Bố sẽ sớm quay về bên con
Con gái yêu của bố, hôm nay là ngày con tròn 5 tuổi và cũng đã 2 năm kể từ ngày bố rời xa con. Hôm đó bố đứng từ xa, nhìn con tươi cười trong buổi sinh nhật 3 tuổi.
Ảnh minh họa
Bố viết thư cho con với một tâm trạng rất nặng nề vì nhớ con, vì giày xé lương tâm do những lỗi lầm bố đã gây ra. Bố không nhớ đây là lá thư thứ bao nhiêu mà bố đã viết cho con. Dù bố biết con sẽ không bao giờ đọc và hiểu được, nhưng bố vẫn cứ viết, viết để dối lòng mình rằng bố vẫn đang được nói chuyện với con, bố vẫn đang ở bên con. Giấc mơ đêm qua của bố thật đặc biệt. Trong giấc mơ, bố được thấy con, được ở bên con dài hơn, cũng đúng thôi, vì hôm nay là kỷ niệm ngày con chào đời.
Con gái của bố, bố đã quyết định đi đến một nơi thật xa, gạt bỏ hết những gì còn vương vấn để làm lại từ đầu. Bố sẽ làm bất cứ việc gì để có thể đứng vững trên đôi chân của mình. Hiện giờ bố đã có một công việc, tuy không tốt lắm nhưng bố không mong muốn gì hơn tại thời điểm này.
Những lúc tình cờ nhìn thấy một đứa bé là lúc nỗi nhớ con lại dâng trào trong bố. Trước ngày ra đi, bố đã không cầm được nước mắt khi bố và con ngồi ăn kem. Lúc đó con nói với bố: “Bố ơi, bố đừng khóc. Mẹ bảo khóc là rất xấu có đúng không bố?”. Từ ngày xa con, đêm nào bố cũng rất nhớ con, rồi nước mắt bố lại chảy.
Bố không thể quên những ngày còn ở bên con. Cứ buổi chiều tối khi ăn cơm xong, con lại bắt bố bế rồi dắt con đi chơi, đi hóng mát. Mẹ bảo chỉ được đi 30 – 40 phút thôi rồi về, nhưng con nhất định không chịu về nên hôm nào bố cũng bị mẹ mắng. Những hôm bố đi làm về muộn, mẹ dọn cơm cho bố ăn, con ngồi vào lòng bố, mẹ bảo con đi ra để bố còn ăn cơm nhưng con nhất định không. Rồi bố xúc cho con từng thìa cơm, mẹ hỏi có ngon không? Con nhìn mẹ nói cơm của bố ngon hơn cháo và sữa của mẹ. Rồi những buổi chiều bố đưa con đi mua búp bê công chúa vì con rất thích. Dù biết mua về là sẽ bị mẹ con mắng, nhưng bố vẫn mua cho con. Nhìn con cầm búp bê ngắm nghía thích thú, bố cảm thấy hạnh phúc vô cùng. Đó là những ngày tháng hạnh phúc nhất của bố, nhưng bố đã không biết trân trọng, giữ gìn.
Vì bố muốn con có cuộc sống đầy đủ, vì bố muốn gia đình nhỏ của mình khấm khá, vì bố muốn chứng minh cho ông bà ngoại và bạn bè của mẹ con biết rằng bố không phải là người kém cỏi, không phải là người bất tài, vô dụng nên bố đã bỏ công việc hiện tại và lao vào làm ăn. Bố đã bất chấp tất cả, lúc đó trong đầu bố chỉ còn biết làm và làm, bất chấp mạo hiểm, bất chấp sự khuyên ngăn của mọi người. Với vòng luẩn quẩn, bố thiếu tỉnh táo và đã đẩy ông bà ngoại, mẹ con vào cảnh khốn cùng. Khi bố nhận ra thì mọi việc đã đi quá xa rồi, bố không có khả năng khắc phục hậu quả. Gia đình nhỏ bé của mình đã tan biến từ đây.
Video đang HOT
Bố đã gây ra nhiều lầm lỗi với ông bà và mẹ con. Bố không còn mặt mũi nào để đối diện với ông bà và mẹ con nữa. Ông bà và mẹ con đã cho bố sự yên bình nhưng bố không những không biết nhận mà còn phá hủy nó.
Con gái yêu của bố! Những gì mà bố gây ra quá lớn, bố không cầu mong sự tha thứ của ông bà và mẹ con vì bố biết mọi người không ai có thể chấp nhận và tha thứ được. Trong thâm tâm bố, bố vẫn luôn hy vọng rằng một ngày nào đó, ông bà và mẹ con sẽ tha thứ cho bố, để bố được quay về với con gái và để biến giấc mơ này thành hiện thực. Bố sẽ làm việc chăm chỉ, thay đổi lại cách sống để ông bà và mẹ con cho bố một cơ hội được quay về.
Đã tròn hai năm bố không được gặp con gái rồi, bố nhớ con từng ngày, từng đêm. Bố không biết uống bia rượu nhưng bố đã uống, uống để vơi đi nỗi nhớ con. Rượu bia cũng không thể nào làm nỗi nhớ con trong bố vơi đi được, mà còn làm tăng thêm. Rồi bố nhận ra, chỉ có công việc, công việc sẽ giúp bố không nhớ về con nhiều nữa, công việc sẽ giúp bố có thể dành dụm tiền để trả bớt gánh nặng nợ nần cho mẹ và ông bà con. Bố hứa với con gái, bố sẽ không làm con gái sau này lớn lên phải xấu hổ về bố. Nếu bố không làm được điều này thì có lẽ bố cũng không nên tồn tại trong trên đời nữa.
Ở nơi xa và sinh nhật con tròn 5 tuổi, bố không có gì làm quà để gửi cho con. Từ đáy lòng mình, bố luôn cầu chúc cho con gái mạnh khỏe, học hỏi, chăm ngoan và nghe lời mẹ, vâng lời ông bà. Bố xin ông trời che chở cho con giúp bố trong thời gian bố phải xa con.
Nếu có ai đó hỏi bố rằng trên đời này điều gì quan trọng nhất với anh? Bố sẽ trả lời đó là con gái bố. Anh yêu thương ai nhất? Bố sẽ trả lời người đó là con gái bố. Ai có thể khiến anh hy sinh tính mạnh để bảo vệ, bố sẽ trả lời rằng người đó chính là con gái bố.
Có hai cái giá mà bố đang phải trả quá đắt về những lầm lỗi của mình, đó là không được ở bên con và lương tâm bị giày xé. Vì con, bố sẽ thay đổi. Vì con, bố sẽ làm tất cả. Bởi đơn giản là cuộc đời bố không thể thiếu vắng con được. Bố yêu và nhớ con gái nhiều lắm. Trong tim bố bây giờ không còn chỗ trống để cho bất kỳ hình ảnh của ai đó khác ngoài con gái bố và bố sẽ sớm quay về với con.
Theo VNE
Chán vợ, cặp với người chỉ đáng tuổi con
Cô ấy ở trọ cùng với con gái tôi và chúng tôi yêu nhau. Giờ tôi muốn bỏ vợ để đến với cô ấy.
Tôi vừa bước sang tuổi 40 được ít ngày. Con gái đầu của tôi năm nay cũng vừa học xong cấp 3. Ngày đó tôi lấy vợ khá sớm.
Chúng tôi yêu nhau từ năm học phổ thông, bằng tuổi nhau nên khi tôi tốt nghiệp đại học xong chúng tôi cưới luôn vì con gái có thì, cô ấy không thể đợi tôi quá lâu được. Vậy là chúng tôi cưới nhau, cũng có thể coi đó là một cái kết đẹp cho mối tình từ thời học sinh. Nếu cứ như vậy sẽ chẳng có ngày tôi ngoại tình.
Nhìn chung thì chúng tôi sống khá êm đềm, cô ấy cũng đảm đang, chăm sóc con cái đâu ra đấy. Bố mẹ tôi rất ưng ý vì cô ấy chăm con khéo nên ông bà quý lắm. Nhưng nói thật, trong chuyện vợ chồng, tôi thấy cô ấy cô ấy nhiều khi thật thô thiển lắm. Là phụ nữ, là vợ nhưng chưa bao giờ cô ấy chịu nhịn chồng một câu. Hễ tôi nói một câu dù chưa biết là đúng hay không nhưng chỉ cần không đồng nhất với quan điểm của cô ấy là y như rằng cô ấy "đập" lại ngay. Bình thường có hai vợ chồng đã đành, ngay cả khi có bạn bè tới chơi cô ấy cũng vẫn giữ cái sự khẳng khái như vậy. Cô ấy nói nhiều điều không nên nói tới mức bạn bè tôi có người còn tếu táo trêu: "Vợ cậu bình đẳng nhỉ?". Tôi biết, sau cái câu nói đó là một số nụ cười mỉa mai.
Không phải tôi không bực mình, không tức tối khi có người vợ không tôn trọng chồng như vậy nhưng cân nhắc nhiều cái, nhất là vì các con nên tôi đành mắt nhắm, mắt mở mà sống thôi. Thực ra tôi cũng nghĩ là vì chúng tôi từng là bạn bè, lại bằng tuổi nhau nên cô ấy nhiều khi không có sự tôn trọng, đề cao chồng mà cứ bằng vai phải lứa với nhau hết. Nhưng nếu là người hiểu chuyện, cô ấy cần phải biết rằng dù chúng tôi từng là bạn học, bằng tuổi nhau nhưng tôi giờ đã là chồng của cô ấy thì cô ấy cần phải có cách hành xử khác. Đằng này...
Sự yếu đuối mong manh của cô ấy khiến tôi có cảm giác hạnh phúc khi được che chở cho cô ấy (Ảnh minh họa)
Tôi biết mình là người đàn ông có tội lớn khi ngoại tình nhưng cũng chính vì điểm này của vợ tôi mới khiến tôi như vậy. Thực ra đàn ông dù có mạnh mẽ tới đâu đôi lúc vẫn cần có một sự cưng nựng hoặc coi trọng từ vợ nhưng những điều đó vợ tôi không bao giờ làm cho tôi. Để rồi khi tôi gặp cô ấy, tôi đã cảm thấy mình là người đàn ông đích thực khi bên cô ấy. Dù cô ấy mới chỉ vừa tròn 20 tuổi, hơn con gái tôi 2 tuổi.
Con gái tôi đi học cao đẳng và trọ cùng phòng với một chị học trên 2 khóa. Ngày con gái tôi đi nhập trường vợ tôi đưa cháu đi nên tôi cũng không biết rõ lắm. Chỉ tới khi sau 2 tháng con đi học, tôi mới có thời gian tranh thủ lên thăm cháu. Vốn dĩ bước qua tuổi 40 nhưng tôi trông rất trẻ trung, phong độ. Nhìn bè ngoài có nhiều người thậm chí còn đoán tôi chỉ mới ngoài 30 là cùng. Chính vì thế khi gặp nhau ở ngoài ngõ, cô ấy đã chào tôi bằng anh. Thế rồi khi tình cờ vào chung một xóm trọ chúng tôi mới ngớ người ra khi biết cô ấy là người ở cùng con gái tôi.
Phải nói thật là tôi bị hút hồn bởi cô gái đó. Đôi mắt cô ấy đen lay láy, mái tóc dài ngang lưng rất dịu dàng. Cô ấy gọi tôi bằng chú có phần hơi ngượng nghịu vì lúc trước "lỡ miệng" xưng hô anh em. Chính sự ngượng nghịu đó khiến cho má cô ấy ửng đỏ và cô ấy càng đáng yêu hơn gấp bội. Đã vậy lời ăn tiếng nói của cô ấy rất nhẹ nhàng, tình cảm, nghe cứ như rót mật vào tai chứ chẳng giống thứ giọng chua ngoa, có phần mai mỉa của vợ tôi mỗi khi nói với chồng. Rời phòng trọ thăm con gái về mà lòng tôi cứ xuyến xao, tôi nhớ nhung cô ấy đến lạ thường.
Từ đó tôi kiếm cớ tới thăm con gái nhiều hơn. Vợ tôi thấy tôi quan tâm đến con nên cũng có vẻ hài lòng lắm. Tôi cứ nay mang cái này, mai mang cái khác cho con nhưng thực chất là để có cơ hội được gặp cô ấy. Con gái tôi đi học cả ngày nên chỉ chiều mát mới về, còn cô ấy thì rảnh hơn. Vậy là chúng tôi có nhiều thời gian để bên nhau trong căn phòng trọ đó.
Tôi nói chuyện với cô ấy nhưng không bao giờ xưng chú, cháu mà chỉ gọi tên. Cô ấy thì cố gắng tránh phải dùng những từ nhân xưng. Nhiều hôm cô ấy nấu cơm cho hai bố con tôi ăn, tôi thấy cô ấy rất đảm đang. Thế rồi, có một lần khi đợi con đi học về, tôi mạnh bạo mời cô ấy đi uống nước và cô ấy đồng ý. Đó là lần đầu tiên tôi dám gọi cô ấy bằng từ em mặc dù cô ấy hơn con gái của tôi không đáng bao nhiêu. Và tôi cũng không hiểu động lực nào khiến tôi dám đặt lên môi cô ấy một nụ hôn. Cô ấy không từ chối, lẳng lặng ngả đầu vào vai tôi...
Chúng tôi bắt đầu mối tình vụng trộm của mình từ đó. Càng bên cô ấy tôi càng thấy cô ấy tuy trẻ tuổi nhưng cách hành xử rất đúng mực. Vì biết bản thân ít kinh nghiệm sống, tuổi đời lại thấp hơn tôi nên cô ấy luôn trọng những gì tôi nói, tôi làm. Có việc gì cô ấy cũng hỏi ý kiến tôi, nghe theo tôi. Tôi có cảm giác mình là người đàn ông phải có nghĩa vụ che chở cho người con gái yếu đuối đó chứ không phải là cái cảm giác ức chế như khi tôi bên vợ.
Cho tới giờ chúng tôi đã ngoại tình với nhau được gần 1 năm. Con gái tôi cũng sắp học xong năm thứ nhất cao đẳng còn cô ấy thì đã ra trường. Để tiện cho mối quan hệ của chúng tôi, cô ấy đã chuyển ra một phòng trọ khác còn con gái tôi đến ở với bạn cùng lớp. Tôi vẫn lấy lí do lên thành phố thăm con để ở bên cô ấy. Tôi thực sự muốn được lấy cô ấy làm vợ mặc dù chưa bao giờ cô ấy đòi hỏi tôi phải cho cô ấy một danh phận.
Tôi viết những dòng này không phải là để mọi người chửi mắng cô ấy vì cô ấy chẳng có lỗi lầm gì cả. Lỗi lầm là ở một người đàn ông lớn tuổi như tôi mà còn yêu cô ấy. Nhưng tình yêu nào ai nói trước được. Tôi muốn để con gái mình học xong cao đẳng mới ly hôn và tiến tới với cô ấy. Nhưng khổ nỗi bố mẹ cô ấy ở dưới quê ép cô ấy sang năm phải lấy chồng. Cô ấy cũng nói rằng cô ấy sẵn sàng bên tôi, vượt qua khó khăn phía trước để lấy nhau nhưng nếu cô ấy không công khai tình yêu này thì bố mẹ cô ấy sẽ bắt cô ấy phải lấy chồng. Giờ tôi đau đầu quá, tôi không biết có nên ly hôn vợ luôn dù điều đó có thể khiến hai con tôi bị sốc và sa sút học hành để tiến tới với cô ấy hay không hay là cố gắng thuyết phục cô ấy chờ đợi mình thêm? Mong mọi người cho tôi một lời khuyên!
Theo VNE
Trót trao "cái ngàn vàng", níu kéo kẻ phụ tình Anh từng bỏ rơi, phản bội em nhưng vì đã trao thân cho anh nên em muốn níu kéo. Chị Thanh Bình thân mến! Hiện tại em đang rất buồn và không biết chia sẻ cùng ai khi em muốn quay lại với người yêu cũ, người đã từng phục bạc em. Mong chị hãy cho em một lời khuyên! Em năm nay...