BS 20 ngày không về nhà: Tôi chỉ muốn chữa khỏi cho tất cả bệnh nhân, giữ được mạng sống
BS Tịnh Hiểu Tân là một trong những người đứng ở “tuyến đầu” trong trận dịch viêm phổi ở Vũ Hán ở Hồ Bắc (TQ). Anh đã hơn 20 ngày ở BV để cấp cứu bệnh nhân, những ca nặng nhất.
Đã hơn 20 ngày tôi chưa về nhà
Tôi chỉ muốn chữa khỏi cho tất cả bệnh nhân, giữ lấy mạng sống cho họ – đó là một trong những mong muốn tột bậc của bác sĩ Trịnh Hiểu Tân, một trong những “chiến sĩ” đặc biệt trong trận chiến chống virus corona ở Vũ Hán (TQ).
Trịnh Hiểu Tân là Bác sĩ Khoa Hô hấp và chăm sóc các ca bệnh nặng có nguy cơ cao ở Bệnh viện Số 5 Đại học Trung Sơn (TQ) chia sẻ câu chuyện hậu trường công việc của mình cho độc giả sau nhiều ngày anh không về nhà với gia đình.
Sau khi cấp cứu bệnh nhân cùng các thành viên trong đội, BS Trịnh Hiểu Tân (đầu tiên từ phải sang) đã điều chỉnh kịp thời các thông số của máy thở.
Hơn 20 ngày căng thẳng tột độ
Ngày 7/2 là ngày thứ 20 tôi tham gia công tác phòng chống dịch bệnh với tư cách là thành viên đội cấp cứu phản ứng nhanh. Trong 20 ngày này, tôi chủ yếu chịu trách nhiệm điều trị cho bệnh nhân nguy kịch, đặt nội khí quản cho bệnh nhân, đặt ống thông dạ dày, nội soi phế quản, soi phế quản và hút đờm… trong đầu tôi lúc nào cũng căng như dây đàn.
Trong giai đoạn này, các đồng nghiệp của tôi rất vất vả. Các tin tức nhắc nhở (tin nhắn chat) trong nhóm WeChat của bộ phận chúng tôi liên tục đổ chuông, và mọi người phải thường xuyên để mắt đến nó để xem tình hình mới.
Các bác sĩ trong khoa chúng tôi chuyên chăm sóc các ca bệnh (nặng và nguy hiểm) quan trọng cần theo dõi tình trạng của bệnh nhân bất cứ lúc nào. Trong suốt 24 giờ đều cần phải giữ tâm thế trong tình trạng tinh thần cao nhất.
Những thứ quần áo bảo hộ mặc trên cơ thể quá cồng kềnh và nặng nề, phải mất ít nhất từ 3-5 phút mới có thể mặc được, rồi đến khi cởi ra cũng vô cùng bất tiện. Kính bảo hộ thì được xịt rất nhiều nước khử trùng nên đeo vào rất nặng và có mùi nồng nặc, khiến cho mắt rất khó chịu.
Có rất nhiều người sử dụng bộ đồ bảo hộ này với kính và khẩu trang đã làm cho sống mũi bị tổn thương, nhìn vào đã thấy vô cùng tội nghiệp và thương xót.
Video đang HOT
Cả ngày, thay vì gọi tôi là chú Hiểu Tân như mọi khi thì giờ mọi người toàn gọi là “Bác sĩ Mặt trắng” (vì mặc trang phục bảo hộ trắng muốt từ đầu đến chân) như câu cửa miệng vậy.
Từ bác sĩ chữa bệnh, giờ giống như nhà tâm lý, phải an ủi người nhà bệnh nhân
Gần đây, tôi bắt đầu nói chuyện nhiều hơn với các thành viên gia đình của các bệnh nhân và có vẻ như tôi sắp có thể chuyển sang làm việc như một nhà tâm lý học.
Vốn dĩ chỉ là trao đổi để thông báo tình hình diễn tiến của bệnh, nhưng khi gặp người nhà của bệnh nhân, câu chuyện giữa tôi với họ lại trở thành những lời động viên, an ủi. Rồi còn phải làm sao đó để giảm bớt áp lực cho những cán bộ y tế trẻ t.uổi trong đơn vị.
Một số trong số họ vừa tốt nghiệp được sáu tháng, rồi bỗng niên rơi vào hoàn cảnh bây giờ trong một giai đoạn đặc biệt, mọi người đều ở cùng một mặt trận vì thế cần động viên để họ không bị gục ngã.
Tình hình dịch bệnh lần này là rất khó khăn. Tình hình dịch bệnh ở nhiều nơi hiện đang khiến nhiều người rất lo lắng, và có những khó khăn không ít trong việc nắm bắt tình trạng bệnh sử của người nhiễm bệnh.
Một số bệnh nhân hiện đang nằm viện đã cải thiện tình trạng sau một hoặc hai tuần điều trị, nhưng đột nhiên tình trạng trở nên tồi tệ hơn.
Tình trạng này hiện vẫn còn đang trong quá trình nghiên cứu và chưa biết được kết quả rõ ràng, điểm này rất khác với các bệnh trước đó mà chúng tôi đã đối mặt. Bệnh nhân được rút ống thở ngày hôm nay (7 tháng 2) đang có tiến triển tốt, bệnh đã đỡ hơn. Bây giờ tình trạng đã được cải thiện, tôi hy vọng việc điều trị sẽ thành công.
Hiện tại, bệnh viện đã tiếp nhận hơn 100 bệnh nhân trong đó có các trường hợp nghi ngờ nhiễm bệnh. Áp lực là có, nhưng nó không quá lớn.
Các đồng nghiệp làm việc giống như guồng quay bên trong một cỗ máy lớn, thực hiện công việc một cách có trật tự, và mọi người đều ở trong tình trạng tinh thần tốt, vô cùng tích cực, năng động. Tôi muốn chữa trị khỏi cho tất cả các bệnh nhân ở đây và cứu sống mọi người.
Vợ ơi, chờ anh về nhé! Con ơi, chờ bố về nhé!
Bình thường tôi vốn đã ít có thời gian dành cho gia đình, và thời gian này tôi đang làm việc bận hơn nên thật sự thương vợ vì đã quá vất vả. Con tôi mới chỉ mới 9 tháng, nhưng may mắn là trường học của vợ tôi hiện đang tạm thời nghỉ, nếu không thì thực sự sẽ rất vất vả.
Mỗi khi gọi điện thoại video nói chuyện với vợ con một lúc, bao nhiêu sự mệt mỏi của cơ thể tôi gần như tan biến đi và tâm trạng hơi bị dao động bởi thời gian dài làm việc có vẻ như được làm mới, tôi trở lại tâm trạng bình tĩnh và thư thái hơn. Vợ ơi, chờ anh về nhé. Con ơi, đợi bố về nhé!”
Theo Xinhuanet/Trí Thức Trẻ
Chia sẻ chân thực của sinh viên quốc tế tại vùng dịch corona
"Sự bùng phát của virus corona đã làm gián đoạn toàn bộ công việc học tập, giao tiếp và du lịch của các sinh viên quốc tế tại Trung Quốc", du học sinh Sushant Shrestha cho biết.
Bắt đầu từ tháng 1/2020, tin tức bắt đầu được lan truyền trong cộng đồng sinh viên: "Virus corona đã trở thành mối đe dọa với sức khỏe toàn cầu. Ngày càng nhiều trường hợp mắc mới được báo cáo".
"Chúng tôi được biết có một loại virus mới đứng sau dịch viêm phổi đang lây lan tại Vũ Hán. Tuy nhiên, không ai ngờ được rằng chỉ 10-15 ngày sau đó, bệnh dịch này đã lớn đến mức đe dọa toàn cầu".
Đối với các sinh viên quốc tế đang theo học tại Đại học Tongji, Thượng Hải, virus corona đã khiến cuộc sống của họ đảo lộn hoàn toàn.
Đại học Tongji nói riêng và các trường đại học khác tại Thượng Hải nói chung đã phản ứng tức thời trước dịch bệnh. Toàn bộ sinh viên được cho nghỉ học. Kỳ tuyển sinh cũng được hoãn cho đến khi có thông báo mới.
Vì hầu hết các sinh viên trong ký túc xá quốc tế đều học chuyên ngành tiếng Trung nên mọi thông tin mới đều được cập nhật trên nhóm WeChat. Giáo viên cũng cũng cấp cho sinh viên tài liệu để tự học; một số khác còn mở các lớp dạy và học trực tuyến.
Ngay cả sân trường cũng ít người đi lại. Ai cũng sợ hãi và chỉ muốn ở trong phòng.
Nỗ lực tối đa đang được giáo viên và nhà trường thực hiện để đảm bảo việc học của sinh viên không bị gián đoạn quá mức.
Các sinh viên nội trú cho biết, kể từ khi dịch bùng phát, người lạ đã không còn được phép vào trường. Kể từ đầu tháng 2, lãnh đạo nhà trường còn cảnh giác hơn nữa. Tất cả 708 sinh viên đều phải được kiểm tra nhiệt độ thường xuyên.
Ngoài ra, nhà trường còn yêu cầu sinh viên khai vào biểu mẫu hàng ngày các thông tin như: địa điểm di chuyển, nhiệt độ cơ thể và tình trạng sức khỏe.
Các biện pháp sau đây cũng được áp dụng triệt để:
Khẩu trang được phân phát miễn phí cho sinh viên. Sinh viên không nên rời ký túc xá trừ khi thật cần thiết.
Căng-tin luôn mở cửa, mọi nhu yếu phầm cần thiết sinh viên đều có thể mua ở căng-tin.
Bất cứ ai ở ngoài kí túc xá từ 21-30/1 đều đã bị cách ly.
Bên cạnh đó, chính phủ Trung Quốc đã thiết lập các kênh online để sinh viên có thể nói chuyện với các bác sĩ tâm lý hoặc xin tư vấn về các triệu chứng của virus corona.
Đại sứ quán cũng tạo các nhóm WeChat đề phòng trường hợp cần thông báo về sơ tán khẩn cấp hoặc các sự trợ giúp khác.
Các sinh viên quốc tế cho biết, trường học và giảng đường hiện tại không khác gì bị bỏ hoang. Ngay cả sân trường cũng ít người đi lại. Ai cũng sợ hãi và chỉ muốn ở trong phòng.
Sinh viên giải tỏa căng thẳng bằng cách trò chuyện, chơi nhạc, nấu ăn hay xem phim. Họ cố giữ cho bản thân được lạc quan và bận rộn.
Các sinh viên quốc tế hiện đang rất bối rối. Họ không biết có nên ở lại đây hay không. Một số cố gắng giam mình trong phòng.
Hiện các nhà chức trách đang cố gắng làm hết sức mình để giúp đỡ trong khi sinh viên đang bị cô lập tại trường đại học. Mọi thứ bên ngoài trông vắng vẻ, từ các thành phố lớn đến đường phố.
Trường Giang
Theo THE/vietnamnet
Mẹ con, vợ chồng không biết ngày gặp lại vì lệnh cách ly "Công việc hay gia đình?", những người làm việc tại Hong Kong và sinh sống ở Trung Quốc đại lục rơi vào tình cảnh tiến thoái lưỡng nan khi đặc khu này áp đặt lệnh cách ly. Zing.vn trích dịch bài đăng trên Channel News Asia, về câu chuyện những người dân ở Hong Kong và Trung Quốc đại lục rơi vào tình...