Bố mẹ anh chê nhà tôi nghèo
Trên đời, có quá nhiều đàn ông thực dụng, muốn dựa vào vai vế nhà vợ để tiến thân. Ngày về ra mắt nhà anh, tôi được tiếp đón nồng hậu. Tôi luôn nghĩ, chẳng có gì để bố mẹ anh phải phản đối tôi cả, vì hai chúng tôi cũng hợp tuổi, và hơn hết là tôi là cô gái hiền lành (ai cũng nói tôi vậy) và anh cũng không phải là người quá tài giỏi. Nói chung, chúng tôi hợp nhau về mọi mặt. Anh cũng nói, bố mẹ anh rất dễ tính nên chuyện phản đối là gần như không có. Tôi vui mừng vì thái độ của bố mẹ anh. Nhưng thật không ngờ, sau đó là cả một sự trở ngại, đầy khó khăn.
Sau lần ra mắt đó, tôi yên tâm rằng bố mẹ anh sẽ chấp nhận tôi và tôi luôn luôn tính chuyện cưới xin với anh. Nhưng thật lạ, thái độ của anh có vẻ lạnh lùng, anh hay nói lảng và ít khi đề cập tới chuyện cưới xin của chúng tôi. Tôi hỏi vặn thì anh nói, bố mẹ anh không đồng ý gia cảnh của tôi, bố mẹ anh nói chúng tôi hợp nhau mọi thứ nhưng hai gia đình không môn đăng hộ đối. Nhà anh gia giáo, còn bố mẹ tôi chỉ là nông dân. Sợ sau này khi cưới nhau, quan khách về nhà tôi, bố mẹ anh sẽ ái ngại vì tại sao anh lại lấy một người như tôi, trong khi gia đình anh còn rất nhiều cơ hội khác.
Tôi nghe mà lòng quặn thắt. Dù tôi không xấu hổ vì gia đình mình nghèo, không xấu hổ vì bố mẹ tôi làm nông nghiệp nhưng tôi luôn lo lắng, có thể vì thế mà tôi đánh mất tình yêu của mình. Trên đời, có quá nhiều đàn ông thực dụng, muốn dựa vào vai vế nhà vợ để tiến thân. Và tôi cũng lo, một ngày nào đó người yêu tôi cũng thế.
Trên đời, có quá nhiều đàn ông thực dụng, muốn dựa vào vai vế nhà vợ để tiến thân. Và tôi cũng lo, một ngày nào đó người yêu tôi cũng thế. (ảnh minh họa)
Video đang HOT
Tôi cũng từng thích một người, muốn được ở bên cạnh người đó, đó cũng là mối tình đầu của tôi. Nhưng khi biết gia cảnh của tôi quá nghèo, anh đã ra đi không lời từ biệt, anh đi lấy người con gái khác vì cô ấy có gia cảnh tốt, có nhà rộng và như thế, anh không phải lo chuyện nhà cửa.
Tôi đã đau khổ vô cùng và khi gặp người yêu hiện tại, anh rất yêu tôi. Tôi trân trọng anh vì anh chưa bao giờ chê bai gia đình tôi dù biết bố mẹ tôi chân quê, rất nghèo. Tôi hi vọng, chuyện đó không ảnh hưởng tới tình yêu của chúng tôi và ngày về, chúng tôi đã thực sự hạnh phúc vì được bố mẹ anh tiếp đón nồng hậu. Nhưng cuối cùng, hạnh phúc thật mong manh. Tôi không biết có nên tiếp tục mối quan hệ này không. Tôi cảm thấy bị tổn thương và xúc phạm vì gia đình anh chê bố mẹ tôi. Họ chê tôi còn được nhưng chê bố mẹ tôi đúng là khiến người làm con như tôi cảm thấy có tội.
Anh vẫn nói anh sẽ cố gắng động viên bố mẹ. Nhưng có thể tin được không khi mà mọi chuyện không đơn giản. Anh là con một trong gia đình. Tôi sợ, nếu chúng tôi cố gắng lấy nhau, tôi cũng không thể sống hạnh phúc cùng với gia đình anh. Tôi phải làm sao bây giờ?
Theo EVa
Chê bố mẹ bần nông, anh bỏ tôi sau ngày ra mắt
Sau lần ra mắt, anh nói lời chia tay tôi. Anh nói không nghĩ gia đình tôi lại hoàn cảnh như vậy.
Tôi yêu anh, yêu tha thiết và chân thành nhưng có một điều tôi băn khoăn là, anh có vẻ hơi coi trọng vất chất. Nhà anh không phải giàu nhưng cũng khá giả, có của ăn của để, anh lại đẹp trai, ga lăng, nhiều gái theo. Thế nhưng, cuối cùng anh chọn tôi làm người yêu bởi tôi và anh có thời gian làm bạn bè quá lâu từ hồi đại học.
Nói là chơi lâu nhưng về gia cảnh nhà tôi anh chưa biết gì. Khi chính thức yêu đương, có vài lần anh đề cập chuyện cho anh về nhà chơi cùng. Tôi cũng ngập ngừng nên chưa quyết là khi nào cho anh về. Phần nữa vì tôi lo lắng, anh sống phong lưu như công tử, lại chỉ nghĩ tới vật chất, rồi làm giàu làm sao, tu chí làm ăn như nào để sau này khi cưới nhau, hai bên gia đình sẽ hỗ trợ. Hỗ trợ ư, nhà anh thì còn có thể, bố mẹ tôi thật sự không có điều kiện vì cả hai cùng làm nông nghiệp.
Tôi yêu anh, yêu tha thiết và chân thành nhưng có một điều tôi băn khoăn là, anh có vẻ hơi coi trọng vất chất. (ảnh minh họa)
Và cũng chính vì lý do này nên tôi không dám thú nhận về hoàn cảnh gia đình với anh. Nói như thế không có nghĩa là tôi xấu hổ vì bố mẹ, mà cơ bản, tôi chưa sẵn sàng cho anh về ra mắt vì một người ham vật chất như anh liệu có hợp với gia đình tôi không.
Rồi lần ấy, sau khi anh nài nỉ về nhà tôi, tôi đã gật đầu đồng ý. Khi bước chân vào sân nhà, anh ngạc nhiên tới lạ lùng, tôi nhìn rõ thấy bộ mặt biến sắc của anh. Bố mẹ tôi đã già và yếu nhưng vẫn phải đi làm ruộng để kiếm tiền nuôi con cái và bản thân mình. Căn nhà cấp 4 ngày trước, còn lợp ngói, ngay đến cả nhà tắm cũng tạm bợ. Anh sững sờ vì trong tưởng tượng của anh, tôi phải là tiểu thứ con nhà quyền quý, đài các. Tôi không biết tại sao anh lại nghĩ như vậy, hay tại anh tự mặc định như thế, hoặc tại anh đã nghe ai đó nói loáng thoáng về gia đình tôi mà sự thật lại không phải như anh nghĩ.
Bố mẹ tôi bần nông, nhìn các cụ lúc nào cũng khắc khổ. Gia đình thì không có gì, thế nên so với nhà anh thì nhà tôi chỉ bằng 1 phần. Anh cố gắng gượng cười, chào hỏi bố mẹ tôi nhưng không quên nhắc tôi: "Anh chưa sẵn sàng, em đừng giới thiệu anh là người yêu nhé, giới thiệu là bạn thôi". Tôi hơi ngạc nhiên nhưng tôn trọng quyết định của anh. Nhìn bố mẹ, tôi đã lờ mờ hiểu ra vài điều.
Dẫu biết anh là người mê vật chất nhưng trong sâu thẳm, tôi nghĩ, khi đã yêu nhau rồi người ta có thể bỏ qua mọi thứ. (ảnh minh họa)
Và việc khiến tôi lo lắng cuối cùng đã xảy ra. Sau lần ra mắt, anh nói lời chia tay tôi. Anh nói không nghĩ gia đình tôi lại hoàn cảnh như vậy. Hơn nữa, anh không nghĩ bố mẹ tôi lại già yếu thế, gần bằng tuổi ông nội anh. Thế nên, sau khi nghe xong những lời ấy, tôi cảm thấy mình bị tổn thương vô cùng. Tôi đồng ý chia tay dù lòng đau như cắt.
Dẫu biết anh là người mê vật chất nhưng trong sâu thẳm, tôi nghĩ, khi đã yêu nhau rồi người ta có thể bỏ qua mọi thứ. Khi anh yêu tôi anh sẽ chấp nhận hoàn cảnh gia đình tôi, nhưng tôi đã nhầm. Anh không phải là người cao thượng, có thể hi sinh mọi thứ như thế. Tôi cần có anh, cần một mái ấm nhưng tôi không bao giờ cho phép người xung quanh tôi xúc phạm bố mẹ tôi, đằng này lại là người yêu của tôi.
Lòng tôi đau khổ vô cùng nhưng tôi quyết định chấm dứt tại đây. Nghĩ lại hình ảnh bố mẹ lúc tiễn con gái và chào cậu bạn của con giống như chào con rể mà tôi lại quặn lòng. Nếu tôi lấy được anh, làm vợ anh thì có lẽ cả đời này anh cũng không cho tôi về thăm bố mẹ chỉ vì cái tội nhà tôi quá nghèo. Thật trớ trêu thay, nghèo hóa ra là cái tội. Nếu vậy, tôi xin gánh tất cả cho bố mẹ mình bằng việc chúc cho anh hạnh phúc và tìm được người con gái thực sự giàu có, giống như anh mong muốn.
Theo Eva
Về ra mắt mới biết nhà anh quá nghèo Gia đình anh rất nghèo. Em có bao nhiêu vòng vàng, tiền bố mẹ cho đều đã đưa anh hết rồi. Nhiều lúc không còn đồng nào trong người, em ngồi gặm mì tôm mà thấy ứa nước mắt. Từ trước, em không bao giờ tin có tình yêu sét đánh cả. Nhưng bây giờ thì em hoàn toàn tin vào nó rồi....