Cả tình cũ và tình mới níu kéo tôi
Tôi yêu người hiện tại và muốn làm đám cưới ngay nhưng ngặt một nỗi anh chưa ly hôn. Nếu cứ kéo dài, tôi sợ bị tình cũ làm lung lay.
Cách đây 5 năm, tôi quen một người đàn ông lớn hơn tôi 10 tuổi. Ngày đó, tôi còn là sinh viên năm thứ hai. Tôi sống cùng gia đình chị gái, ngoài việc học ở trường, tôi phụ chị việc nhà. Chị tôi buôn bán trái cây ngoài sạp, cứ mỗi chiều khoảng 5h30 tôi lại tranh thủ đi đón chị gái. Chuyện đón chị như một thói quen và cũng là nhiệm vụ mỗi ngày của tôi.
Thời gian cứ thế trôi đi, tôi không hề để ý hay nói cách khác là không quan tâm tới những người làm ăn buôn bán cùng chung con đường với chị, trong số đó cũng có người chị chơi thân và xem nhau như anh em ruột thịt. Cho tới một ngày, chị gái nói với tôi rằng có một người gần chỗ sạp chị để ý đến tôi từ lâu lắm rồi. Anh muốn ngỏ ý và xin chị được làm quen với tôi. Mới đầu, tôi không quan tâm những gì chị gái nói nhưng lại tò mò. Thế là cũng vào buổi chiều đó, tôi tình cờ phát hiện trong tiệm may đồ có một người đàn ông nhìn trộm tôi. Vậy là đối tượng mà chị nói, tôi đã biết. Sau này, anh chủ động xin số điện thoại của tôi từ chị và gọi cho tôi. Tôi cảm thấy rất vui.
Hồi đó, tôi rất ít bạn và thấy anh là người đàng hoàng nên nghĩ cứ cho nhau một cơ hội tìm hiểu. Chúng tôi bắt đầu hẹn hò đi xem phim, đi ăn tối vào những ngày cuối tuần. Thời gian cứ thế trôi qua, tôi cũng không quen hoặc có ai khác ngoài anh. Anh là người đàn ông chững chạc, biết vun vén cho gia đình. Anh lớn lên trong một gia đình không trọn vẹn, một phần vì khó khăn, phần khác do mặc cảm nên anh lao đầu vào làm việc kiếm tiền. Anh cũng mua được đất, cất được nhà ba tầng khang trang khi ở tuổi 33.
Tôi ra trường, đi làm ổn định và chúng tôi vẫn quen nhau. Đến một ngày, anh gọi điện thoại bảo tôi hôm nay anh làm cơm đãi mọi người trong gia đình và muốn tôi đi làm về sớm qua nhà anh. Tôi bảo anh qua đón thì anh nói là bận sửa soạn. Mặc dù quen biết nhau nhưng tôi chỉ ghé nhà anh một lần vào dịp tân gia. Tôi cũng không tiếp xúc với gia đình anh nên rất ngại phải đi một mình. Còn anh thì quá quen thuộc với gia đình chị gái và người thân của tôi. Cuối cùng, tôi đã không qua.
Video đang HOT
Tôi biết anh có tình cảm với tôi nhưng anh không biết cách thể hiện và phần lớn thời gian anh lo làm việc. Chúng tôi không gặp nhau thường xuyên, anh cũng không có thói quen gọi điện thoại mà chỉ nhắn tin. Nhưng vì tôi cũng có tình cảm với anh nên tôi không đòi hỏi anh dành nhiều thời gian cho mình. Sau này, do bất đồng quan điểm, anh tự động không nhắn tin liên lạc với tôi trong khoảng một năm. Tôi buồn và suy sụp hẳn. Cho tới đầu năm nay, anh chủ động qua nhà chơi và hẹn tôi đi uống nước, nói chuyện. Anh có ý muốn quay lại nhưng tôi đã từ chối mặc dù tôi vẫn chưa có bạn trai.
Thời gian sau, tôi gặp người mới ở nhà cậu tôi và quen anh cho tới nay. Nhưng khổ nỗi, anh lại là người đã ly hôn. Anh có một con gái 7 tuổi sống với mẹ. Là người đàn ông sống trách nhiệm và thương con, anh cũng đã cố níu kéo cuộc hôn nhân để giữ cho con có một gia đình đầy đủ cả bố lẫn mẹ nhưng có lẽ số phận đã không mỉm cười với anh. Lúc tôi quen anh thì vợ chồng anh đã ly thân được một năm. Tôi đã khuyên anh không nên ly hôn.
Sau đó, chúng tôi vẫn hẹn hò và gặp nhau. Thời gian quen nhau không dài nhưng tôi cảm nhận được tình cảm anh dành cho tôi rất sâu đậm. Anh quan tâm, lo lắng và chia sẻ với tôi nhiều điều trong cuộc sống, tôi và anh hợp nhau về tính cách. Dần dần, tôi cũng có tình cảm và yêu anh. Hiện tại, anh vẫn chưa giải quyết việc ly hôn dứt điểm. Không phải tôi không tin vào tình yêu của anh dành cho tôi mà rào cản lớn nhất đối với tôi là gia đình tôi không đồng ý.
Trong khoảng thời gian này, người cũ lại muốn quay về và cưới tôi. Người cũ bảo mặc dù đã định ngày cưới với một cô gái khác nhưng vì còn tình cảm với tôi nên phải hoãn lại. Bây giờ, tôi không biết chọn ai. Người yêu hiện tại rất yêu tôi, bố mẹ anh cũng quý tôi, chuyện anh ly hôn cũng là việc sớm hoặc muộn sẽ xảy ra nhưng tôi không thể chờ đợi thêm được nữa. Tôi yêu người yêu hiện tại và muốn cùng anh xây dựng một hạnh phúc mới. Nếu thời gian cứ kéo dài thế này, e rằng tôi sẽ quay về bên người cũ mất. Tôi đang phân vân và không muốn làm một trong hai người đàn ông tôi yêu bị tổn thương. Mong các bạn hãy cho tôi lời khuyên.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Thiêu thân lao vào tình mới
Phương bỏ mặc người yêu bao năm gắn bó để tìm cảm giác đê mê bên gã trai mới
Phương "chết" ngay từ cái nhìn đầu tiên khi Tùng đến trường cô nói chuyện. Anh là nhà thơ. Phương ngồi ngay hàng ghế đầu, cô nghe như nuốt từng lời của diễn giả. Cô nhìn Tùng như cố thu hết hình anh vào đáy mắt. Hội trường đông hàng trăm người nhưng cô chỉ thấy có mình anh. Tùng không đẹp trai nhưng anh nói với tất cả tình cảm, tâm hồn khiến người nghe lịm đi theo từng cảm xúc vui buồn của anh.
Thơ chẳng phải là đam mê, thậm chí Phương còn thờ ơ với chúng. Vậy mà những vần thơ qua giọng nói của Tùng đã làm trái tim Phương xao xuyến, ngất ngây. Trái tim Phương đập rộn rã bỏ nhịp, cô tưởng mình ngất đi được khi cuối buổi nói chuyện, Tùng đến trước mặt cô đưa card visit của anh và bảo: "Nếu em thích thơ thì gọi điện cho anh".
Tối ấy, cả phòng Phương ồn ào chỉ nói về Tùng. Họ kể về những chuyện tình ong bướm của anh. Người đàn ông hồn thơ lai láng ấy đã gây đau đớn cho không ít cô gái ngây thơ. Có cô đã tự tử vì bị anh phụ tình, có cô đem con đến tận nhà trao trả cho mẹ anh... Tự nhiên, Phương thấy buồn tơi tả như chính cô đang bị phụ tình. Nhưng rồi hình ảnh Tùng với giọng nói trầm ấm, thiết tha với những lời bình đầy trí tuệ, ánh mắt mơ màng cứ chập chờn trước mắt khiến cô không kìm được lòng... để rồi hôm sau, Phương đã gọi điện cho Tùng.
Ngay phút đầu tiên gặp nhau, Tùng nói không hề ngượng ngập: "Em đẹp quá!". Anh nói Phương xinh đẹp hơn những bông hoa, là anh phải lòng cô ngay khi anh bước vào hội trường, anh nhìn thấy cô xinh đẹp, đa cảm mà ít người con gái có được... Anh nói mắt cô long lanh chứa cả một hồ thu, cả một trời yêu thương... Anh nói cám ơn trường cô, nếu không có buổi nói chuyện ấy thì cuộc đời anh thật là bất hạnh... Anh nói rằng, giờ đây, khi đã biết cô rồi, có phải chết dưới chân cô, anh cũng mãn nguyện... Anh nói anh sẽ không ngừng yêu cô ngay cả khi trái tim anh ngừng đập, anh sẽ mãi mãi yêu cô cả đến tận kiếp sau, sau nữa... Trái tim Phương tan chảy trước những lời ngọt ngào như mật của Tùng. Những lời của Tùng như những vần thơ ngân nga mãi trong trái tim Phương, nó như cơn gió mát lành thổi bay những lời đơm đặt chuyện tình ong bướm mà Phương được nghe. Trước mắt Phương chỉ còn có đôi mắt giục giã của Tùng.
Tình yêu trong Phương giờ đây đầy ắp nỗi nhớ cồn cào người đàn ông chẳng cho cô tương lai hy vọng (Ảnh minh họa)
Phương lâng lâng trong hạnh phúc ngất ngây khi nhớ lại những lời Tùng nói, nhớ những nụ hôn ngấu nghiến, nhớ cảm giác đê mê, cuồng nhiệt mà Tùng đem lại... Phương không hề hối tiếc. Một thoáng tự hào, hãnh diện làm Phương quên đi chàng trai 4 năm trời bên cô.
Người con trai đó là đồng hương của cô, anh học trên cô 2 lớp, cô gặp anh khi bỡ ngỡ vào trường, anh đã giúp cô vượt qua những ngày khó khăn thiếu thốn ban đầu giúp cô chỗ ăn, ở, giúp cô tìm việc làm thêm, những ngày cô ôn thi, đi thực tập không kiếm được tiền thì anh nuôi. Giữa năm thứ hai, Phương bị trận sốt xuất huyết phải nghỉ học 2 tuần, cứ tưởng năm ấy phải ở lại lớp, nhưng cô đã vượt qua được vì có anh ở bên. Anh chăm sóc, lo thuốc thang bồi bổ, lo chép bài và giảng lại bài cho cô. Anh vừa giúp cô học thi và vừa kiếm tiền để sống nên đến ngày cô thi thì chính anh lại lăn ra ốm. Người con trai ấy đọc thơ như cái máy, chẳng hiểu ý tứ sâu xa trong mỗi con chữ nhưng tình yêu của anh đối với Phương là một bài thơ tình lãng mạn đầy chất nhân văn. Cô gắn bó với anh biết bao kỷ niệm yêu thương, tình nghĩa, nhưng giờ đây trong mắt Phương anh nhòe nhoẹt, mờ ảo, cô chẳng muốn nghĩ đến...
Tình yêu trong Phương giờ đây đầy ắp nỗi nhớ cồn cào người đàn ông chẳng cho cô tương lai hy vọng, chỉ có những câu tình tứ yêu thương, những cử chỉ lúc thì dịu dàng, khi thì mãnh liệt cuồng si để khi bóng anh ta khuất là nỗi buồn tủi ập đến. Phương đi trong mơ bao nhiêu ngày cô không nhớ... để đến ngày cô gọi điện cho Tùng hẹn gặp đều thấy anh ta nói đang rất bận, bao giờ anh có thời gian anh sẽ gọi cho cô. Phương chợt thấy mình thật dại khờ khi không nghĩ đến vợ của Tùng, đến gia đình, đến cuộc sống hiện tại của anh ta.
Phương nhớ đến những điều cô nghe được về những mối tình ong bướm của Tùng mà cô đã bỏ ngoài tai. Bây giờ thì cô tin. Những lời đẹp hay lời ong bướm. Phương là một đóa hoa đẹp, Tùng như con ong mật - bay đến rồi bay đi, mang theo tất cả ngọt ngào của hương hoa và để lại cho hoa những đau đớn tả tơi, những ân hận, nuối tiếc muộn mằn...
Theo Bưu Điện Việt Nam
"Hẹn yêu" với tình mới Mỗi khi có cơ hội để thử nghiệm "chuyện ấy", tôi đều tìm lý do để thoái thác. Nhiều nàng dù đã qua vài cuộc "on-off" rồi nhưng khi bắt đầu một mối quan hệ mới vẫn lăn tăn khi nào nên có "chuyện ấy" giữa hai người và có thế nào? Bạn nghĩ sao? Sex là cho bạn "Tôi vô tình được...