Các bạn không thể đầu hàng số phận một cách tiêu cực như thế?
Mỗi người đàn ông phải cố gắng chiến đấu tới cùng cho lẽ phải để bảo vệ mình và gia đình chứ không thể đầu hàng số phận một cách tiêu cực như vậy có phải không hỡi những người tự hào là “phái mạnh”?
Suốt đêm qua tôi không ngủ được, tôi cứ day dứt đi tìm câu trả lời về 2 bức thư tuyệt mệnh của 2 người đàn ông trước khi họ quyên sinh bằng cách đau lòng nhất: Tự sát! Khi đọc những thông tin báo chí về hai vụ việc đau xót này, tôi không cầm được nước mắt, không phải vì tôi là một nhà thơ mà vì tôi đơn giản chỉ là một người bình thường không cho phép mình vô cảm trước nỗi đau của con người hôm nay.
Thứ nhất là bức thư dài trên Facebook của ông N.V.L, Tổng giám đốc một tập đoàn ở Hải Phòng nhắn nhủ vợ “Hãy quý trọng những gì đang có, hãy nhân ái với người xung quanh” trước khi buông mình rơi từ tầng 19 xuống đất đêm 6/11/2015.
Theo thông tin báo chí, ông L. được cho là đã viết bức thư có tựa đề “Tặng vợ thương” trên Facebook cá nhân với lời tâm sự: “Khi chúng ở bên ta, hãy biết quý trọng và nâng niu. Khi chúng mất đi, ta cũng đừng quá nuối tiếc. Hãy chấp nhận sự ra đi đó như một điều hiển nhiên phải có. Không có gì ở lại với ta mãi mãi. Hãy sống nhân ái với những người xung quanh ta.Cuộc đời này rất ngắn ngủi, hãy bỏ qua những giận hờn, ghen tức, những tranh chấp hơn thua, để sống một cuộc sống nhẹ nhàng và thanh thản nhất có thể. Hãy dành cho con những điều tốt đẹp nhất hơn bất cứ ai khác trong cuộc đời của chúng ta”.
Những dòng trạng thái trên facebook mà vị Tổng giám đốc gửi vợ mình trước khi tự tử. Ảnh: Facebook nhân vật.
Đọc những tâm sự nói trên của ông L, tôi thấy trào dâng trong mình một niềm tiếc thương xa xót với câu hỏi day dứt đặt ra: Tại sao một người đàn ông yêu thương vợ, con như vậy và thấm thía, thấu hiểu lẽ đời như thế lại chọn cách tự sát khi buông mình từ tầng 19 xuống đất? Phải chăng bạn (xin phép được gọi người vừa quyên sinh là bạn!) đã chọn cách ra đi đau lòng nhất (đối với những người thân và bạn bè) để chứng tỏ một điều gì đang còn ẩn khuất chăng?
Tôi nghĩ có thể bạn đã sai lầm lớn, một sai lầm không có cơ hội sửa chữa được vì cái chết không phải là cách giải quyết tốt nhất đối với một ẩn ức lớn, một đổ vỡ lớn, một bất bình lớn…trong cuộc đời đầy thăng trầm của mỗi con người trên thế gian này.
Tôi không lý giải được vì sao, một người đàn ông có đủ nghị lực, trí tuệ và sự yêu thương vợ con lại chọn cách ra đi đau lòng như thế. Không có lẽ bạn lại đầu hàng số phận một cách dễ dàng như vậy? Nhưng dù sao, tôi cũng nghiêng mình kính trọng và thương tiếc bạn, một người đàn ông đã viết những dòng thư cuối cùng trên Facbook thấm đẫm tình yêu vợ con và đầy tính nhân văn.
Một trang trong bức thư tuyệt mệnh của ông H. trước khi đầu độc vợ con và treo cổ tự sát. Ảnh: vntinnhanh.
Bức thư thứ hai tôi muốn nói đến là bức thư liên quan đến cái chết bi thảm và đầy ẩn ức của 4 người trong một gia đình tại thành phố Thanh Hóa ngày 1/11/2015 mà thông tin báo chí ban đầu cho biết đây là một vụ tự sát (?). Bức thư này bước đầu được cho là của ông N.L.H (45 tuổi) đã treo cổ tự sát trong ngôi nhà của mình bên cạnh thi thể của vợ là bà T.T.N (42 tuổi) cùng hai con trai là N.D.T (23 tuổi) và N.Q.N (12 tuổi).
Video đang HOT
Nhìn bức ảnh đầy hạnh phúc trước đó chụp 4 thành viên gia đình ông N.L.H trong một ngày đẹp trời, tôi thấy tim mình quặn thắt một nỗi đau: Tại sao N.L.H lại có thể dùng thuốc ngủ liều cao để đầu độc vợ con mình trước khi tự treo cổ trong vụ tự sát cả gia đình mình như vậy?
Bức thư tuyệt mệnh dài 7 trang giấy cùng đoạn băng ghi âm mà N.L.H để lại, bước đầu cho ta thấy nguyên nhân của vụ tự sát kinh hoàng này bắt đầu từ việc ông N.L.H bị một người khác lừa đảo trong việc góp vốn “chạy dự án” với số tiền lên tới 27,6 tỷ đồng mà ông N.L.H phải đi vay mượn, đưa cho ông kia để chạy dự án với số tiền ông N.L.H phải trả lãi hàng năm từ 4 – 5 tỷ đồng.
Một tờ báo đưa tin, trong bức thư tuyệt mệnh này, ông N.L.H trăn trở: “Tôi không còn nghị lực để sống trong cõi đời này, vì vô cùng nhục nhã không còn mặt mũi nào để nhìn thiên hạ và người đời nữa. Già thế này mà vẫn bị cho vào tròng, bị lừa. Bây giờ nó trở mặt quay ngoắt 180 độ, áp lực công việc tồn đọng, dở dang. Khối lượng các công trình nợ thuế, nợ vay trong và ngoài tất cả là do tôi không biết tính toán, u mê nghe nó nịnh nọt, nói ngon nói ngọt, chổng mông đi vay tiền để đưa cho nó. Bây giờ nó quỵt không chịu ký giấy nhận nợ, thất thoát giật mình tỉnh lại thì quá muộn. Lãi mẹ đẻ lãi con, một năm trả lãi hết 4 đến 5 tỷ…”.
Cuối lá thư, ông N.L.H tạ lỗi với trời đất, đức Phật, tổ tiên, gia đình: “Con xin lạy trời đất hãy bỏ qua tội lỗi của con vì con đã tước đoạt mạng sống của vợ con con để họ phải đi theo con xuống âm phủ. Vì có ở lại có sống cũng không bằng chết, làm sao mà sống được với dư luận, nhục nhã, ê chề. Vậy con xin trời đất, Phật pháp hãy bỏ qua để gia đình con được sống với nhau kiếp sau. Con xin lỗi, xin gia tiên, tiền tổ hai dòng họ Ngô Đình và dòng họ Trần Văn. Con xin lỗi mợ, mẹ, các anh chị, các em để gia đình con được ra đi thanh thản được hầu hạ gia tiên hai dòng họ. Xin được hỏa táng quy nhà con vào…”.
Đọc bức thư tuyệt mệnh của ông N.L.H ở TP.Thanh Hóa, tôi bất chợt liên hệ với bức thư tuyệt mệnh của ông N.V.L ở TP.Hải Phòng. Cũng là tự sát, nhưng một người đàn ông chọn cách ra đi đau đớn một mình và để lại bức thư tràn đầy tình yêu thương cho vợ con, một người thì lại chọn cách tiêu cực hơn nhiều là bắt vợ con cùng đi theo khi đáng lẽ ra, anh ta phải tự mình làm rõ vụ việc lừa đảo “chạy dự án” kia để đưa ra ánh sáng dư luận và pháp luật.
Cả hai vụ việc chấn động dư luận này vẫn đang được các cơ quan điều tra làm rõ sự thật của những dòng thư tuyệt mệnh kia, và sự thật về những cái chết đau lòng đang còn là nghi vấn.
Tôi thấy mình không có quyền phán xét sự lựa chọn đau lòng của hai người đàn ông nói trên bởi chính họ mới là người đau khổ nhất khi tìm cách rời bỏ thế gian này bằng cách đau thương như vậy. Nhưng tôi chợt nghĩ rằng, trong cuộc đời đầy gian truân, khổ ải và nhiều thử thách này, mỗi người đàn ông chúng ta phải cố gắng hết mình để trở thành một “hiệp sĩ” hoặc là môt “đấu sĩ” thực sự, với tinh thần chiến đấu tới cùng để bảo vệ lẽ phải, sự công bằng đối với bản thân mình, gia đình mình và những đồng loại xung quanh ta. Chúng ta không thể đầu hàng số phận một cách tiêu cực như vậy, có phải không hỡi những người đàn ông đang tự hào cho mình là người của “phái mạnh”?
Nhà thơ Nguyễn Việt Chiến
Theo_Người Đưa Tin
Bớt xén kinh phí dành cho người tâm thần là vi phạm đạo lý, pháp lý
Những người trong trung tâm xã hội là đối tượng rất khó khăn nên việc bớt xén, ăn chặn là sự vi phạm nghiêm trọng về mặt pháp lý cũng như đạo lý.
Qua quá trình thanh tra, đoàn thanh tra liên ngành tỉnh Nghệ An đã xác định những sai phạm trong vòng 5 năm từ năm 2011 - 2015 tại Trung tâm BTXH Nghệ An, trong đó tổng số tiền chi sai, chưa chi trả tại đây lên đến gần 780 triệu đồng.
Trước đó có thông tin phản ánh tại trung tâm này xảy ra tình trạng bớt xén khi mua thực phẩm, lương thực để nấu ăn cho các đối tượng được chăm sóc tại đây, bữa ăn của người tâm thần vốn đã thiếu thốn lại càng trở nên kham khổ.
Trao đổi với báo chí bên hành lang Quốc hội ngày 2/11, ông Đỗ mạnh Hùng- Phó Chủ nhiệm Ủy ban Về các vấn đề xã hội của Quốc hội cho rằng, những người trong trung tâm là đối tượng rất khó khăn, nghèo khổ nên việc bớt xén là sự vi phạm nghiêm trọng cả về mặt pháp lý cũng như về đạo lý.
Ông Đỗ mạnh Hùng- Phó Chủ nhiệm Ủy ban Về các vấn đề xã hội của Quốc hội
PV: Báo chí vừa thông tin đoàn thanh tra liên ngành tỉnh Nghệ An đã xác định số tiền chi sai, chưa chi trả tại tại Trung tâm BTXH Nghệ An trong 5 năm là gần 800 triệu đồng. Cảm nhận của ông như thế nào trước thông tin này?
Ông Đỗ Mạnh Hùng: Cách đây ít lâu, báo chí đã có thông tin về bữa ăn rất đạm bạc của những đối tượng sống trong trung tâm bảo trợ xã hội của tỉnh Nghệ An. Lãnh đạo trung tâm đã giải thích là do địa phương chưa điều chỉnh được mức phụ cấp đối với các đối tượng này theo Nghị định 136 của Chính phủ.
Cho đến lúc này thì thấy không hẳn như vậy khi có thông tin nói rằng có hiện tượng bớt xén, ăn chặn kinh phí ít ỏi trong chế độ chính sách đối với các đối tượng đang sống ở trung tâm này.
Đảng và Nhà nước ta coi những chính sách về an sinh xã hội là một chính sách nhất quán cần có sự quan tâm đặc biệt. Trong thực tế, chúng tôi đi giám sát thì thấy chính sách này của Nhà nước được các cấp Đảng và chính quyền rất quan tâm và tổ chức thực hiện để đảm bảo một trong bốn nội dung trụ cột về chính sách an sinh xã hội là trợ cấp đối với các đối tượng khó khăn.
Hiện tượng như ở Trung tâm bảo trợ xã hội ở Nghệ An có thể nói là rất hiếm. Những người trong trung tâm là những người rất khó khăn, rất nghèo khổ, nhẽ ra phải tìm mọi cách để cải thiện cuộc sống và điều kiện sinh hoạt cho họ. Nhưng cán bộ liên quan đã không làm được như vậy mà còn có hiện tượng bớt xén gây ra sự vi phạm nghiêm trọng cả về mặt pháp lý cũng như về đạo lý.
Tôi nghĩ rằng các cơ quan chức năng sẽ làm rõ và xử lý nghiêm những vi phạm này.
PV: Sự việc này được các nhà làm từ thiện phát hiện. Sở LĐ-TB-XH của tỉnh Nghệ An vào cuộc nhưng ban đầu không phát hiện sai phạm và đến cuộc thanh kiểm tra liên ngành mới chỉ ra được những sai phạm. Đại biểu có đánh giá như thế nào?
Ông Đỗ Mạnh Hùng: Việc thanh tra mà không phát hiện ra dù trong thực tế có vi phạm cho thấy hai khả năng: Một là do năng lực chuyên môn, trình độ hạn chế nên không phát hiện ra vi phạm. Hai là có thể biết nhưng do những lý do khác mà vẫn cố tình nói là không phát hiện vi phạm. Theo tôi, cả hai trường hợp này đều cần làm rõ và xử lý nghiêm.
Với người ở trung tâm, phải xác minh làm rõ sự việc và căn cứ vào quy định của pháp luật để tuỳ theo vi phạm mà xử lý tương ứng. Nếu đến mức phải truy tố thì cần thiết phải tiến hành để làm gương trong một lĩnh vực rất nhạy cảm, được cả xã hội quan tâm. Nếu vi phạm chưa đến mức phải xử lý hình sự thì cũng phải có xử lý nghiêm.
PV: Dù như ông nói đó là một trường hợp khá hiếm nhưng liệu sự việc này có phải là một hồi chuông cảnh báo và các cơ quan chức năng cần kiểm tra các trung tâm bảo trợ xã hội khác?
Ông Đỗ Mạnh Hùng: Tôi cho rằng đó là một sự việc rất đáng tiếc và đó không chỉ cảnh báo với các trung tâm, đơn vị mang tính chất công lập mà kể cả những đơn vị, những trung tâm hoạt động bằng kinh phí từ các nguồn khác.
Chúng ta rất hoan nghênh các vòng tay thân ái và sự chia sẻ với những người khó khăn, nhất là những người cao tuổi cô đơn, những người khuyết tật. Nhưng chúng ta cũng không chấp nhận thái độ vụ lợi, lợi dụng sự quyên góp và lòng hảo tâm của xã hội để có cách làm bớt xén, ăn chặn của các đối tượng này.
Tôi nghĩ rằng một mặt chúng ta phải khuyến khích để huy động tốt hơn những nguồn lực xã hội cho những hoạt động này. Mặt khác phải xử lý nghiêm những sai phạm để làm bài học.
PV: Ông có cho rằng nên xem xét lại chế độ chính sách với những người ở trong các trung tâm bảo trợ xã hội?
Ông Đỗ Mạnh Hùng: Uỷ ban chúng tôi vừa tiến hành giám sát việc thực hiện chính sách pháp luật trong lĩnh vực bảo trợ xã hội, cụ thể là với người khuyết tật.
Chúng tôi đã kiến nghị từng bước điều chỉnh mức trợ cấp cho các đối tượng được hưởng bảo trợ xã hội, bởi với mức trợ cấp hiện nay chưa đảm bảo nhu cầu cuộc sống cho các đối tượng.
Ở các địa phương, ngân sách địa phương phải bố trí bổ sung. Lãnh đạo các trung tâm cũng đều có sự vận động đối với các nguồn kinh phí khác để nâng mức sống, chi tiêu, đảm bảo cuộc sống hàng ngày cho các đối tượng ở các trung tâm này./.
PV: Xin cảm ơn ông!./.
Ngọc Thành
Theo_VOV
Vụ "lốt" xe 600 triệu: Hà Nội cấm nhà xe tự mua bán "lốt" Sở GTVT Hà Nội vừa yêu cầu các doanh nghiệp vận tải thực hiện nghiêm túc biểu đồ chạy xe, luồng tuyến vận tải hành khách. Khi không có nhu cầu khai thác các "lốt" xe đã được chấp thuận phải có báo cáo kịp thời với cơ quan quản lý tuyến, không được tự ý chuyển nhượng "lốt" xe. Sở GTVT Hà...