Cái kết bất ngờ khi thú tội ngoại tình với chồng
Chị không dám nhìn mặt chồng, chị biết chắc cuộc hôn nhân của mình đã đến hồi kết thúc.
Chị lấy anh khi hai người chỉ có đôi bàn tay trắng. Họ từng phải nhường nhau từng thìa cơm nguội ban sáng nhưng ngôi nhà nhỏ chưa bao giờ ngớt tiếng cười.
Cuộc sống thay đổi bắt đầu từ khi công ty anh khuyến khích nhân viên đi công trình vùng xa. Anh xung phong đi vì hết công trình ấy sẽ được một khoản thu nhập khá cao. Lúc đầu chị lưỡng lự vì thương chồng vất vả nhưng anh vẫn kiên quyết đi với hi vọng sẽ cải thiện được cuộc sống gia đình.
Những ngày đầu xa vợ và đứa con trai mới 1 tuổi anh, anh nhớ vô cùng. Tối đến anh lại mang hình vợ ra ngắm. Nhưng đó chỉ là những ngày đầu, sau đó thì công việc cứ thế cuốn anh đi. Có những đêm 11 giờ khuya anh mới về. Ngày cuối tuần, đồng nghiệp rủ nhau ra ngoài mua sắm, chơi bời xả stress, anh nhận phần ở lại trông coi nguyên vật liệu cho công trình để kiếm thêm thu nhập.
Chị ở nhà một mình vừa đi làm vừa lo cho con nhỏ. Nhiều hôm con ốm, chị một mình trắng đêm chăm con nhưng cũng không dám nói với chồng vì sợ anh lại lo lắng. Bởi vì so với công việc của chị thì anh bây giờ vất vả gấp nghìn lần
.2 năm anh sống trong sự xa cách vợ con và cố gắng làm việc quên mình thì được đoàn tụ với gia đình và cuộc sống của họ cũng bắt đầu sang trang mới. Nhờ có số tiền đó, anh chị đã mua được nhiều vật dụng mới trong nhà và gửi một khoản tiết kiệm.
Suốt 1 giờ run rẩy thú tội với chồng giờ chị đã thấy lòng nhẹ nhàng hơn (Ảnh minh họa)
Công việc của anh cũng thuận buồm xuôi gió hơn, lương và các khoản thu nhập khác cộng lại gấp bốn, năm lần ngày trước. Chị giờ đây đã có thể tham dự mọi cuộc vui cùng đồng nghiệp chứ không phải quá đắn đo như trước nữa.
Khi kiếm được tiền anh lại hăng say hơn, công trình ở đâu anh cũng xung phong đi, thành ra anh thường xuyên vắng mặt ở nhà. Kinh tế gia đình đã ổn, chị muốn anh ở nhà để chăm sóc con cái nhưng anh cứ bị công việc cuốn đi, anh muốn kiếm tiền để sang năm xây lại nhà mới, có lẽ khi đạt được mục đích đó anh mới chịu yên phận làm một chỗ.
Video đang HOT
Chị thường xuyên xa chồng nên thiếu vắng tình cảm. Nhiều đêm chị trằn trọc không tài nào ngủ được. Dạo ấy phòng chị có một cậu nhân viên mới tên Nam vào làm. Nam kém chị 2 tuổi, chưa lập gia đình. Nam có nét người hao hao giống anh, thỉnh thoảng nhìn sang bàn làm việc của đồng nghiệp mới, chị lại bất giác nhớ chồng.
Một lần, anh đang thi công công trình ở Thanh Hóa thì nhận được cuộc điện thoại của người bạn ở gần nhà anh: “Ông làm lắm làm gì, không về nhà mà lo giữ vợ, sắp bị thằng khác cướp mất rồi”. Lúc ấy anh vẫn cười vì nghĩ bạn trêu như mọi lần nhưng khi người bạn ấy gửi cho anh mấy tấm ảnh chụp được vợ anh tình tứ bên người đàn ông lạ thì anh mới ngã ngửa.
Anh bỏ hết công việc lại và về nhà ngay trưa hôm sau. Anh không báo cho vợ biết mà đến thẳng công ty vợ, anh ngồi ở quán nước đối diện công ty chờ vợ tan tầm. Lúc nhìn thấy vợ ngồi trên xe người đàn ông ấy, anh định bắt xe ôm đuổi theo nhưng rồi lại thôi, anh bảo bác xe ôm chở mình qua trường của con để đón thằng bé và gọi điện báo vợ không phải đón con.
Chị vừa đến nhà cậu đồng nghiệp thì nhận được tin nhắn liền hốt hoảng phóng xe về nhà. Anh đã nấu cơm đâu vào đấy và đang cho con ăn. Thấy chồng về bất thình lình không báo trước, chị biết nhà đã có biến.
Anh vẫn nói chuyện với chị như bình thường, chỉ có chị là thấy không được tự nhiên. Anh bảo về đột xuất vì có chút việc cần giải quyết. Tối ấy sau khi vợ đã cho con ngủ, anh bảo chị ra phòng khách nói chuyện. Anh đặt xấp ảnh xuống trước mặt chị rồi hỏi:
- Cậu ấy là ai, em và cậu ta quan hệ bao lâu rồi?
- Anh, em xin lỗi, em…
Rồi chị kể trong nước mắt:
- Cậu ấy là đồng nghiệp của em. Thực lòng không phải là em cố tình phản bội anh mà là vì… em thấy cậu ấy có nhiều nét giống anh. Lúc đầu chúng em chỉ là tình đồng nghiệp… Rồi sau đó tình cảm cứ lớn dần hơn, em thiếu thốn tình cảm của chồng còn cậu ấy lại nhiệt tình giúp đỡ mọi việc… Em xin lỗi, em thật lòng không muốn phản bội anh, em không muốn phá vỡ hạnh phúc gia đình mình đang có.
- Thế chiều nay tan giờ làm em và cậu ấy đi đâu?
- Em…
Chị run lẩy bẩy không thốt ra lời, vậy là anh không chỉ có tấm ảnh này mà anh còn biết được cả chuyện chiều nay. Chị không dám nhìn mặt chồng, chị biết chắc cuộc hôn nhân của mình đã đến hồi kết thúc. Chị chỉ còn chờ sự phán xét cuối cùng từ anh.
Hai người không nói gì, anh cúi mặt xuống bàn tay ôm đầu, 15 phút như thế thì anh cất tiếng phá vỡ bầu im lặng đó.
“Lần này anh về là muốn giải quyết mọi chuyện. Anh không muốn vợ chồng mình phải lừa dối nhau điều gì cả. Trong chuyện này lỗi là ở em nhưng không phải anh không có lỗi. Anh đã quá tham công tiếc việc mà thiếu quan tâm tới vợ con. Vợ chồng mình lúc khó khăn vẫn hạnh phúc bên nhau, chẳng nhẽ bây giờ đầy đủ rồi lại đánh mất hạnh phúc hay sao? Nếu em vẫn còn nghĩ đến anh và con thì hãy chấm dứt mọi chuyện trước khi quá muộn. Anh chấp nhận tha thứ và bỏ qua tất cả. Từ giờ anh sẽ ở bên cạnh chăm lo cho hai mẹ con chứ không đi đâu nữa”.
Chị ôm choàng lấy anh òa khóc nức nở. Suốt 1 giờ run rẩy thú tội với chồng giờ chị đã thấy lòng nhẹ nhàng hơn. Chị không ngờ chồng chị có thể tha thứ cho tội lỗi tày trời này của vợ. Cả cuộc đời này chị mắc nợ anh.
Theo Meyeucon
Anh nói 'bán thân' để kiếm tiền nuôi vợ
Khi biết được sự thật anh vì vợ con mà bám vào người đàn bà giàu có, già hơn anh chục tuổi, tôi vừa buồn vừa nhục nhã.
Nhục nhã vì bản thân tôi là người vợ ăn bám chồng, là người khiến cho anh chịu áp lực và gánh nặng. Buồn vì thương chồng, thương một người đàn ông cũng vì những lời dị nghị của người đời mà chấp nhận bán thân.
Ngày ấy, khi chuyện tình của anh và người đàn bà kia bại lộ, tôi như người chết rồi. Bao nhiêu ánh mắt đổ dồn về phía tôi. Họ thương hại tôi, nói tôi ở nhà ăn bám chồng, không hay ngoài kia anh ngoại tình với người khác. Người ta còn bảo, tôi bỏ chồng sớm đi, để anh chạy theo người khác, còn mặt mũi nào mà sống với người chồng ngoại tình.
Ban đầu tôi cũng đã nghĩ như vậy và đã viết đơn ly hôn. Không ly hôn cũng không được, sống với anh tôi chỉ sợ mình còn chịu nhục hơn nữa. Nhưng ly hôn rồi thì sao, ai sẽ là người nuôi con. Tôi, công việc không có, chỉ dựa vào chồng, giờ mà bỏ nhau, tôi chắc không biết sống thế nào. Đã giằng co mãi, suy nghĩ mãi, cuối cùng tôi vẫn quyết định viết đơn ly hôn nhưng lại cất vào ngăn kéo. Vừa hay, tôi tìm được cuốn nhật ký của chồng. Câu chuyện chồng ghi lại thật đáng thương, thật tội nghiệp.
Ảnh minh họa
Anh nói, vì vợ con, anh phải ngoại tình. Mà ngoại tình với người đàn bà hơn anh chục tuổi, có tiền, anh chẳng yêu đương gì bà ta. Anh cảm thấy khiếp sợ người phụ nữ ấy nhưng chính bà ta cứ theo đuổi anh, cho anh tiền, vẽ ra trước mắt anh một tương lai sáng lạn. Nghĩ tới vợ con, nghĩ tới công việc vài đồng lương ít ỏi của anh không đủ mua sữa cho con, anh quyết định dấn thân. Anh trở thành bồ của bà ta nhưng không mất một xu, còn được bà ta cho tiền.
Mỗi lần bên cạnh người đàn bà ấy, anh lại nhớ vợ con da diết. Nhưng càng nhớ vợ, anh càng nghĩ, phải làm cách nào đó để thăng quan tiến chức, có được tiền thì mới khiến vợ con bớt khổ. Cả nhà nhờ vào anh, anh vô dụng thì vợ con anh biết nhờ vào ai.
Những dòng chữ ấy như nhát dao cứa vào tim tôi. Thì ra, chồng tôi đang từng ngày kiếm tiền cho hai mẹ con bằng cách cặp bồ. Anh là đàn ông mà kém bản lĩnh vậy sao? Anh có thể tìm một công việc khác, anh cũng có thể kiếm được những việc khác có mức lương khá hơn, sao anh không chịu làm?
Tôi đã từng nghĩ về anh như thế, nghĩ anh an phận, nghĩ anh ngại lao động, nghĩ anh tham giàu nhưng rồi lại tự nhìn lại mình. Tôi ở nhà, không đi làm, ngửa tay xin tiền anh thì còn dám trách ai.
Cuộc sống thiếu thốn đã khiến anh không thể không mờ mắt trước đồng tiền của người khác dâng cho mình. Điều tôi nên trách chính là trách bản thân mình đã quá ích kỉ, đã biến anh trở thành công cụ của người khác. Bao nhiêu năm qua, tôi tin tưởng chồng để rồi bây giờ, anh cho tôi một vố đau.
Người ngoài nhìn tôi bằng con mắt thương hại khi tôi cứ sống với anh, cứ ngày ngày nhận những đồng tiền do anh kiếm về. Nhưng lòng tôi nặng trĩu, tôi không biết phải làm cách nào. Bây giờ, ở nhà, không có ai trong con. Thuê người giúp việc thì làm gì có tiền, tiền trả cho họ còn đắt hơn cả tiền anh đưa cho tôi nuôi con. Vậy thì tôi không trông còn ai trông vào đây?
Đã nhiều lần tôi nghĩ đến chuyện đi xin việc nhưng làm sao mà đi làm được khi con thơ cái quấn. Đau lòng khôn tả, không biết làm sao bây giờ. Tất cả chuyện này là do tôi gây ra. Dù anh đã khóc lóc cầu xin tha thứ, nói rằng anh thật lòng yêu thương vợ con, anh ghê sợ người đàn bà kia, anh chỉ muốn kiếm tiền của bà ta nhưng tôi vẫn cảm thấy bất an.
Tôi sợ một ngày nào đó, tiền càng nhiều hơn cũng là lúc anh nhận ra, cuộc sống với tôi thật chẳng có nghĩa lý gì. Anh hợp với cuộc sống giàu sang, hợp với người đàn bà ngày ngày chu cấp tiền bạc cho anh sống cuộc đời sung sướng. Có ai chê tiền bao giờ nhất là khi họ sống trong giàu sang phú quý, họ sẽ dần quên mất cuộc sống nghèo khó trước kia. Quên nhanh lắm. Và liệu ngày nào đó, anh có vậy không?
Theo Tinngan
Rơi nước mắt vì bữa cơm chồng nấu Bây giờ, chồng nấu ăn cho vợ, chồng lại làm việc mà chồng chưa từng làm. Nhìn chồng gầy đi, xanh xao đi, vụng về nấu từng bát canh, bát cơm, vợ xót xa quá, thương chồng quá... Dù chưa một lần vừa miệng nhưng vợ cũng chưa một lần chê bai chồng rằng anh nấu ăn chẳng ngon. Với vợ, việc chồng...