Cái c.hết thảm của người vợ
Hẹn vợ tới nơi vắng vẻ để giải quyết chuyện gia đình, Xin đã b.óp c.ổ vợ tới c.hết. Gã chồng bất nhân còn lấy chiếc xe máy của vợ mang xuống TP Vinh (Nghệ An) bán k.iếm t.iền tiêu xài, nhưng bị phát hiện.
Gần một tuần sau vụ á.n m.ạng, trong ngôi nhà ở xã Hùng Sơn ( Anh Sơn, Nghệ An), bà Phan Thị Thu (83 t.uổi) tập tễnh đến bên bàn thờ thắp nén nhang cho người con gái đoản số. Bà Thu đau đớn kể lại cuộc hôn nhân bất hạnh của con gái với gã rể t.àn á.c Nguyễn Văn Xin.
Theo bà Thu, chị Tuyết (36 t.uổi) sinh ra trong gia đình có 5 chị em, gia cảnh nghèo khó. Học hết cấp 2, Tuyết vào miền Nam làm giày da mưu sinh. Nơi đất khách quê người, chị gặp thanh niên đem lòng yêu thương. Quá tin tưởng, Tuyết đã trao đi cái “ngàn vàng”. Ngày chị thông báo có bầu thì cũng là lúc người tình cao chạy xa bay.
Gã chồng s.át n.hân Nguyễn Văn Xin. Ảnh: Thảo Nguyên.
Đau đớn với mối tình đầu, Tuyết trở về quê sinh con. Cuộc sống khó khăn, cuối năm 2009 một lần nữa chị gửi đứa con hơn 10 t.uổi cho bố mẹ rồi trở vào Nam làm ăn. Năm 2010, Tuyết tình cờ quen Nguyễn Văn Xin (25 t.uổi), người cùng quê ở xã Tường Sơn (Anh Sơn).
Đồng hương xa quê, ban đầu hai người thân thiết như chị em, rồi Xin đem lòng yêu thương Tuyết. Mặc cho Tuyết nói mình đã qua lần đò, có đứa con riêng và nhiều t.uổi hơn, thế nhưng gã thanh niên vẫn quyết đeo bám, hứa hẹn nhiều điều.
Ngày dẫn Xin về ra mắt, mọi người trong gia đình Tuyết đều phản đối vì cho rằng “đôi đũa lệch” này khó hạnh phúc. Nhưng thấy Xin một mực khẳng định sẽ chứng minh cho mọi người thấy tình yêu vượt qua t.uổi tác nên gia đình đành gật đầu cho hai người tiến tới hôn nhân.
Sau ngày cưới, Xin ngỏ lời ở rể để tiện chăm sóc mẹ vợ t.uổi cao sức yếu, thực tế anh ta chỉ chơi bời lêu lổng. Có với nhau được đứa con hơn 2 t.uổi, hôn nhân của Tuyết và Xin r.ạn n.ứt. Từ đầu năm 2013, Xin bỏ về quê ở xã Tường Sơn. Chị Tuyết viết đơn ra tòa ly hôn, song Xin không chịu ký.
Video đang HOT
Hang Phốt Phát, nơi Xin giấu xác vợ. Ảnh: Thảo Nguyễn.
Chiều 8/8, chị Tuyết đang giặt đồ thì nhận được điện thoại. Trước khi lấy xe máy ra đi, Tuyến còn nhắn với bà Thu sang xã bên một lát sẽ quay về, nhưng mất tích luôn. “Thấy con Tuyết nhận được điện thoại nói đi sang xã bên, tôi biết nó đi gặp thằng Xin. Đến lúc không thấy nó về tôi nói với mấy người là sang nhà thằng Xin mà tìm Tuyết”, bà Thu khóc nấc khi nhớ lại hôm con gái ra đi không về.
Trong lúc gia đình đang hoang mang vì Tuyết mất tích thì nhận được thông tin từ công an thông báo rằng đang tạm giữ chiếc xe máy chị Tuyết sử dụng. Xe này bị một kẻ tên là Nguyễn Văn Xin đem bán với giá 2 triệu đồng ở cổng bến xe chợ Vinh và đã bị công an tạm giữ xe máy để điều tra.
Xác định Xin có liên quan đến việc chị Tuyết mất tích nên sáng 10/8, anh trai chị Tuyết và mấy người họ hàng sang nhà Xin hỏi. Ban đầu Xin một mực nói không hay biết chuyện Tuyết mất tích, còn gào thét khóc lóc bảo sẽ đi tìm vợ. Nhưng cuối cùng anh ta cũng thừa nhận đã g.iết Tuyết.
Theo đó, chiều 8/8 Xin hẹn Tuyết tới cửa hang Phốt Phát (hay còn gọi là hang Dốc Dừa) ở xóm 2 xã Tường Sơn để nói chuyện hôn nhân. Sau hồi lời qua tiếng lại, Xin b.óp c.ổ vợ đến tắt thở. Sẵn sợi dây dù, Xin vớ lấy s.iết c.ổ vợ rồi kéo vào sâu trong hang. Sau đó anh ta lấy xe máy của Tuyết và đ.ánh một mạch xuống Vinh đi bán, nhưng bị lộ. Công an tạm giữ xe máy còn Xin được thả trở về.
Bà Phan Thị Thu không ngờ kẻ s.át h.ại con gái mình lại chính là gã con rể. Ảnh: Hải Bình.
Chiều 10/8, Xin chở anh trai nạn nhân và bố đẻ của mình tới cửa hang Phốt Phát. Đau đớn khi nhìn thấy t.hi t.hể em gái đang trong quá trình p.hân h.ủy, anh trai nạn nhân và bố đẻ Xin đã khống chế kẻ thủ ác chở về nhà nhốt tại gian buồng, cho ba người đứng ngoài canh chừng, rồi đi trình báo công an.
Ông Võ Văn Hiệp, Phó trưởng Công an xã Tường Sơn cho biết, lúc nhận được tin, công an lập tức tới nơi thì Xin đã dỡ ngói thoát thân. Cảnh sát bủa vây các ngả đường để truy tìm. Đến gần tối 10/8, h.ung t.hủ bị bắt giữ khi đang trốn trên mái một ngôi nhà hoang.
H.ung t.hủ lập tức được di lý về Công an tỉnh để điều tra. Xin thừa nhận đã gây nên cái c.hết của Tuyết rồi cướp xe máy đem đi bán k.iếm t.iền tiêu xài. Hiện, Cơ quan cảnh sát điều tra Công an tỉnh Nghệ An đã ra quyết định khởi tố vụ án, khởi tố bị can đối với Nguyễn Văn Xin về tội g.iết n.gười.
Theo Hải Bình
Vợ chồng mù bán chổi nuôi 2 con học ĐH
Ai cũng thấy thương hai vợ chồng người mù ấy, nhưng khi biết rõ về họ thì ai cũng trầm trồ thán phục.
Chúng tôi vào ngõ chợ Khâm Thiên (Đống Đa, Hà Nội) hỏi thăm đường vào nhà bác Thu trong một buổi sáng trời mưa tháng 7. Không khó để tìm ra người biết địa chỉ nhà bác. Một người phụ nữ đã dẫn chúng tôi đến cổng. Khi chúng tôi nói lời cảm ơn, người phụ nữ xuề xòa xua tay: "Thôi, cảm ơn gì. Cả cái ngõ chợ này ai chả biết vợ chồng bà Thu mù. Cô vào thăm nhà sẽ biết, vợ chồng họ hạnh phúc lắm đấy".
Đồng cảnh gặp nhau kết duyên chồng vợ
Ngõ chợ Khâm Thiên nhỏ bé giữa thủ đô Hà Nội hằng ngày đã quen thuộc với hình ảnh hai vợ chồng già mù dắt díu nhau. Người vợ một tay cầm mấy chiếc chổi, một tay nắm tay chồng. Người chồng gầy ốm tay xách chiếc làn, tay nắm c.hặt t.ay người vợ. Cứ khoảng 4 giờ chiều họ đi, đến 8 giờ tối về. Trừ những ngày mưa, còn ngày nào hai vợ chồng cũng dắt díu nhau đi như thế, đi hết ngõ chợ, đi ra phố, ra ga Hà Nội, đến Giảng Võ, đến cả chợ Giời... Hai cái bóng lầm lụi dắt nhau đi trong chiều tà đúng giờ tan tầm tàu xe đông đúc. Ai thấy cũng thương, nhưng hỏi ra thì ai cũng trầm trồ thán phục, vì cả ngõ chợ này đều biết hai vợ chồng mù ấy nuôi được hai đứa con học đại học giỏi giang và hết lòng yêu thương cha mẹ.
Bác Thu bế đứa cháu nội xinh xắn ra mở cửa đón chúng tôi. Cả hai bác đều hồ hởi. Bác trai đang ngồi trong nhà ăn lạc, biết chúng tôi đến, bác cười phân trần: "Mấy ngày mưa chỉ thế này là thú cô ạ".
Hai vợ chồng bác Trần Quang Đồng và bác Phan Thị Thu
Bác trai chia sẻ, tên thật của bác là Trần Quang Đồng, sinh ngày 14/2/1934 ở Can Lộc, Hà Tĩnh, còn bác gái tên Phan Thị Thu, sinh năm 1953 ở Huế. Năm 18 t.uổi, bác Đồng ra Hà Nội học Đại học Văn Khoa, nay là Đại học Khoa học xã hội và Nhân văn - Đại học Quốc gia Hà Nội. Vì hoàn cảnh gia đình khó khăn nên bác phải vừa học vừa kiếm việc làm thêm. Năm 1958, bác đi làm thêm ở Gia Lâm, không may gặp tai nạn khiến hai mắt bị mờ. Bác Đồng kể đã đến Viện Mắt Trung ương khám, các bác sĩ chẩn đoán bác bị đứt dây thần kinh mắt, phải phẫu thuật. Qua hai lần mổ, bác còn nhìn thấy mờ mờ, đến lần sau thì không còn nhìn thấy gì nữa. "Cũng phải thông cảm thôi, ngày ấy khoa học đâu đã phát triển như bây giờ, giá mà là bây giờ thì chắc mắt bác cũng chữa được đấy", bác Đồng chia sẻ. Sau lần phẫu thuật không thành công ấy, bác Đồng trở thành người mù. Bác phải bỏ dở việc học, lên Bắc Giang học nghề tăm tre với hội người mù trên đó. Sau khi ông chủ nhiệm qua đời, bác về Hà Nội, làm cho Ban chấp hành Hội Người mù quận Hoàn Kiếm.
Năm 1980 trong một lần đi họp ban chấp hành các quận, bác Đồng đã gặp bác gái lúc ấy đang làm cho Ban chấp hành Hội Người mù quận Đống Đa. Bác Thu bị viêm giác mạc bẩm sinh, cũng phẫu thuật mấy lần nhưng không thành công, mọi thứ bác chỉ nhìn thấy lờ mờ không rõ ràng. Khi ấy bác Đồng t.uổi cũng đã cao nhưng hiền lành chăm chỉ, mọi người trong Hội đã vun vén cho bác với bác Thu.
Hỏi chuyện bác đã "tỏ tình" với bác gái như thế nào, bác Đồng cười rất tươi: "Con gái Huế hay e thẹn nhẹ nhàng, nhưng lúc ấy cũng lớn t.uổi rồi còn đâu mà lãng mạn. Bác hỏi luôn bác gái: Đấy, hoàn cảnh anh thế đấy, em có lấy anh không. Bác gái gật đầu. Thế là lấy nhau". Bác Thu cũng cười "cùng cảnh với nhau, lấy nhau về cưu mang nhau mà sống thôi cháu ạ. Được cái bác trai hiền lành mà yêu thương vợ con lắm".
Bán chổi rong nuôi 2 con ăn học thành tài
Niềm vui vỡ òa khi lấy nhau được một năm, người con trai lớn Trần Minh Quân ra đời. 5 năm sau, cô con gái thứ Trần Minh Trang được sinh hạ. Với hai bác, đó là khó khăn nhưng cũng là niềm an ủi vô cùng lớn. "Người khỏe mạnh chăm con đã khó, cả hai vợ chồng mù lòa chăm con nhỏ còn khó hơn. Ơn trời, cả hai đứa vẫn lớn lên khỏe mạnh" - bác Thu chia sẻ.
Không may, anh con trai lớn Minh Quân đến khi học cấp 2 thì mắt bị mờ. Đi khám rồi mổ mấy lần đều không khỏi, lần cuối cùng thì mù hẳn giống bố. Hai bác buồn lắm nhưng cũng không biết làm thế nào. "Âu cũng là cái số cả rồi, hai vợ chồng bác chỉ cầu mong cho đứa con gái không bị giống anh nó thôi", bác Thu tâm sự.
Người con gái lớn lên khỏe mạnh không bệnh tật gì, hai bác lại cố gắng nuôi con, làm đủ mọi nghề để có thể kiếm sống, cộng thêm t.iền trợ cấp hàng tháng của Hội, chắt bóp dành dụm cũng đủ để sống qua ngày. Hai bác còn đi cất chổi của Hội, hàng ngày dắt díu nhau đi bán, mỗi ngày dăm chục, một trăm, "với người khác chẳng thấm vào đâu, nhưng với mình thế là đủ rồi".
Hai vợ chồng bác Đồng hạnh phúc trong căn nhà nhỏ bé của mình
Hai người con của vợ chồng bác lớn lên đều chăm ngoan, học giỏi và hết lòng yêu thương cha mẹ. Anh con trai lớn thiệt thòi hơn vì bị mù nhưng lại có năng khiếu ca hát đặc biệt. Anh đã học trung cấp rồi lại thi vào Nhạc viện Hà Nội, học trong vòng 8 năm. Giờ anh đã là Phó hội trưởng Quận hội Thanh Xuân, còn là nhạc sĩ sáng tác, lấy vợ, sinh được một b.é g.ái xinh xắn khỏe mạnh. Người con gái cũng tốt nghiệp một trường tài chính kế toán, giờ đang làm kế toán cho một công ty lớn.
"Hai bác chẳng đủ t.iền nuôi chúng nó học đến mức ấy đâu. Cũng mừng là hai anh em đều học giỏi, toàn được nhận học bổng, chúng nó còn làm thêm nhiều để tự đóng t.iền học và giúp đỡ bố mẹ nữa", bác Đồng chia sẻ. Nhìn khuôn mặt rạng rỡ của hai bác khi nhắc đến con, chúng tôi biết họ đang rất hạnh phúc. Tiếng khóc của đứa cháu nội như làm bừng sáng cả căn nhà nhỏ bé. Hai bác lại quay về phía đứa cháu nội, rờ rờ khuôn mặt đ.ứa b.é cưng nựng dỗ dành.
Khi được hỏi, mong ước lớn nhất của hai vợ chồng bác là gì, bác Đồng cười nói: "Mong ước lớn nhất là con cái ăn học thành tài thì hai bác có rồi, nên giờ bác chẳng còn mong ước gì nữa". Nói rồi bác đưa đôi mắt chỉ còn lớp màng quay sang phía vợ, cùng lúc bác gái đang quay sang nhìn chồng. Hai đôi mắt đã không còn thấy rõ mọi thứ, nhưng chúng tôi biết đang sáng rực niềm hạnh phúc.
Rồi chiều nay, bác gái vẫn một tay ôm chổi, tay kia nắm tay chồng, bác trai vẫn một tay cầm chiếc làn, một tay nắm tay vợ, họ lại đi trong buổi chiều nhập nhoạng tan tầm giữa những tiếng còi tàu xe ồn ã, qua những phố phường đông đúc người, nhưng chính họ lại là những con người bình yên nhất.
Theo Khampha
Tận mắt xem thuật thôi miên ở Hà Nội Ông Quân yêu cầu anh Sơn xòe bàn tay trái ra , bấm móng tay vào điểm bí ẩn trên 2 đường chỉ tay và bảo anh nhắm mắt nhớ lại những lúc anh đã sợ hãi khi đứng trên độ cao... Xóa bỏ nỗi sợ hãi Người trực tiếp sử dụng thuật thôi miên là thạc sĩ Nguyễn Mạnh Quân, ông vừa...