Bỏ vợ để cưới cô giáo của con, tôi đã mất hết
Anh trai tôi nói cô giáo này từng cặp với nhiều người và sống rất truỵ lạc. Tôi bỏ qua lời khuyên của anh và nhất định bỏ vợ để cưới cô giáo.
Tôi năm nay 39 tuổi. 26 tuổi tôi cưới vợ và cuối năm, vợ tôi sinh cháu trai. Năm nay con tôi đã 13 tuổi và học lớp 5. Khi cháu học lớp 3 thì mẹ cháu đi công tác nước ngoài một năm nên việc đưa đón cháu tại trường đều chuyển sang tay tôi gánh vác. Mẹ cháu đưa cho tôi số điện thoại của cô giáo chủ nhiệm và căn dặn có chuyện gì thì gọi cho cô để nắm rõ tình hình con.
Những ngày đầu, tôi khá vất vả với việc đưa đón con và có một lần trong lúc đón cháu, tôi gặp cô giáo chủ nhiệm của cháu. Cô cười với tôi và khen tôi là ông bố chu đáo. Một lần tôi nhận tin cô giáo nhắn rằng hôm nay lớp tan sớm, nếu tôi đón cháu về được thì đến, nếu không cô sẽ mang cháu về nhà cô, chiều tôi đi làm về qua đón. Tôi gọi lại cám ơn cô rối rít vì tôi không thể về sớm trước 1 tiếng. Tan sở, tôi phóng xe đến đón con.
Cô mời bố con tôi ở lại ăn cơm cùng hai mẹ con cô vì cô cũng có cháu gái hơn con tôi 2 tuổi. Lúc này tôi mới biết cô đã có gia đình và ly hôn. Bình thường, việc nhà trường, con cái do vợ tôi đảm nhiệm hết nên thật sự tôi không mấy quan tâm về các thầy cô của con tôi. Tôi đang lưỡng lự thì con tôi và con cô giáo nài nỉ xin tôi ở lại, vì chiều các cháu nên tôi đồng ý ở lại ăn cơm. Cô kể cô cũng ít nấu ăn vì nhà chỉ có hai mẹ con nên thường ăn ngoài là chính và trưa ăn tại trường.
Cô khá xinh và lấy chồng khá sớm. Đôi mắt cô rất đa tình nên tôi thường tránh nhìn thẳng, nhưng cô thì nói rất nhiều, tâm sự về gia đình và vì sao bỏ chồng. Cuộc sống của cô khá sung túc, cô với con gái sống tại một chung cư cao cấp và tiện nghi đầy đủ. Cô có xe SH và ăn diện, trang điểm khá cầu kỳ. Trong bữa ăn, cô gắp thức ăn cho tôi khá nhiều và nói vợ tôi đi công tác chắc bố con ít nấu nướng và nếu không chê cô nấu ăn thì hai bố con cuối tuần đến ăn chung với mẹ con cô cho vui…
Tôi xa vợ và thú thật nhìn cô rất đa tình, lẳng lơ nên không dám đồng ý vì sợ có lỗi với vợ. Nhưng càng tránh thì cô càng tạo ra lý do để gặp tôi và rồi chuyện gì đến đã đến trong một lần cô nhờ đến thay cái bóng đèn cháy. Từ chối thì rất khó vì cô là cô giáo của con mình nên tôi gửi con sang bà nội, phóng xe đến giúp cô vì trời sắp tối, cô cần thay bóng cho nhà sáng. Tôi đến nơi, chỉ có mình cô ở nhà. Cô cho biết con gái cô qua nhà bố đẻ cuối tuần và ngủ lại.
Tôi rất ngại khi chỉ có hai người trong nhà, nhưng lòng tự nhủ đấy là cô giáo của con mình nên mình giúp và không nên suy diễn sai về cô. Tôi bảo cô lấy bóng mới để tôi thay thì cô bảo không có. Tôi bảo tôi đi mua thì cô kêu đói bụng, muốn ăn cơm và nhà có nên dùng tạm. Tôi bảo cô cứ ăn, tôi đi mua và sẽ về nhà tôi ăn. Cô nũng nịu trách tôi khó mời và nói rằng chê cô giáo của con nấu ăn dở nên từ chối. Thật khó xử nhưng là đàn ông, tôi không biết phải từ chối thế nào nữa khi cô nói thế, nên đồng ý ngồi ăn.
Video đang HOT
Cô rót rượu và chúng tôi cạn ly và rồi vài ly nữa. Tôi không say và cô cũng không say, nhưng tôi nhìn cô bằng ánh mắt đầy nhục dục và cô cũng không kém nên chúng tôi đã lao vào nhau. Xa vợ, tôi như người bị bỏ đói, còn cô bỏ chồng cũng bị bỏ đói như tôi nên cả đêm ấy chúng tôi quấn lấy nhau và tôi đã không về nhà. Sau lần ấy tôi cũng ngượng nhưng cô thì chủ động và hứa hẹn chỉ đi lại trong thời gian vợ tôi đi công tác. Nhưng cả khi vợ tôi về, tôi cũng không dứt được và cuối cùng câu chuyện vỡ lở. Vợ tôi tha thứ nhưng lại hay cằn nhằn nhắc lại chuyện cũ, và tôi thì vẫn vụng trộm với cô giáo của con tôi mỗi khi có điều kiện.
Gia đình tôi từ tôi. Anh trai tôi nói rằng cô giáo này anh biết rất rõ. Cô từng cặp với nhiều người và tuy là cô giáo nhưng sống rất truỵ lạc chứ không như tôi tưởng. Tôi bỏ qua những lời khuyên của anh trai và nhất định đòi bỏ vợ để cưới cô giáo. Sau khi ly hôn với vợ, chúng tôi sống với nhau và 4 tháng sau làm đăng ký kết hôn. Đúng là cuộc đời không đơn giản. Khi là chồng vợ ngày ngày giáp mặt nhau và chứng kiến thói son phấn ăn diện và không lo cơm nước cũng như không còn quan tâm tôi như trước… của cô, tôi đã bắt đầu ân hận với quyết định bỏ vợ lấy cô giáo vội vàng của mình.
Sau một năm cưới, cô giáo bắt đầu đi về khuya và về đến nhà là lăn ra ngủ, mùi rượu bia rất hôi hám. Cô rất thích khiêu vũ và cô là thành viên chính của trường luôn tham gia các giải thi đấu khiêu vũ với các trường bạn. Sau nhiều đêm cô về khuya, tôi đã theo dõi và tận mắt chứng kiến cô cùng một chàng trai trẻ – một tay khiêu vũ – cùng cô vào nhà nghỉ.
Tôi không đánh ghen nhưng cũng muốn cho cô biết tôi đã nhìn thấy nên tôi cố tình bước vào thuê phòng và đề nghị thuê gần phòng cô. Tôi gõ cửa phòng cô nhưng họ tưởng nhân viên nên nói vọng ra quát có việc gì. Tôi nói có khói nên kiểm tra sợ cháy nhà nên chàng trai ra mở cửa. Tôi chào cô và chúc cô những điều tốt đẹp. Cô sốc nhưng vẫn thanh minh đây là bạn nhảy và cô say nên anh ta đưa vào nghỉ tạm. Tôi bước chân ra cửa không một lời thứ hai và từ đấy tôi chỉ gặp cô hai lần là lần ký vào đơn ly hôn và lần ra tòa.
Khi anh trai tôi biết rõ cô là hạng người nào thì tôi không tin vì mù quáng ăn phải bùa mê thuốc lú của cô. Rất khó dứt một khi đã dính vào gái nạ dòng, chỉ có thể dứt khi hằng ngày va chạm, sống chung mới thấy rõ. Sống với vợ hằng ngày thì thèm phở nhưng khi có phở cả ngày thì chán phở ngay. Cứ thòm thèm vụng trộm thì ngon nhưng ngày nào cũng được ăn thì chẳng còn mùi vị gì.
Theo Datviet
Khi người tình cảm gặp kẻ lạnh lùng
Ngồi trong quán cà phê, mỗi khi Trang nổi hứng ôm ấp, hít hà người yêu thì ngay tắp lự, Hiếu cau mày ra hiệu: "Đây là chỗ đông người mà em...".
Ảnh minh họa
Đi mua sắm, Trang thích xoắn lấy bạn trai, muốn 2 đứa nắm tay, dung dăng dung dẻ tình tứ giữa nơi đông người, nhưng Hiếu lại tỏ vẻ không thoải mái, khoác tay bạn gái chả được mấy hồi là viện cớ nóng nực, vướng víu, tìm cách tách lẻ. Mùa hè oi bức, thấy bạn trai vã mồ hôi ròng ròng, Trang vội vàng rút khăn giấy ra lau mặt cho chàng, Hiếu cũng né liền và ném cho cô cái nhìn kinh hãi và giải thích: "Anh là người quen tự lập, không thích nhờ vả, nên mọi việc em cứ để kệ anh". Có hôm, ngồi nhà nhớ nhung người yêu, Trang gửi cho chàng tin nhắn: "Mỗi ngày lại thấy nhớ anh, yêu anh hơn" thì phải đến nửa tiếng sau mới thấy Hiệp reply với nội dung chẳng hề có cánh và cũng... chả liên quan: "Tối nay anh đón em đi ăn nhé!".
Những tình huống như thế khiến Trang thấy mất hứng lắm. Nhưng đó là hồi mới yêu, giờ thì Trang đã rõ, chàng của mình thuộc phong cách "thực dụng, lạnh lùng", rất dị ứng với những điều "sến sến" như thế.
Tuy nhiên, là phụ nữ mấy ai mà không lắm chuyện. Yêu Hiệp, muốn quan tâm Hiệp, Trang thường có thói quen hỏi han xem hôm nay chàng đi đâu, làm gì, với ai thì cô lại bị chàng dội gáo nước lạnh và trách móc: "Em không nên kiểm soát anh như thế! Phụ nữ làm vậy đàn ông sẽ nhanh chán lắm đó!". Từ ngày yêu Hiệp, Trang cứ "tịt" dần những "thiên chức đàn bà trỗi dậy" của mình.
"Nhiều khi cứ tự cảm thấy mình... vô duyên làm sao ấy. Mình thì lúc nào cũng muốn được gặp nhau thường xuyên, được quan tâm chăm sóc người yêu, nhưng có lẽ người ta cảm thấy bị phiền hà", cũng trong hoàn cảnh tương tự, Thanh Hoài (22 tuổi, Hà Nội) tâm sự.
Với Hoài, dù việc học hành của năm cuối bận rộn đến mấy thì cô vẫn có khả năng thu xếp một tuần gặp người yêu đủ 7 ngày. Trái lại, Thuận - bạn trai Hoài thì thường xuyên cho cô "leo cây" với 1001 lí do như: "Hôm nay công ty nhiều việc quá, mai gặp nhau sau nhé", "Sếp nhờ đi chuyện gấp, anh không gặp được em rồi", "Thằng bạn anh nó gặp chuyện không hay, anh phải qua đó ngay"...
Thuận lại không bao giờ có thói quen buôn điện thoại hay tin nhắn. "Điện thoại chỉ là phương tiện để thông báo cho nhau một cách ngắn gọn những việc cần thiết, chứ tâm sự thì để dành khi gặp mặt!", đó là lý lẽ của Thuận. Bởi vậy, có thời gian Hoài với bạn trai rơi vào hoàn cảnh không điện thoại, không tin nhắn, cả tuần gặp nhau một lần và... chấm hết! Nhiều lúc cô thấy tủi thân, chỉ biết âm thầm khóc một mình. Khóc chán rồi lại đâm ra nghi ngờ tình cảm của đối phương. Sau đó thì ấm ức, giận dỗi... nhưng cũng chẳng tác dụng gì, thậm chí còn bị Thuận cho là "trẻ con, ích kỉ, không biết cảm thông".
Hoài là típ con gái hơi "lắm mồm" nên thích tỉ tê, tâm sự. Yêu Thuận nên có chuyện gì dù là việc hệ trọng hay cỏn con cô cũng muốn được chia sẻ với anh đầu tiên. Nhưng lắm hôm, Hoài thao thao bất tuyệt cả buổi mà bạn trai cô cứ giữ nguyên một nét mặt, lặng thinh. Hoài cắc cớ hỏi thì Thuận giải thích: "Anh không có thói quen buôn chuyện nên... không biết phải nói gì".
Quả vậy, trái ngược với Hoài, Thuận lại khá ít nói, kín đáo. Có những bận, Hoài nhìn rõ trên gương mặt bạn trai hai chữ "có chuyện" song hỏi thế nào chàng cũng không tiết lộ. Hoài quan tâm người yêu, càng tò mò, cố tra khảo thì có khi lại bị Thuận dội gáo nước lạnh: "Việc của đàn ông. Em không cần phải biết!".
Đáng buồn nhất là lúc hai đứa giận hờn. Là cô gái dào dạt cảm xúc, Hoài vẫn nhớ lần đầu tiên khi hai người cãi vã, cô đã khóc rất nhiều, khóc đến khi cổ họng nấc nghẹn không phát ra thành tiếng, nhưng Thuận tuyệt nhiên chẳng động lòng, ánh mắt anh vẫn lạnh lùng đến tàn nhẫn. Và không một lời vỗ về an ủi, anh bỏ đi, để cô một mình trong ấm ức. Kể từ đó, Hoài cũng biết rằng thứ nước mắt nóng bỏng của mình không phải là loại vũ khí lợi hại có thể làm mềm yếu, tan chảy trái tim sắt đá của Thuận.
"Đã có lúc em tin chắc rằng người ta không yêu em và nói sẽ trả tự do cho anh ấy. Khi đó người ta lại khẳng định rằng vẫn yêu em, tình cảm không hề thay đổi, chẳng qua... tính anh ấy thế, phải có thời gian mới được. Nhưng em thấy rõ, nếu có thay đổi thì chỉ ngày một ngày hai rồi đâu lại vào đó. Em buồn lắm, chẳng biết tính sao nữa", Hoài chia sẻ trong tâm trạng "bỏ thì thương, vương thì tội".
Cần thông cảm và tự tạo niềm vui
Trong tình yêu, mỗi người lại có cách bày tỏ và thể hiện là khác nhau. Bởi điều đó ảnh hưởng lớn từ tính cách cũng như môi trường sống của mỗi người. Đã đem lòng yêu thương một ai đó, đã bằng lòng đi về phía họ, nghĩa là trước đó, bạn đã chấp nhận cá tính cũng như bản chất con người họ. Tuy nhiên, việc bạn có thể dung hòa được hay không và ra sao lại tùy vào sự yêu thương và tấm chân tình của bạn.
Cha mẹ sinh con, trời sinh tính, có người ngọt ngào, lãng mạn nhưng cũng có người cứng nhắc, khô khan. Có thể, khi yêu típ người khô cứng, lạnh lùng bạn sẽ cảm thấy thua thiệt, mệt mỏi và nhàm chán, nhưng hãy nhìn vào những yêu thương của họ, tấm lòng thành thực của họ, nét khô khan song chân thành mà họ dành cho bạn, để nghĩ suy, rộng lòng hơn. Nếu không thể mong ở họ một sự đổi thay như mong muốn, thì bằng tình yêu của mình, bạn hãy bao dung, rồi tự tạo lấy niềm vui cho mình ngay trong chính cái khô khan, lạnh lùng kia. Bởi chung qui, mọi thứ thay đổi từ chính mình.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Mất tất cả vì người lạ vào nhầm phòng Tôi biết chiều chuộng đàn bà, làm họ vui và luôn có mặt những khi họ cần... Tôi ngồi bên một cô bạn gái, đã lâu lắm không gặp. Hôm nay cô ấy khóc, còn tôi thì lặng lẽ theo dõi thái độ và hành động của cô ấy. Thật đáng thương thay khi cô ta nói: "Mất tất cả vì người lạ...