Bụng bầu 3 tháng tôi vẫn quyết đâm đơn li hôn
Hôm sau, tôi viết đơn ly hôn để trên bàn và lẳng lặng dọn quần áo về nhà mẹ đẻ. Mẹ chồng còn nói với theo: “Mày đã bước ra khỏi cái nhà này thì không còn là con dâu nhà tao nữa”.
Khi chưa bước chân vào hôn nhân tôi vẫn nhìn nhận cuộc sống màu hồng lắm. Cứ nghĩ rằng mình sẽ được hạnh phúc bên người chồng yêu thương mình mãi mãi. Nhưng đúng là cuộc sống thực tế chẳng được như mình vẫn nghĩ.
Ngay từ đầu, cuộc hôn nhân của tôi và anh đã bị phản đối. Mẹ anh bảo rằng, chỉ lấy con dâu làm giáo viên thôi. Với lại hai gia đình ở cách nhau quá xa nên đi lại sẽ rất vất vả. Nhưng vì tình yêu chúng tôi vẫn cầu xin bố mẹ để được đến bên nhau. Chồng đã gây áp lực để bố mẹ chấp nhận con dâu.
Thôi thì “trời không chịu đất, đất phải chịu trời” bố mẹ anh cuối cùng cũng chấp nhận tổ chức lễ cưới cho hai đứa. Ngày ăn hỏi, không có mặt mẹ chồng chỉ có bố đi cùng người lớn đại diện. Hôm đó, cũng chẳng có cặp đôi trai tân gái tân nào để bê lễ hay đỡ lễ vì nhà trai yêu cầu làm đơn giản thôi. Bố mẹ tôi biết chuyện cũng không bằng lòng nhưng vì con gái nên đành nín nhịn.
Ngày tôi bước chân về làm dâu, bố mẹ chồng không nở một nụ cười nào. Tôi tự nhủ sẽ khiến cố gắng để bố mẹ chấp nhận cô con dâu này.
Bố mẹ chồng suốt ngày gây áp lực khiến tôi mệt mỏi.
Đúng là hôn nhân mà không được sự đồng tình của bố mẹ chồng thì khó mà có hạnh phúc được. Bao nhiêu cố gắng của tôi cũng không thể làm hài lòng được bố mẹ chồng. Bố mẹ chồng khó tính tôi cũng phải nhịn hết mức. Không khí gia đình lúc nào cũng gượng gạo và khó chịu. Ban đầu, chồng còn khuyên tôi cố gắng chịu đựng bố mẹ một chút rồi khi sinh con chắc chắn bố mẹ sẽ không còn đối xử tệ nữa. Nghe lời anh tôi cũng cố gắng nhẫn nhịn cho yên ấm.
Video đang HOT
Thấy tôi không cãi lại, bố mẹ chồng cũng lại càng được thể lấn tới. Mẹ chồng lúc nào cũng đá thúng đụng nia, động chạm đến lòng tự ái của tôi. Ngày nào gia đình cũng sống trong không khí căng thẳng, anh đi làm về đã mệt mỏi rồi lại nhìn cảnh gia đình lục đục khiến anh thấy chán nản.
Cho đến khi tôi mang bầu được 3 tháng thì sự nhẫn nhịn của tôi lên đến đỉnh điểm. Tôi bị nghén nặng nên cứ ngửi mùi thức ăn, mùi bếp núc là tôi thấy khó chịu, cứ nôn khan mãi. Mẹ chồng thấy vậy nên ngứa mắt bà xuống bếp tát cho tôi một cái trời giáng: “Mày nấu ăn cho bố mẹ mà cứ khạc nhổ thế ai dám ăn hả. Mày coi bố mẹ chồng là con nít đấy hả”. Chẳng để tôi kịp thanh minh, bà đã ấn dúi khiến tôi ngã sàn nhà. May mà con tôi không bị ảnh hưởng.
Tôi ấm ức bỏ lên phòng, kệ bà mẹ chồng muốn làm gì thì làm. Đến lúc chồng tôi về thì bà làm ầm lên: “Con dâu chỉ có ở nhà mà không nấu được bữa cơm tử tế cho bố mẹ”. Chồng tôi lên phòng thấy tôi đang nằm khóc thì anh cũng mắng tôi luôn:”Từ ngày cưới cô về cái nhà này chẳng bao giờ tôi được sống yên ổn cả, cô làm dâu kiểu gì mà suốt ngày để bố mẹ mắng chửi thế kia. Biết thì này từ đầu tôi đã chẳng cưới cô làm gì”. Nghe những lời chồng nói như vậy tôi thấy đau lòng, cố gắng nuốt nước mắt vào trong. Tôi không thanh minh cho mình được điều gì? Chỉ có người chồng là chỗ dựa lớn nhất của tôi mà anh lại nói những lời cay nghiệt đến thế.
Chồng đến tận nhà mẹ đẻ cầu xin tôi trở về.
Hôm sau, tôi viết đơn ly hôn để trên bàn và lẳng lặng dọn quần áo về nhà mẹ đẻ. Mẹ chồng còn nói với theo: “Mày đã bước ra khỏi cái nhà này thì không còn là con dâu nhà tao nữa”. Tôi vừa đi vừa khóc nước mắt lưng tròng, tôi tự nhủ: “Mẹ có cầu xin con cũng không quay lại nữa”.
Chồng tôi biết tôi bỏ đi thì cuống lên về nhà mẹ nhưng tôi không ra nói chuyện với anh. Để anh một mình nói chuyện với bố mẹ, dù có thế nào tôi cũng không quay lại ngôi nhà địa ngục đó nữa. Tôi nhắn tin cho anh bảo anh kí vào đơn ly hôn để giải thoát cho cả hai. Nếu còn quay lại đó không biết bà mẹ chồng còn hành hạ tôi đến bao giờ?! Ngay cả đứa cháu trong bụng tôi bà cũng không xót thì bà còn xót cho ai được nữa. Cho dù ngày trước chúng tôi cố gắng để được ở bên nhau thì bây giờ tôi cũng không còn thiết sống trong gia đình như vậy nữa.
Theo Phunutoday
Không dấu vết người lạ trong căn nhà có thi thể hai vợ chồng
Công an nhận định hiện trường không có dấu vết của người lạ đột nhập. Có thể người chồng đã tấn công cô vợ đang mang bầu bằng 6 nhát dao rồi tự sát.
Chiều nay, nửa ngày sau khi phát hiện vụ án mạng xảy ra tại xóm 2, xã Lưu Sơn, huyện Đô Lương, nhà chức trách tỉnh Nghệ An đã hoàn tất công tác khám nghiệm hiện trường thi thể vợ chồng anh Chu Đức Hải (39 tuổi) và Trần Thị Hằng (30 tuổi).
Cảnh sát khám nghiệm hiện trường. Ảnh: Hải Bình.
Nạn nhân Trần Thị Hằng mặc quần ngủ màu đỏ, chết trong tư thế nằm sấp trên chiếu trải giữa sàn nhà với 6 vết thương trên cổ và ngực. Nạn nhân được xác định đang mang bầu tháng thứ tư.
Cách thi thể chị Hằng hơn một mét, cảnh sát ghi nhận anh Chu Đức Hải chết trong tư thế mặc quần đùi, ngồi tựa ở tường nhà với ba vết thương ở người, trong đó một vết đâm sâu ở vùng bụng.
"Cảnh sát thu một con dao nhọn (loại dao mẹo) dài chừng 30 cm gần thi thể hai nạn nhân. Đồ đạc trong nhà không bị xáo trộn, mất mát. Không có dấu vết của người lạ, không phát hiện thuốc kích thích, hay thuốc ngủ tại hiện trường", một điều tra viên cho biết. Công an nhận định có thể người chồng đã tấn công vợ trước rồi tự sát.
Hải là con thứ hai trong gia đình, từ lúc lọt lòng anh bị khuyết tật ở chân, đi lại hơi khó khăn. Tuy nhiên bù lại, anh thông minh, lanh lẹ. Sau 10 năm kết hôn, hai vợ chồng gom góp xây được ngôi nhà khang trang ở chung vách với gia đình bố mẹ đẻ.
Họ có một trai một gái lên 9 và 4 tuổi. Anh Hải làm thợ mộc ngay tại nhà riêng, siêng năng, ít rượu chè, cờ bạc nên được nhiều người quý. Chị Hằng hàng ngày phụ chồng và kiếm thêm thu nhập bằng nghề bán nước mía ven quốc lộ. Hai vợ chồng mới mua một bộ máy làm mộc điều khiển bằng máy vi tính trị giá chừng 300 triệu đồng.
Ngôi nhà hai tầng của vợ chồng nạn nhân. Ảnh: Hải Bình.
Theo nhiều người dân địa phương, hơn một năm trước cuộc sống vợ chồng thường xảy ra lục đục. Anh Hải nghi ngờ vợ có tình cảm với người khác nên luôn khắt khe. "Chị Hằng có lần công khai chuyện muốn giải thoát cho nhau nhưng bị chồng từ chối", một người kể.
Trưởng công an xã Lưu Sơn ông Trần Gia Sơn cho biết, chuyện hôn nhân gia đình nạn nhân chưa khi nào phải nhờ tới chính quyền giải quyết.
Thượng tá Trịnh Thanh Long, Phó trưởng công an huyện Đô Lương cho biết, nguyên nhân vụ án đang được đơn vị phối hợp với công an tỉnh làm rõ.
Trước đó, 7h ngày 6/6 không thấy vợ chồng con trai ở nhà bên cạnh tường rào dậy muộn hơn thường lệ, ông Chu Đức Tạo (69 tuổi) sang gọi cửa. Từ phía trong bé Chu Thị Diệp 4 tuổi lấm lem vết máu mở cửa chạy ra nói: "Bố mẹ cháu chết rồi...". Ông Tạo hoảng hốt chạy vào tầng một ngôi nhà thì phát hiện sự việc.
Hải Bình
Theo VNE