Cãi nhau vì “chuyện ấy” không hòa hợp
Có lẽ, chồng Hạnh là người c.uồng d.âm thật. Cuộc sống như thế, chỉ có d.ục v.ọng khiến Hạnh mệt mỏi và chán nản.
Bắt yêu mỗi ngày 1 lần
Cuộc sống vợ chồng phải nói là không thể thiếu chuyện “gối chăn”. Đó là một trong những yếu tố giúp phát triển hạnh phúc vợ chồng. Tuy nhiên, quan hệ &’gối chăn’ đúng lúc, đúng thời điểm và hợp lý mới là điều kiện giữ lửa tình yêu. Nhưng chồng Hạnh lại không như thế, chỉ cần thỏa mãn d.ục v.ọng của mình, anh bắt vợ phải thực hiện theo yêu cầu của anh, “chiều” anh ngày đêm, không biết vợ có vui, có hài lòng hay thoải mái hay không. Vì thế mà “chăn gối” đã phản tác dụng.
Lúc ốm đau, mệt mỏi hay lúc tâm lý không thoải mái, Hạnh không muốn gần gũi chồng lại bị chồng cho là cô đã c.hán c.hồng. Khổ nỗi, đâu phải cứ “yêu” là không c.hán c.hồng. Tình yêu phải là sự tự nguyện của hai bên, sức khỏe tốt, tâm lý khỏe mạnh mới có thể đáp ứng được nhu cầu của người chồng hoặc người vợ. Nhưng dường như chồng Hạnh không hiểu hay cố tình không hiểu điều đó. Hạnh đang phân vân, không biết anh có phải là người c.uồng d.âm khi bắt chị “phục vụ” ngày 1 lần, thậm chí là 2, cả tuần không cho vợ nghỉ ngơi.
Cái chị cần ngoài đời sống chính là sự quan tâm, hỏi han của chồng trong công việc cuộc sống. Anh tưởng, chỉ cần gẫn gũi là xong, anh tưởng, những cái vuốt ve kia là liều thuốc giúp chị quên đi mọi thứ. Không hẳn thế. Chị cần những lời nói yêu thương, những câu ân cần như: “Em có mệt không”, “em nghỉ đi để anh nấu cơm”, “hôm nay chúng mình đi chơi nhé”. Nhưng dường như, từ ngày làm vợ, Hạnh chưa boa giờ được nghe những từ ấy dù chỉ một lần. Có lẽ, chồng Hạnh là người c.uồng d.âm thật. Cuộc sống như thế, chỉ có d.ục v.ọng khiến Hạnh mệt mỏi và chán nản. Vì thể tâm lý không ổn định, đ.âm ra sợ chồng, sợ gần gũi chồng và dẫn tới việc hiểu lầm rằng, Hạnh không yêu chồng.
Video đang HOT
Mâu thuẫn gia đình cũng từ đó mà nảy sinh… (ảnh minh họa)
Không những thế, chồng Hạnh còn liên tục bắt vợ đổi tư thế “yêu”, sáng tạo mọi cách để khiến anh hài lòng. Đôi khi còn bắt Hạnh đọc báo, xem sách để biết cách chiều chồng. Một người chồng như thế thật khiến cho vợ sợ. Khi không được thỏa mãn, anh ta đ.âm ra cau có, khó chịu và gắt gỏng vợ con.
Chồng Hạnh còn dọa, nếu không chiều theo ý anh ta, anh ta sẽ ra ngoài kiếm gái, n.goại t.ình thì lúc đó đừng có trách. Nghĩ đến người chồng như vậy, chị muốn từ bỏ, muốn buông xuôi, đến đâu thì đến. Cuộc sống không chứng này thì tật nọ, được ông chồng tưởng là tử tế thì lại mắc bệnh c.uồng d.âm.
Điều chỉnh mối quan hệ “gối chăn”
Chuyện chăn gối là việc cần thiết để duy trì bất kì hạnh phúc của gia đình nào. Một cặp vợ chồng sẽ không bền vững được khi gối chăn lạnh nhạt hay không hòa hợp. Tuy nhiên, đừng làm những điều thái quá, khiến cho đối phương khó chịu hoặc cho rằng, chồng hay vợ của họ là c.uồng d.âm.
Nếu anh ta mang chuyện gái gú ra để đùa giỡn, muốn đi n.goại t.ình chỉ vì bị vợ từ chối thì đó là người đàn ông không đáng tin và đừng bao giờ cầu thị gì ở anh ta cả. (ảnh minh họa)
Khi không thấy thỏa mãn về đời sống t.ình d.ục, người vợ, người chồng cần thẳng thắn, mạnh dạn chia sẻ với bạn đời những suy nghĩ của mình, tìm ra lý do và cách khắc phục tình trạng đó. Một người quá c.uồng d.âm sẽ khiến cho bạn đời cảm thấy sợ hãi, đó là điều không nên. Đừng bao giờ bắt vợ hay chồng mình làm những điều họ không muốn, nhất là trong quan hệ vợ chồng.
Chuyện của chị Hạnh là điều đáng lưu ý, bởi chồng chị có dấu hiệu của kẻ c.uồng d.âm khi chỉ nghĩ cho thú vui thể xác của bản thân mà không quan tâm đến sức khỏe của người vợ. Chị Hạnh cần chia sẻ với chồng, khuyên chồng nên ngừng lại mọi việc khi vợ không còn cảm thấy hứng thú, đặc biệt, đừng bao giờ biến vợ mình thành công cụ t.ình d.ục như vậy.
Nếu anh ta mang chuyện gái gú ra để đùa giỡn, muốn đi n.goại t.ình chỉ vì bị vợ từ chối thì đó là người đàn ông không đáng tin và đừng bao giờ cầu thị gì ở anh ta cả. Người như vậy có thể quay lưng lại với bạn bất kì lúc nào. Chúc các chị em sớm có cái nhìn đúng đắn và quả quyết hơn trong quan hệ vợ chồng để giữ vững hạnh phúc gia đình.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Tôi nhu nhược và tôi mất chồng!
Tôi bước đi lặng lẽ, tự trách bản thân mình. Trong tình yêu, tôi đã là người phụ nữ thất bại.
Gã chồng lên xe phóng nhanh trên đường, vụt cái đã biến mất. Trong lòng tôi nổi cơn thịnh nộ, chạy đuổi theo nhưng chồng tôi không hề biết. Anh rẽ vào một ngõ hẻm, nơi có những quán cà phê lờ mờ ánh điện. Một cô gái lên xe anh và họ chở nhau đi.
Tôi theo chân anh đến tận &'hiện trường', khách sạn gần phố. Người phụ nữ ngồi sau ôm chặt lấy anh, họ ríu rít đùa cợt như một đôi tình nhân mới yêu nhau.
Làm gì có một mối quan hệ trong sáng nào giữa một người đàn ông có vợ và cô gái trong quán cà phê như thế. Điều gì đến rồi sẽ đến khi mà anh đã đưa cô ta vào khách sạn.
Tôi cũng chỉ biết giấu mình sau cánh cửa, đứng lẳng lặng nhìn anh và người đàn bà ấy rồi tôi khóc. Tôi đã nghĩ ra bao nhiêu cảnh tượng, rằng sẽ tát vào mặt anh và té nước vào người đàn bà dám cướp chồng tôi. Vậy mà tôi nào dám làm, dám tát.
Làm gì có một mối quan hệ trong sáng nào giữa một người đàn ông có vợ và cô gái trong quán cà phê như thế. (ảnh minh họa)
Không phải tôi sợ anh mà tôi sợ chính sự nông nổi của mình sẽ g.iết c.hết tình yêu, hạnh phúc bấy lâu nay của gia đình tôi. Tôi đã đọc nhiều truyện, xem nhiều sách báo để giờ đây tôi nghĩ mình cần cẩn trọng hơn trong cách cư xử với một kẻ n.goại t.ình như anh.
Cũng có thể, đó là lý lẽ biện minh cho sự nhu nhược của tôi và tôi đã ra về trong im lặng.
Suốt những ngày tháng đó, tôi không nói cũng chẳng rằng. Một phần vì tôi giận anh, phần vì tôi đang nghĩ sẽ làm gì với anh. Thật sự tôi rất ngại phải nói với anh rằng, tôi đã nhìn thấy anh ngày hôm đó. Dường như anh đã nhận thấy thái độ của tôi và thường nhìn tôi bằng ánh mắt dò xét.
Cho đến một ngày, khi anh đã say giấc, tôi lén vào phòng nhẹ nhàng và để cho anh một bức thư. Tôi nghĩ bụng, sáng hôm sau khi anh tỉnh dậy, việc đầu tiên là anh sẽ đọc bức thư ấy và anh sẽ hiểu được tôi.
Trong thư tôi viết tất cả những suy nghĩ của mình. Tôi cũng nói với anh rằng, tôi đã nhìn thấy anh hôm đó, biết anh cặp bồ với gái làng chơi. Tôi hi vọng anh có thể cho tôi một lời giải thích rõ ràng vì sao anh lại đối xử với tôi như vậy.
...Chuông điện thoại reo, là số của anh. Tôi giật mình nhưng nhẹ nhàng ấn nút nghe. Đầu dây bên kia không phải giọng anh, là giọng một người con gái.
- Chị là vợ anh Lâm ạ? Em là người yêu của anh Lâm. Chúng ta gặp nhau nói chuyện được không?
Trong thư tôi viết tất cả những suy nghĩ của mình. Tôi cũng nói với anh rằng, tôi đã nhìn thấy anh hôm đó, biết anh cặp bồ với gái làng chơi. (ảnh minh họa)
Tim tôi run bần bật nhưng không hiểu tại sao lúc ấy tôi lại đồng ý. Tôi trả lời "được" ngay lập tức. Và chúng tôi gặp nhau. Người phụ nữ ấy trông sành điệu và sang trọng đến khác thường, không giống như người con gái tôi nhìn thấy hôm trước. Chị ta ăn nói không một chút run sợ trước người vợ như tôi.
- Tôi yêu anh Lâm cũng được gần 3 năm rồi. Tôi biết, mình không có quyền gì mà chen ngang vào hạnh phúc gia đình của anh chị. Nhưng từ khi chị về làm vợ anh ấy, anh ấy luôn than vãn với tôi rằng, anh ấy không yêu chị. Anh không cảm nhận được ở chị một sự quyết đoán nào cả. Chị luôn sống phụ thuộc, quá hiền lành, nhút nhát, tuân thủ mọi thứ người khác sắp xếp. Và đó chính là lý do mà anh Lâm tìm đến tôi. Vậy mong chị hãy buông tha cho anh ấy và để chúng tôi đến với nhau.
Tôi không nói được lời nào. Lẽ ra tôi phải tát cho người phụ nữ đó, lẽ ra tôi phải sỉ vả người đó vì đã cướp chồng tôi nhưng tôi lại không dám. Chân tay tôi run như thế thì liệu tôi còn có thể nói được lời nào nữa.
Anh nói đúng, tôi là một người quá hiền lành và nhu nhược. Tôi luôn luôn bị gia đình anh, bố mẹ anh khống chế và ngay cả anh cũng vậy. Bao năm nay làm vợ anh, tôi sống lầm lũi, im lặng phục vụ chồng, phục vụ bố mẹ chồng mà không một đòi hỏi. Tôi cứ làm việc như một cỗ máy mà không biết đến niềm vui của chồng, không biết động viên chồng những lúc mệt mỏi.
Gia đình có chuyện gì thì tôi chỉ biết ôm mặt khóc mà không biết giải quyết thế nào. Có lẽ, vẻ nhút nhát, nhu nhược của tôi đã khiến anh chán ngấy từ lâu.
Tôi thật sự bế tắc. Dù rằng rất yêu anh nhưng tôi lại một lần nữa chứng tỏ mình là người vợ hèn nhát. Tôi chia tay anh, nhường anh lại cho người đàn bà đó một cách chính đáng mà không nói nửa lời. Cũng may gia đình tôi chưa có con nên không bị ràng buộc nhiều. Tôi đã nghĩ, anh sẽ níu giữ tôi, để tôi có cơ hội thay đổi nhưng không. Dường như anh đã hết yêu thương tôi từ lâu rồi.
Tôi bước đi lặng lẽ, tự trách bản thân mình. Trong tình yêu, tôi đã là người phụ nữ thất bại.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Hãy chờ anh, 'cô nàng thất tình' Ở với nhau cùng dãy trọ đã gần 4 năm nay, đây là lần đầu tiên tôi thấy cô về muộn và trong trạng thái như thế. Càng bất ngờ hơn khi thấy những tiếng nấc cứ nghẹn ngào phát ra từ cô bé. C.ô b.é đang khóc. "Ngày mai em sẽ chuyển xóm và đem hết những kỉ niệm về anh cất...