Bức thư gửi người tình “Sở Khanh”
Không biết tên thật của anh, không biết anh làm gì và quê quán ở đâu. Tôi chỉ biết nhờ PhunuNet gửi đến anh lá thư này. Lá thư của một người con gái đau khổ, sống hết mình, yêu hết mình để rồi bị anh phũ phàng bỏ rơi&helli
ảnh minh họa
Anh Thanh! (Em cũng không biết đây có phải là cái tên thật của anh hay không nữa, vì sau khi anh rời xa em, em đã đi hỏi thăm khắp nơi nhưng mọi người bảo không có ai tên như vậy cả)
“Ai cũng cần có khoảng trời riêng, ai cũng cần giữ trong lòng mình những bí mật…” anh đã nói với em thế và muốn em giữ kín chuyện chúng mình yêu nhau. Em đã tin tưởng anh và ngoan ngoãn nghe theo tất cả. Theo công trình xây lắp đập thuỷ lợi, hàng trăm công nhân từ các nơi đổ về quê em để làm việc và anh cũng nằm trong số đó.
Em gặp anh trong một lần anh đến quán cà phê của em uống nước cùng một số bạn bè. Em không hề có một ấn tượng gì về anh, anh không đẹp trai, dáng người thấp nhỏ lại đen sạm. Trong khi đó thì bên em đang có quá nhiều người đàn ông vây quanh, dẫu sao thì em cũng là tâm điểm chú ý của đám đàn ông con trai trong làng. Em vẫn nhớ, mỗi khi đám bạn anh trêu đùa, tán tỉnh em thì anh chỉ ngồi lặng im, trầm ngâm hút thuốc và mỉm cười khe khẽ. Dĩ nhiên cái dáng vẻ điềm tĩnh đàn ông đó của anh chẳng thể làm em siêu lòng, nhưng em cảm thấy anh là một người đàn ông tốt, một người đàng hoàng thế nhưng hoá ra em đã nhầm…
Rồi em cũng nhận lời yêu một người, một kiến trúc sư xây dựng và đồng thời cũng là sếp của anh. Đó chính là Huấn – niềm mơ ước của các cô gái quê em. Anh ấy đẹp trai, ga lăng và nói chuyện rất khéo. Chuyện tình yêu của chúng em thật đẹp và trong sáng, hàng ngày Huấn đến đón em ra cửa hàng làm việc rồi mới đi làm, tối về lại phụ em bán cà phê, dọn hàng. Những ngày nghỉ Huấn luôn dành thời gian đưa em đi chơi, đi đến nhà bạn bè của em. Huấn yêu em thật lòng chứ không vụ lợi như những gì anh nói về anh ấy. Đáng nhẽ ra, chỉ một năm sau là chúng em tổ chức đám cưới, vậy mà sao anh nỡ chen ngang phá đi tất cả…
Ai cũng khen chúng em là “trai tài gái sắc” rất đẹp đôi, em thấy tự hào về điều đó, nhưng anh lại nói tất cả chỉ là giả dối và thật điên rồ em đã tin vào lời của anh…
Anh hay tâm sự với em, anh nói coi em như một người em gái, anh nói muốn những gì tốt đẹp nhất dành cho em… Em đã tin, tin anh hơn cả Huấn – người con trai em yêu quý nhất trên cõi đời này.
Anh nói Huấn thật ra chỉ là kẻ đa tình, rằng anh ấy đã có vợ ở dưới xuôi, chỉ tìm cách lợi dụng các cô gái nhẹ dạ, cả tin để lừa tình anh còn nói : “ Người đẹp trai, tài giỏi như anh ta thì cần gì phải lên tận chốn này tìm người yêu, con gái thành phố thiếu gì…”. Em giận dữ khi nghe anh nói vậy, anh đã dẫn em đến nơi Huấn ở (Huấn chưa bao giờ đưa em đến đó). Trong căn gác tạm bợ em thấy Huấn đang ngồi ôm một người con gái, cô gái kia em không nhìn rõ mặt nhưng hình như đang khóc, bờ vai chị ta rung lên từng chập còn bàn tay anh thì vuốt ve mái tóc dài buông xoã…
Video đang HOT
Em đứng chết lặng, nước mắt tuôn trào trong lòng đầy căm phẫn và uất hận… Em tránh mặt không gặp Huấn, còn Huấn thì bỏ về quê mà không hề để lại một lời nhắn. Em lôi tất cả những gì Huấn tặng đem vứt đi, quyết tâm quên đi tất cả…
Anh đã nhanh chóng đến bên em, anh làm thay những gì trước đây Huấn vẫn làm, từ đưa đón em đi làm đến đưa em đi chơi, tạo lập những kỉ niệm mới… Gần hai tháng sau đó em đã nhận lời yêu anh.
Em đến bên anh vì cần có một chỗ dựa và và xoa dịu nỗi đau. Mới yêu nhau được một thời gian ngắn mà anh đã liên tục đòi hỏi em “chuyện ấy”, em nói muốn để đến khi cưới xong thì anh lại tỏ ra buồn bã không nói gì. Rồi một lần anh trao cho em chiếc nhẫn nói là muốn cầu hôn em, em đã thật sự xúc động. Cuối cùng thì em cũng gặp được một người yêu mình thật lòng, muốn lấy em làm vợ… và rồi trong giây phút hạnh phúc, em đã không giữ nổi mình.
Thời gian tiếp theo chúng ta đã sống như vợ chồng, rồi anh nói về quê để xin phép mẹ cha…
Anh đi hai ngày thì Huấn trở lại, anh ấy đến tìm em hỏi tại sao không hồi âm thư cho anh. Anh hỏi em đã nhận được chiếc nhẫn đính hôn anh gửi lên chưa? Anh về gấp giải quyết việc chị gái ly hôn do bị chồng bạo hành nên không kịp báo tin cho em…
Hoá ra tất cả là như vậy. Người con gái gục đầu vào vai anh khóc chính là chị gái anh ư? Chiếc nhẫn này cũng là chiếc nhẫn đính hôn mà Huấn định tặng cho em đây ư? Còn những lá thư mà Huấn gửi cho em chúng đâu cả rồi? Em muốn ngã khuỵ trước sự thật đau đớn ấy.
Em lại một lần nữa phải trốn chạy Huấn, trốn chạy tình yêu của anh ấy. Vì em không còn mặt mũi nào dám gặp anh nữa và em sợ phải giải thích về cái bụng đang lớn dần lên…
Anh là ai? Tại sao lại phải lừa dối em như vậy? Anh không phải công nhân của công trình mà chỉ là dân làm thuê do anh Huấn nhận vào. Tại sao anh lại lợi dụng lòng tin của Huấn, lợi dụng sự cả tin của em để rồi đến khi em đã hoàn toàn thuộc về anh thì anh lại phũ phàng bỏ ra đi.
Giờ đây ở một nơi xa, em biết Huấn vẫn đang tìm em, vẫn chờ đợi em và không hiểu tại sao em lại ra đi. Nhưng anh thì biết đúng không anh? Em đã mang giọt máu của anh trong bụng, chính vì thế mà em đã phải bỏ nhà ra đi, không một người thân thích bên cạnh. Nếu ở nơi nào đó anh có đọc được những dòng chữ này thì xin anh hãy quay về quê tìm mẹ em, bà sẽ cho anh biết mẹ con em đang ở đâu. Dẫu sao chúng ta cũng đã có một đứa con chung, một bé gái rất kháu khỉnh mà anh. Em sẽ tha thứ tất cả cho anh, miễn sao con chúng ta có một người cha để lớn lên trong vòng tay gia đình.
Theo VNE
Tâm sự thật của "Rau Sạch"
Rầu làm sao khi thuật ngữ "rau sạch" nhái này đã phát triển nhanh đến mức lấn át cả tên Rau Sạch xịn, khiến mỗi khi có ai nhắc đến Rau Sạch một cách nghiêm túc thì xung quanh lại hô hố cười đểu.
Kính gửi các nhà chức trách đáng kính!
Thân thương gửi người hâm mộ!
Hân hạnh được giới thiệu: tôi là Rau Sạch, là Rau Sạch chính chủ. Xưa nay tôi vẫn được xem là cần thiết, là phần tất yếu của cuộc sống. Ý thức được điều đó nên tôi luôn biết giữ mình, luôn cố gắng bảo vệ thanh danh, mặc cho ngoài kia giá vàng có lên, đất có ế ẩm, và nhiều người phát điên vì tiền bạc.
Nhưng hôm nay, thật khổ tâm khi phải nói với Quý vị rằng cái tên Rau Sạch của tôi không còn sạch sẽ, ngọt ngào và đáng yêu như ngày nào. Giờ nó đã bị kẻ xấu giả mạo, xuyên tạc làm méo mó và nhơ nhớp.
Như Quý vị đã biết! Chả có gì dễ hiểu và minh bạch như cái tên của tôi, nó bao gồm hai phần: họ Rau và tên Sạch. Rau, dù tra từ điển Hán Việt hay thuần Việt cũng đều chỉ các loại thực vật mà con người dùng để ăn, còn Sạch nghĩa là sạch sẽ, an toàn cho người sử dụng.
Ảnh minh họa
Thế nhưng, có lẽ x ã hội càng phát triển thì sự trắng trợn càng lên ngôi. Ngữ nghĩa cái tên của tôi rõ ràng đến mức không thể chối cãi, vậy mà nhiều kẻ đã bất chấp, vẫn nhận đại, nhận bừa tên Rau Sạch. Có kẻ thì biết mình là rau bẩn nên mượn danh Rau Sạch lừa người dùng. Có kẻ thì lại chả liên quan gì đến họ nhà rau, họ là người hẳn hoi, nhưng chắc thích đội nốt rau nên trơ trẽn mượn danh... "Rau Sạch".
Ở trường hợp thứ nhất, mặc dù là rau thật đấy, nhưng đó là rau bẩn, rất bẩn và độc hại. Loại rau này được bón toàn phân tươi và hóa học; được tưới bằng nước nhiễm bẩn và nhớt; được phun thuốc sâu đến sát ngày thu hoạch; được ướp tẩm hóa chất bảo quản như ướp xác... Chúng bẩn đến mức chính người làm ra cũng không dám ăn, thế nhưng vẫn được gắn mác Rau Sạch để tuồn ra chợ, len lỏi vào siêu thị. Người tiêu dùng chả biết tin vào ai, từ anh thanh tra mặt lạnh như tiền đến chị bán hàng miệng tươi roi rói, cuối cùng chỉ còn cách tin... con sâu, cứ có mặt sâu thì mới tin là rau sạch.
Hôm rồi ở ngoài chợ Giời, có hai vợ chồng nọ treo biển bán rau sạch, khách cầm bó rau xem nhưng không thấy có con sâu nào nên sinh nghi, không mua. Anh chồng điên tiết chửi vợ ngu, đã dặn là phải bắt mấy con sâu bỏ vào đó rồi mà không chịu làm. Vợ bị chửi oan, cãi lại rằng đã bỏ rồi còn gì nữa, nhưng vừa bỏ vào nó đã chết rồi còn đâu.
Thế đấy, "vì lương tháng bán lương tâm", chỉ vì tiền mà người ta sẵn sàng đầu độc nhau. Rất may là chưa ai chết vì ăn rau bẩn, nặng lắm cũng chỉ đau bụng, tiêu chảy, cấp cứu vài tuần là ổn, nếu có ung thư thì cũng phải sau mấy năm, lúc đó huề cả làng. Vì chưa chết người nên chưa có cán bộ nào lên ti vi hùng biện về trách nhiệm, chưa mấy người hào hứng bàn về "rau đức". Bởi thế nên tên Rau Sạch của tôi sẽ vẫn còn bị giả mạo vô tội vạ.
Nếu như trường hợp giả mạo ở trên là những kẻ coi rẻ mạng người, thì những kẻ giả mạo dưới đây lại coi rẻ nhân phẩm. Những kẻ đểu cáng này chuyên đi lừa con gái nhà lành rồi gọi đó là "rau sạch", quả là bá đạo và nham nhở!
Khi quý vị nghe một gã trai tóc màu mắm tôm, mặc đồ si-đa và cưỡi SH Tàu nói "đi kiếm rau sạch" thì không có nghĩa là hắn ngoan đến mức chuẩn bị xách giỏ đi chợ mua rau về phụ mẹ nấu cơm đâu, mà là đi cua gái đấy. Hắn chuẩn bị đi giăng câu các cô gái nhẹ dạ.
Rầu làm sao khi thuật ngữ "rau sạch" nhái này đã phát triển nhanh đến mức lấn át cả tên Rau Sạch xịn, khiến mỗi khi có ai nhắc đến Rau Sạch một cách nghiêm túc thì xung quanh lại hô hố cười đểu. Cũng vì sự nhập nhèm này mà gây ra không ít vụ hiểu lầm nghiêm trọng.
Cách đây mấy ngày có một cặp uyên ương đã chuẩn bị cưới nhưng đột ngột tan vỡ chỉ vì hai chữ "rau sạch". Chuyện là hôm đó chàng đến chơi, nàng nhờ chạy ra chợ mua giúp bó rau. Sợ chàng không quen đi chợ nên nàng dặn phải nhớ chọn rau sạch. Chàng trả lời với giọng đầy tự tin: em yên tâm, anh đã dầy dạn kinh nghiệm trong việc tìm rau sạch rồi. Bố nàng nghe vậy giận tím mặt, bắt con gái cắt đứt luôn với kẻ trăng hoa, không cưới xin gì nữa.
Lại một chuyện đau lòng ở gia đình khác: bữa đó có đám bạn của chồng đến nhà nhậu, chị vợ dọn nồi lẩu lên mời đon đả: hôm nay em làm rau sạch, các anh cứ vô tư mà dùng nhé. Khách nghe vậy cười nham nhở, ui giời quý hóa quá, bọn anh kiếm rau sạch khó khăn lắm mới được, thế mà nay đến nhà em chơi vừa được nhậu vừa có rau sạch dùng! Anh chồng thấy bạn xỏ xiên khiếm nhã, sẵn có rượu trong người, nóng máu cho bạn tắm luôn nước lẩu. Đau!
Nhục nhã thế đấy quý vị ạ! Không biết các nhà đạo đức học đang ở đâu và phát biểu gì khi mà trò "chăn rau sạch" giờ đã thành trào lưu, thành mốt của đủ các thứ hạng người từ anh phụ hồ đến Quý ông lắm tiền nhiều của. Cách thức đi săn thì cũng đủ chiêu trò, từ chém gió ào ào đến vận dụng binh pháp Tôn Tử, từ tay không bắt giặc đến dùng vũ khí đô la hạng nặng... tất cả đã trở thành công nghệ, chỉ thiếu điều chưa ai viết thành sách "cẩm nang săn rau sạch" (nếu có chắc sẽ bán rất chạy).
Nhưng đời thỉnh thoảng cũng công bằng, ông Trời đôi khi cũng có mắt. Nắm bắt được nhu cầu "rau sạch", nhiều con "gà già" đã vào vai "rau sạch" để lừa những kẻ thích lừa gái. Khách làng chơi thường sợ gái làng chơi vì ớn bệnh tật, nên thích tìm đến những cô gái kiểu dáng... chân quê. Nhưng họ đâu ngờ, những cô tay thơm mùi cỏ, chân còn dính đầy bèo tấm, móng vàng khè như vừa lội ruộng về chỉ là... hàng giả. Tưởng vớ được hương đồng gió nội sạch sẽ, ai dè dính ngay hàng giả, độc hại đầy mình. Cho đáng đời!
Đau lắm quý vị ạ! Loại thì mượn danh Rau Sạch rồi đi lừa (bán kiếm lời). Kẻ khác thì đi lừa con người ta xong rồi đặt tên là "rau sạch", rồi có lúc bị "giả rau sạch" lừa lại. Đáng buồn hơn khi đó không chỉ là những con sâu làm rầu nồi canh nữa, mà là cả bầy sâu. Trong tương lai, có lẽ còn xa xôi lắm, tôi không tin rằng sẽ có ai đó giúp tôi lấy lại được thanh danh.
Nên tôi sẽ đi thật xa, sẽ về với làng quê xa xôi, nơi tình người vẫn còn thơm tho và tiền bạc chưa kịp nặng mùi. Ở nơi đô hội phồn hoa này, tiền có thể mua được mọi thứ, nhưng Rau Sạch chân chính như tôi sẽ ngày càng khó kiếm!
Theo VNE
Chồng ngoại tình, vợ bị dọa tung clip sex Cô ta tuyên bố, 200 triệu phải bỏ ra thì xót thật nhưng chắc chắn nó vẫn là nhỏ so với danh dự của chị, vì nếu cô ta tung clip sex kia lên mạng thì chị sẽ phải nhục mặt. "Anh ta lừa tôi, chị phải chịu trách nhiệm" Một bữa, có cô gái xưng là người của công ty X., hẹn...