Bức tranh giải oan cho chuyện ‘con dâu đánh mẹ chồng’
Trước khi cưới, mẹ tôi đã coi thường vợ tôi vì cô ấy xuất thân nông thôn nhưng tôi không ngờ mọi chuyện lại đến mức này.
Ngay từ lúc mới về ra mắt, mẹ tôi đã tỏ ý coi thường vì vợ tôi là con nhà nông, trong khi mẹ tôi là công chức, bố tôi là thủ trưởng của một cơ quan nhà nước. Sau đó, mẹ tôi thường khuyên can rằng tôi với vợ không cân xứng, khi lấy nhau về sẽ không có hạnh phúc.
Vợ tôi là cô gái rất xinh đẹp, cao ráo, đôi mắt to, nụ cười tươi sáng cùng nước da trắng ngần. Nhưng mẹ tôi bảo, vẻ ngoài không phải là một lợi thế, quan trọng là khi cưới về cô ấy làm được gì khi về gia đình này. Mẹ tôi luôn nghĩ rằng cô ấy sẽ là gánh nặng cho tôi, sẽ làm gia đình tôi mất mặt. Tuy nhiên, tôi vẫn kiên quyết cưới nàng làm vợ. Tôi từng nói với mẹ rằng, nếu mẹ không đồng ý chuyện hôn sự này, tôi sẽ chết cùng cô ấy. Cuối cùng mẹ tôi cũng thỏa hiệp.
Ngay từ đầu, mẹ tôi đã không thích cô ấy. (Hình minh họa)
Sau khi kết hôn, ngôi nhà là thứ tài sản đầu tiên của hai vợ chồng. Tuy nhiên, theo yêu cầu của bố mẹ, ngôi nhà phải đứng tên tôi. Vợ tôi không nói bất cứ điều gì. Trong mắt cô ấy, tình yêu giờ là quan trọng nhất.
Sau khi kết hôn, vợ tôi mau chóng mang thai. Trong thời kỳ mang thai, dù ốm nghén, mệt mỏi, vợ tôi vẫn cố gắng làm việc nhà và cả công việc ở cơ quan. Tuy nhiên, mẹ tôi vẫn giữ thái độ xét nét với vợ, thường xuyên than phiền rằng cô ấy nấu ăn vụng, dọn nhà bẩn, đi làm tiền lương thấp. Điều này khiến cô ấy khá căng thẳng. Sau khi vợ tôi sinh con gái đầu lòng, mẹ tôi lại càng tỏ vẻ thất vọng, coi thường. Thương vợ mới sinh, sức khỏe còn ốm yếu nhiều lúc tôi muốn mua cho vợ đồ này đồ kia nhưng sợ mẹ tôi xét nét. Mâu thuẫn mẹ chồng- nàng dâu nhiều lần làm tôi rất đau đầu. Tình cảm vợ chồng thực sự không thể ngọt ngào như ban đầu.
Hôm đó, khi đi làm về, tôi thấy mẹ tôi ngồi bệt xuống nhà, khóc lóc, la lối om sòm, rằng vợ tôi là loại khốn nạn, hỗn láo, đánh cả mẹ chồng. Nhìn thấy tôi về, mẹ tôi càng khóc lóc, trong khi lau nước mắt, mẹ nói rằng vợ tôi đánh mẹ, còn đẩy mẹ xuống đất.
Video đang HOT
Vợ tôi không giải thích nhiều, mắt ầng ậng nước nói: “Chúng ta ly hôn đi, dù điều này em không bao giờ muốn.”
Tôi hỏi: “ Sao lại ly hôn? Em nói gì thế?”
Cô ấy không nói gì, chỉ khóc mà đưa con gái bỏ đi.
Vợ tôi dẫn con gái về nhà ngoại ở gần 1 tháng. Trong khoảng thời gian đó, mặc bố mẹ can ngăn, họ hàng thi nhau gọi điện khuyên tôi bỏ vợ, tôi vẫn 3 lần đến nhà ngoại đón vợ về nhưng cô ấy không chịu, cũng không cho tôi gặp con gái. Nhớ con quá, tôi đến trường mầm non thăm con vào giữa giờ để thăm con. Thú thật, con gái 4 tuổi rồi mà tôi chưa một lần nào đưa con đi lớp nên cũng không biết con học lớp nào. Cô giáo nói rằng con gái tôi đang ở lớp học vẽ.
Nhìn thấy tôi, con gái chạy đến ôm chầm lấy bố. Xem những bức vẽ mà con mới vẽ về gia đình mà tôi sững người. Bức tranh thứ nhất là có 2 người đang cãi nhau, 1 người lớn tuổi hơn đang chỉ trỏ, mắng mỏ người còn lại. Bức tranh thứ 2 là người lớn tuổi hơn ngồi xuống đất, giả vờ khóc. Bức tranh cuối cùng là cảnh vợ tôi ôm con gái khóc.
Tôi ngạc nhiên và hỏi con gái: “Con vẽ ai trong bức tranh này?”
Con gái 4 tuổi của tôi nói rằng: “Bố ơi, con không muốn về ở với bà nội. Bà nội mắng mẹ, đánh mẹ, đuổi mẹ ra khỏi nhà.”
Tôi chết lặng. Khi tôi trở về hỏi mẹ, mẹ tôi đã thú nhận rằng mẹ thấy vợ tôi không được vừa mắt, lại không sinh được con trai, không có công việc ổn định, mẹ nghĩ vợ sẽ là gánh nặng của tôi và muốn tôi ly hôn nên mới làm như vậy.
Tôi rất yêu vợ tôi và tôi không bao giờ muốn ly dị cô ấy. Ngay hôm nay tôi sẽ đến nhà vợ để xin lỗi cô ấy và đón cô ấy ra ngoài ở. Cô ấy đã vì tôi mà chịu khổ quá nhiều rồi.
Theo Dân Việt
Thấy cảnh con dâu đánh mẹ chồng, cả làng xông vào đòi đuổi đánh
Nằm trên giường bệnh đợi hồi phục cô gái ấy gần như hóa điên. Cô chẳng nói chẳng rằng, cũng không buồn ăn uống. Ai hỏi gì cũng không chịu nói gì cả. Để rồi có một ngày xuất viện trở về nhà cô cũng lầm lũi...
Chuyện mẹ chồng - nàng dâu ở phương nào chẳng có. Chỉ là chuyện mẹ chồng nàng dâu thế nào, đến đâu mà thôi. Cái gia đình nhỏ của cô đã có được hạnh phúc rồi, mọi thứ đều bất ngờ đến khó tin. Nhưng rồi, chỉ vì người mẹ chồng mà mọi thứ đều đổ bể hết cả.
Cô và chồng quen nhau gần 5 năm mới cưới. Đó không phải một quãng thời gian ngắn ngủi gì để mà không hiểu về nhau. Cũng được anh dẫn về gia đình ra mắt vài lần và mọi thứ đều ổn thỏa. Nhưng chỉ đến khi mà người ta về sống chung với nhau 1 nhà thì mới nhận ra có quá nhiều thứ xảy đến.
Anh với cô cũng vậy, ngày đầu thì không sao, chỉ sau đó thì mẹ chồng mới khiến cô cảm thấy hãi hùng. Chẳng phải người mẹ chồng có thể không thương con dâu nhưng nhất định phải thương cháu mình sao. Vậy mà, đứa cháu ấy mới ở trong bụng thậm chí còn chưa chào đời đã bị mẹ chồng ghét bỏ đến mức nó phải bỏ mẹ mà đi.
Chuyện kể ra chắc chẳng mấy ai tin được rằng trên đời này còn có người mẹ chồng độc ác đến như thế. Cô cả đời cũng không thể nào quên được ngày hôm đó. Chồng thì đi làm việc ở nước ngoài ngay từ khi cưới vì muốn có một khoản riêng cho mình để gây dựng cái gia đình nhỏ này. Nhưng rồi không phải cứ thế là xong, gia đình nhỏ của cô nào có được trọn vẹn.
Lúc đó là khoảng thời gian mà cô mang bầu đã ở tháng thứ 4. Vậy mà mẹ chồng chẳng biết nghe từ đâu ra chuyện cô ngoại tình cầm luôn cái đòn gánh đánh túi bụi vào bụng cô con dâu trong lúc cô con dâu đang ngủ trưa. Giật mình tỉnh dậy cô òa khóc vì đau đớn. Máu chảy ra, mẹ chồng hoảng quá mới gọi điện đưa đi viện. Đứa con chắc chắn không giữ nổi, nhưng vì bị bầm dập nên cô phải mổ gấp để lấy đứa bé ra và khâu vết thương đó lại.
(Ảnh minh họa)
Nằm trên giường bệnh đợi hồi phục cô gái ấy gần như hóa điên. Cô chẳng nói chẳng rằng, cũng không buồn ăn uống. Ai hỏi gì cũng không chịu nói gì cả. Để rồi có một ngày xuất viện trở về nhà cô cũng lầm lũi y như thế. Mẹ chồng thấy vậy lại càng ghét bỏ và hống hách với con dâu hơn bao giờ hết.
Thật bất ngờ, sau gần 3 tháng thì con dâu bắt đầu khỏe hơn. Cũng đúng lúc đó cô chỉ muốn nuôi ý định trả thù mẹ chồng mình. Hôm đó, trước ngày chồng mình từ nước ngoài về cô con dâu đã cầm dao đuổi đánh mẹ chồng. Cả làng định xông vào đánh con dâu thì cô ấy vén chiếc bụng lên để lộ vết mổ vừa mới còn chưa kịp lành, một vết sẹo dài cả đời chắc chắn cô cũng không thể nào quên được rồi hùng hổ khiêu chiến:
- Lại đây, lại đây mà đánh tôi đây này. Người mẹ chồng độc ác đánh vào bụng tôi đến nỗi tôi xảy thai chỉ vì nghe lời đồn của thiên hạ đây này. Lại đây mà đánh tôi...
- Tôi chết đi, tôi chết đi thì bà mới hài lòng đúng không? Có thể không yêu thương tôi nhưng chí ít thì cũng đừng giết cháu mình chứ. Bà là người mẹ chồng độc ác nhất mà tôi từng gặp. Tôi hận bà, hận bà...
Nói đoạn, cô con dâu ấy ngồi thụp xuống khóc. Nước mắt nước mũi cứ thể chảy dài, lem nhem. Nhìn thấy hình ảnh đó lại không ai trách cô được mà chỉ càng thấy thương cô hơn mà thôi. Giờ mới biết được nguyên nhân mọi chuyện, người ta cảm thấy xót xa đến vô cùng cho cô gái trẻ.
Chắc chắn tâm lý cô sẽ không thể ổn định được. Hạnh phúc của con trai - con dâu chỉ vì mẹ chồng mà tan nát. Rồi tổn thương mà cô con dâu ấy phải chịu, vết sẹo ấy sẽ đi theo cô cả đời ai sẽ là người gánh vác, ai sẽ là người thương cảm?
Nắng Mai/Theo thể thao xã hội
Thấy con dâu bị chồng đánh vì tội mất trinh mẹ chồng an ủi Quen biết với người đàn ông ấy, hết lòng yêu thương anh. Cô tin tưởng rằng mình đã chọn đúng người đàn ông để gửi gắm cả cuộc đời. Vậy mà, ngày cưới vừa diễn ra vô cùng hạnh phúc... Có lẽ ở xã hội ngày xưa và bây giờ có sự khác nhau nhất định. Cũng vì thế mà ở xã hội...