Cách dạy con sâu sắc của 1 bà mẹ Tây phương: Tặng thùng quà đầy rác cho con trai
Con trai nhận được quà mẹ gửi, cậu vô cùng vui mừng mở gói quà và tìm thấy bên trong là túi rác. Người mẹ thông minh đã dùng cách này để dạy con một đạo lý sâu sắc: “Nhớ sạch sẽ trước khi rời nhà.”
Bạn trẻ khi đi học xa nhà thường rất vui mừng khi nhận được quà mẹ gửi, tuy nhiên cũng có trường hợp ngoại lệ. Chàng sinh viên 18 tuổi tên là Connor Cox cũng rất vui khi nhận được bưu kiện mà mẹ cậu, cô Terri Maryland gửi đến, nhưng ngay sau khi mở gói quà cậu không khỏi chết lặng.
“Tôi nhận được hai gói quà, một gói mở ra là thực phẩm.” Nhưng hộp còn lại thì không phải, Cox nói với tờ tin tức ABC: “Là một túi rác khăn giấy, còn có vỏ lon coca.”
Cox cảm thấy như mình bị lừa, ngay lập tức gọi điện cho mẹ để hỏi việc vì sao bà lại gửi cho cậu hộp carton chứa đầy rác. Cậu nói: “Mẹ có gửi nhầm không? Sao mẹ lại gửi cho con một túi rác như vậy?” Mẹ câu trả lời một cách bình tĩnh: “Không phải, là mẹ muốn con mang rác ra khỏi nhà.”
Cox hiện đang học khoa luật tại trường Cao đẳng Pennsylvania. Bởi vì lần trước, cậu quên không mang rác ra khỏi nhà trước khi rời đi, do đó mẹ của cậu đã khéo léo dùng cách này để nhắc nhở con trai. Cox nói mẹ cậu thật vô cùng hài hước: “Mẹ luôn cung cấp cho tôi dịch vụ chăm sóc tốt nhất. Bà biết bản thân cần gì và thực hiện khi nào, chọn đúng thời điểm để dạy đạo lý. Bà là một người mẹ tốt.”
Cậu đã chụp lại bức ảnh hộp rác đưa lên Twitter và kèm theo lời nhắn: “Tôi nghĩ mẹ gửi cho tôi bưu kiện thực phẩm… nhưng thay vào đó, bà đã gửi cho tôi một gói rác, bảo tôi mang rác đi đổ.” Mẹ đã thể hiện tình yêu đối với con trai theo cách rất đặc biệt, do đó câu chuyện được lan truyền nhanh chóng.
Video đang HOT
Mỗi bà mẹ đều thể hiện tình yêu thương của mình cho mỗi người con theo cách khác nhau. Và kèm với tình yêu đó là cách dạy con riêng biệt của mình. Đâu phải cứ nói thẳng ra mỗi lần nhắc nhở, một hành động cụ thể, nhỏ bé nhưng lại có giá trị sâu sắc, để lại một bài học đáng nhớ. Cho nên, thay vì dùng lời nói và hành động thô bạo…mỗi bà mẹ ông bố hãy chọn cho mình cách giáo dục tốt nhất cho con trẻ!
ĐKN/Sưu tầm
6 lần bầu đều sảy, lần thứ 7 giữ được thì mắc trọng bệnh phải bỏ thai, bà mẹ gào khóc
"Em chết cũng được, xin hãy để con em được ra đời. Em sống như thế là quá đủ rồi. Em muốn tặng chồng em món quà mà anh ấy yêu thích sau bao nhiêu năm làm vợ anh ấy".
Em chết cũng được, xin hãy để con em được ra đời (ảnh minh họa)
Ai cũng nghĩ cô gái xinh đẹp, hiền lành, giỏi giang như Lệ sẽ có 1 cuộc sống vô cùng hạnh phúc và tốt đẹp nhưng không phải thế. Có lẽ câu "hồng nhan bạc phận" đúng với Lệ hơn bao giờ hết. Năm 25 tuổi cô kết hôn với bạn trai 6 năm của mình. Anh là người chồng rất tốt, luôn yêu thương và không ngại xắn tay áo lên làm việc nhà với vợ.
Thế nhưng niềm khao khát, hy vọng có con của anh chị dường như khó quá. Cưới nhau về mãi đến năm thứ 2 chị mới có bầu nhưng bị sảy ngay ở tháng thứ 2 khiến Lệ buồn lắm. Thương vợ, xót con anh có nén nỗi đau lại mà an ủi động viên rằng vợ chồng anh sẽ cố gắng để có bầu lại lần nữa.
Rồi tin vui lại đến với chị lần thứ 2, lần này chị tự dặn lòng phải giữ được cái thai bằng mọi giá nhưng 1 lần ăn phải rau có thuốc sâu mua ở ngoài chợ, chị đau bụng oằn oại và cái thai vì thế cũng bỏ chị mà đi. Mất tới đứa thứ 2 nỗi đau trong chị lại nhân lên gấp bội. Chị ôm lấy chồng xin lỗi, khóc lóc trách mình đã không giữ được con.Phải hơn 1 năm sau chị mới có thể mang bầu tiếp, nhưng lần thứ 3 rồi đến lần thứ 6 chị lại sảy thai do cả yếu tố bên trong và bên ngoài. Cưới nhau 9 năm, có thai tới 6 lần mà lần nào cũng sảy hết chị đau buồn lắm. Đã có lúc tự tự trách bản thân, hận chính mình đã không thể cho chồng 1 đứa con. Nhưng chính lúc tuyệt vọng đó anh lại ở bên động viên, an ủi tiếp thêm động lực cho chị.
Tại sao cô cứ mất con liên tiếp như vậy? (ảnh minh họa)
Không đầu hàng trước số phận, chị quyết tâm được làm mẹ bằng mọi cách. Thế rồi may mắn cũng mỉm cười với chị, chị có thai ở lần thứ 7. Lần này đã đến tháng thứ 4 mà cái thai vẫn ổn, lớn lên từng ngày chị vui lắm. Lo lắng cho cái thai chị và anh liền đưa nhau đến viện kiểm tra. Nhưng lần đi viện định mệnh này khiến anh chị nhìn nhau không nói nổi 1 lời.
Bác sĩ nói chị bị ung thư vú. Để có thể cứu được chị chỉ còn cách duy nhất là cắt bỏ 2 bên vú và nạo cái thai 4 tháng kia đi để dùng phương pháp hóa trị liệu để chữa trị. Bi kịch đổ ập xuống đầu chị, khó khăn lắm chị mới giữ được cái thai ở bên mình sau 6 lần sảy sao lần này chị lại bị ung thư và mạng sống của mẹ con chị bị đe dọa thế này.
Chỉ có thể cứu chị hoặc đứa bé đang lớn lên trong bụng chị, ai nấy và thậm chí là chồng chị cũng khuyên chị nên bỏ đứa bé đi để chạy chữa cho khỏi bệnh. Thờ ơ, bỏ mặc những lời khuyên chân tình bên tai chị gào khóc nghẹn ngào khiến bao người nghẹn đắng phải quay mặt đi gạt giọt nước mắt xót thương.
- Em chết cũng được, xin hãy để con em được ra đời. Em sống như thế là quá đủ rồi. Em muốn tặng chồng em món quà mà anh ấy yêu thích sau bao nhiêu năm làm vợ anh ấy.
- Cô từ chối trị liệu để duy trì mạng sống cho đứa trẻ trong bụng ư? Vì là ung thư giai đoạn cuối rồi nếu không trị xạ thì cô sẽ đau đấy, cô chịu được không?
- Em sẽ cố, vì con dù đau đớn đến mấy em cũng sẽ cố chịu.
Vi bác sĩ điều trị cho chị lặng người đi vỗ vai anh rồi ra về. Cả căn phòng bệnh bỗng chìm vào yên lặng đến đáng sợ, thi thoảng lại phát ra tiếng khóc thút thít của ai đó. Anh ôm lấy chị, anh khóc, chị cũng khóc mà không thể thốt lên được lời nào.
Từ ngày biết mình mắc trọng bệnh, chị chuyển hẳn vào viện để tiện theo dõi điều trị. Nhưng khi cái thai của chị đến tháng thứ 7, chị yếu dần đôi mắt của mờ dần đi không nhìn rõ mọi thứ nữa và chị gần như nằm bất động trên giường. Cố gắng gượng mãi đến khi cái thai được 8 tháng chị xin bác sĩ mổ lấy đứa bé ra vì chị cảm thấy sắp kiệt sức rồi. Trước khi tiến hành mổ lấy cái thai, chị run rẩy nắm tay bác sĩ cầu xin.
- Bác sĩ à, xin hãy cứu con tôi. Xin hãy để thằng bé được chào đời.
- Cô yên tâm, chúng tôi sẽ cố gắng hết sức. Thằng bé sẽ rất tự hào vì có bà mẹ tuyệt vời như cô đấy.
Chị gật đầu rồi chìm vào giấc mê man rồi ra đi mãi mãi. Đứa con mà chị dùng cả mạng sống để bảo vệ nó đã ra đời, vì sinh non và yếu nên thằng bé nặng có 1.9 phải ấp lồng gấp. Nhìn con bé bé bỏng của mình, anh khóc mà trái tim đau quặn thắt. Ngày con anh cất tiếng khóc chào đời là ngày mà vợ anh ra đi thế này ư? Cô ấy thật dũng cảm, kiên cường.
Anh sẽ ở vậy và nuôi con thật tốt để vợ có thể vui vẻ ra đi. Bởi cả cuộc đời này bố con anh chỉ có chị mà thôi, người phụ nữ vĩ đại của đời của con anh. Giờ đây ôm cu Tít trong lòng, nhìn lên trời xanh anh mỉm cười ứa nước mắt muốn nhắn nhủ với vợ rằng: "Thằng bé giống Lệ lắm, nó sẽ sống và làm những gì mà mẹ nó còn dang dở".
Theo blogtamsu
Hãy học cách buông bỏ trước khi tổn thương quá sâu, đàn bà ơi! Rồi sẽ có lúc, bạn hiểu rằng điều bạn quyết liệt muốn giữ lại không phải là tình yêu hay bất cứ điều gì tốt đẹp cả, nó chỉ là chấp niệm. Một chấp niệm quá khứ của hằng hà những điều đã cũ kỹ.... Khi chào đời, người ta luôn sợ đau, là cái đau thể xác, da thịt. Lớn lên rồi,...