Bụi trong ngực Phần 6
-Đây chỉ là khâu tạm thôi , anh vẫn phải tới bệnh viện để kiểm tra …anh nghe tôi nói gì không đấy ( điếu thuốc rơi xuống anh ta lịm vào vào người tôi, bất giác tôi ôm ) anh gì ơi anh không sao chứ, tôi sẽ đưa anh đi viện anh cố chịu nhé…tôi dìu anh ta ra tới cổng người anh ta nặng quá anh gì ơi mau tỉnh lại đi chứ cứ thế này đến bao giờ mới đi được… ( thấy có ánh đèn xe tôi định vẫy và hô lên anh ta bịt mồm tôi giật mình)
-Mau đưa tôi ra khỏi đây và dọn dẹp mọi thứ đi mau lên
-Nhưng mà
-Tôi đang bị truy đuổi đấy nếu biết cô có liên quan họ sẽ khử cả cô nhanh lên ( tôi bủn rủn chân tay và đưa anh ta vào hầm chứa đồ bên dưới trạm )
-Anh ở đây họ không tìm thấy đâu? Tôi chạy đi cất đồ đã ( anh ta kéo tay)
-Cẩn thận đấy ( anh ta nói mà thở hổn hển )
Tôi chạy đi vứt đồ và khóa cửa lại lau dọn máu…4 chiếc ô tô đi vào sân tôi chạy ra thì một người đàn ông trông rất dữ tợn
-Ê cô gái có thấy thằng nào vào đây để khám không
-Không có sao vậy ạ?
-Không có gì, người đó quay ra túm tóc một cô gái ( tôi giật mình) mẹ kiếp cái đứa cần bắt thì không bắt được, hôm nay tao không tìm được thằng bồ mày thì tao cũng không sống được thì chúng mình cùng chết đấy cô em ạ
-Tôi xin các ông tôi chỉ là bạn gái tôi không hề biết anh ta là người của tổ chức
-Mày im mồm đi, có ai không biết nó hôm nay không tìm được nó tao sẽ không sống được với ông chủ mất (anh ta quát cho mấy tên kia) mau đi tìm thằng chó ý ngay đi nhanh lên nó không đi xa được đâu… rồi ông ta quay sang nhìn tôi (tôi giật mình tim run thình thịch) cô gái nếu nó qua đây thì gọi cho tôi số này tôi sẽ thưởng cho cô 500 triệu hiểu không? (tôi cầm số điện thoại của ông ta mà chân như sắp quỵ)
-Vâng nếu có tôi sẽ gọi
-Tốt lắm phải thế chứ còn mày (ông ta túm tóc cô gái) lên xe ra kia vui vẻ tí nhỉ mày đẹp lắm (thật đáng sợ)…
Họ vừa đi tôi tắt đèn và quay xuống tầng hầm…anh ta bất tỉnh…tôi vỗ mặt…
-Anh gì ơi tỉnh lại đi họ đi rồi tỉnh lại đi…(khuôn mặt anh ta nằm gọn trong bàn tay tôi với đôi môi tím tái )
Tôi dìu anh ta đi…người anh ta sốt rồi…đi đường chính sẽ dễ lộ đi đường tắt vậy mình đi xe đạp đèo anh ta thế nào được đành đi bộ vậy…anh ta mở mắt
-Đi đâu đây
-Đi bệnh viện chứ còn đi đâu nữa không đi thì anh sẽ nguy hiểm đấy
-Không được bọn họ đang ở viện quanh đây rồi, nhà cô ở đâu
Video đang HOT
-Làm, làm gì (tôi nói vấp)
-Đưa tôi về nhà cô đi
-Nhưng ( tôi nhìn anh ta nhìn tôi ánh mắt đáng sợ tôi quay đi không dám nhìn )…rồi không hiểu ma xui quỷ khiến thế nào tôi đưa anh ta về nhà may không có ai…tôi đặt anh ta nằm vào chỗ tôi…anh ta sốt cả đêm làm sao đây không đưa đến viện không được mà đưa bây giờ cũng nguy hiểm, sao mình lại mang cái rắc rối thế này cơ chứ biết thế khai cho họ anh ta ở đây cho xong mà không được anh ta như thế này chứng tỏ bọn họ muốn giết người (tôi ồm mồm giết người)…rồi quay sang nhìn anh ta mê man…mình có nên báo công an không…đúng rồi báo công an…tôi chạy ra thì anh ta gọi
-Nước, tôi muốn uống ước (giọng yếu ớt)…tôi chạy lại rót nước cho anh ta uống…
-Anh gì này anh đọc số bạn anh hay người thân tôi gọi họ đến đón anh, còn nếu không tôi báo công an thôi thế này nguy hiểm lắm
-Cô bao nhiêu tuổi rồi
-18 ạ
-Cô có muốn chết ở tuổi 18 không? Nếu muốn thì báo đi tôi không sao nhưng cô sẽ không yên vì đã bao che cho tôi đâu?(tối ợ lùi lại anh ta cầm tay)
-Im lặng đi tôi không phải người xấu đâu
-Người anh có hình (tôi nói anh ta nhìn tôi sợ im bặt)…rồi anh ta nằm xuống à thở…anh ta đang rất yếu…và không hiểu sao tôi không dám báo công an mà lặng lẽ chăm sóc anh ta cả đêm…đêm đó anh ta mê man cả đêm và tôi cho uống giảm đau và chuyền dịch…sáng tôi ngồi trên ghế ngủ gật…rồi chợt mở mắt…trời sáng rồi tôi vội vàng ra chỗ anh ta bỏ khăn sờ lên trán …anh ta hạ sốt rồi…rồi đột nhiên anh ta mở mắt (ôi giật cả mình)
-Anh tỉnh rồi à anh cho tôi số người nhà anh tôi sẽ gọi cho họ tới đón anh …vẫn cần tới viện kiểm tra lại (anh ta không nói gì)
-Tôi đói rồi có gì ăn không?
-À bây giờ tôi đi nấu chờ chút nhé ( không hiểu sao mình lại nghe lời anh ta thế)…rồi tôi bê cháo tim lên cho anh ta…
-Tôi cần rửa mặt nhà tắm nhà cô ở đâu
-Nhưng anh đứng đi lại được chưa? (anh ta không nói gì…người khác hỏi cứ im im)
-thôi anh ngồi đi tay anh đang truyền dịch nữa…tôi đi lấy nước cho…rồi tôi đi lấy khăn mặt cho anh ta (anh ta mặt không có gì nhưng tôi thì đỏ mặt) xong xuôi còn đút cháo cho ăn…
Theo Afamily
Bụi trong ngực Phần 5
1 tuần sau bố tôi gọi
-Hạnh à , bố chán quá tiền mừng được bao nhiêu bố mang trả hết nợ cỗ rồi bây giờ mẹ thằng Kiên lại bảo không cưới thì bù đáp cho 50 triệu còn 100 triệu phải trả bà ý , hai đứa không cưới bây giờ phải trả thôi con ạ
-Vậy bố gọi cho con để hỏi con có tiền không à
-Ừ hỏi thằng Đức thì nó dập máy luôn
-Con lấy đâu ra 100 triệu anh con cho vàng nhưng con cất bao giờ anh lấy vợ thì con trả , 1 triệu sinh viên còn không có thì lấy đâu ra hả bố
-Ừ thế bố đi lên nhà bạn chơi tránh vài ngày để thư thư rồi tính
Anh tôi lại gọi:
-Cuối tuần sao không về , anh đang đi với chị Phương đây anh qua đón về luôn
-Em không muốn về
-Có nhà sao không về cái gì qua rồi cho qua đi buồn làm gì mày không lấy cái loại nó về cho khổ anh không hiểu thẩm mĩ đàn ông của em ở đâu ? Thím ốm đấy
-Được rồi vậy anh qua đón em về thăm thím
Anh tôi ngồi trên xe chị Phương đến đón tôi mặc dù anh tôi cũng không hiểu địa vị xã hội và khoảng cách của 2 nhà chúng tôi khá xa nhau ... nhưng là tình yêu nên tôi không dám khuyên anh có lẽ tôi chưa yêu nên chưa cảm nhận được cái thứ gọi là tình yêu đó...về nhà bố tôi đã đi còn anh trai tôi và chị Phương nấu ăn...tôi sang nhà thím...
-Thím ơi thím sao rồi cái My đâu mà để thím 1 mình thế này
-Nó đi chơi rồi chán lắm bằng tuổi con mà con thì đỗ đại học ăn học tử tế còn nó bỏ học sớm, tối ngày lông bông do không còn bố nó nữa nên nó đổ đốn như thế đấy
-Thôi thím bình tĩnh đi bây giờ thím nghỉ đi con mang cháo sang rồi đây thím ăn rồi nghỉ đi
-Con này thím biết nói ra con sẽ buồn nhưng mà chuyện cũ con quên đi nhé sau này con cần gì lấy chồng gần đây lấy trên thành phố hơn chứ... nên con không việc gì phải buồn cả
-Con sẽ quên sớm thôi dù sao con không có tình cảm nên thím đừng lo...
-À tối nay con trực ở trạm y tế hộ thím nhé , hôm nay thím không nhờ được ai gần sáng sẽ có người ra thay cũng không có ai đâu con ra đó ngủ cũng được ...
-Vâng thím ngủ đi
Tôi trở về nhà thì thấy anh tôi và chị Phương đang nói về việc xây nhà... anh tôi cười nụ cười hạnh phúc bên chị ta...có lẽ tình cảm anh dành cho chị ý rất nhiều...
-Về rồi à? Thím thế nào
-Triệu chứng ho khàn đờm đặc...viêm dẫn đến sốt
Phương : chị nghĩ triệu chứng ý liên quan đến họng có thể là viêm amidam
-Chắc chắn là cái đó mà chị ( anh tôi nhìn tôi nháy mắt ) thím cũng tự biết rồi...
-À Hạnh này em thích phòng em sơn màu gì anh sẽ xây nhà và sơn phòng cho em...
-Lúc đó hãy tính nhé anh tính sớm quá rồi ( tôi cười )
-Chị định mai đưa anh Đức về nhà luôn nếu ổn chắc xây nhà xong bọn chị cưới
-Vậy ạ , cố lên anh ( tôi và anh nhìn nhau cười ) à tối nay em ra trạm y tế trực cho thím
-Ừ ăn xong anh cũng đèo chị Phương về rồi anh cũng phải đi Lào Cai luôn...
-Thế là còn mỗi mình em à
-Ừ chịu khó sau này lấy vợ rồi sẽ có chị dâu...( anh tôi nhìn Phương cười )...Đêm hôm đó tôi ra trạm y tế ngồi đến 2h đêm bắt đầu tôi tắt và đi nằm ...đang ngủ thì thấy như ai đó gọi cửa ...tôi bật dậy và giật mình 1 người mặc quần áo màu đen đang dựa vào cửa kính...1 người đàn ông mặc áo sơ mi đen quần đen sắn gấu và trông rất trẻ ...
-Còn đứng đấy làm gì mau lên ( anh ta ngẩng lên nhìn tôi giật mình )
-À vâng tôi xin lỗi ( tôi dìu anh ta vào vì anh ta khá nặng nên tôi ngã anh ta đỡ )
-Thật là...cô bỏ ra tôi đi được...( tôi hấp tấp thấy máu dính đầy áo tôi...tôi lấy kéo cắt áo anh ta cầm xé toạc 1 phát trước mặt tôi , tôi giật mình sợ hãi khi thấy vết chém dài và sâu máu đang chảy ra không ngừng...
-Không được rồi vết này của anh rất sâu và nặng cần phải đến bệnh viện ( anh ta tay đầy máu cầm tay tôi với khuôn mặt tái )
-Không cần đâu cô cứ khâu đi , bây giờ không được ra ngoài đâu ...
-Tại sao ? Vết này có thể ảnh hưởng bên trong đấy
-Tôi bảo cô làm thì làm đi ( anh ta quát lên người anh ta lưng đầy hình xăm )
-Không được tôi không thể làm được nguy hiểm tôi đi ra gọi xe tới đây ngay ( anh ta kéo tôi nằm xuống và bịt mồm tôi nói nhỏ)
-Nếu cô để tôi ra ngoài thì cô cũng không sống được đâu ( anh ta trừng trừng rồi bỏ tay ra )
Tôi sợ đi lấy đồ để khâu , thuốc tê không có làm thế nào đây ?
-Không cần thuốc tê đâu , khâu sống đi
-Khâu, khâu sống sẽ đau lắm đấy ( anh ta quay lại nhìn dường như tôi nói nhiều quá )
Tay tôi run run đi ra
Anh ta thò tay vào túi quần và bỏ thuốc ra hút nó đau đến mức không bật được bật lửa ( anh ta cắn răng chịu và thở mạnh ) ...
-Cô châm thuốc cho tôi rồi bắt đầu khâu đi nhanh lên không còn thời gian đâu ? ( tôi châm thuốc cho anh ta hút anh ta dường như ngậm rồi mắt bắt đầu lịm dần đi )...tôi khâu mà vã mồ hôi ...
Theo Afamily
Bụi trong ngực Phần 3 -Bố thề bố không chơi với lại 150 triệu vứt ra ối đứa ở làng bám ngay ý con... -Vậy bố bảo nhà anh ta vứt ra xem có ai lấy không ( tôi chạy ra ngoài khóc nức nở) định gọi cho anh trai nhưng lo anh nhưng lại lo anh đang lái xe rồi suy nghĩ linh tinh...tôi gọi cho Hoa...