Bố vợ rủ tôi cùng ông đi tìm “của lạ” để đổi món
Sau khi bị phát hiện từng lui tới tụ điểm ăn chơi để giải quyết nhu cầu sinh lý, nhạc phụ đã bịt miệng chàng rể quý là tôi bằng lời rủ rê nhập hội.
Ngày mới quen Hiền và là vợ tôi hiện tại, tôi đã phải trải qua không ít thử thách, ngăn cản từ ông bố vợ nghiêm khắc. Mỗi khi đến nhà nàng chơi, tôi bị ông cụ xăm soi đủ điều. Bố vợ tôi không ngần ngại nói thẳng rằng kẻ mắt một mí như tôi thường có “chỉ số chung tình” rất thấp. Bởi thế, ông luôn nghi ngờ tôi chỉ tán tỉnh, chơi bời qua đường chứ không yêu thương con gái ông thật lòng. Không những thế, bố vợ còn bày ra nhiều chiêu trò kỳ quái nhằm kiểm chứng tình yêu của tôi dành cho con gái cụ.
Yêu Hiền và xác định lấy cô ấy làm vợ, tôi không nản, mà kiên trì chứng minh tình cảm chân thành của mình. Sau hai năm cưa cẩm nàng và đồng thời trinh phục luôn sự tin tưởng của bố nàng vốn định kiến về chàng rể làm nghề kỹ sư xây dựng, tôi đã thành công.
Tôi không nản, mà kiên trì chứng minh tình cảm chân thành của mình.
Vì nhà không có con trai lại ít người nên gia đình bên vợ coi tôi như con trai trong nhà, chẳng chút phân biệt. Đáp lại tôi cũng rất quý mến bố mẹ vợ. Giữa chúng tôi thực sự không tồn tại khoảng cách nào.
Tôi là trai ngoại tỉnh, vợ tôi là gái Hà Nội. Sau khi kết hôn, tôi dự định sẽ mua căn hộ và hai vợ chồng ra ở riêng nhưng nhạc phụ và nhạc mẫu quyết không đồng ý mà đề nghị chúng tôi về ở cùng. Hai vợ chồng đi làm cả ngày nên chẳng có thời gian, mọi công việc nhà, nấu nướng đều do bố mẹ vợ lo toan. Cuộc sống vợ chồng son cũng vì thế mà chẳng hề vất vả như nhiều cặp đôi khác. Tôi và vợ cũng có nhiều thời gian bên nhau hơn.
Video đang HOT
Không chỉ là quan hệ bố vợ – con rể, giữa chúng tôi còn là tri kỷ. Quả thực tôi và bố nàng nói chuyện rất hợp gu. Hai bố con có thể uống rượu, trà rồi hàn huyên cả ngày không chán. Thậm chí nhiều khi do xa đà vào những câu chuyện không đầu không cuối, mà khi đồng hồ điểm 12h đêm, tôi vẫn chẳng về phòng ngủ. Tai hại thay hôm đó đúng dịp kỷ niệm 2 năm ngày cưới nhau. Chuyện đó khiến bà xã rất giận, cho rằng chồng vô tâm. Mặc tôi giải thích gẫy lưỡi, cô ấy vẫn không nghe. Khi đó bố vợ đã phải đứng ra làm thuyết khách. Ông nói với vợ tôi rằng tôi không quên nhưng ông chủ động giữ chân tôi để xem hai đứa còn yêu nhau đến mức nào.
Sau đó vợ không những chẳng giận mà còn “thưởng nóng” cho tôi một bộ vest đắt tiền. Bố vợ quá tuyệt vời, đã cứu tôi một bàn thua trông thấy. Mặc dù yêu vợ nhưng quả thực tôi khá cục mịch trong khoản dỗ dành phụ nữ, đồng thời hay quên những ngày quan trọng của hai vợ chồng.
Bố mẹ vợ tôi đều là công chức đã nghỉ hưu. Trước kia họ được coi là cặp thanh mai trúc mã, rất tâm đầu ý hợp. Do tích cực tập thể dục mỗi buổi sáng chiều, cộng với thói quen uống rượu thuốc đúng liều lượng nên bố vợ trông trẻ hơn khá nhiều so với cái tuổi 62. Theo lời tâm sự của nhạc phụ trong lúc chếnh choáng hơi men, đã nhiều năm qua, bố mẹ vợ đã không còn “gần gữi” bởi nhạc mẫu bị huyết áp cao.
Chưa hết, bố vợ còn thú nhận rằng ông từng một mình đến quán mát-xa cùng đám bạn sau chầu rượu để tìm “em út”. Chẳng hiểu ông cụ say thật hay chỉ giả say khi nói tôi cũng nên đến đó để nếm thử sự thú vị. Kết thúc cuộc nói chuyện, bố vợ dặn tôi giữ kín chuyện này như bí mật riêng của những người đàn ông.
Tuy nhiên, sáng hôm sau khi tôi nhắc lại, bố vợ phủ nhận tất cả. Ông nói rằng say rượu ông nói lung tung, chớ tin lời. Nhưng người ta lại thường nói, lời nói khi say là những lời thật lòng nhất!
Tôi chẳng dám mang chuyện đó kể với ai, kể cả vợ. Tôi biết mẹ vợ và người bạn đời của tôi rất tự hào về ông. Trong mắt hai người, bố vợ tôi là người chồng, người cha mẫu mực.
Sẽ ra sao nếu tôi tiết lộ chuyện bố vợ từng trốn gia đình đi tìm “của lạ”! Hạnh phúc đại gia đình có thể sẽ tan vỡ. Mọi sự ngưỡng mộ có thể sẽ tan như bong bóng. Thôi thì cứ giấu kín trong lòng bởi nó tốt cho tất cả.
Theo PNT
Mẹ chồng bắt tôi bỏ thai vì sợ con trai tuyệt mạng
Tôi phải làm sao khi mẹ chồng cứ khăng khăng rằng hai đứa con của tôi sinh ra đều không tốt cho chồng tôi. Đứa trong bụng nếu sinh ra thì có khi chồng tôi bị tuyệt mạng.
Mẹ chồng cứ khăng khăng rằng hai đứa con của tôi sinh ra đều không tốt cho chồng tôi. Đứa trong bụng nếu sinh ra thì có khi chồng tôi bị tuyệt mạng. (Ảnh minh họa)
Chưa bao giờ tôi nghĩ mình lên đây than thở chuyện gia đình, nhưng mấy hôm nay tôi rối bời quá. Hai vợ chồng tôi có một cháu trai 4 tuổi và đang mang bầu bé gái tháng thứ 7. Bố chồng mất sớm, mẹ chồng tôi ở quê ra ở cùng chúng tôi được 4 năm nay rồi. Mọi chuyện đều tốt đẹp.
Nhưng đợt Tết vừa rồi, mẹ chồng tôi về quê chơi, có đi xem bói cùng với chú ruột chồng tôi, về nói lại với chồng tôi rằng hai đứa con của tôi sinh ra đều không tốt cho chồng tôi. Đứa trong bụng nếu sinh ra thì có khi chồng tôi bị tuyệt mạng.
Thậm chí tôi còn nghe chồng tôi kể lại (mẹ chồng chỉ thậm thụt nói với chồng tôi thôi), mẹ chồng bảo chồng tôi phải đi xem để tìm cách giải quyết, cần thiết thì hai vợ chồng nên bỏ đứa bé đi là tốt nhất. Tất nhiên là chồng tôi gạt đi rồi, nhưng tôi vẫn rất buồn và lo lắng.
Từ trước đến giờ, mang tiếng bà ở với vợ chồng tôi nhưng bà cũng không giúp gì việc nhà cho vợ chồng tôi cả. Con tôi đi trẻ từ 1 tuổi, mọi việc lớn nhỏ trong nhà vợ chồng tôi đều lo, vì mẹ chồng tôi không có thu nhập gì, chồng tôi lại là con trai duy nhất trong nhà nữa.
Tôi không tin chuyện bói toán, nhưng tôi không thấy thoải mái khi mẹ chồng tôi hành động như vậy. Và trên hết tôi thương con tôi, chưa sinh ra đã bị mang tiếng xấu và có thành kiến như thế. Mà mẹ chồng tôi lại là người theo đạo Thiên chúa thế mà bà vẫn tin vào mấy cái chuyện mê tín ấy.
Tôi cũng đã tìm cách giải thích với mẹ chồng rằng chẳng có căn cứ khoa học nào khi đi tim vào lời thầy bói như vậy. Bên cạnh đó, việc mẹ nghĩ xấu cho đứa bé còn chưa chào đời cũng đã đủ để lên án lắm rồi. Nó có tội tình gì đâu, mà chưa ra đời đã phải mang tiếng oan nghiệt như vậy.
Thế mà bà vẫn mê tín nghe lời mấy ông thầy bói về rồi nghĩ không tốt cho đứa bé trong bụng tôi. Thậm chí, nhiều lần bà còn mắng tôi xa xả, vì cho rằng tôi không thương yêu gì con trai bà nên mới làm ngơ trước lời cảnh báo của bà. Thực sự, điều đó làm cho tình cảm của tôi và mẹ chồng ngày càng tồi tệ.
Sau này tôi sinh cháu ra, chắc vẫn nhờ mẹ chồng chăm sóc năm đầu tiên. Nhưng tôi lo lắng lắm, liệu bà có đủ tình cảm để chăm cháu cẩn thận không, hay lại vì có thành kiến mà xao lãng việc chăm cháu. Tôi cũng không biết làm thế nào để nói với chồng tôi, với mẹ chồng.
Thực ra trong lòng tôi bây giờ chỉ thấy ác cảm với mẹ chồng, chỉ muốn bà không ở cùng tôi nữa. Vì thực ra ở quê bọn tôi đã làm nhà cửa rất chắc chắn và đầy đủ tiện nghi rồi, bây giờ đang cho cô em chồng ở nhờ. Mẹ chồng tôi cũng nói là khi nào cháu lớn thì sẽ về quê sống.
Trước đây khi chưa có chuyện gì xảy ra thì tôi cũng muốn mẹ chồng ở cùng, để lỡ tôi có đi công tác thì cũng an tâm, nhưng từ khi mẹ chồng đi xem bói thì tôi lại chỉ muốn bà về quê thôi, tôi không muốn bà chăm con tôi nữa, tôi sẽ thuê người hoặc mang con đi gửi.
Tôi suy nghĩ như vậy có phải không? Hay tại tôi thương con quá mà trở nên hồ đồ. Biết là bầu bí không nên suy nghĩ mà suốt mấy hôm nay tôi toàn khóc thôi. Các bạn hãy cho tôi một lời khuyên.
Theo VNE
Tôi căm ghét khi phải nghe tiếng bố mẹ "ân ái" mỗi tối Cháu 14 tuổi và gần đây, cháu đã gặp một vấn đề rắc rối khi mà mỗi tối thứ 7, bố mẹ lại "ân ái" và cháu luôn phải nghe những âm thanh khó chịu đó. ảnh minh họa Chuyện này cứ lặp đi lặp lại khiến cháu không thể chịu đựng được mặc dù cháu đã cố gắng nghe nhạc thật to....