Cái cô nàng bộ ngực đồ sộ ấy
Lái máy bay tất nhiên không cần bấm còi “bim bim”, nhưng nếu lái thứ khác thì sao?
Một chiếc máy bay dân dụng đang đi vào một sân bay ở Toronto trong chặng cuối cùng.
Viên phi công bật hệ thống liên lạc và bắt đầu nói vào micro:
- Kính thưa quý khách! ây là cơ trưởng Johnson. Chúng ta đang hạ thấp dần độ cao xuống Toronto. Tôi muốn thay phi hành đoàn gửi lời cảm ơn đến quý khách đã bay cùng chúng tôi hôm nay, và tôi hy vọng quý khách sẽ thoải mái khi ở Toronto. Cảm ơn quý khách đã đến với hãng hàng không chuyên nghiệp của chúng tôi. Rất mong được gặp lại!
Rồi anh chàng mơ màng nhìn sang hai bên cửa. Tệ một nỗi, anh ta quên mất không tắt hệ thống liên lạc. Cả máy bay đều có thể nghe được cuộc nói chuyện trong khoang lái.
Phi công phụ nói với cơ trưởng:
- Này, cậu định sẽ làm gì ở Toronto thế?
- À, tớ mua sắm một ít hàng lậu.
Video đang HOT
- Ý tớ muốn hỏi tối nay kia.
- Tối nay à? Trước hết là tớ nhận phòng ở khách sạn và đi tè một phát, buồn… cứng cả người rồi!
Tất cả hành khách cười rầm, nhưng cơ trưởng đâu nghe thấy gì, tiếng anh chàng vẫn tiếp tục:
- Sau đó thì… tớ sẽ đưa cô tiếp viên mới đi ăn chiều, cậu biết đấy, cô tiếp viên mà có bộ ngực đồ sộ đi giày đỏ ấy.
- Cậu sẽ thế nào với cô ta?
- Tớ sẽ ăn tối và chuốc rượu cho cô ta, sau đó mang cô ta về phòng và ngủ với cô ta suốt đêm. Ha, ha…
Mọi người trên máy bay đều nhìn về phía cô tiếp viên giày đỏ.
Cô nàng tiếp viên mới này xấu hổ quá, cô chạy từ cuối máy bay lên để vào khoang lái tắt hệ thống liên lạc.
i được nửa đường, do vội vàng, lại sắp có “nước mắt ngắn nước mắt dài” nên cô bị vấp và ngã lăn dưới chân một anh chàng. Anh chàng nọ cúi xuống đỡ cô dậy và nói:
- Không cần phải chạy vội thế đâu, em gái. Hắn ta còn phải “tè một phát” trước đã mà!
Jap Tiên Sinh – Theo Bưu Điện Việt Nam
Em ơi, chim của chúng mình vẫn ngoan
Anh nhớ em hơn bao giờ hết. Em về phép, rồi em lại đi, để lại trong lòng anh một nỗi nhớ khôn nguôi.
Em vô cùng xa nhớ của anh!
Anh nhớ em cồn cào, nhớ từng cơn, từng cơn. Những cơn nhớ nó xé lòng anh, đau hơn cả khi bị đau ruột thừa. Từ ngày em đi, anh vẫn khoẻ. Con cũng khỏe và ngoan. Con học chăm lắm. Ai cũng nhắc em.
Riêng chim của chúng mình thì gầy xọp đi, ngay sau khi em cất cánh. Em đi rồi, còn ai chăm sóc chim của chúng mình đâu. Nhìn lông của chim chúng mình xơ xác, rối bù mà anh đau lòng. Nghe nó kêu mỗi đêm mà anh não ruột. Lông chim không còn được đen tuyền như ngày em ở nhà đâu. Cổ chim ngỏng lên, đầu chim móp lại.
Buồn quá em à. Khi rỗi, anh chăm chim, áp cậu ta vào đùi mà cho ăn, mà vuốt ve, mà nịnh nọt. Anh toàn nói "cậu phải gắng chịu, con mẹ đĩ lại sắp về rồi". Càng nghe anh nói cu cậu càng thổn thức, đầu cứ gật gà, gật gù. Anh không hiểu, cậu ta có đồng ý với anh không?
Mỗi lần anh gọi tên em là y như rằng cậu ta nhỏm đầu dậy, cứ như là em sắp đi làm về không bằng. Nếu không nịnh cậu ta, chắc cu cậu sẽ không cho anh ngủ, chẳng cho anh ăn, không cho anh làm việc mất.
Huyền, bạn gái thân nhất của em vẫn hay sang nhà mình chơi. Sáng sáng, Huyền sang gọi chim dậy, cho chim của chúng mình tập thể dục và mát xa cho cậu ta. Huyền nâng chim lên, hạ chim xuống, xoa mình chim, gãi gãi đầu chim, vuốt ve miệng chim. Có hôm Huyền dùng thứ kem gì đó xoa lên mình chim. Chao ôi, cu cậu khoái hết lời, cứ ngỏng đầu lên mà nghe, mà ngóng, y như trẻ con hóng chuyện người lớn.
Phải nói Chim của chúng mình rất khoái Huyền. khi Huyền sang, cậu ta ngỏng cổ dậy ngay. Anh thấy sướng run người. Giống chim hình như nó nhậy cảm lắm, cứ thấy người đẹp là thích, cứ thấy ai chiều là sướng. Có lần đi chơi cùng cậu, gặp Oanh, người đẹp công ty, cậu cứ cuống cả lên, mổ lung tung. Còn khi gặp Hương, cậu ta nhổ bừa bãi ra.
Em vô cùng xa nhớ của anh!
Đợt tới thành phố tổ chức thi chim. Em thấy thế nào? Mình có nên vác chim của tụi mình đi thi hay không? Về kích cỡ thì đạt. Lông hơi xù, thì Huyền hứa đã có cách. Nếu em đồng ý, anh và Huyền sẽ chuẩn bị chu đáo, luyện tập cho cậu ta để đi thi được giải.
Thôi anh dừng bút đây. Có tiếng chuông. Chắc là Huyền đã tới. Tại sao anh biết ư? Vì chim đã ngỏng đầu lên và bắt đầu hót.
Hôn em ngàn lần!
(Ghi chú: Chim ở đây là con khiếu, hai vợ chồng nhà ấy mua từ những ngày đầu mới làm quen).
Jap Tiên Sinh - Theo Bưu Điện Việt Nam
Chuyện cười kể lúc... nửa đêm (30/9) Vợ: "Tối qua anh có uống phải không?". "Sao em biết?". "Vì anh cố cởi quần dài ra khỏi đầu". - Chồng tôi dạo này làm ở nhà máy bia. - Anh ta thấy dễ chịu chứ? - Cũng không rõ. Cả tuần nay không thấy anh ấy về nhà. * * * - Chào buổi tối! - Ôi, đã tối rồi ư?...