Bỗng một ngày ta cảm thấy chông chênh

Theo dõi VGT trên

Bỗng một ngày ta thấy chông chênh tới lạ, dắt xe ra khỏi nhà không biết mình muốn đi về đâu. Chỉ là đôi khi chênh chao nhớ mà thôi. Chênh chao một chút thôi.

Có lẽ đã tới lúc ta nên buông bỏ, buông bỏ nỗi buồn, buông bỏ vết thương lòng để tìm lại mình, tìm lại niềm vui cho cuộc sống và hơn hết tìm lại những cảm xúc quá đỗi bình dị mà ta đã đánh mất từ lâu…

Bỗng một ngày ta cảm thấy chông chênh

Bỗng rồi một ngày ta cảm thấy chông chênh, sau bao bộn bề của cuộc sống ta muốn đi tìm lại chính mình, nhưng dường như quá khó…

Bỗng một ngày ta chợt nhận ra lâu rồi không đi dạo, lâu rồi không la cà quán sá với lũ bạn.

Bỗng một ngày ta chợt nhận ra: ah! Hình như lâu rồi ta không yêu thương ai cả, miệng cứ kêu rằng tôi F.A, tôi độc thân, tôi thích tự do nhưng thật tâm đôi khi ta thấy mình muốn được yêu thương.

Bỗng một ngày ta thấy chạnh lòng khi nhìn lũ bạn vui vẻ tình tứ bên người yêu còn ta vẫn lẻ loi một mình.

Bỗng một ngày ta không thấy vui khi xuống phố mà thay vào đó cảm giác lạc lõng giữa dòng người qua lại.

Ta đi tìm ta giữa chốn bộn bề cuộc sống, nhưng chỉ thấy sự vô định và mông lung.

Bao lâu rồi ta không yêu nhỉ? ừ thì cũng khá lấu rồi đấy. Ta cứ mải miết kiếm tìm, ta tìm gì vậy? liệu rồi sẽ tìm tới bao giờ?

Bỗng một ngày ta cảm thấy chông chênh - Hình 1

Ta thấy mình nhỏ bé giữa dòng người, dòng đời tấp nập.

Hình như lâu lắm rồi ta không hẹn hò, không đi xem phim, không đi chơi như những cặp tình nhân khác.

Ta sợ hãi thứ gọi là tình yêu, ta mất niềm tin vào nó sau những tổn thương lòng đã có. Ta không tin thứ gọi là mãi mãi và không tin ai đó sẽ luôn ở bên bảo vệ dù cho cả thế giới có quay lưng với mình và rồi cứ thế ta quay lưng với nó, quay lưng với tình yêu và xa lánh những người muốn đến bên ta.

Bao lâu rồi ta không biết tới cảm giác nhung nhớ, giận hờn ghen tuông và ích kỷ. Ta sống như một con rôbốt được lập trình sẵn để làm việc, ngủ nghỉ và thỉnh thoảng đi chơi.

Cảm xúc giành cho người khác giới trong ta cứ nhạt nhòa dần và rồi khiến ta chai lì mất cảm xúc.

Ta bỗng đánh mất sự hồn nhiên vui tươi của cô gái hai mươi hai tuổi – mới vào đời tràn nhựa sống, tràn ước mơ, tràn hi vọng, thay vào đó là một cô gái ít cười, biết đề phòng với tất cả để khỏi bị tổn thương.

Bỗng một ngày ta thấy chông chênh tới lạ, dắt xe ra khỏi nhà, ta không biết mình muốn đi về đâu và nên đi nơi nào.

Có lẽ đã tới lúc ta nên buông bỏ, buông bỏ nỗi buồn, buông bỏ vết thương lòng để tìm lại mình, tìm lại niềm vui cho cuộc sống và hơn hết tìm lại những cảm xúc quá đỗi bình dị mà ta đã đánh mất từ lâu.

Có những ngày ta chợt muốn thoát khỏi nỗi chông chênh này! đó là lúc ta đang nhìn lại mình, nhìn lại những thứ ta đã đánh mất và đến lúc ta phải tìm lại nó.

Cớ gì phải trói mình trong những cảm xúc không tên để rồi chực trào vỡ òa. Vẫn biết trong lòng ai cũng có một khoảng mênh mông gọi tên là niềm nhớ. Ngoài kia phố rộng dài bước về phía nào cũng thấy chông chông chênh. Đi giữa những điều rất thân quen để rồi chợt nhìn lại mình – xa lạ. Biết tìm nơi đâu trong cuộc sống hối hả “Một góc bình yên”…

Bỗng một ngày ta cảm thấy chông chênh - Hình 2

Kẻ bộ hành chạy trốn yêu thương

Khi yêu thương chưa đủ lớn, niềm tin chưa đủ nhiều, em đã chọn cách bỏ lại yêu thương và bước đi một mình.

Phải, em đã từng chạy trốn yêu thương. Em luôn cho mình là một kẻ bộ hành cô độc đến đáng thương khi em biết rằng yêu thương nhầm người, tin tưởng bấy lâu đặt nhầm chỗ, em suy sụp. Em cho rằng cuộc đời này chẳng đẹp như những câu chuyện cổ tích mà con người ai cũng sắm cho mình một chiếc mặt nạ thật hoàn hảo. Em không còn tin vào yêu thương, em không còn tin vào bất kì ai hay em chẳng còn biết tin ai nữa.

Em nhận ra rằng ai cũng có cuộc sống của chính họ. Họ cũng chọn cho mình một cách sống riêng, đồng thời cũng sắm cho mình một bộ mặt nạ riêng. Sẽ chẳng có ai sống vì một ai, họ sống vì chính bản thân họ. Sẽ chẳng có gì tốt đẹp là mãi mãi và cũng sẽ chẳng có ai là yêu thương một ai mãi mãi, vì vậy sẽ chẳng có những tình yêu vĩnh cửu.

Em chọn cách bước đi một mình. Không cần một ai, em đủ mạnh mẽ để bước đi.

Cái ngày mà một người lạ – “anh” nói với em những lời yêu thương, anh có biết em đã nghĩ gì không? “Thật dối trá và giả tạo!”. Chính cuộc đời, những tổn thương đã dạy em chẳng nên đặt niềm tin ở ai tuyệt đối. Với những lời mật ngọt thốt ra một cách dễ dàng thì càng không thể tin tưởng. Có thể một ngày nào đó em cũng sẽ tự cho phép mình tin những lời đó nhưng em không biết sẽ có ngày đó không khi mà em thấy mình dần trở nên thực tế hơn, lạnh lùng hơn nếu không nói là vô cảm đi.

Em phát hiện ra rằng ai cũng có mặt nạ của riêng mình. Có người dùng khuôn mặt rạng rỡ để che đi cái nỗi đau mà họ đang phải chịu, nhưng cũng có người dùng khuôn mặt rạng rỡ ấy để che đi những cái đen tối trong tâm họ. Có người lại dùng sự lạnh lùng, bàng quang với mọi chuyện, không muốn ai hiểu họ và họ cũng chẳng muốn xen vào cuộc sống của ai. Tự tách mình ra khỏi dòng người ồn ào ấy, em chọn cho mình một khóc khuất. Im lặng và quan sát bỗng trở thành một thói quen.

Bỗng một ngày ta cảm thấy chông chênh - Hình 3

Khi anh cố lôi em ra khỏi vỏ bọc an toàn, cố đập vỡ cái vỏ bọc mà em dầy công xây dựng thì em lại càng không thể bước ra. Anh có biết khi một con ốc bị đập vỡ cái vỏ nó sẽ thế nào không? Cảm giác đầu tiên là sợ. Sợ người khác sẽ nhìn thấu mình, sợ người ta sẽ làm tổn thương mình, nó sợ tất cả mọi thứ. Và hành động ngay sau đó sẽ là chạy trốn. Vì vậy mà em đã chọn cách chạy trốn yêu thương, chạy trốn anh.

Em sợ cảm giác mình như một vật thể trong suốt trước anh.

Em sợ những yêu thương mà anh dành cho em lúc đó chỉ là nhất thời, em sợ những tình cảm trước đó sẽ dần biến mất.

Anh có biết chạy trốn chẳng dễ dàng như em nghĩ. Không phải là em chỉ cần chạy thôi sao, chỉ cần chạy xa khỏi anh thôi hay sao. Nhưng sao những bước chân chạy của em nó nặng nề thế?

Tại sao khi em càng chạy em lại càng thấy mệt mỏi, càng thấy bóng hình của anh hiện rõ hơn bao giờ hết.

Anh nhập nhòa trong những giấc mơ của em, gần rồi lại xa rồi cứ thế tan ra. Em chợt bừng tỉnh giữa cơn mơ, giật mình khi nghĩ mình thật ngốc khi cố đẩy anh ra xa rồi lại sợ anh đi mất. Rồi em lại tự trấn an mình rằng thời gian sẽ cuốn em đi và xóa nhòa anh đi vào dĩ vãng. Và em lại tiếp tục xây cho mình cái kén mới, tiếp tục cuộc hành trình của một kẻ vô hình, tiếp tục chạy trốn yêu thương…

Bỗng một ngày ta cảm thấy chông chênh - Hình 4

Cho những chênh chao ngày nhớ

Những điều đã cũ cũng nên khép lại để tim an yên thôi khắc khoải, để em lại bước tiếp chặng đường phía trước với những hi vọng, những tin yêu…

Lặng lẽ đi về, lặng lẽ hòa mình vào những lo toan của cuộc sống, hòa mình vào những hối hả cùng những nỗi lo lắng muộn phiền để quên đi những hoang hoải trong em. Em để mặc cho nỗi buồn đi hoang, em thả cho nỗi nhớ về miền xa ấy, cho ngày trôi về phía cũ. Em đang cố gắng, cố gắng đưa mình ra khỏi những kí ức, những dĩ vãng một thời đã xa ấy để thôi những chênh chao khi mùa về.

Thời gian qua đi ai rồi cũng phải khác, em biết bởi em cũng có nhiều thay đổi vậy nên sao thể mong đợi những thứ đã xa ấy mãi thuộc về mình. Nhưng lại có những điều dường như cố hữu đó là những suy nghĩ của em, dường như em đã tự làm khó mình khi để những suy nghĩ ấy trở thành một thói quen, thói quen nhớ một ai đó. Mà đã là thói quen thì dù rằng lí trí em biết rằng nên bỏ thì cũng thật khó để làm được bởi bản thân em cứ ương bướng, cứ mâu thuẫn con tim em cứ mặc nhiên cho phép mình nhớ những lúc em buồn, mặc nhiên đưa người vào những trang nhật ký với biết bao cảm xúc vậy sao có thể dễ dàng buông bỏ.

Cảm giác nhớ một ai đó quá nhiều khi họ đã đi xa ta quá rồi phải chăng là do ta đang tự đánh lừa bản thân mình, chờ đợi và hi vọng ngày những yêu thương quay về, nhưng sao có thể. Việc ai đó ra đi đều có lí do,người đã không đủ kiên nhẫn với ta và ta không đủ tự tin để bắt đầu, ta cố chấp, là do ta mà. Vậy sao lại cứ nhớ thương nhiều đến vậy?

Bỗng một ngày ta cảm thấy chông chênh - Hình 5

Là một Ma Kết luôn kiêu hãnh và mạnh mẽ, em ghét cái cảm giác ai đó nhận ra được rằng với em người đó thật quan trọng, em ghét sự tự tin ngạo mạn ấy, em ngốc mà, ngốc nghếch và dại khờ trong tình yêu bởi em những nguyên tắc của riêng em. Có những khoảnh khắc em đã quên, có những khoảnh khắc em đã biết yêu thương nhiều hơn bởi vì em biết mình xứng đáng nhận được những yêu thương trọn vẹn vậy mà một thoáng nào đó em nhận ra dường như mình vẫn chưa vượt qua được những suy nghĩ cũ, nỗi nhớ vẫn chênh chao quá, em biết làm sao đây?

Chờ đợi cho ngày trôi về phía cũ nhưng em lại bị cuốn vào con đường ngược chiều ấy, trao cho bản thân mình tấm vé khứ hồi để đưa bản thân mình trở về khoảng trời cũ, nơi kỉ niệm đã cũ mèm phủ bụi thời gian, nơi em luyến tiếc mình của ngày xưa, nơi em nhận ra mình đã từng đánh rơi một cơ hội cho chính bản thân mình. Cứ thế em đi qua thương nhớ, qua yêu thương tìm lại dòng hồi ức. Chợt nhận ra thời gian đã qua đủ lâu cho nỗi nhớ mơ hồ trong em, vậy nên em muốn gói kỉ niệm lại gửi ở nơi đó, những điều đã cũ cũng nên khép lại để tim an yên thôi khắc khoải, để em lại bước tiếp chặng đường phía trước với những hi vọng, những tin yêu….

Có buồn, có nhớ, có thương, có luyến tiếc đấy nhưng buồn thương sầu đong cũng chỉ để thế mà thôi, người đi hãy để người đi. Chỉ là đôi khi em chênh chao nhớ mà thôi. Chênh chao một chút thôi.

Theo blogradio.vn

Quá khứ đã ngủ yên

Đã rời xa rồi, đã đánh mất rồi, có chăng người ta chỉ thấy luyến tiếc một chút khi một thứ gì đó của mình rơi vào tay người khác.

Đến một lúc nào đó cô cũng phải đưa ra câu trả lời cho mình. Tiếng loa thông báo máy bay sắp khởi hành, anh đảo mắt một lần nữa rồi bần thần quay lưng về phía cánh cổng. Tin nhắn cô gửi đến: "Em có đến! Nhưng không phải để giữ anh ấy lại. Em để quá khứ ngủ yên rồi. Giống như một lần tạm biệt sau cùng, anh không trách em chứ?". Anh cười, quay người lại phía sau, cô đứng ngay bức tường bên cạnh anh. Cô cũng nở nụ cười, nụ cười lâu rồi anh không thấy.

Cô bắc ghế kê lại vài chậu hoa trên kệ, tưới thêm vài giọt nước cho chậu hoa vừa nở. Ngoài kia trời vẫn lất phất những hạt mưa, vài hạt thôi nhưng đủ làm cho người ta thấy lạnh. Cửa hàng cô nằm ngay cạnh góc ngã tư, đủ nổi bật với những giàn hoa leo bên của sổ. Việc kinh doanh khá tốt, những gian hàng hoa tươi, những chậu cây kiểng nhỏ, những hạt giống hoa được cô cập nhật thường xuyên với đủ loại.

Kéo lại tấm rèm bên cửa sổ, dọn lại vài thứ, ngoài kia đèn đường đã lên hiu hắt, ánh đèn phả vào trong mặt đường động nước ánh lên một màu vàng lấp lánh. Cô nán lại cửa hàng vài phút, đợi mưa tạnh hẳn.

Một người bước vào cửa hàng, giọng chậm rãi:

- Xin lỗi, tôi muốn mua hoa, còn bán không chị?

Cô gấp lại một nếp bên góc sách, ngước lên nhìn, một người thanh niên trẻ, trạc tuổi 27, mặc sơ mi trắng, đeo kính cận. Cô đứng dậy, bước ra khỏi quầy:

- Anh muốn mua hoa gì?

- Tôi không biết? - Anh vừa nói vừa cười, đưa tay chỉnh lại cái kính. Mái tóc anh rối lên vì những hạt mưa đọng lại.

- Em giúp gì được cho anh?

Anh đưa mắt ngước nhìn một lượt khắp các kệ hàng, rồi dừng lại nơi những chậu cây màu tím li ti đặt bên cạnh cửa sổ:

- Tôi muốn xem hoa đó! - Anh chỉ tay về phía trước

- Đây là hoa dạ yến thảo, cây thân mềm, cây cho hoa liên tục hết đợt này đến đợt khác. Cây dễ trồng, chỉ cần anh chịu khó tưới nước nếu không hoa dễ tàn lắm...

- Vậy nếu tưới nhiều quá cây có tàn không? - Anh cười.

Anh xem đi xem lại chậu hoa, cuối cùng cũng chọn được chậu hoa màu tím và một ít hạt giống hoa dạ yến thảo.

- Anh cứ gieo hạt, chịu khó chăm sóc, đảm bảo khi cây ra hoa anh sẽ thích. Có gì không hiểu anh cứ ghé qua cửa hàng, em tư vấn giúp cho.

- Ừ, anh cảm ơn!

Tạm biệt vị khách cuối cùng trong ngày, cơn mưa ngoài kia cũng tạnh hẳn. Cô đi dọc ven con đường quen thuộc, đường về nhà len lỏi ánh đèn vàng hiu hắt. Cô cho tay vào trong túi áo khoác dầy cộm, đôi giày bệt lấm tấm những vết nước mưa vẫn còn đọng lại. Từ cửa hàng về nhà cách nhau khoảng 1km, ngày nào cô cũng đi bộ trên con đường đó.

Quá khứ đã ngủ yên - Hình 1

Nếu những chiều mưa như thế ngày nào Khánh cũng qua đón cô, nếu có khách anh sẽ ngồi thật lâu bên mái hiên trước cửa hiệu đợi rồi giúp cô kê lại vài chậu cây, dọn dẹp lại cửa hàng. Anh lại cho xe chở cô đi lang thang đâu đó, có khi tấp vào một quán bên đường gọi hai tô hủ tíu gõ. Những lúc như thế anh lại hay cằn nhằn:

- Em cứ ăn thế này người ta lại cười anh, bảo anh không lo được cho bạn gái mình bữa ăn đàng hoàng nữa.

- Em sẽ bảo với người ta tại em thích. - Cô cười rồi hít hà cái làn khói thơm nóng len lỏi trong cái không khí se se lạnh.

Những lúc như thế anh lại hay xoa đầu cô, kèm theo nụ cười hạnh phúc.

Thấm thoắt cũng hai năm ngày anh rời xa cô.

Cô dừng lại dưới gốc cây bên đường, thân cây cao to, vươn những tán lá xoà kín vỉa hè. Cái vết cứa ngày xưa giờ vẫn còn hằn nơi thân cây, chỉ có điều nó hơi mờ đi, chỉ còn thấy một hình vẽ trái tim được khắc cẩn thận. Ngày đó anh có khắc tên cô và tên anh ở giữa, giờ dòng chữ ấy phai màu. Anh nói cây này lớn lên bao nhiêu thì tình cảm của anh và cô cũng lớn lên bấy nhiêu.

Cô đưa tay lau vội giọt nước mắt vừa lăn dài nơi khoé mắt. Nỗi nhớ cứ ùa về rõ nét.

Chàng trai hôm trước ghé lại cửa hàng khi cô đang nằm vùi trên bàn, quyển sách úp ngược che đi gương mặt nhợt nhạt. Cô ngẩng đầu lên, đưa tay vuốt lại mái tóc, ho sục sùi vài tiếng.

- Anh muốn hỏi em gì hả?

Anh đưa mắt nhìn cô ngạc nhiên:

- Sao em biết?

- Thì hôm trước em có nói khi nào có gì thắc mắc anh ghé lại đây em chỉ mà!

- Mỗi ngày em tiếp bao nhiêu người khách tại đây?

- Hôm nào ít thì 10 hoặc nhiều hơn thì trên khoảng 20 người. Anh hỏi làm gì? - Cô nhìn anh nhíu mài khó hiểu.

- À không, anh đang khen trí nhớ em tốt đấy, mười ngày rồi mà còn nhớ anh!

- À, ra vậy! - Cô cười, cơn ho càng lúc càng nhiều.

- Em bệnh à?

- Em cảm mấy hôm rồi. Hạt giống của anh sao rồi, lên đều không?

- Em không nhắc anh cũng quên mất, sao anh thấy nó cứ kì kì.

- Là thế nào anh?

- Sao nó cứ vươn lên xanh tốt thế không biết, làm anh ngại chết được. Lần đầu tiên trồng mà đã như vậy rồi.. - Anh phá lên cười, xoá tan sự ngại ngùng vốn có.

- Anh vui tính thật. Làm em cứ tưởng anh làm nó chết hết rồi chứ.

- Anh định hỏi em về cách bón phân, anh sẽ làm chậu hoa rực rỡ cho em xem.

Anh đưa mắt về phía cô, khi thấy cô đưa hai tay lên áp vào trán

- Em không sao chứ? - Anh cuống cuồng đưa tay đỡ cô tựa vào ghế rồi rót cốc nước để sẵn trên bàn đưa cô

- Sao em không nghĩ ngơi, bệnh như thế này sao bán được? Không lo cho mình gì hết vậy?

Cô nhìn anh, một chút bối rối, một chút ngượng ngùng giấu nơi khoé mắt. Những câu nói của anh làm cô nhớ đến Khánh, cũng cái dáng vẻ này, quen thuộc lắm. Cô không cho phép mình để trí tưởng tượng bay xa không kiểm soát được. Nhanh thôi cô trấn an lại mình

- Em ổn mà!

Cô đưa anh vài túi phân bón, không quên ghi kĩ liều lượng và cách bón vào một mẫu giấy nhỏ. Anh tần ngần mãi, định nói gì đó nhưng rồi lại thôi.

Quá khứ đã ngủ yên - Hình 2

Cửa hàng dạo này buôn bán khá tốt, cô thường xuyên đóng cửa muộn. Anh hay ghé lại quán, thỉnh thoảng mua đến một ít thức ăn rồi ngồi thật lâu bên cửa sổ ngắm những chậu hoa li ti vừa nở. Thỉnh thoảng anh hay nói với cô vài câu gì đó, chủ yếu là gợi ý cho cửa hàng thêm nhiều ý tưởng:

- Em có thể treo thêm vài cái chuông gió nhỏ bên cửa sổ, anh thấy nó hay đấy!

Lúc thì lại:

- Hay em thử lắp thêm vài dây đèn màu, buổi tối sẽ đẹp lắm đấy!

Những lúc như thế cô chỉ cười, không phủ nhận rằng nó hay chỉ là cô không có thời gian để suy nghĩ nhiều những chuyện như thế.

Cô hay giữ thói quen nhìn anh từ xa, anh thích ngồi bên cửa sổ, đưa tay di di những cánh hoa bé tí. Gương mặt anh buồn, ánh mắt nhìn xa xăm. Anh có gì đó giống Khánh đến lạ, cả cái cách nói chuyện, hay cái sở thích mặc sơ mi trắng. Cô giấu cái cảm xúc mơ hồ đó, không cho phép mình nghĩ đến. Họ khác nhau, rõ ràng khác nhau!

Căn hộ anh chuyển đến cách cửa hàng của cô một đoạn đường ngắn. Cô tỉa giúp anh lại những chậu hoa bên ban công. Anh pha cho cô ly cà phê rồi kéo chiếc ghế dài ngồi bên cạnh. Đưa tay chống cằm, anh hỏi:

- Em giúp anh chuyện này được không?

- Chuyện gì anh?

- Mỗi ngày giúp anh cắt tỉa hoa, mỗi sáng tưới nước, công việc phải dài hạn và suốt đời nhé!

- Anh định ở đây thật à?

- Ừ, anh muốn ở lại Việt Nam, giờ bắt anh qua Mỹ anh không quen! Tháng sau ba mẹ và anh trai anh về chắc ở lại Việt Nam một thời gian mình tính chuyện kết hôn nhé!

Cô nhấp ngụm cà phê, đưa mắt nhìn ra xa, một chút cảm giác len lỏi, mơ hồ và khó hiểu. Cô không biết mình có yêu anh không, một thời gian dài anh bên cạnh cô, thời gian đủ để cô tin rằng anh yêu cô chân thật. Nhưng cái cảm xúc ấy nhiều khi cô bị lầm tưởng rằng mình đang ở bên Khánh.

Hai năm để cô học cách quên một người bằng cách trốn chạy những kí ức ngày xưa, những cảm xúc ấy nhiều khi bóp nghẹn tâm trí cô. Những cảm xúc ấy nhiều khi cứ ngỡ đã ngủ yên nhưng lại ùa về trong tiềm thức. Đôi khi anh hay bắt gặp những lúc cô ngồi thẩn thờ khi những chiều mưa buông xuống. Những lúc như thế anh chỉ ngồi im lặng nhìn cô, có khi anh giấu ánh mắt buồn sâu thẫm.

Anh đưa tay quơ trước mặt, chặng dòng suy nghĩ của cô:

- Em sao vậy?

- Anh cho em thời gian suy nghĩ đi!

- Ừ, anh đợi!

Anh không nói gì, đan hai tay chặt vào nhau, ngã lưng ra ghế, đôi mắt khép hờ mệt mỏi!

Anh ghé qua cửa hàng, giúp cô dọn dẹp vài thứ và đóng cửa sớm.

- Em đừng quá căng thẳng, ba mẹ anh dễ lắm, cô gái hiền ngoan, dịu dàng như em mẹ anh càng thích hơn. - Anh xoa đầu cô trấn an khi thấy gương mặt cô lộ rõ nét bối rối.

Cô thay bộ đồ, thắt lại cái bím tóc, thoa thêm một chút son môi. Anh gật đầu ra vẻ đồng ý.

Nhà hàng sang trọng, cách bày trí khá lạ mắt, vài chị tiếp tân cuối đầu lịch sự chào khách. Cô khoác tay anh, anh siết chặt bàn tay đang run lên của cô:

- Không sao đâu em! - Anh trấn an

- Anh thấy em thế này ổn không?

- Được rồi, em lúc nào mà không dễ thương!

Cô cười, thấy lòng ấm lại.

Anh phục vụ đưa anh và cô đến bàn tiệc được đặt sẵn, tầng 3 nhà hàng khá vắng khách, đa số phục vụ cho những vị khách quen.

Cô cúi đầu chào lịch sự, rồi mọi thứ như suy sụp khi một ánh mắt quen thuộc nhìn về phía cô. Cô lặng người, bấu chặt tay anh hơn. Đôi mắt ấy vẫn nhìn rồi quay sang hướng khác.

Suốt cả buổi ăn cô không nói gì nhiều, mọi thứ cứ như trò đùa của số phận. Ngày Khánh nói lời chia tay, cô đã cố gắng níu kéo, rồi anh cũng quyết tâm ra đi. Khánh nói anh sẽ không về lại, nhưng cũng không thể mang cô đi theo. Vì một lý do nào đó, rằng anh không yêu cô, anh rũ bỏ cô. Cô không hận nhưng cũng đau, đau suốt một thời gian dài.

Quá khứ đã ngủ yên - Hình 3

Cô ngồi bên cửa sổ, ngắm nhìn những cánh hoa đang vươn mình đón gió, thỉnh thoảng cô vẫn cho mình bỏ lỏng suy nghĩ bay xa một chút. Anh bước vào đưa tay bịt mắt cô từ phía sau. Cô gỡ tay ra, hằn hộc:

- Em mệt rồi, anh đừng đùa nữa!

- Em sao vậy, mấy hôm nay cứ thấy em hay nóng giận vô cớ với anh lắm?

Cô quay vào trong, giấu đôi mắt ngấn nước.

- Em lại nhớ à? - Anh hỏi giọng chậm rãi, kèm theo một chút u buồn. - Anh không biết người đó làm gì mà làm em yêu đến vậy, rõ ràng họ không cần em, họ bỏ em đi. Hà cớ gì em lại tự giày vò mình, tự làm đau mình! Chẳng lẽ thời gian qua anh không giúp em quên được một chút nào sao?

- Anh chưa bao giờ hỏi em về người đó?

- Ừ, tại anh không muốn nhắc lại, mọi chuyện đã là quá khứ, anh muốn em quên!

- Nếu người đó trở về anh có sợ mất em không? - Cô vừa hỏi, vừa đưa tay lau vội giọt nước mắt lăn dài.

- Anh sợ, nhưng anh tin em!

Anh ôm cô vào lòng, xoa nhẹ bờ vai mỏng manh để mặc cho cảm xúc trong cô vỡ oà.

- Ngoan đi em, rồi mọi thứ sẽ ổn thôi!

Quá khứ đã ngủ yên - Hình 4

Ánh đèn vẫn hắt lên bên cửa sổ, vài hạt mưa đua nhau rơi xuống. Cô đưa tay với lấy cái áo khoác choàng vào người, kéo cái mủ trùm kín đầu. Mưa lớn dần, làn mưa lẫn vào ánh đèn bên đường tạo nên một cảnh đêm mờ ảo. Cô chen người qua những con đường quen thuộc, nép sát vào các mái hiên bên đường để tránh những hạt mưa bắn vào người. Dù sao cũng ướt, cái lạnh phà vào người mỗi lúc một nhiều hơn.
Cô thấy Khánh đứng từ xa, ngay gốc cây ngày trước, anh dầm mình thật lâu, cái áo ướt đẫm dính bệt vào người. Ngay cái vị trí cô thường đứng, thỉnh thoảng anh đưa tay chạm vào vết khắc trên cây, thật lâu rồi chìm vào tĩnh lặng.

Anh đưa mắt nhìn về phía xa, nhận ra cô trong làn mưa mờ ảo. Cô chạy đi, như thể trốn chạy chính cảm xúc của mình. Những giọt nước mắt kia lẫn vào màn mưa mặn đắng.

- Em có thể tránh né anh, nhưng cảm xúc trong em làm sao trốn tránh được? Hãy đối diện với nó đi em à! - Khánh ghì tay cô thật mạnh như sợ cô vùn chạy.

- Anh để em quên đi có được không? Em đã quên anh được rồi mà!

- Em nói dối! - Anh siết tay cô mạnh hơn, nhìn cô bằng ánh mắt đau khổ.

Cô im lặng, để mặc cho những giọt nước mắt lăn dài. Bên kia đường có một người dõi theo nhìn về một hướng, giấu những giọt nước mắt lưng tròng. Ngoài kia mưa vẫn rơi!

Anh tránh ghé lại cửa hàng, cô cũng vùi mình vào công việc, thỉnh thoảng cũng nhớ anh, nhưng rồi lại thôi, cô không gọi cũng không gặp.

Mùa mưa cũng đi qua từ bao giờ, cây cũng bắt đầu thay mùa lá mới. Thỉnh thoảng cô tựa mình bên cửa sổ, phun vài hạt nước tưới những chậu hoa vừa nở. Đoá dạ yến thảo cũng nở rực cả khung cửa. Cô lại nhớ cái dáng vẻ ngày đầu tiên gặp anh, cảm xúc mơ hồ, nụ cười của anh vẫn rạng ngời như vậy.

Ngày gặp Khánh bên con đường hôm ấy, Khánh có nhắc về anh, về cuộc gặp gỡ mà do chính tay anh sắp đặt. Cô nhớ đâu đó câu nói của Khánh: "Nếu được chọn một lần nữa, anh không dại khờ rời xa em".

Đã rời xa rồi, đã đánh mất rồi, có chăng người ta chỉ thấy luyến tiếc một chút khi một thứ gì đó của mình rơi vào tay người khác. Chỉ là cô không phải là món đồ chơi để người ta có quyền nhường qua nhường lại. Và cô cũng sợ khi phải đối diện với anh, với Khánh ngay trong chính căn nhà đó, nên cô trốn tránh, tạm thời thôi, cô nghĩ vậy. Vì đến một lúc nào đó cô cũng phải đưa ra câu trả lời cho mình.

Cô gặp anh trong một buổi chiều bên khuôn viên gần căn hộ nơi anh ở. Anh ngồi ở cái ghế đá bên hàng cây dương rủ. Đôi mắt mơ màng, vẻ mặt buồn ẩn sau đôi mắt sâu mệt mỏi. Vẫn cái phong cách quen thuộc, sơ mi trắng, quần âu. Anh nhìn cô từ xa, như cái kiểu lâu rồi không gặp, ánh mắt ấy chứa đựng cả ngàn nỗi nhớ thương da diết. Cô lặng lẽ ngồi bên cạnh, đưa tay gỡ giúp anh vài chiếc lá rơi trên tóc. Anh im lặng rất lâu, đến khi nắng chiều buông dần qua kẽ lá:

- Nếu là người khác anh đã không đau như thế! Sao lại phải là anh trai anh? - Anh nói từng câu khó nhọc

- Sao anh lại phải cố gắng sắp đặt cho em và anh ấy gặp nhau? Để làm gì? Anh đang muốn giúp em đấy à?

- Anh không muốn, chưa bao giờ anh muốn mất em cả! Nhưng anh liệu có thể làm được gì khác khi cứ thấy em ở bên anh mà luôn đau khổ. Chẳng phải là em vẫn còn rất yêu anh ấy sao?

Cô còn yêu Khánh không? Ngay cả chính cô cũng không biết trả lời câu hỏi này thế nào. Cô im lặng trước câu hỏi ấy, để rồi khi mọi cảm xúc chùn xuống, cô nhận ra rằng tim mình đau. Anh khóc, lần đầu tiên cô thấy anh khóc. Cô chỉ biết cắn chặt môi mình để giấu những tiếng nấc thật sâu vào trong.

- Tuần sau anh ấy đi, nếu em cảm thấy mình không thể quên thì có thể giữ anh ấy lại. Anh ấy sẽ rất vui nếu em đến. - Anh buông câu nói rồi nhanh chống quay lưng đi, bỏ lại cô với không gian tĩnh lặng.

Quá khứ đã ngủ yên - Hình 5

Ngày thứ nhất...

Ngày thứ hai...

Ngày thứ ba...

Cô khoanh vết mực đỏ trên tờ lịch để bàn, mai Khánh đi!

Anh gọi cho cô, vẫn giọng nói buồn buồn:

- Em có ở cửa hàng không? Em đang ở đâu?

- Em ra ngoài có chút việc! - Cô nói rồi cúp máy.

Sân bay đông nghẹt người, anh đứng ở cổng, nói vài câu gì đó với cha mẹ và anh trai. Anh thấy Khánh có nhìn xung quanh, tìm kiếm gì đó, có lẽ đợi cô. Chắc cô sẽ đến, cuộc điện thoại đó anh đủ hiểu. Anh ngồi im lặng thật lâu bên hàng ghế chờ ở sân bay. Dòng người vẫn hối hả, có người đi, có người về.

Vài cuộc chia tay đầy lưu luyến, vài cuộc hội ngộ đong đầy hạnh phúc. Tiếng loa thông báo máy bay sắp khởi hành, Khánh đảo mắt một lần nữa rồi bần thần quay lưng về phía cánh cổng.

Tin nhắn cô gửi đến: "Em có đến! Nhưng không phải để giữ anh ấy lại. Em để quá khứ ngủ yên rồi. Giống như một lần tạm biệt sau cùng, anh không trách em chứ?"

Anh cười, quay người lại phía sau, cô đứng ngay bức tường bên cạnh anh. Cô cũng nở nụ cười, nụ cười lâu rồi anh không thấy.

Theo blogradio.vn

Bạn thấy bài viết này có hữu ích không?
Có;
Không

Tin liên quan

Tiêu điểm

Từ bệnh viện về, bạn trai bất ngờ tặng cả gia tài cho tôi và cầu xin đáp ứng một nguyện vọng, nghe xong toàn thân tôi lạnh toátTừ bệnh viện về, bạn trai bất ngờ tặng cả gia tài cho tôi và cầu xin đáp ứng một nguyện vọng, nghe xong toàn thân tôi lạnh toát
09:14:02 12/01/2025
Trót sống thử với bạn trai, tôi xấu hổ khi bị mẹ anh bắt gặp và nói một câuTrót sống thử với bạn trai, tôi xấu hổ khi bị mẹ anh bắt gặp và nói một câu
21:27:26 11/01/2025
Chồng thất nghiệp nhưng vẫn bắt tôi biếu mẹ 20 triệu đồng tiêu TếtChồng thất nghiệp nhưng vẫn bắt tôi biếu mẹ 20 triệu đồng tiêu Tết
10:12:09 11/01/2025
Lặng người biết được lý do chồng chia tay người tình, vợ dứt khoát ly hôn không chút doLặng người biết được lý do chồng chia tay người tình, vợ dứt khoát ly hôn không chút do
09:33:34 12/01/2025
Con làm vỡ kính cửa sổ đắt tiền, tôi chỉ nói vài câu trách mắng thì một nhân vật lao tới để lộ sự thật rụng rờiCon làm vỡ kính cửa sổ đắt tiền, tôi chỉ nói vài câu trách mắng thì một nhân vật lao tới để lộ sự thật rụng rời
09:37:20 12/01/2025
Chồng phát hiện vợ bầu ngoại tình trong lần đưa vợ đi khám thaiChồng phát hiện vợ bầu ngoại tình trong lần đưa vợ đi khám thai
20:11:14 11/01/2025
Cầm tiền thưởng Tết chưa nóng tay, chồng đã ép tôi gửi hết cho bố mẹ chồng, tôi phản đối thì anh ném ra tờ hóa đơn ăn trưa 9 triệu đồngCầm tiền thưởng Tết chưa nóng tay, chồng đã ép tôi gửi hết cho bố mẹ chồng, tôi phản đối thì anh ném ra tờ hóa đơn ăn trưa 9 triệu đồng
09:04:14 12/01/2025
Ly hôn bỏ lại con cho chồng, tôi khóc cạn nước mắt ngày gặp lạiLy hôn bỏ lại con cho chồng, tôi khóc cạn nước mắt ngày gặp lại
06:55:00 13/01/2025

Tin đang nóng

Trấn Thành bật khóc nức nở tại WeChoice Awards 2024, lý do là điều khiến cả nước xót xaTrấn Thành bật khóc nức nở tại WeChoice Awards 2024, lý do là điều khiến cả nước xót xa
06:51:26 13/01/2025
Bình gas nổ trên bàn ăn, 9 học sinh và giáo viên bị bỏng ở Long AnBình gas nổ trên bàn ăn, 9 học sinh và giáo viên bị bỏng ở Long An
07:44:56 13/01/2025
Tình trạng hiện tại của Vũ Thu Phương hậu ly hôn chồng doanh nhân sau 13 năm chung sốngTình trạng hiện tại của Vũ Thu Phương hậu ly hôn chồng doanh nhân sau 13 năm chung sống
06:31:57 13/01/2025
"Nữ hoàng Rồng xanh" Kim Hye Soo trở lại màn ảnh nhỏ"Nữ hoàng Rồng xanh" Kim Hye Soo trở lại màn ảnh nhỏ
06:12:45 13/01/2025
Xe tải tông vào cửa hàng tạp hóa làm 6 người tử vongXe tải tông vào cửa hàng tạp hóa làm 6 người tử vong
06:30:37 13/01/2025
Hội mỹ nhân diện áo dài đọ sắc tại WeChoice Awards 2024: Chi Pu xinh bất chấp, Phương Anh Đào "lẻ bóng" vẫn cực nổi bật!Hội mỹ nhân diện áo dài đọ sắc tại WeChoice Awards 2024: Chi Pu xinh bất chấp, Phương Anh Đào "lẻ bóng" vẫn cực nổi bật!
06:19:32 13/01/2025
Từ Thiếu Hoa: U70 biểu diễn phản cảm, bị chê cười sống dựa "Tây du ký"Từ Thiếu Hoa: U70 biểu diễn phản cảm, bị chê cười sống dựa "Tây du ký"
07:14:29 13/01/2025
Tử vi 12 con giáp hôm nay 13/1/2025: Thân tài lộc ổn định, Hợi rắc rối công việcTử vi 12 con giáp hôm nay 13/1/2025: Thân tài lộc ổn định, Hợi rắc rối công việc
07:54:43 13/01/2025

Tin mới nhất

Vừa mặt chú rể, cô gái lao vào tát tới tấp ngay trong đám cưới, khi biết sự thật cả hội trường ngỡ ngàng

Vừa mặt chú rể, cô gái lao vào tát tới tấp ngay trong đám cưới, khi biết sự thật cả hội trường ngỡ ngàng

08:56:27 13/01/2025
Dù sao thì tôi cũng không dám phá nát ngày đám cưới của người cũ. Bởi cô dâu kia chẳng có tội gì, người có lỗi với mẹ con tôi là anh ta.
Chị chồng nhắn tin mượn 100 triệu, tôi lấy điện thoại của chồng từ chối thì chết lặng khi thấy tin nhắn trả lời

Chị chồng nhắn tin mượn 100 triệu, tôi lấy điện thoại của chồng từ chối thì chết lặng khi thấy tin nhắn trả lời

08:49:06 13/01/2025
Tôi nhớ lại chị chồng có hai đứa con, một đứa con gái 6 tuổi và một đứa con trai mới 2 tuổi. Tôi và chồng đã lấy nhau 4 năm, đứa trẻ này là con riêng của anh!
Qua nhà bạn trai từng ly hôn bất chợt, tôi giận run người với hành động của anh và vợ cũ

Qua nhà bạn trai từng ly hôn bất chợt, tôi giận run người với hành động của anh và vợ cũ

08:45:45 13/01/2025
Sau đó, người yêu có gọi điện tôi cũng không bắt máy. Có lẽ yêu một người đàn ông từng ly hôn hạnh phúc thật, nhưng tôi không đủ bao dung để lấy anh ấy làm chồng.
Đi làm về thấy nóc nhà bị hổng một lỗ hổng lớn, thấy bóng hình trong camera ghi lại tôi tức nghẹn lời

Đi làm về thấy nóc nhà bị hổng một lỗ hổng lớn, thấy bóng hình trong camera ghi lại tôi tức nghẹn lời

08:38:39 13/01/2025
Sự phản bội của chồng khiến tôi cắt đứt hết hy vọng níu giữ cuộc hôn nhân này. Tôi quyết định viết đơn ly hôn rồi gửi cho chồng.
Chồng tự mình chuẩn bị quà Tết cho 2 bên nội - ngoại, vừa mở ra xem quà bên ngoại tôi bức xúc muốn "ném ra ngoài sân"

Chồng tự mình chuẩn bị quà Tết cho 2 bên nội - ngoại, vừa mở ra xem quà bên ngoại tôi bức xúc muốn "ném ra ngoài sân"

08:34:39 13/01/2025
Phần quà chồng tôi chuẩn bị cho nhà ngoại sao mà chênh lệch quá mức so với nhà nội. Đêm tân hôn, vợ chồng tôi thống nhất với nhau sẽ luôn đối xử công bằng giữa 2 bên gia đình.
Khi biết tin công ty không có tháng lương thứ 13 và thưởng bèo bọt, chồng đưa ra quyết định làm tôi lo lắng suốt đêm

Khi biết tin công ty không có tháng lương thứ 13 và thưởng bèo bọt, chồng đưa ra quyết định làm tôi lo lắng suốt đêm

08:31:00 13/01/2025
Cứ ngỡ gia đình sẽ có cái Tết yên ấm nhưng nghe phán quyết của chồng thì tôi không còn tâm trạng ăn Tết nữa. Tôi làm nhân viên văn phòng, lương tháng thấp
Thấy con út ngập trong nợ nần, tôi lén rút 1 tỷ trả nợ giúp, không ngờ khiến chồng tôi hoảng sợ ôm 3 cuốn sổ tiết kiệm bỏ đi

Thấy con út ngập trong nợ nần, tôi lén rút 1 tỷ trả nợ giúp, không ngờ khiến chồng tôi hoảng sợ ôm 3 cuốn sổ tiết kiệm bỏ đi

08:26:48 13/01/2025
Tôi nuôi con tôi biết, tuy nợ nần nhưng con sẽ không làm điều gì ảnh hưởng đến thân thể bố mẹ, thế mà chồng phòng xa quá.
Mẹ bỏ đi từ khi tôi học lớp 5, nhiều năm sau trở lại để bắt con gái báo hiếu, không được như ý liền thẳng tay ném ghế vào đầu tôi

Mẹ bỏ đi từ khi tôi học lớp 5, nhiều năm sau trở lại để bắt con gái báo hiếu, không được như ý liền thẳng tay ném ghế vào đầu tôi

08:23:31 13/01/2025
Không phải mẹ nào cũng yêu con và cũng không phải đứa trẻ nào cũng được mẹ yêu thương. Mỗi đứa trẻ sinh ra đều mong muốn được sống trong tình yêu thương của gia đình
Nửa đêm chồng về nhà, miệng gọi to các con dậy ăn cỗ, vừa thấy thứ anh ta đặt trên bàn, tôi đã nôn thốc nôn tháo

Nửa đêm chồng về nhà, miệng gọi to các con dậy ăn cỗ, vừa thấy thứ anh ta đặt trên bàn, tôi đã nôn thốc nôn tháo

08:20:09 13/01/2025
Tôi không ngờ chồng mình lại đem những thứ này về, còn gọi các con dậy ăn? Chồng tôi rất ham nhậu nhẹt. Anh ta xem bạn bè là tất cả, vợ con chỉ là thứ yếu.
Xây nhà cạnh nhau, chị em dâu mâu thuẫn không hồi kết

Xây nhà cạnh nhau, chị em dâu mâu thuẫn không hồi kết

08:16:30 13/01/2025
Mỗi ngày trôi qua, tôi đều cố gắng dung hòa mọi thứ nhưng trong lòng vẫn canh cánh một câu hỏi: Liệu sống gần nhau có phải là lựa chọn đúng đắn? .
Gần Tết, vợ muốn bán hàng online, nam trưởng phòng phản đối vì sĩ diện

Gần Tết, vợ muốn bán hàng online, nam trưởng phòng phản đối vì sĩ diện

08:12:34 13/01/2025
Nghe tôi trình bày ý định bán hàng online kiếm thêm tiền đón Tết, chồng tôi quắc mắt lên. Anh bực mình đạp ghế đứng dậy, bỏ vào phòng ngủ.
Xem xong một đoạn phim, tôi phát hiện nguyên nhân khiến hôn nhân của tôi đang rạn nứt

Xem xong một đoạn phim, tôi phát hiện nguyên nhân khiến hôn nhân của tôi đang rạn nứt

08:08:28 13/01/2025
Nhân vật Samantha Jones trong Sex and the City luôn muốn làm đẹp, sexy để chinh phục được bao người, vậy sao tôi không thể giữ được chồng?

Có thể bạn quan tâm

Công an Sơn La xử lý nhiều vụ vận chuyển, buôn bán pháo dịp cuối năm

Công an Sơn La xử lý nhiều vụ vận chuyển, buôn bán pháo dịp cuối năm

Pháp luật

08:49:08 13/01/2025
Tang vật thu giữ gồm 9 tràng pháo nổ, có tổng khối lượng 11,256kg. Quá trình làm việc với Cơ quan điều tra, Quàng Văn Hoàng khai nhận được thuê bán số pháo nổ trên và được trả công 700.000 đồng.
Ukraine tiết lộ thông tin hiếm hoi từ lính Triều Tiên chiến đấu ở Nga

Ukraine tiết lộ thông tin hiếm hoi từ lính Triều Tiên chiến đấu ở Nga

Thế giới

08:45:06 13/01/2025
Cơ quan an ninh Ukraine đã tiết lộ những chia sẻ của binh lính Triều Tiên nghi bị bắt giữ trong cuộc giao tranh ở Nga.
MC Khánh Linh: 'Trấn Thành đùa vui, cợt nhả nhưng khán giả vẫn khen duyên'

MC Khánh Linh: 'Trấn Thành đùa vui, cợt nhả nhưng khán giả vẫn khen duyên'

Sao việt

08:09:06 13/01/2025
MC Khánh Linh chia sẻ MC Trấn Thành là tiền bối mà IQ, EQ, kỹ năng dẫn đều khiến cô ngưỡng mộ. Anh ấy có thể tếu táo, đùa vui, thậm chí cợt nhả xíu trên sân khấu nhưng khán giả vẫn khen duyên , cô nói
Đi chợ thấy loại tôm này, rẻ đến mấy cũng chớ mua kẻo 'rước bệnh'

Đi chợ thấy loại tôm này, rẻ đến mấy cũng chớ mua kẻo 'rước bệnh'

Sức khỏe

08:07:00 13/01/2025
Tôm là một trong số ít thực phẩm có chứa astaxanthin giúp giảm viêm trong cơ thể, ngăn ngừa các bệnh như tiểu đường, bệnh tim và chống xơ vữa động mạch.
Kỳ diệu Ngũ Chỉ Sơn

Kỳ diệu Ngũ Chỉ Sơn

Du lịch

08:04:01 13/01/2025
Nằm giữa lòng xã Tả Giàng Phình, huyện Sa Pa, tỉnh Lào Cai, Ngũ Chỉ Sơn với năm đỉnh nhọn tựa những ngón tay khổng lồ vươn lên bầu trời xanh thẳm.
Tử vi ngày 13/1/2025 của 12 cung hoàng đạo: Một ngày bình yên với Ma Kết

Tử vi ngày 13/1/2025 của 12 cung hoàng đạo: Một ngày bình yên với Ma Kết

Trắc nghiệm

07:50:10 13/01/2025
Bạn đang tận hưởng công việc mình yêu thích và cảm thấy hài lòng với lương thưởng ổn định.Việc cống hiến cho công việc và đạt được sự ổn định này khiến bạn cảm thấy hạnh phúc và thoải mái.
Chi tiết thổi bùng drama Chị đẹp: Chuyện gì xảy ra giữa Minh Tuyết với Thu Phương?

Chi tiết thổi bùng drama Chị đẹp: Chuyện gì xảy ra giữa Minh Tuyết với Thu Phương?

Tv show

07:48:28 13/01/2025
Tuy không nói rõ đã xảy ra chuyện gì với Thu Phương nhưng từ cách Minh Tuyết khẳng định phải đến hôm nay mới có thể ôm nhau để xóa bỏ những gì không vui trước kia
Xe máy chạy "xé gió" tông trực diện ô tô khách ở Long An

Xe máy chạy "xé gió" tông trực diện ô tô khách ở Long An

Tin nổi bật

07:32:38 13/01/2025
Ngày 12/1, Công an huyện Châu Thành, tỉnh Long An, đang điều tra vụ tai nạn giữa xe máy và ô tô khách khiến nam thanh niên tử vong trên địa bàn.
Đào, Phở Và Piano chiến thắng tuyệt đối tại WeChoice Awards 2024

Đào, Phở Và Piano chiến thắng tuyệt đối tại WeChoice Awards 2024

Hậu trường phim

06:45:30 13/01/2025
Luôn giữ vị trí đầu bảng trong suốt một thời gian dài, Đào, Phở Và Piano cuối cùng cũng được vinh danh tại lễ trao giải WeChoice Awards 2024, hạng mục Phim điện ảnh của năm.