Bóng đá Tây Ban Nha chao đảo vì dịch
Năm ngày sau khi một HLV trẻ của CLB Atletico Portada Alta tử vong, làng cầu Tây Ban Nha lại rúng động khi cựu Chủ tịch Lorenzo Sanz của Real Madrid qua đời, đều vì dịch Covid-19
Nếu như vị HLV mới 21 tuổi Francisco Garcia qua đời do mang đồng thời 2 căn bệnh máu trắng và Covid-19 khiến cơ thể của một người đàn ông ở độ tuổi trưởng thành mất hẳn toàn bộ sức đề kháng thì ở trường hợp của Lorenzo Sanz, cựu chủ tịch của 2 đội bóng Real Madrid và Malaga, hầu như không thể chống chọi với căn bệnh viêm đường hô hấp cấp khi ông đã bước qua ngưỡng tuổi 70 từ rất lâu.
Vị doanh nhân tỉ phú này đã bị sốt liên tục trong vài ngày trước khi được đưa đi cấp cứu tại Bệnh viện Fundación Jiménez Díaz ở Madrid hôm 17-3. Kết quả xét nghiệm cho thấy Lorenzo Sanz bị nhiễm virus SARS-CoV-2 và diễn biến bệnh tình của ông ngày một nghiêm trọng cho đến khi qua đời sau đó 4 ngày.
Được xem là nhân vật thể thao tên tuổi nhất gục ngã trước sức công phá của chủng virus đang gây ra cơn đại dịch làm náo loạn cả châu Âu và thế giới nhiều ngày qua, song chắc chắn Lorenzo Sanz sẽ được giới hâm mộ nhớ đến nhiều hơn với tư cách người tìm lại thời kỳ hoàng kim ngỡ chẳng thể nào tìm lại được cho Real Madrid.
Chủ tịch Lorenzo Sanz và chiếc cúp Champions League mùa 1999-2000 của Real Madrid.Ảnh: Reuters
Đảm nhiệm vai trò Giám đốc điều hành Real Madrid trong vòng 10 năm, Lorenzo Sanz được bầu giữ cương vị chủ tịch của CLB Bóng đá Hoàng gia Tây Ban Nha vào năm 1995. Real Madrid thời của Lorenzo Sanz chưa có khái niệm Galacticos (“dải ngân hà”, ý chỉ tập hợp các cầu thủ ngôi sao) nhưng vị chủ tịch này vô cùng kiên quyết trong việc mạnh tay mua sắm cầu thủ. Đội bóng lần lượt đưa về các hảo thủ như Davor Suker, Pedrag Mijatovic, Roberto Carlos, Clarence Seedorf và sau này có thêm Steve McManaman cùng với bản hợp đồng đắt giá nhất thế giới thời bấy giờ Nicolas Anelka với 22,3 triệu bảng.
Dưới sự dẫn dắt của HLV Jupp Heynckes, Real Madrid từ chỗ mất quyền tham dự cúp châu Âu mùa 1995-1996 đã có mặt ở trận chung kết Champions League 1998, đánh bại Juventus bằng bàn thắng duy nhất của Mijatovic để lên ngôi vô địch. Hơn 30 năm kể từ lần sau cùng đoạt chiếc cúp C1 châu Âu năm 1966, “Los Blancos” trở lại đỉnh cao châu lục. Sau đó 2 năm, “Kền kền trắng” lại giành chiến thắng cao nhất và 2 chiếc cúp thứ 7, 8 này khởi đầu cho giai đoạn thống trị mới của đội bóng Hoàng gia Tây Ban Nha tại đấu trường châu Âu.
Rời Real Madrid sau 5 năm nắm quyền, Lorenzo Sanz giao lại toàn bộ quyền lực và cả tham vọng làm bá chủ châu Âu cho vị chủ tịch kế nhiệm Florentino Perez, người khai sinh ra khái niệm Galacticos đồng thời góp công lớn trong việc biến Real Madrid thành “cỗ máy săn ngôi vô địch”, hiện nắm trong tay 13 chiếc cúp C1/Champions League.
Video đang HOT
Lorenzo Sanz mua lại CLB Malaga vào năm 2006 trước khi sang nhượng lại toàn bộ cổ phiếu tại đội bóng này vào năm 2010. Ngoài con trai Junior Sanz thi đấu cho CLB Bóng rổ Real Madrid và Fernando Sanz có 3 mùa thi đấu cho đội bóng đá Real Madrid, vị cựu chủ tịch đầy quyền hành Lorenzo Sanz còn có thêm chàng rể Michel Salgado cũng từng là một hậu vệ nổi tiếng của “Los Blancos” và đội tuyển Tây Ban Nha.
Tây Ban Nha hiện có số ca nhiễm SARS-CoV-2 vượt qua mốc 24.900 và số trường hợp tử vong vượt quá con số 1.300 thực sự là nỗi đau cho quốc gia này. Làng thể thao xứ sở bán đảo Iberia cũng bị tác động nhiều nhất tính đến nay trên mọi phương diện, chưa biết đến khi nào mới khắc phục nổi.
Đông Linh
Ronaldinho và các nhà vô địch World Cup 2002 giờ ở đâu?
Ronaldinho là một trong những nhân tố nổi bật ở đội hình tuyển Brazil vô địch World Cup 2002. Sau gần 18 năm, "Rô vẩu" đang ngồi tù ở Paraguay.
Marcos (thủ môn): Marcos được CĐV Brazil ca ngợi như người hùng thầm lặng tại World Cup 2002. Ngoại trừ trận tứ kết gặp Anh, sự xuất sắc của Marcos giúp Brazil giữ sạch lưới trong phần còn lại. Anh cống hiến cả sự nghiệp cho CLB Palmeiras, ra sân 533 trận. Marcos tuyên bố giải nghệ năm 2012, không chuyển sang nghiệp huấn luyện. Marcos chỉ thỉnh thoảng xuất hiện ở các chương trình bình luận thể thao tại Brazil.
Lucio (trung vệ): Ở tuổi 23, Lucio là chốt chặn tin cậy trong hàng thủ tuyển Brazil tại World Cup 2002. Lucio thi đấu chuyên nghiệp đến tháng 1/2020 và tuyên bố giải nghệ trong màu áo Brasilliense. Cựu trung vệ Inter Milan đang ấp ủ giấc mơ trở thành HLV trong vài năm tới.
Edmilson (trung vệ): Edmilson là cỗ máy chơi bóng một thời khi thi đấu đa năng trên nhiều vị trí ở hàng phòng ngự và tiền vệ. Vào hè 2004, Edmilson rời Lyon gia nhập Barca. Anh gắn bó 4 năm cùng sân Camp Nou, ra sân 71 trận. Năm 2011, Edmilson tuyên bố giã từ sân cỏ, trở thành đại sứ của Barca. Edmilson thường xuyên ra sân ở các trận giao hữu gây quỹ từ thiện.
Roque Junior (trung vệ): Roque chứng tỏ tài năng trong màu áo AC Milan, sau đó được góp mặt trong thành phần tuyển Brazil dự World Cup 2022 và đá chính ở trận chung kết. 90 phút trước tuyển Đức có lẽ là điểm sáng cuối cùng trong sự nghiệp Roque khi anh liên tục gây thất vọng tại các CLB. Năm 2010, Roque tuyên bố giải nghệ để bắt đầu sự nghiệp HLV. Dẫu vậy, anh lần lượt thất bại ở 2 đội bóng và không trở lại từ 2017 đến nay.
Cafu (hậu vệ phải): Cafu giữ vai trò thủ lĩnh trong đội hình tuyển Brazil, được HLV Felipe Scolari ví như "cánh tay phải" của ông. Cafu góp mặt trong 3 trận chung kết World Cup, lên ngôi 2 lần. Sau giải đấu trên đất Hàn Quốc và Nhật Bản, Cafu thi đấu thêm 6 năm, rồi giải nghệ tại AC Milan. Hiện tại, Cafu là doanh nhân khá thành công ở Brazil.
Roberto Carlos (hậu vệ trái): Với Cafu và Carlos, tuyển Brazil tại World Cup 2002 sở hữu đôi cánh ấn tượng bậc nhất lịch sử. Carlos trở thành đại sứ của Real Madrid sau khi giải nghệ, thường xuyên được mời tới sự kiện bóng đá. Khi được hỏi về sự nghiệp huấn luyện, Carlos nói không, bởi anh hạnh phúc cuộc sống hiện tại.
Gilberto Silva (tiền vệ trung tâm): Silva chơi bóng đơn giản, nhưng cực kỳ chắc chắn, là sự bổ sung lý tưởng cho dàn cầu thủ đậm chất ngẫu hứng của tuyển Brazil. Cựu tiền vệ Arsenal giải nghệ năm 2013 và tích cực tham gia các hoạt động gây quỹ từ thiện.
Kleberson (tiền vệ trung tâm): Kleberson liên tục đá chính tại World Cup 2002, nhưng mức độ đóng góp khiêm tốn so với đồng đội xung quanh. Sau World Cup 2002, sự nghiệp Kleberson trượt dốc nhanh chóng khi gia nhập Man United. HLV Sir Alex Ferguson từng nói: "Cậu ấy thất bại vì không dồn tất cả vào bóng đá". Kleberson hiện là HLV ở một lò đào tạo bóng đá trẻ tại Mỹ.
Ronaldinho (tiền vệ công): World Cup 2002 là lần đầu tiên Ronaldinho góp mặt ở ngày hội bóng đá lớn nhất hành tinh. Từ cú sút phạt thần sầu của "Rô vẩu", Brazil gỡ hòa tuyển Anh ở tứ kết, sau đó lội ngược dòng thắng 2-1. World Cup 2002 là bước đệm giúp Ronaldinho tiến lên đỉnh cao của bóng đá. Thế nhưng lối sống sa đọa, cùng những quyết định sai lầm đẩy "Rô vẩu" vào bi kịch khi không còn chơi bóng. Anh đang bị tạm giam ở nhà tù Paraguay vì tội dùng hộ chiếu giả.
Rivaldo (tiền đạo): "Phù thủy" xứ Samba góp công lớn cho chức vô địch của tuyển Brazil với 5 bàn thắng. Sau World Cup 2002, Rivaldo rời Barca khoác áo AC Milan. Anh thi đấu cho 8 CLB khác nhau, rồi giải nghệ năm 2015. Vài năm qua, Rivaldo thỉnh thoảng xuất hiện ở các trận đấu từ thiện của Barca.
Ronaldo de Lima (tiền đạo): Ronaldo "béo" là sự phi thường của bóng đá, khi trở lại sau chấn thương đứt dây chằng và bùng nổ tại World Cup 2002. "Người ngoài hành tinh" ghi 8 bàn, là nhân tố sáng nhất trong hành trình lên đỉnh thế giới của tuyển Brazil. Sau World Cup 2002, Ronaldo "béo" tiếp tục chơi bóng đỉnh cao ở Real, nhưng phong độ dần tuột dốc. Hiện tại, Ronaldo sở hữu tài sản hàng chục triệu USD nhờ các thương vụ làm ăn thuận lợi.
Theo Zing.vn
"Carlos và Marcelo là 2 cái tên tôi sử dụng làm hình mẫu" Một ngôi sao đang thi đấu tại Bundesliga vừa lên tiếng xác nhận bản thân học theo Roberto Carlos và Marcelo. Vào phiên chợ hè 2019, Angelino đã trở thành người của Manchester City sau giai đoạn thành công tại PSV Eindhoven. Tuy nhiên, trong thời gian cập bến Etihad, hậu vệ người Tây Ban Nha chẳng thể tìm được chỗ đứng. Vì...