Cả đời hy sinh, khi bệnh tật chồng đi với bồ
Sự chiều chuộng vô lối và những hi sinh thái quá của người vợ sẽ khiến cho người đàn ông trở nên ích kỉ, chỉ biết hưởng thụ và đòi hỏi… Mẹ bảo tuổi trẻ chúng tôi nhất định phải xây dựng nền tảng hôn nhân từ sự bình đẳng.
Dù đã gọi điện trước nhưng nhập nhoạng tối, khi tôi về tới nhà, bố mới dứt ván cờ đang chơi dở cùng ông hàng xóm rồi vội vã phóng xe ra đầu phố mua đồ ăn sẵn. Ngoài phòng khách, quần áo vắt bề bộn cả trên ghế, lối lên cầu thang.
Gian bếp thì nồi xoong, bát đĩa cáu bẩn bày biện lung tung… Có lẽ đọc được sự ái ngại trong mắt tôi, mẹ phân trần: “Thiếu bàn tay của người phụ nữ là nề nếp sinh hoạt trong gia đình bị đảo lộn thế đấy. Con ráng chịu khó dọn dẹp chút nhé”.
Cả đêm, mẹ trằn trọc vì những cơn đau nhưng lại luôn miệng xuýt xoa thương bố mấy ngày qua phải chạy đi chạy lại mua cháo cho vợ, tự nấu ăn, giặt quần áo cho mình. Tôi bảo, mẹ cứ yên tâm nghỉ ngơi dưỡng bệnh, lo nghĩ vẩn vơ làm gì.
Bao nhiêu năm qua mẹ thức khuya dậy sớm, hết lòng vì chồng, vì con, giờ mẹ đau yếu, bố quan tâm, chăm sóc là đương nhiên. Mà lẽ ra bố phải chu đáo, tận tình hơn nữa. Thiếu gì món bổ dưỡng, ngon miệng, bố không chế biến được thì phải tìm mua chứ ai đời ngày 3 bữa cho người ốm ăn cháo thịt băm ngoài hàng thì nuốt sao nổi.
Mẹ mới phẫu thuật mà trong phòng chỉ trơ trọi vài vỉ thuốc kháng sinh, chẳng có lấy chút hoa quả ăn cho nhanh bình phục. Đau ốm, hoạn nạn là lúc vợ chồng cần nương tựa vào nhau nhất, vậy mà bố cứ vô tâm… Mẹ gạt phắt đi với lí do được thế là tốt lắm rồi, đàn ông mấy ai để ý đến chuyện bếp núc.
Mẹ luôn dạy tôi rằng, thứ quan trọng nhất đối với người phụ nữ là tổ ấm gia đình. Vậy nên, dù giỏi giang, thành đạt bao nhiêu cũng phải chú trọng quan tâm đến gia đình. Là vợ, nhất định phải biết nấu ăn ngon, biết thu vén nhà cửa gọn gàng, biết chăm sóc con cái và tạo bầu không khí ấm áp để sau những giờ làm việc cũng như vui thú với bè bạn, chồng còn muốn trở về.
Video đang HOT
Mẹ bảo, trong quan hệ vợ chồng, phụ nữ nên nhẫn nhịn, hi sinh, chịu thiệt thòi một chút thì gia đình mới yên ấm. Đàn ông lúc trẻ thường phong lưu, phóng khoáng, dễ sa đà vào những mối quan hệ ngoài luồng nhưng khi chồn chân mỏi gối, đa phần đều tìm đường tìm nẻo quay về bên vợ con. Miệng vâng dạ, nhưng lòng tôi nghĩ khác.
Một hôm, mẹ gọi điện cho tôi, giọng nghèn nghẹn. Linh cảm mách bảo tôi gia đình đang xảy ra chuyện gì đó nghiêm trọng.
Chiều muộn. Tôi bắt xe về quê. Nhà tôi im lìm, tối om trong khi các nhà hàng xóm đã sáng đèn. Mẹ nằm trong buồng, tiều tụy, hốc hác. “Giờ này mà bố đi đâu chưa về cơm nước cho mẹ à?”. Câu hỏi của tôi làm mẹ bật khóc. “Đúng là có trải qua khó khăn, hoạn nạn mới nhận ra đâu là người yêu thương mình. Sai lầm lớn nhất trong đời mẹ là quá chiều chuộng bố con”, mẹ rưng rưng thốt lên.
10 giờ đêm, bố ngật ngưỡng trở về, người nồng nặc mùi rượu. Mặt mẹ biến sắc, cốc sữa nóng tôi vừa pha bị gạt xuống đất vỡ choang, mẹ tức tưởi: “Đi đi! Đi sang mà hú hí với cái đứa đáng tuổi con, tuổi cháu của ông đi.
Cả đời tôi cơm bưng nước rót hầu hạ chồng, vậy mà lúc đau ốm cần chỗ dựa nhất thì ông lại lăng nhăng, phản bội. Đời tôi khốn khổ đã đành nhưng còn con cái bị ông bôi tro trát trấu vào mặt như thế, ra đường có dám ngẩng cao đầu trước những lời dị nghị của làng nước không?”. Đôi vai gầy guộc của mẹ rung lên từng hồi.
Chưa bao giờ tôi nghe mẹ thốt lên những lời cay đắng thế. Cũng chưa bao giờ tôi chứng kiến mẹ phản ứng dữ dội một cách mất tự chủ như thế. Nhưng ngay cả lúc bị tổn thương nhiều nhất, mẹ vẫn nghĩ cho con cái thay vì cho bản thân mình.
Mẹ bảo tôi đừng có đi vào “vết xe đổ” của đời mẹ. Phụ nữ phải biết yêu thương và trân trọng bản thân, đừng dựa dẫm, chờ đợi sự bố thí của ai đó, kể cả người bạn đời đầu gối tay ấp. Sự chiều chuộng vô lối và những hi sinh thái quá của người vợ sẽ khiến cho người đàn ông trở nên ích kỉ, chỉ biết hưởng thụ và đòi hỏi. Mẹ bảo tuổi trẻ chúng tôi nhất định phải xây dựng nền tảng hôn nhân từ sự bình đẳng.
Theo Dân trí
Thương vợ bầu sắp đẻ, chồng tranh thủ nghỉ trưa về rửa bát thì choáng váng phát hiện sự thật động trời
Từ ngày vợ bầu bí đến giờ, Huy chăm vợ ghê lắm. Lúc nào đi làm về là anh cũng xắn tay áo vào bếp làm cơm cho vợ ăn không để vợ phải làm bất cứ việc gì ngoài dưỡng thai.
Với Huy bây giờ quan trọng nhất là sức khỏe của 2 mẹ con Hà.Vợ bầu đến tháng thứ 7, Huy khuyên vợ ở nghỉ ngơi dưỡng thai chứ đi làm anh sợ vợ có chuyện gì rồi lại ảnh hưởng đến đứa bé thì nguy. Thôi thì việc kiếm tiền cứ để anh lo, dù vất vả thế nào anh cũng kham được hết miễn là vợ vui.
Cứ thế, hôm nao trước khi đi làm Huy cũng dậy sớm hầm cho vợ nồi cháo gà rồi để hoa quả các thứ ở bàn dặn vợ ăn uống đầy đủ. Người ngoài cứ bảo anh yêu chiều vợ thế thì Huy lại cười và bảo chẳng là gì hết so với sự hi sinh của vợ. Anh bảo vợ mình không yêu không thương thì yêu ai bây giờ.
Trưa thứ 5 hết giờ làm, Huy xuống quán ăn cơm thì thấy trời nắng như đổ lửa. Suy nghĩ 1 lúc, anh liền chạy vội về nhà rửa bát cho vợ. Nhà anh chỗ rửa bát ngoài sân đi rửa tầm này chắc nắng lắm, thương vợ anh phi xe luôn về nhà để giúp vợ 1 tay. Đằng nào 1 tiếng nghỉ trưa ở đây anh cũng chỉ chơi game thôi chứ có làm được việc gì đâu.
Thương vợ bầu sắp đẻ, chồng tranh thủ nghỉ trưa về rửa bát thì choáng váng phát hiện sự thật động trời...
Người nhễ nhại mồ hôi, Huy đội cả trời nắng nóng về nhà. Đúng như anh nghĩ, vợ ăn xong để cả mâm bát đĩa ra ngoài sân chưa rửa. Thấy thế Huy dựng xe xuống định ngồi xuống rửa luôn nhưng nghĩ dầu rửa bát sẽ làm bẩn bộ quần áo công sở của anh. Thôi thì đi vào nhà thay bộ đồ rồi ra rửa số bát đĩa này sau. Vợ ở nhà cứ ăn uống đúng bữa, đầy đủ là anh vui rồi chứ mấy việc cỏn con này cứ để Huy lo hết.
Vừa hí hửng vào nhà mở cửa để lấy đồ thay, ai ngờ Huy lại khựng người lại nghe tiếng thở hổn hển của đàn ông trong nhà và giọng nói đang yếu đi vì mệt của vợ.
- Thôi dừng lại đi ngủ đi anh, em mệt rồi. Anh phải thương mẹ con em nữa chứ, bầu 8 tháng mà anh cứ sang đòi hỏi suốt.
- Thì anh yêu nên mới thế. Tháng sau em sinh rồi, anh sẽ sang đây nhận là cha nuôi đứa trẻ chắc chồng em không nghi ngờ gì đâu nhỉ. Anh không thể nghe con mình không gọi mình bằng cha được.
- Rồi, anh yên tâm. Em sẽ thu xếp ổn thỏa. Anh vẫn là cha đứa bé và em sẽ cho bố con anh có cơ hội gần nhau. Đấy ngày trước em bảo bỏ vợ cưới em thì anh không chịu cơ, giờ cứ kêu chán rồi lại sang ăn vạ em suốt ngày như thế đấy.
- Em nhắc chuyện cũ làm gì, anh đang chán mụ ta lắm rồi. Nếu không vì ngôi nhà mặt tiền và chiếc xe hơi thì anh cũng bỏ quách cô ta lâu rồi. Nhưng em phải hiểu, để con mình mai này được sống trong sung sướng nên anh phải nhịn chứ.
- Chả biết là có sướng hay không, chứ cứ vụng trộm lén lút như thế này chán lắm.
Thì ra đứa bé là con của gã ta không phải của tôi sao? Tôi đã yêu thương, chăm nom vợ hết lòng vậy mà em lại nhẫn tâm lừa dối và đâm sau lưng tôi những phát dao chí mạng đó hay sao?
Quá sốc về chuyện này, tôi ngồi thụp xuống cửa không may chạm vào mấy cái xoong ở đấy khiến nó rơi loảng xoảng hết cả. Nghe có tiếng động, Hà vội khoác áo chặt ra ngoài thì đứng hình nhìn chồng mình đang ở đó. Thấy Huy mặt đần ra, không còn chút sức sống nào Hà hiểu anh đã nghe thấy tất cả.
Vội đỡ chồng dậy, Hà rối rít xin lỗi và ra hiệu cho tình cũ chạy đi trước khi Huy điên lên. Nhìn vợ với ánh mắt căm hận, Huy bực tức tát vợ 1 cái đau điếng rồi bỏ đi ngay lập tức. Anh không muốn quát tháo, không muốn nghe lời giải thích từ vợ vì mọi chuyện đã quá rõ ràng rồi. Nếu không phải vợ đang mang bầu đến tháng đẻ thì có lẽ anh sẽ làm điều khủng khiếp hơn với vợ. Nhưng lương tâm không cho phép Huy làm điều đó.
Chạy vội đến quán rượu, Huy uống tới mức say mềm và nôn ọe ra quán đó. Anh muốn uống cho quên hết sự đời, quên rằng mình đã có vợ để tim không đau đớn như thế này. Vợ phản bội, con người ta là những từ Huy đau đớn và uất hận vô cùng. Giờ anh phải làm gì với cô vợ dối trá kia? Tha thứ và chấp nhận nuôi con người khác hay chia tay và dạy cho 2 kẻ đó 1 bài học nhớ đời.
Theo Ngoisao
Tình yêu không có lỗi, lỗi là khi yêu nhau mà không biết đến hai chữ "vì nhau" Hôm nay rồi cũng sẽ trở thành hôm qua của ngày mai. Đừng do dự nữa, nhớ thì nói, yêu thì gặp, thấy sai thì nói xin lỗi. Nếu thiết tha thì hãy cố mà giữ lấy " Hôm nay bạn thấy nhớ ai hãy chủ động nhắn tin, hỏi thăm người ta. Đừng chờ người ấy mở lời trước vì trước sau...