Cả nhà tôi bật khóc nức nở khi nhìn thấy con tôi chào đời với mái tóc đen nhánh
Mai trụ được đến tháng thứ 7 thì sức khỏe quá yếu nên bác sĩ đề nghị mổ sớm bắt con. Nhìn đ.ứa t.rẻ cất tiếng khóc chào đời với mái tóc đen nhánh, cả nhà Mai mừng rơi nước mắt.
Từ ngày kết hôn đến bây giờ cũng đã được 3 năm nhưng gia đình nhỏ của Mai vẫn luôn ngập tràn tiếng cười hạnh phúc. Mai may mắn lắm khi có được Quang, người chồng hết lòng, yêu thương, chiều chuộng vợ. Hai vợ chồng Mai đều làm văn phòng nên có nhiều thời gian dành cho nhau. Cứ tan làm là Quang lại tới công ty đón Mai. Nếu không muốn về nhà nấu cơm thì hai vợ chồng lại đưa nhau đi hẹn hò như lúc mới yêu. Vì thế, tình cảm của hai vợ chồng Mai lúc nào cũng khăng khít, gắn bó.
T.uổi tác cũng đã lớn, hai bên gia đình đều thúc giục nên Mai bàn với Quang chuyện sinh con. Sức khỏe của hai vợ chồng đều khá tốt nhưng trước khi mang thai, Mai vẫn đi khám lại tổng thể một lần nữa cho yên tâm. Hơn nữa, dạo này Mai cũng thấy mệt mỏi, lại hay đau tức ngực theo cơn không rõ lý do. Mai cũng đi đi khám lâu rồi nhưng do nghĩ rằng do công việc quá căng thẳng mới dẫn đến tình trạng như vậy. Có ai ngờ đâu.
- Ung thư gia đoạn cuối cuối rồi, tế bào ung thư đang lan rất nhanh!
Thông báo của bác sĩ khiến Mai c.hết đứng. Thật không thể tin nổi, Mai còn nghĩ rằng bác sĩ thông báo nhầm cho mình chăng. Nhưng không nhầm được, bác sĩ thì làm sao có thể nhầm được cơ chứ. Hạnh phúc trước mắt bỗng chốc đóng sập cửa với Mai. Đau đớn, Mai gào khóc trong tuyệt vọng.
Chuyện này có muốn giấu gia đình cũng không được. Người đau khổ không kém gì Mai chính là Quang. Từ lúc nhận tin, Quang nhưu người mất hồn. Đúng là trên đời chẳng có thứ gì là hoàn hảo, ông trời có phải đang ghen tỵ với hạnh phúc của Quang và Mai nên mới đẩy hai người tới tình cảnh trớ trêu như vậy.
Nhìn cảnh người mẹ đầu trọc vì hóa chất mắt đẫm lệ, ôm chặt đứa con nhỏ vào lòng với mái tóc đen mượt mà không ai cầm được nước mắt. (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Mai buộc phải xạ trị để kéo dài sự sống cho mình. Nhưng nghĩa vụ thiêng liêng kia, Mai vẫn muốn làm. Sau một hồi đi khắp các bệnh viện, nhờ tư vấn, Mai đã bật khóc nức nở khi nơi nào cũng nói Mai vẫn có thể mang thai, có thể làm mẹ nhưng con của Mai rất có thể sẽ bị ảnh hưởng bởi những đợt xạ trị. Họ khuyên Mai nên cân nhắc quyết định này. Kéo dài tính mạng hay sinh con đây? Câu hỏi này khiến Mai thao thức, trăn trở bao đêm. Cuối cùng Mai đã đưa ra quyết định mà cả nhà không ai ủng hộ cô, kể cả Quang. Mai vẫn sẽ mang thai, sẽ sinh con. Mai cầu xin mọi người sẽ đồng ý vì đây là tâm nguyện cuối cùng của Mai.
Mai nhập viện ngay từ ngày đầu bác sĩ phát hiện cô mang thai. Hầu hết thời gian Mai đều gắn liền với giường bệnh, ống truyền, hóa chất. Mai không lo cho sức khỏe của mình, Mai chỉ lo con sẽ bị ảnh hưởng. Đêm nào Mai cũng khóc, Mai sợ mình sẽ ra đi trước khi được nhìn thấy mặt con. Truyền hóa chất khiến mái tóc dài đen nhánh, mượt mà của Mai rụng chẳng còn sợi nào. Nhiều lúc Mai cảm giác mình không thể gượng dậy nổi nhưng cô vẫn kiên quyết không xạ trị mà kiên nhẫn truyền hóa chất. Mai mong điều kì diệu sẽ đến với mẹ con cô.
Mai trụ được đến tháng thứ 7 thì sức khỏe quá yếu nên bác sĩ đề nghị mổ sớm bắt con. Nhìn đ.ứa t.rẻ cất tiếng khóc chào đời với mái tóc đen nhánh, cả nhà Mai mừng rơi nước mắt. Nhất là Quang, lần đầu tiên Mai thấy Quang khóc như vậy. Ông trời đã nghe thấu lời thỉnh cầu của Mai, điều kì diệu cuối cùng cũng đã đến với mẹ con Mai. Nhìn cảnh người mẹ đầu trọc vì hóa chất mắt đẫm lệ, ôm chặt đứa con nhỏ vào lòng với mái tóc đen mượt mà không ai cầm được nước mắt. Hạnh phúc với Mai lúc này, chỉ đơn giản thế thôi.
Theo Một Thế Giới
Tôi không ngờ ngày con chào đời chồng lại nhẫn tâm đến vậy!
Vào viện được hai tiếng thì Hòa sinh. Vẫn không liên lạc được với chồng, tất cả đều phải nhờ tới sự giúp đỡ của đồng nghiệp.
Hòa và chồng vốn là bạn học từ hồi đại học, anh ngỏ lời yêu khi hai đứa bước sang năm thứ 3. Ra trường có công việc ổn định họ làm đám cưới.
Chồng Hòa là một người đàn ông rất chăm chỉ và thương vợ. Mỗi khi có anh ở nhà cô chẳng phải động chạm đến việc gì, từ chuyện nấu ăn đến dọn dẹp nhà cửa thậm chí giặt quần áo anh cũng tranh để làm. Anh còn có gu thẩm mĩ hơn hẳn vợ, cuối tuần nào anh cũng chở cô đi mua sắm. Mỗi bộ đồ anh chọn đều khiến Hòa tự tin khoe với bạn bè mà không lo lỗi mốt. Đi đâu anh cũng kéo vợ đi cùng để khoe với bạn bè và còn không ngần ngại hôn vợ trước mặt mọi người nữa.
Thế nhưng cưới nhau đã hơn 3 năm vợ chồng Hòa vẫn chưa có con. Dù đi khám, bác sĩ kết luận cả hai đều bình thường. Đi đâu thấy đồ gì bổ dưỡng là chồng lại mua về cho cô ăn. Hàng tháng Hòa vẫn đều đặn dùng que thử rụng trứng để vợ chồng quan hệ vào ngày dễ có khả năng thụ thai nhất. Nhưng tin vui vẫn chưa có.
Hàng tháng Hòa vẫn đều đặn dùng que thử rụng trứng để vợ chồng quan hệ vào ngày dễ có khả năng thụ thai nhất. Nhưng tin vui vẫn chưa có. (Ảnh minh họa)
Tình yêu những năm tháng đầu còn mặn nồng quấn quýt, nhưng có lẽ vì không có sợi dây kết nối điểm chung giữa vợ chồng nên càng ngày Hòa càng cảm thấy vợ chồng cô đang cố gắng sống chung với nhau thì đúng hơn. Chồng Hòa về muộn nhiều hơn, có khi anh đi tới gần sáng mới về. Những buổi nói đi, đi shopping cùng nhau thưa dần đều.
T.iền lương chồng mang về cũng giảm dù lương tăng. Hòa thắc mắc hỏi thì chồng cứ chối quanh co, sau khi bị vợ tra vấn nhiều thì anh lại quay ra cáu gắt rồi quát nạt: "Cô làm vợ chứ có phải làm mẹ tôi đâu mà cái gì cũng đòi hỏi". Hòa nín lặng, ấm ức. Những ngày sau đó họ gần như chẳng nói chuyện gì với nhau. Cuộc hôn nhân của vợ chồng cô càng ngày càng càng đi vào ngõ cụt.
Chẳng ngờ 2 tháng sau thì tin vui đến với vợ chồng Hòa. Khi hạnh phúc cầm tờ kết quả báo cho chồng, tưởng anh sẽ ôm chầm lấy cô, ai ngờ anh nói một câu nhạt nhẽo khiến trái tim cô như bị xát muối: "Chắc là em mong lắm, chúc mừng em".
Nói xong chồng bỏ vào phòng để lại mình Hòa hụt hẫng khó hiểu về thái độ của chồng. Tối ấy cô gặng hỏi thành chồng nói rằng dạo này công việc không được thuận lợi, sếp kêu ca nhiều nên anh mệt. Nghe chồng nói thế Hòa thấy thương chồng hơn, có lẽ áp lực công việc quá nên anh đã không thể vui mừng khi biết vợ mang bầu.
Cái bụng Hòa càng ngày càng to, đi lại làm việc đều khó khăn, nhưng chồng vô vẫn đi sớm về muộn với lý do công việc. Nhiều khi Hòa muốn nhờ chồng mua cái nọ cái kia cho ăn vào ban đêm nhưng thấy chồng đã say giấc nên cô không nỡ. Sự quan tâm của chồng tới cô đã không còn được duy trì như ngày mới cưới. Hòa thấy tủi thân vô cùng.
Hòa dự định đi làm tới sát ngày sinh để sau đó được ở nhà với con hơn. Mấy hôm cuối do đi lại nhiều để hoàn thành nốt công việc nên cô đã trở dạ ngay ở phòng làm việc. Chị em trong công ty gấp rút đưa Hòa vào viện, trên taxi cô gọi cho chồng nhưng anh không nghe máy.
Vào viện được hai tiếng thì Hòa sinh. (Ảnh minh họa)
Vào viện được hai tiếng thì Hòa sinh. Vẫn không liên lạc được với chồng, tất cả đều phải nhờ tới sự giúp đỡ của đồng nghiệp. Hòa sinh xong, cô gọi cho em gái tới và bảo các chị trong phòng về công ty làm việc nốt vì cuối năm bận bịu. Em gái Hòa vào tới nơi hỏi luôn chị mình:
- Ông Minh đâu hả chị, con đẻ ra rồi mà không thấy bố đâu?
- Chắc anh ấy đang bận họp, chị gọi mãi mà không thấy nghe máy.
- Họp cái gì? Đang chăm con của ông ấy với con nào bên phòng bên cạnh kia kìa. Em vào nhầm phòng nên thấy rồi, em cố gắng bình tĩnh để sang đây với chị.
Hòa choáng váng, chưa tin những gì em gái nói nhưng khi em gái hòa dẫn chồng cô sang mọi chuyện mới rõ ràng. Anh ta đã bận đưa nhân tình của mình đi đẻ nên không nghe máy của vợ. Cô thật không ngờ, 5 năm mòn mỏi chờ con, khi con chào đời nó lại bị bố nó đối xử như vậy?
Theo Một Thế Giới
Anh chẳng cho mẹ con tôi thứ gì ngoài… t.iền Tôi cần t.iền nhưng hơn hết cần một người chồng, con tôi cần một người cha, vậy mà giờ tôi sống với anh như ở bên một cái xác. Quen nhau 6 tháng thì chúng tôi đến với nhau, một năm sau tôi phát hiện anh đã có vợ và 2 con trai ở quê. Dù rất yêu anh tôi vẫn quyết định...