Bố nghi phạm tự đào huyệt chôn mình khi biết con trai là kẻ giết người
Sự bất thường của ông Chúc, bố đẻ của nghi phạm Lý Nguyễn Chung đã khiến cho không chỉ người vợ mà cả xóm làng đều phải sợ.
Nghi ngờ từ bộ quần áo có dính máu
Có lẽ, đến giờ phút này, khi Lý Nguyễn Chung (SN 1988) bị bắt vì nghi là thủ phạm gây ra cái chết cho người hàng xóm cách đây 10 năm, thì người dân mới tin rằng những lời “chì bấc” kéo theo ngần ấy thời gian là không phải không có lý của nó. Và chỉ khi sự thật được đưa ra ánh sáng công lý mới có thể minh oan cho người vô tội, đó là ông Nguyễn Thanh Chấn. Sau 10 năm tù đằng đẵng, ngày 4-11 ông Chấn người bị nghi và bị xét xử coi như thủ phạm gây ra vụ án vào năm 2003 đã trở về đoàn tụ với gia đình, trong sự vui mừng của bà con lối xóm.
Thế nhưng, cũng chính ngày công lý đưa sự thật ra ánh sánh, gia đình kẻ gây án đã suy sụp về hành vi phạm tội tày trời của người thân. Hôm qua (5-10), khi biết tin em trai dính vào tội tày trời, người chị gái của Chung đã từ Lộc Bình, Lạng Sơn, về thôn Me để sẻ chia nỗi suy sụp của người mẹ kế. Chị Lý Thị Nghiến – chị gái của Chung, đã khóc suốt chặng đường từ Lạng Sơn về đến nhà bố đẻ tại thôn Me. “Tôi không ngờ em tôi lại làm như vậy, nó rất hiền lành, sao nó lại dám làm thế…”- chị Nghiến nức nở.
Bà Nguyễn Thị Lành vợ ông Chúc kể lại sự việc
Chung là con út trong gia đình 4 có người con của ông Lý Văn Chúc (SN 1950). Sau khi người vợ cả của ông Chúc bạo bệnh qua đời, ông tái hôn với bà Nguyễn Thị Lành (1969) ở thôn Me, xã Nghĩa Trung, huyện Việt Yên, tỉnh Bắc Giang. Năm 1995, ông Chúc để lại những người con riêng tại quê hương Nà Pán, xã Nhượng Bạn, huyện Lộc Bình, tỉnh Lạng Sơn, để về xây dựng cuộc sống mới tại thôn Me cùng người vợ mới. Cuộc sống lao động vùng nông thôn còn khó khăn, song ông Chúc và bà Lành vẫn đưa người con út là con riêng của chồng về nuôi nấng, chăm sóc, bên cạnh cậu con trai chung của 2 người. Những ngày tháng vất vả lao động, nuôi nấng con cái, cả hai vợ chồng chẳng hề gợn tăn, điều tiếng “con anh, con tôi”…
Người dân thôn Me bàng hoàng khi biết kẻ giết người là Chung, chứ không phải ông Chấn – người đã ngồi tù oan 10 năm trời
Video đang HOT
Cuộc sống vợ chồng lặng lẽ bình dị như bao gia đình khác trong xóm ngoài thôn Me. Vậy mà… “Tôi biết câu chuyện chị Hoan bị giết chết, do lúc đó dì Hậu – em gái bà Lành là thím của nạn nhân – gọi tôi hốt hoảng bảo trông nhà hộ để cô ấy chạy ra ngoài sân vận động thôn Me xem sự thể thế nào. Thế nhưng ai gây ra chuyện đó thì tôi không hề hay biết. Tôi càng không bao giờ nghĩ thủ phạm là thằng Chung. Tối hôm đó Chung về nhà muộn lắm, phần cơm nhưng nó không ăn mà lên giường đi ngủ luôn. Sáng sớm tôi ngủ dậy thì thấy chậu quần áo của Chung ngâm nước có màu hơi hồng giống như máu loang trong chậu, nhưng thật sự lúc đó tôi không hề nghi ngờ gì. Lúc Chung ngủ dậy thì làng xóm vẫn đang ầm ĩ chuyện Hoan bị giết chết. Tôi thấy Chung không có vẻ gì lo sợ hay biểu hiện khác lạ trên mặt cả. Chỉ biết ông Chúc đã gọi Chung vào gặng hỏi gì đó tôi không biết vì hai bố con ông “phát sóng ngắn” – ông Chúc là dân tộc Sán Chí. Tôi cũng không chú ý nữa và sau đó chạy ra ngoài nhà Hoan. Khi tôi quay về nhà thì Chung đã không có nhà, mãi sau thì ông Chúc nói Chung về quê Lạng Sơn chơi. Vài ngày sau Chung về lấy đồ đạc và bảo đi Tây Nguyên làm ăn, còn làm ăn gì thì Chung chỉ ậm ừ “- bà Nguyễn Thị Lành, vợ ông Chúc, cho biết.
Khu vườn ông Chúc tự đào huyệt định tự vẫn đã được lấp lại
Ông Chúc đe dọa giết vợ nếu đã biết sự thật
Sự bất thường của người chồng cũng khiến bà Lành hoang mang, ăn ngủ không ngon. Mặc dù bao năm tháng vợ chồng má ấp tay kề, chẳng mấy khi to tiếng với nhau, thế nhưng trong những ngày đầu tháng 10-2013, ông Chúc đã thay đổi bất thường và thường xuyên đay nghiến vợ, thậm chí đe dọa sẽ giết người vợ một cách vô cớ. Bà Lành cũng chẳng hiểu vì sao ông lại thay đổi nhanh đến như vậy.
Đỉnh điểm là vào đầu tháng 10, ông Chúc hằm hè, đay nghiến vợ rồi tự đốt đống rơm trước cửa nhà, vơ quần áo ra đốt, thấy vợ can ngăn thì đẩy vợ vào đống lửa đang cháy đùng đùng. May thay, bà Lành thoát khỏi tay ông Chúc và kịp thời hô hoán cầu cứu làng xóm. Đêm hôm đó, bà Lành không dám về nhà phải ngủ nhờ nhà em gái. Sự trốn tránh của bà Lành đã không những làm ông Chúc “hạ hỏa” mà còn như thêm dầu vào lửa. Người đàn ông thương con đã lâm vào đường quẫn cùng…
“Ông ấy tuyên bố với tôi, nếu thằng Chung có mệnh hệ gì thì ông sẽ tự vẫn và trước khi ông chết sẽ phải cho tôi chết theo, mặc dù tôi không hề có lỗi hay gây sự gì với ông”. Kể từ khi những bất an mà người chồng đổ xuống cho gia đình, bà Lành đã mất ăn mất ngủ, bà con hàng xóm khuyên nên báo cáo sự tình với chính quyền để tránh điều đáng tiếc xảy ra. Trong những ngày trước khi chuyện về ông Chấn oan uổng còn chưa được đưa ra ánh sáng, ông Chúc có nhiều hành vi bất thường. Ông định dùng dây thừng tự tử nhưng bị người con trai- con chung của ông với bà Lành – phát hiện. Tưởng vợ con khuyên ngăn ông Chúc sẽ ngẫm ngợi, tỉnh ra, thế nhưng không ngờ ông lặng lẽ đào huyệt sẵn ở góc vườn vải sau nhà có ý định tự vẫn. Hành động này của ông cũng bị người con trai phát hiện ngăn cản.
“Kể từ khi chị Hoan bị giết chết, Chung có tỏ thái độ gì khác lạ không?”, tôi hỏi. “Không. Chung vẫn bình thường lắm. Nó vẫn đi lại về nhà chơi mà. Năm 2005, khi anh trai ruột Chung chết nó vẫn về Lạng Sơn chịu tang anh, sau đó về nhà chơi nhiều hôm mới đi tiếp mà. Năm 2011 nó cưới vợ ở Đắc Lắc đã sinh được một người con và vợ đang mang bầu sắp đẻ đứa nữa”- chị Lành khẳng định.
Ánh Nguyệt- Quang Trường
Theo ANTD
Vụ 10 năm oan sai: Tên Voi Hămđi ở Bắc Giang
Ngày 18.3.2013, bức thư với vô số lỗi chính tả được gửi tới một trụ sở cảnh sát. Thư viết: "Dù sao đi chăng nữa, tôi cũng đã làm một việc xấu, tôi hổ thẹn khi phải sống với tội lỗi này suốt nhiều năm qua. Tôi không biết phải nói như thế nào để xin lỗi, nhưng thực sự tôi đã dằn vặt quá lâu. Nếu tìm được tung tích người chủ năm xưa thì xin hãy nói với ông ấy tôi là một người ngu ngốc vì đã làm điều xấu xa, tôi thực sự xin lỗi".
Bức thư của kẻ trộm nặc danh được gửi kèm 1.200USD. Theo giải thích, đó là số tiền cả gốc lẫn lãi mà "tên trộm" đã đột nhập vào một cửa hàng ở 37 Michigan, Middleville, Mỹ và lấy đi từ... 30 năm trước.
Cứ ngỡ "lương tri kẻ cắp" chỉ có thể là chuyện xảy ra bên Mỹ, thì hôm qua, một kẻ sát nhân đã bất ngờ ra tự thú, thừa nhận mình là kẻ giết người trong một vụ án mạng từ 10 năm trước ở thôn Me, Việt Yên, Bắc Giang.
10 năm trước, xảy ra 1 vụ án mạng.
10 năm trước, một "tên giết người" bị phán quan của đủ các cấp tuyên án tù chung thân về một hành vi mà vợ con ông không dám ngẩng mặt nhìn đời, một tội ác 3 đời chưa rửa hết nhục 10 năm qua, "tên giết người lương thiện" đó không ngừng kêu oan.
Tiếng kêu oan thấu trời xanh đó, chắc chắn sẽ chỉ vô vọng, lọt thỏm trong tường đá nếu như hung thủ thực sự không ra đầu thú.
Không có một bức thư với những lời lẽ ăn năn hối cải, kẻ sát nhân thực sự chỉ lẳng lặng nộp mình. Anh ta đã sống trong dằn vặt với hành vi cướp của giết người? Anh ta ân hận vì hành động xấu xa của mình đã tước đoạt mạng sống của người khác? Hay anh ta day dứt khi vô tình đẩy một người lương thiện vào lao lý với nỗi oan khuất suốt 10 năm qua?
Có lẽ là tất cả.
Và trước lời sám hối - dẫu là muộn mằn đó, đã khiến những giọt nước mắt rơi. Giọt nước mắt oan khuất, tủi nhục của người tù oan. Giọt nước mắt của lương tri xã hội trước những phán quan nhân danh pháp luật từng giết chết lẽ công bằng của công lý bằng sự thiếu trách nhiệm của mình. Và cả những giọt nước mắt cảm phục của người dưng, khi biết rằng hóa ra lương tâm vẫn là thứ có thật ở trên đời, khi ngay một kẻ từng giết người cũng còn biết sám hối.
Nhưng khi lương tâm kẻ cướp lên tiếng, cũng chính là lúc dư luận xã hội đặt ra một câu hỏi lương tâm khác.
Vì sao người ngay vẫn bị tống vào tù, khi mà có đến 3 cơ quan tố tụng ăn lương chỉ để làm mỗi việc là "không bỏ sót tội phạm, nhưng cũng không làm oan người ngay"?
Họ điều tra, truy tố và xét xử thế nào mà buộc được một người vô tội, tay chưa từng vấy máu phải nhận tội giết người?
Có thể, chỉ ngay ngày mai, Bắc Giang sẽ đổ thừa tại "kẻ sát nhân vô tội" có lúc vẫn ký tên thừa nhận tội giết người trong những bản khai.
À, thế ra khi viết "Tên Hămđi biệt hiệu Con Voi đã bị bắt như thế nào", Azit Nexin lại lấy thực tế từ Bắc Giang!
Theo Lao động
Vụ 10 năm tù oan: Nỗi nhục - vì nhục dục "Ơn Đảng, Chính phủ, tôi đã được trở về với gia đình. Ơn bố, mẹ sinh ra chỉ có một lần nhưng lần này, Đảng và Chính phủ đã sinh ra tôi lần thứ hai". Đây là lời mà người tù oan Nguyễn Thanh Chấn tâm sự với một tờ báo ngay sau khi từ trại giam trở về nhà. Những lời nói...