ mới xây thì tới đời nào. Rồi thì, sau này sinh thêm tập 2, không gian ngày càng chật chội, có mái nhà đẹp đẽ, rộng rãi ở cũng sung sướng cái thân mà mát mặt với mọi người.
Thấy chị vẫn lừng khừng, anh quay ra giận lẫy, nói chị không thương chồng con, nhà chồng, để mọi người ở nhà cũ nát. Anh còn bỏ đi qua đêm không về để tỏ thái độ. Chị rối bời, nếu có tiền trong tay thì nói làm gì, hoặc thiết in ít thôi. Đằng này, lương 2 người không cao, chi tiêu hàng tháng đã gần hết, ít nữa lại sinh thêm con thứ hai, vậy tiền thừa đâu mà dành trả nợ?
Nhưng thấy chồng cương quyết muốn làm nhà, lại nghĩ anh nói có phần đúng, chị cắn răng đồng ý. Thôi thì đến đâu hay tới đấy, có sức khỏe sợ gì không trả hết nợ. Xây được cái nhà coi như yên tâm một khoản, không cần đau đáu về nó nữa, chỉ cần chuyên tâm làm ăn là được.
Tiền trong nhà chẳng thấm vào đâu, anh chị phải đi vay họ hàng, bạn bè. Mà chủ yếu là chị đứng ra vay, bởi anh nói bạn bè anh không có, họ hàng nhà anh càng nghèo lấy đâu ra cho mượn. Đây cũng là lí do tại sao anh phải muốn chị đồng ý với quyết định xây nhà của mình, nếu không ai đi vay tiền cho?
Cực nhọc, vất vả rồi căn nhà mới cũng hoàn thành, chỉ còn chờ ngày mừng tân gia, mời mọi người đến chung vui với anh chị. Nhưng thật không nói trước được chữ ngờ. Tối đó, anh bất chợt về nhà gây gổ với chị vô cớ, chị bực quá cự cãi vài câu. Anh liền mắng chửi chị thậm tệ, còn lao vào đánh chị mấy cái. Sau đó tuyên bố ly hôn vì không có người vợ láo toét, hỗn hào như chị.
Chị cố nín nhịn cho êm ấm cửa nhà, nghĩ bụng mai anh bình tĩnh lại sẽ nói chuyện hẳn hoi với anh. Nào ngờ ngày hôm sau anh lập tức đưa đơn ly hôn cho chị kí. Lúc ấy chị còn tưởng anh đùa, hoặc vẫn giận, nên xuống nước nhẹ nhàng hỏi han anh. Mà anh kiên quyết không nghe, tiếp tục lặp lại mấy lời hôm qua, rằng không có người vợ tệ hại như chị, nằng nặc bắt chị kí vào đơn để đem nộp lên tòa.
Chị không hiểu đã có chuyện gì xảy ra. Vì một chuyện nhỏ như vậy mà anh đòi ly hôn, chưa nói lỗi sai là ở anh? Hơn nữa, trước nay anh hiếm khi vô lí kiểu thế. Thậm chí khi chị không kí đơn, anh còn dọa dẫm sẽ không để chị sống yên, "sẽ hành hạ tới khiđồng ý thì thôi". Chị nói chuyện với bố mẹ chồng, song ông bà chả có chính kiến gì, chỉ ậm ừ cho qua. Chị biết, phần vì ông bà bênh con trai, phần vì hiện tại ông bà đều phụ thuộc vào anh nên sẽ chiều theo ý anh.
Linh cảm có điều gì đó mà mình chưa biết, chị cất công tìm hiểu qua bạn bè, người quen của anh. Cuối cùng đã có một người chị tốt bụng nói cho chị biết sự thật. Thì ra anh đang cặp bồ, một cô nàng trẻ và xinh hơn chị. Nghe đâu anh với cô ta qua lại lâu rồi, rất kín tiếng, đến bạn bè anh còn chẳng mấy người biết, gần đây mới bắt đầu lộ ra.
Chị lặng người đi, bây giờ thì chị đã hiểu rồi. Tại sao anh ta ráo riết muốn xây nhà mới, rồi lại đột ngột đòi ly hôn. Anh ta đã lên kế hoạch chu đáo từ trước cả đấy. Hẳn anh ta muốn bỏ vợ để cưới bồ từ lâu, và trước khi ly hôn còn muốn lừa chị một cú chót là căn nhà nữa để cưới vợ trẻ về có nhà đẹp ở đấy!
Ảnh minh họa
Đau đớn và phẫn uất dâng đầy trong lòng, chị lao thẳng đến trước mặt anh ta chất vấn. "Phải thì sao mà không phải thì sao? Tóm lại bây giờ tôi muốn ly hôn. Còn căn nhà xây trên đất mang tên bố mẹ tôi, tiền xây nhà là do bố mẹ tôi tiết kiệm từ trước có được và tôi góp thêm vào, cô chẳng đóng xu lẻ nào đâu, nên đừng tơ tưởng nữa! Cô còn không nhanh chóng dọn đồ ra khỏi nhà tôi thì mỗi ngày với cô sẽ là một trận đòn no đấy!", anh ta cười mỉa.
Khốn nạn và vô liêm sỉ, lật lọng đổi trắng thay đen đến thế là cùng! Đã ngoại tình còn lừa đảo mồ hôi xương máu của người khác, anh ta có nghĩ cho con mình không, chị gánh trên vai số nợ ấy thì nuôi con kiểu gì? Bởi kẻ nhẫn tâm như anh ta khi cưới vợ mới làm gì có chuyện nhận nuôi con cơ chứ!
Tất nhiên chị đời nào thèm níu kéo gã đàn ông bỉ ổi đó. Nhưng chẳng lẽ chị chỉ có thể trơ mắt nhìn anh ta hạnh phúc bên tình mới trong chính căn nhà xây bằng tiền chị đi vay, và chỉ mình chị oằn lưng trả nợ?
Theo Helino
Có bao nhiêu người đi qua thương nhớ mà quên được nhau? Cô gái à! Một câu chuyện vui cũng không làm chúng ta cười nhiều lần vậy tại sao chúng ta lại cứ buồn mãi vì một chuyện đã cũ? Không nỗi đau nào có thể ngự trị mãi mãi, mà chỉ có con người chọn cách đắm mình mãi trong những nỗi đau. Có nhiều người dành cả đời mình chỉ để tìm...











Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Mẹ chồng đau bụng vẫn cố chịu đựng, con dâu thấy thế liền đưa đi khám rồi chết điếng sau kết luận của bác sĩ: Con trai hối hận thì đã muộn

Bỏ nhà đi 1 tuần, ngày trở về, con rể nấu cho mẹ vợ một nồi nước lá trầu không, sau đó cầu xin tôi một việc hệ trọng

Sau buổi họp lớp, tôi nhắn tin đòi tiền còn thiếu thì bị bạn học mắng một trận tối tăm mặt mũi: Đã lật lọng còn đòi sĩ diện

Chồng cũ gửi thiếu tiền chu cấp nuôi con, vợ mới của anh ta kiêu ngạo nói lý do khiến tôi mừng thầm

Nửa đêm nghe tiếng mẹ vợ khóc than trong phòng, tôi vào hỏi thì bàng hoàng khi bà quỳ sụp xuống van xin con rể cứu giúp

Bố vợ U80 vay tiền tôi để chu cấp cho tình trẻ kém 30 tuổi

Chồng keo kiệt với vợ con, nhưng lại lén lút gửi tiền về cho mẹ mình

Thức trắng đêm xem phim "Sex Education", tôi thất thần vì đang SỐNG TỆ: Vợ ôm con bỏ đi, bị mọi người XA LÁNH chỉ vì lỗi này

Xem phim "Sex Education", tôi bật khóc hối hận khi hiểu lý do con gái HẬN MẸ: Bi kịch xuất phát từ LỖI SAI ĐƠN GIẢN này

Tối nào con rể cũng pha cho mẹ vợ một ly sữa ấm, tôi điếng người và không dám uống khi vô tình biết âm mưu phía sau

Đi thể dục ngang qua khu tập thể cũ, tôi suýt ngất khi thấy chồng đang quỳ gối cầu xin cô gái trẻ

Mỗi lần gặp anh rể, tôi lại run rẩy vì một chuyện xảy ra trong quá khứ
Có thể bạn quan tâm

Minh Hương tiết lộ lý do đặc biệt giúp cô được chọn đóng bác sỹ Đặng Thuỳ Trâm
Đạo diễn Đặng Nhật Minh từng hỏi Minh Hương: "Cháu có biết vì sao bác chọn cháu vào vai này không?"; đáp án gây bất ngờ nhưng cũng cho thấy sự cầu toàn của ông.
UAV ồ ạt tấn công Nga trước thềm hội nghị Ukraine-Mỹ: 91 chiếc ở Moskva và 126 chiếc ở Kursk bị bắn hạ
Thế giới
19:46:27 11/03/2025
Hoàng Đức nhận 1 tỷ đồng trước giờ lên tuyển Việt Nam
Sao thể thao
19:34:40 11/03/2025
Sau Lê Phương, thêm 1 sao nữ lên livestream ẩn ý về người diễn giả trân trong tang lễ của Quý Bình
Sao việt
19:30:40 11/03/2025
Clip: Tài xế "liều mạng" chạy ngược chiều, lạng lách tránh cảnh sát giao thông, cảnh tượng sau đó khiến ai cũng bất ngờ!
Netizen
18:22:50 11/03/2025
Kim Soo Hyun bị đào lại hình ảnh đi xem concert cùng 1 nữ idol, tiện thể xin số của gái lạ
Sao châu á
18:16:56 11/03/2025
'Bóc giá' nhẫn cưới của hot girl Việt đời đầu và chồng thiếu gia
Phong cách sao
18:14:28 11/03/2025
5 bộ trang phục thời thượng để có vòng eo nhỏ nhắn
Thời trang
18:09:42 11/03/2025
Điều gì xảy ra khi luôn uống một cốc cà phê mỗi sáng?
Sức khỏe
18:04:05 11/03/2025
Tử vi hằng ngày - Xem tử vi vui 12 con giáp ngày 11.3.2025
Trắc nghiệm
17:55:19 11/03/2025