“Bóc bánh trả tiền”, lấy đâu mà chung thủy?
Lấy nhau hơn chục năm, con giai con gái đủ cả, gần đây tự nhiên tôi phát hiện ông chồng có nhiều biểu hiện lạ, thích trưng diện bóng bẩy, ra ngoài quần là áo lượt, xức nước hoa thơm phức.
Tối về nhiều lúc lão mắt trước mắt sau giấu vợ chui vào một phòng ngồi nhắn tin chiu chíu. Cứ thấy bóng tôi thì lại thôi…
Tôi là đàn bà, chả nhẽ trước ba cái chuyện rõ như ban ngày ấy lại không đủ tinh tế để mà sinh nghi. Tôi nghi ông ấy có bồ nhưng vẫn giả vờ gà mờ, vừa mù vừa câm vừa điếc. Tôi đợi đến thời cơ thuận lợi thì làm cho ra ngô ra khoai.
Cho đến một hôm tôi lấy hết can đảm rờ đến điện thoại của chồng. Chẳng phải tôi sợ gì cái chuyện “xâm phạm quyền riêng tư” bị chồng la làng, tôi sợ lỡ phát hiện gì thật thì tôi không chịu nổi.
Cái lão già “nông dân”, có kỹ năng nhắn tin vụng trộm mà không có kỹ năng xóa. Tôi đọc tin chồng nhắn qua nhắn lại với số lạ mà hoa mắt, rụng rời. Những dòng chữ à ơi, ỡm ờ, tục tĩu, bẩn thỉu đều có cả, làm máu trong người tôi cứ thế sôi lên.
Video đang HOT
Lúc đầu “chúng nó” bình với nhau về chuyện con kia béo với gầy, lão già nửa nạc nửa mỡ là con kia phải xuống cân nữa mới “ngon”. Con kia thì chê lão nhà tôi già còn ham hố. Rồi “nó” khen lão già khỏe. Tôi biết là “chúng nó” nói chuyện gì, cho nên tôi ngốt hết cả lên. Trần đời sống với nhau tới tuổi này rồi, đầu hai thứ tóc con bày trò đĩ thõa.
Đang cơn nóng tôi sùng sục chạy đi tìm chồng, chìa đống tin nhắn ra dí vào mặt lão, ý hỏi lão có gì để giải thích không. Thế mà mặt lão ngắn tũn lại, cấm khẩu không phản ứng được câu nào. Tôi bực quá. Ai đời, cái thằng ăn vụng bị bắt quả tang nó còn biết gân cổ lên mà cãi, đằng này, thái độ lão như vậy là thừa nhận.
Tôi giãy lên đành đạch chửi bới lão là đồ lòng lang dạ sói, sống giả tạo, phản bội vợ con, là cái giống loài không chung thủy! Thế mà trấn tĩnh lại, lão dám nói với tôi, rằng cứ xem đi, có đến mấy số nhắn tin cho lão kiểu như thế. Chẳng phải bồ bịch gì đâu, lão chỉ đi bóc bánh trả tiền. Mà bóc bánh trả tiền thì ai tính là không chung thủy mà tôi làm ầm lên như thế!
Giờ bà con cô bác nói dùm cho tôi biết, cái lý của lão là lý thế nào? Tôi già nua, quanh năm cắm mặt bán hàng cho nên xa rời thời thế thế thời rồi hay sao, mà cái chuyện người ta cho rằng “đi chơi gái bán hoa vẫn được xem là chung thủy” tôi lại không biết?
Theo cái lý của chồng tôi thì tôi cằn cỗi sớm quá không đáp ứng được chồng, lão phải ra ngoài “hái hoa”. Mà lão không bồ bịch, gắn bó với riêng ai là bởi vì giữ gìn… chung thủy! Cái lý ở đâu thế? Của đám đàn ông giỏi ngụy biện à? Tôi trước giờ chỉ biết rằng, đầu gối tay ấp là vợ là chồng, chứ đã có lòng đi “ấp” con khác, tình cảm trước sau không còn như một thì không thể gọi là thủy chung.
Xin cho tôi cách điều trị chồng, nói làm sao, cư xử làm sao cho lão trắng mắt ra mà thôi ngay cái lý lẽ của đám đàn ông tham lam ích kỷ. Hay suy nghĩ của tôi sai thì cứ cho tôi biết, chẳng nhẽ tôi lại lạc hậu với xã hội bây giờ quá mức rồi?
Theo Dantri
Cứ lúc trả tiền là anh ra nghe điện thoại
Cái 'chiêu thức' đi nghe điện thoại, đi vệ sinh đúng lúc tính tiền đó của anh còn tái diễn nhiều lần, ngay cả với tôi.
Cái chiêu thức đi nghe điện thoại, đi vệ sinh đúng lúc tính tiền đó của anh còn tái diễn vài lần. (Ảnh minh họa)
Chào các bạn. Tôi gặp một trường hợp như thế này, thật là ngại quá đi mất. Nói ra thì đúng là &'vạch áo cho người xem lưng' nhưng mà không nói thì không thể nào giải tỏa được nỗi bức xúc trong lòng.
Chuyện là, tôi và người yêu, yêu nhau đã được gần 1 năm. Thời gian đầu, anh ta tán tỉnh tôi rất nhiệt tình, chu đáo. Những ngày đi uống nước, xem phim, anh ta đều chủ động trả tiền, thậm chí còn mua cho tôi rất nhiều đồ ăn, không ngại chuyện tốn kém. Tính tôi thì thích người phóng khoáng, nếu là người rộng rãi với bạn bè của tôi thì càng tốt. Nhưng thời gian tán nhau, chúng tôi cũng chỉ đi hai, ít khi có người ngoài đi cùng, vì còn có nhiều chuyện riêng để tâm sự, đi đông có lẽ anh cũng không thích. Thế nên, đa phần các cuộc vui chỉ có tôi và anh.
Dần dần, thấy anh cũng ân cần nên tôi nhận lời yêu. Bạn bè biết tôi có bạn trai nên ra sức bắt tôi đi giới thiệu. Thế là, lần ấy, khi bạn bè gọi tới liên hoan, tôi cũng đưa anh ta đi cùng. Cũng không quá đông người, chỉ tầm 4-5 người là cùng, nên lần ấy, tôi xác định sẽ mời mọi người. Tất nhiên, người trả sẽ là anh, vì tôi muốn anh mua mặt cho tôi, vả lại ra mắt bạn bè tôi thì cũng nên thế.
Nhưng thật ngại, sau khi ăn uống xong, cô chủ quán tính tiền thì anh lại có điện thoại. Thế là, sợ bạn bè nghĩ ngợi, tôi lập tức rút ví ra trả. Sau khi trả xong thì anh vào bàn ngồi và gọi thanh toán, nhưng tôi nói đã trả rồi. Thế là anh tỏ vẻ ái ngại.
Lần đó là lần đầu nên tôi cũng chưa nghĩ gì, tin đó là do anh bận điện thoại thật. Sau đó hơn 1 tháng, bạn bè có rủ tôi đi họp lớp, và yêu cầu dẫn theo &'file đính kèm'. Tất nhiên là có anh. Họp lớp thì đông, mọi người tính chia chác, ai có người yêu đi cùng thì phải góp gấp đôi. Lúc đó, anh có đưa ví cho tôi nói tôi trả, rồi anh lại đi đâu đó. Nhưng vì mới yêu nên tôi ngại, không dám tiêu tiền của anh, vì thế tôi đã tự động rút tiền của mình ra đưa.
Tiệc tàn, còn lại vài người bạn thân đi cà phê với nhau. Lúc ngồi quán cà phê uống, mọi người đều trêu tôi và anh, nói tôi phải giới thiệu hẳn hoi, có lễ ra mắt đàng hoàng. Lúc này, anh cũng đon đả chào hỏi mọi người. Nhưng tới khi ra về, lần này, khi tính tiền, anh không nghe điện thoại mà nói muốn đi vệ sinh. Nhưng anh không đưa ví. Lúc đó, tôi chẳng có đủ tiền trong người, đợi anh mãi không ra. Tôi chẳng biết ăn nói thế nào, thế là một cô bạn trong đám đó tự động rút tiền ra trả. Trời ơi, tôi đỏ mặt tía tai, ái ngại vô cùng, không biết chui đi đâu được. Không biết, người khác có hiểu cho tôi không chứ tôi đã gặp 2 lần rồi, tôi không thể nào thông cảm.
Cái chiêu thức đi nghe điện thoại, đi vệ sinh đúng lúc tính tiền đó của anh còn tái diễn vài lần. Sau này, anh còn dở bài đó ngay cả khi đi riêng với tôi. Tôi nghĩ mà chán nản vô cùng. Liệu có phải là anh ta chính là kẻ ki bo chính hiệu? Tôi có nên tiếp tục mối quan hệ này hay không, các bạn cho tôi lời khuyên với? Có chị em nào cũng gặp trường hợp như tôi lúc này không, nếu có mách cho tôi nước đi nào...
Theo Eva
Anh hẹn hò... tại sao tôi phải trả tiền? "Tiền", "anh trả hay em trả" luôn là những vấn đề nhạy cảm với những đôi đang yêu nhau. Liệu bạn đã từng băn khoăn việc phân chia "ai trả" trong các cuộc đi chơi hẹn hò hay trong cuộc sống hàng ngày chưa? Liệu có ổn không khi cứ thường xuyên "xài ví" của đối phương? Bạn hãy thử tưởng tượng mình...