Bún bò Huế, miếng ngon nhớ lâu
Tô bún bò giò heo đầu tiên tôi ăn cách đây sơ sơ có… 20 năm chứ mấy.
Ăn giữa đất Cố đô luôn, khi lần đầu ngu ngơ giữa Huế nghe các o các mệ bán hàng mà chẳng hiểu họ nói với mình điều gì. Ôi cái chợ đầu làng An Cựu thực đã biến mọi thứ hàng quà thành cao lương mỹ vị. Bún bò giờ heo không ngoại lệ.
Tô bún không quá to để ngại ngần bưng lên rồi húp. Miếng huyết tím. Miếng chả cua. Sợi bún to như sợi spaghetti. Và nước lèo tuy không trong nhưng ngọt ngào đến…nghi ngờ. Bún bò ắt phải có bò, tái, gân, nhừ.., tuỳ khẩu vị. Khoanh giò, lúc đấy tôi cứ tưởng là giò lụa giò bò, hoá ra không phải, lại là một khoanh chân giò heo to tướng.
Tất cả thơm mùi xả, mùi mắm ruốc, mùi dứa quyện với rau thơm được o bán hàng bốc một nhúm như bốc thuốc bắc. Đúng là miếng ngon nhớ lâu.
Sau này ra Hà Nội, mỗi khi nhớ Huế, tôi lại rủ con bạn ca sỹ gốc Huế đi ăn bún bò. Không thể nào sánh được với vị ngon ngọt của tô bún bò đầu đời.
Video đang HOT
- Bún ni chưa vô thấu Huế mô mi nờ, ngang quãng Quảng Bình Quảng Trị thôi…
Con bạn tôi giờ lấy chồng định cư xứ người thỉnh thoảng nấu nồi bún cho đỡ nhớ nhà. Chả biết nồi bún của nó có vô tới Huế không nữa.
- Vừa rồi vô Huế có ăn tô nào không mày?
- Yên tao kể cho mà nghe. Mấy hàng bún bò từng biến đường Hùng Vương thành Đại lộ bún bò giờ dạt hết ra đường Hà Nội. Chắc tại thuê mặt bằng đắt quá, buôn bán không lại. Đi trên taxi thấy bà con ăn uống tấp nập lắm. Nhưng nhìn lên biển hiệu thì … ôi thôi Bún bò bà Mai, bún bò bà Hương. Không chơi. Đấy là kiểu lấy biển hiệu cho khách du lịch. Đúng chất Huế là phải Bún mụ Rớt, O Rơi, Mệ Rụng- những cái tên nghe khả tín trong nghệ thuật bún bò.
Duy nhất chỉ có ở Huế không có hàng nào đề biển bún bò Huế. Hà Nội, Sài Gòn hay bất cứ nơi nào khác biển hiệu đề rõ ràng: Bún bò Huế màu tím mới chịu. Không tin cứ kiểm chứng.
Giữa đất Huế ai đề biển Bún bò Huế làm chi? Vô duyên chết đi được ấy.
Ẩm thực Huế- món ăn gây thương nhớ
Đến Huế, mọi người bảo nhau phải thưởng thức đặc sản của Huế vì tất cả những thức quà ở đây được người Huế chăm chút rất cầu kỳ, tỉ mỉ và chu đáo.
Biết bao nhiêu là lời khen, biết bao nhiêu lời ca ngợi về những thứ đặc sản đất kinh kỳ khiến tôi nao nao mong ngay lập tức được khám phá.
Một người bạn Huế cho chúng tôi biết, nếu muốn ăn ngon mà rẻ thì nên ra chợ Đông Ba- nơi bày bán rất nhiều các thức quà mà lại mang một phong vị rất riêng của xứ Huế. Nếu khá giả có thể vào nhà hàng nhưng như thế lại mất vui và mất đi cái văn hóa ngồi hàng, ăn quán đặc biệt này.
Không khí khi ăn uống cũng góp phần tạo nên nét thích thú khi dùng bữa, sự thân mật, gần gũi giữa thực khách và người bán hàng được tận dụng tối đa.
Các cô bán hàng ngoài chợ Đông Ba rất nhiệt tình, họ giới thiệu cho chúng tôi biết bao nhiêu là thức uống, chè ăn không xuể, biết bao nhiêu là thức ăn, nào bánh cuốn, bánh nặm, bánh khoái, bánh bèo ngon không thể tả nổi.
Bánh làm ngon mềm, không quá nguội, không quá cứng, hòa quyện với nước mắm làm sẵn cùng nước cốt vừa đủ khiến đĩa thức ăn dậy mùi thơm nồng nàn, kích thích vị giác mạnh mẽ.
Thức ăn có lẽ là một thế mạnh ở Huế, biết bao nhiêu thứ đồ ăn, thức uống làm nao lòng du khách phương xa một lần dừng chân ghé lại. Ngồi nghe cô bán hàng kể chuyện về những thức ăn, nước uống mà chúng tôi đang ăn đây một thời từng được cung phụng cho vua chúa, trong lòng tôi bỗng dưng thấy tự hào rõ rệt, à, mình cũng ăn được thức ăn tiến vua rồi đấy.
Cũng phải thôi, món ăn của Huế được bài trí rất điệu nghệ, kết hợp hài hòa giữa màu sắc và hương liệu. Sự hòa trộn ấy chỉ có thể được tạo ra từ sự cần mẫn suy nghĩ và quan tâm chu đáo của người Huế mới có thể làm ra mà thôi.
Tạm biệt chợ Đông Ba với mùi thơm lừng của thịt nướng, của bánh cuốn, bánh canh, tôi tìm đến một quán bún bò bên đường để tìm hiểu thứ đặc sản mà đi đâu cũng thấy, đi đâu cũng gặp và gặp lần nào cũng phát thèm này. Bún bò ở Huế không như bún bò trong Nam Bộ, cọng bún nhỏ hơn và hương vị cũng rất khác.
Ở đây, người Huế nấu bằng xương bò nguyên chất nên vị ngọt xương rất lạ, cộng với chả bò được làm từ thịt bò tươi càng thu hút, nước súp vàng trong, gợn mấy cợn mỡ bò, hành lá, rau mùi hòa với chả bò đỏ tươi và thịt giò heo béo ngậy khiến tôi không biết miêu tả như thế nào về cảm giác mong muốn được ăn ngay lập tức tô bún bò này.
Quả thực không ngoa, bún bò nguyên gốc của Huế thật đặc biệt, ngon ngon, thanh thanh mà vị của nó không thể lẫn đi ở bất cứ vùng miền nào trên đất nước ta. Những ngày ở Huế quả thật là một trải nghiệm thú vị đối với mỗi người chúng tôi, chúng tôi được ăn những thức ăn ngon, cầu kỳ và chu đáo đặc biệt quan trọng cách bày trí cùng sự ngon mắt cho người thưởng thức.
Quả thật, ẩm thực ở Huế mang đến những bất ngờ thú vị, những niềm vui cứ nối nhau bất tận trên mỗi chuyến hành trình.
Trăm năm văn hóa cố đô trong bát bún bò xứ Huế Trong bát bún bò nóng hổi, béo ngậy người ta thấy xứ Huế không chỉ mộng mơ mà thật thiết thân với đời sống thường nhật. Bún bò là một trong hai món đại diện văn hóa ẩm thực Huế. Như câu ca "có thực mới vực được đạo" đã làm cho văn hóa Huế xứng tầm là một kinh đô kéo dài...