Buông tay nhau cho mọi thứ trở nên nhẹ nhàng
Tình cảm chúng mình đi đến hồi kết, có một người cảm thấy cô đơn khi ngồi bên một người…
Chúng mình níu kéo được không, khi mà tổn thương đã chất đầy trong nghĩ suy của cả hai đứa. Hai con người đều giữ cho riêng mình sự lặng im. Những rạn vỡ âm thầm diễn ra từ rất lâu, giờ đã quá nhiều để có thể lý giải. Làm sao có thể níu với, làm sao để hàn lại? Những câu hỏi như vậy có bao giờ có lời đáp…
Mình từng yêu nhiều thế, sao giờ bên cạnh nhau lại không còn chút gần gũi nào.
Có lẽ những chệch nhịp vừa xảy đến đã làm ta sợ. Sợ phải giải thích, sợ người còn lại mất tự do! Hai chúng ta sợ tình yêu này biến thành áp lực. Mình tự nói rằng sẽ chọn cách buông tay, cũng đâu có nghĩa là trong trái tim đã hết tình cảm?
Những ngày cuối ở cạnh nhau thật cô đơn. Bởi vì mong muốn tim mình không được đáp lại. Ai đó trong số chúng ta thậm chí còn cố tìm vui nơi một mối quan hệ khác, một con người khác. Người còn lại nhìn thấy cũng chỉ dửng dưng, như thể sự việc đáng lẽ cần phải xảy ra như thế.
Có lẽ tình yêu chúng ta cần phải kết thúc như thế. Mai này buông tay, ta chắc chắn sẽ nhận ra rằng mình còn yêu!
Nỗi nhớ về một người lớn lên, không dám nói cũng chẳng cần được hồi đáp. Ta cũng chỉ mỉm cười: như vậy cũng tốt, còn hơn tháng ngày bên nhau là dằn vặt. Ta còn mong đợi về người kia, còn ước cuộc sống sẽ ban tặng cho người ta nhiều tốt đẹp, dù mình chẳng thể cùng người ta đi cùng: như vậy cũng vui, ít ra thì mối quan hệ đó vẫn không đến nỗi tệ.
Video đang HOT
Khi không thể cùng nhau bước tiếp, cả hai đứa cũng chẳng có gì để phải đổ lỗi.
Ừ, đơn giản vì chúng ta đã không còn phù hợp nữa. Chẳng biết lúc trước thế nào, thế những ngày hôm nay những tổn thương và sai lầm đã diễn ra nhiều quá. Thương mấy cũng đành buông tay, để trở thành những người dưng. Mặc kệ ký ức về nhau có nhiều bao nhiêu.
Khi không thể cùng nắm tay nhau, hai chúng ta cũng chẳng có gì để phải tiếc nuối.
Ta đã từng cùng nhau đi qua bao mùa rất đẹp. Là kỷ niệm thì mãi không thể biến mất. Ta đã cùng nhau đi đến tận cùng của cả hạnh phúc lẫn hụt hẫng. Chuyện vui mình giữ lại, chuyện buồn mình cho qua, chẳng có gì để phải tiếc cả!
Giữa hai ta bây giờ, chuyện buồn đã nhiều quá. Vậy nên mình cần cho bản thân và người kia một khoảng lặng, một giải pháp tốt hơn. Ai đi mà níu những tháng ngày tồi tệ. Ai có thể mang lòng trách móc nhau vì những lời hứa đã phai màu.
Có lẽ ta nên như vậy: buông tay nhau cho mọi thứ trở nên nhẹ nhàng….
Theo guu.vn
Sau này hãy gặp lại khi không còn yêu nhau
Chúng ta thường sợ phải đối mặt với những sự thật khiến mình đau lòng, vậy thì hãy chờ đến lúc mọi chuyện nguôi ngoai rồi gặp lại. Lúc ấy hãy mỉm cười với nhau như chúng ta đã từng.
Hãy để nắng hong khô nước mắt, để nắng làm nhạt nhòa những tổn thương đã phải chịu đựng. Con người ta có những ngày chỉ muốn bình yên một mình, nhìn bầu trời trong veo rồi tự hỏi lòng "Liệu mình đã hết yêu?"
Vậy là hai người chia tay mà chẳng cần cố gắng níu kéo, cô sợ hãi khi ở bên anh và ngược lại anh cũng không an tâm khi ở cạnh cô. Cô nhìn anh rồi hỏi: "Anh có còn yêu em không?", cái gật đầu chậm rãi khiến cô bối rối trong tim. Thì ra cả hai vẫn còn yêu nhau nhưng không thể tiến đến vì biết trước nếu ở cạnh sẽ chỉ toàn sóng gió không ngừng.
Một đoạn đường dài cô đi với anh hạnh phúc, vui, buồn đều có đủ cả nhưng đến lúc phải quyết định thì anh vẫn buông tay mà không mảy may lưu luyến. Cô lại là người tự trọng cao ngất trời hay là vì cô không muốn để ai tổn hại đến anh nên quyết tâm dừng lại. Dù lí do là gì cũng không cần truy cứu quá nhiều.
Sau đó, thi thoảng hai người có gặp lại nhau trái tim cô vẫn không ngưng thổn thức, ánh mắt anh vẫn cố đè nén một thứ tình cảm mãnh liệt cháy trong tim. Rồi vô tình hai người quay lại, bắt đầu bằng những câu chuyện đầy gượng gạo về cuộc sống của đối phương suốt thời gian qua.
Mọi thứ đều ổn, hàng ngày cô vẫn đi làm vẫn ra ngoài với vài người bạn. Anh vẫn tiếp tục công việc của mình và tìm lại cảm giác yêu đương. Nhưng rồi cô vẫn thấy thiếu, anh cũng chẳng thấy đủ cho những ngày dài trống rỗng. Đi tìm mãi lí do cuối cùng cũng biết được là vì sao, đó là vì trái tim không thể lấp đầy những chuyện đã qua của quá khứ.
Nhưng khi quay lại rồi hạnh phúc vẫn chẳng trọn vẹn như xưa, cô bỗng trở nên trầm lặng, không còn thích nói nhiều hay chia sẻ. Anh luôn khó chịu khi nhìn bộ mặt lạnh nhạt chẳng để tâm đến điều gì. Vẫn là một câu nói yêu nhưng lấp lửng đến nửa đôi môi lại ngừng, vẫn là thi thoảng nói nhớ nhưng chẳng cần phải gặp được nhau.
Mọi thứ nhàn nhạt như cái cách cô đối diện với thực tế, vẫn yêu nhưng cảm xúc chẳng còn đong đầy. Buông tay khi tiếc nuối mà vấn vương thì khiến cả hai thêm mệt mỏi. Cô lại hỏi anh câu hỏi ngày trước: "Anh còn yêu em không?", lần này anh trả lời chứ không gật đầu như trước: "Có vẫn yêu nhưng không còn trọn vẹn".
Cô cũng vậy chưa từng hết yêu nhưng lại có một bức tường vô hình ngăn cách, có lẽ hai người đã nhầm giữa việc không thể sống thiếu và thói quen. Nước mắt cô lặng lẽ rơi: "Chúng ta chia tay đi", lần đầu tiên giữa hai người lại có thể nói rõ ràng như vậy. Mặc dù cô đau lòng nhưng lại không khó chịu ngược lại lần này cô đành lòng buông tay.
Anh gật đầu đồng ý không có một sự phản đối nào cũng không cần đôi co nhiều vì chính anh cũng hiểu mọi chuyện đã không như lúc đầu. Cô vội lau nhanh giọt nước mắt rồi nói: "Sau này hãy gặp lại khi không còn yêu nhau, vì em biết cảm xúc của trái tim không là nhất thời nhưng lí trí chỉ là tạm thời thôi".
Một buổi chiều đầy nắng và hun hút gió hai người đi ngược về hai hướng khác nhau, kết thúc một tình yêu dang dở nhưng chẳng ai tiếc nuối vì kỉ niệm cũng đã xa rồi.
Theo ilike.vn
Đừng đổ lỗi cho nhau nữa, dù đúng dù sai, sau ly hôn, con trẻ vẫn là những người TỔN THƯƠNG nhất Người ta quen đổ lỗi cho nhau sau mỗi cuộc ly hôn. Nhưng mấy ai nghĩ, sau khi ly hôn, con cái họ sẽ trôi về đâu? Chúng sẽ phải làm thế nào để vượt qua cú sốc tinh thần ấy? Gần đây, showbiz được phen dậy sóng với chuyện đời tư của cô ca sĩ nọ. Một gia đình bấy lâu vẫn...