Bộ mặt thật của cô con dâu mà tôi từng thương yêu hết lòng
Con dâu đầu luôn nói lời ngọt xớt thì lấy cớ đi làm về mệt, nó chỉ đến hỏi han tôi một chút rồi bỏ đi. Đến bón cho tôi ăn một lần cũng chẳng có.
Ngồi viết những dòng này, tôi càng thấy thương con dâu út hơn cả. Đúng là lòng người khó đoán, không thể trông mặt mà bắt hình dong, càng không thể vì những lời ngon ngọt mà đánh giá phẩm chất tốt đẹp của con người.
Đọc những dòng tâm sự “Sự thật lạnh người trong cái chết ngang trái của bạn gái tôi” của Tùng Anh, tôi thấy tội và thương cháu quá. Gọi là cháu, bởi tôi có lẽ cũng ngang tuổi mẹ cháu, cũng đang là một người mẹ chồng. Và có lẽ, nếu không có sự kiên quyết của con trai tôi, biết đâu, tôi cũng sẽ mắc một sai lầm lớn như ba mẹ cháu, để rồi người đau khổ nhất chẳng ai khác chính là con trai mình.
Tôi có hai người con trai, chúng đều đã có công ăn việc làm ổn định với mức lương cao. Gia đình tôi cũng là một nhà có gia giáo, trọng truyền thống từ xưa nên trong việc chọn con dâu, tôi vô cùng cẩn thận.
Ngày đứa con trai đầu dẫn người yêu về ra mắt nhân ngày giỗ ông nội, tôi đã ưng ý ngay. Con bé nhanh nhẹn, lại ngọt ngào, mới yêu đã mẹ mẹ con con ngọt xớt. Con bé lại là một giáo viên cấp 3 nên tính tình nhu mì, chu đáo hết sức. Có thể nói, hôm ấy, cả dòng họ đều gật đầu trước một cô con dâu tương lai tốt như vậy.
Mới có con dâu duy nhất, nó lại ngọt ngào nên tôi thương nó lắm, cái gì cũng dành cho nó (Ảnh minh họa)
Thế là tôi chẳng ngần ngại mà bỏ ra một số tiền vàng lớn cưới dâu đầu. Tôi muốn đám cưới thật rình rang để con bé phải hãnh diện về nhà chồng và chồng nó. Lúc đó, mới có con dâu duy nhất, nó lại ngọt ngào nên tôi thương nó lắm, cái gì cũng dành cho nó. Nó cũng có vẻ quý mến mẹ chồng, đi đâu cũng mua thứ này thứ kia về biếu mẹ.
Nhưng chẳng hiểu sao, chồng tôi lại “dị ứng” với con dâu ghê gớm. Ông nhà tôi cứ nói, cái miệng ngọt dẻo chưa chắc đã thật lòng, phải nhìn vào hành động để mà phán xét tính cách, nhân phẩm của nó. Nhưng tôi nghiệm lại, thấy nó đúng là không có chỗ nào chê.
Tôi mua cái áo, thỏi son nào nó cũng khen đẹp nức nở. Rồi con dâu hay dẫn tôi đi mua sắm, làm đẹp. Tối nào 2 mẹ con cũng thủ thỉ nói chuyện cả tiếng nó mới chịu về phòng ngủ với chồng. Càng nghĩ tôi lại càng thương con dâu nhiều hơn, thậm chí còn lên tiếng trách chồng nghiêm khắc quá mức.
Khi con dâu đầu về nhà được gần 1 năm thì con trai út của tôi cũng dẫn người yêu nó về ra mắt. Nhìn con bé nhỏ thó, ứng xử vụng về, cũng chẳng nhanh mồm nhanh miệng mà tôi chẳng thích chút nào. Đã vậy, sau bữa ăn, bê mấy cái bát đi rửa nó còn làm vỡ mất 1 cái. Ấn tượng về con bé trong tôi khi ấy càng tệ hơn.
Video đang HOT
Đêm đó, tôi lên phòng con trai thứ nhẹ nhàng nói nó nên tìm người khác thích hợp hơn chứ con bé hồi chiều, tôi không ưng ý lắm. Chẳng ngờ, thằng bé nói thẳng người yêu nó đang mang thai con nó nên nó không thể bỏ được. Nó còn bảo tôi coi ngày giờ đi cưới, nếu tôi không cưới, nó sẽ chuyển ra ở trọ rồi đăng kí kết hôn với con bé. Tôi nghệt mặt ra rồi tức giận bảo không cưới xin gì với kiểu con gái có bầu trước như thế.
Con trai tôi ngay lập tức xếp quần áo bỏ đi ngay trong đêm mặc cho mọi người (trừ tôi) ngăn cản. Tôi cũng bỏ chẳng cưới hỏi gì tất, xem chúng nó sống với nhau như thế nào. Tôi còn hận con bé đó vô cùng, chẳng biết nó cho con trai tôi ăn thứ gì mà thằng con vốn rất nghe lời mẹ bây giờ lại ứng xử hỗn láo như thế.
Dù mọi người khuyên đủ kiểu, tôi vẫn giữ nguyên quyết định không tổ chức đám cưới cho con dâu út và con trai mình. Thậm chí, tôi còn đối xử ác với con bé đến nỗi ngày nó sinh cháu, tôi cũng không xuống viện thăm nó một lần. Nghe nói nó sinh con trai, chồng tôi mừng lắm. Bởi vợ chồng thằng đầu vẫn kế hoạch chưa chịu có con nên đây là đứa cháu đầu của vợ chồng chúng tôi.
Một lần, ông nhà tôi bảo đưa tôi đến một nơi này đặc biệt lắm. Tò mò nên tôi để ông đưa đi. Không ngờ, ông đưa tôi tới nhà trọ thằng út ở. Khi tôi tỏ vẻ khó chịu, ông bảo cứ vào đi sẽ thấy bất ngờ. Mang vẻ mặt cau có, tôi bước vào nhà. Vợ chồng nó đang chuẩn bị tiệc thôi nôi cho con trai mình. Thấy tôi, vợ chồng nó có vẻ bất ngờ. Con dâu út tôi cứ luống cuống mời tôi ngồi rồi lại đi lấy nước mời vợ chồng tôi uống.
Suốt cả buổi, tôi với nó cũng chẳng nói câu nào. Nhưng tôi quan sát thấy vợ chồng nó sống rất hạnh phúc. Thằng con tôi có vẻ như mập hơn, trẻ hơn trước. Chồng tôi đưa cháu tôi bế, tôi càng bất ngờ khi thấy thằng bé giống hệt con trai mình.
Về nhà, tôi suy nghĩ mãi rồi quyết định gọi vợ chồng thằng út về ở cùng nhà cho vui. Một phần tôi nhớ cháu, một phần cũng không muốn mất con trai, thôi thì chịu khó ở với con dâu mình không thích vậy.
Được nửa năm, một ngày nọ, khi đang bế cháu, tôi bỗng thấy chóng mặt, đầu óc cứ quay cuồng rồi ngã xuống. Khi tỉnh lại đã thấy mình nằm trong viện. Dù muốn nói nhưng cũng chẳng thể nói được, cơ thể bất động. Tôi gnhe loáng thoáng bác sĩ nói tôi bị đột quỵ và cần chăm sóc đặc biệt.
Về nhà, tôi mới thấm thía cảnh nằm một chỗ cho người khác chăm sóc là như thế nào. Nhưng nhiều khi, tôi cũng thầm cảm ơn lần đột quỵ nhẹ này, bởi nó giúp tôi nhận ra đâu là đứa con dâu thương yêu mình nhất, cũng nhận ra lỗi lầm của mình.
Suốt 7 tháng nằm một chỗ, người chăm sóc tôi từ bữa ăn, giấc ngủ, đến tập tôi bước từng bước một không phải là con dâu đầu – đứa con dâu tôi thương yêu hết lòng mà lại là con dâu út. Hàng ngày, dù làm về mệt mỏi, nó vẫn đi chợ, lựa mua thức ăn dành riêng cho người đột quỵ, rồi cẩn thận chế biến cho hợp khẩu vị của tôi.
Nhớ những ngày đầu, cảm giác bất lực khi biến thành người tàn phế khiến tôi hay nổi nóng. Tôi thường xuyên mắng chửi con bé, thậm chí có khi còn ngậm miệng không chịu ăn. Thế nhưng nó vẫn nhẹ nhàng khuyên tôi ăn, rồi có khi nó khóc năn nỉ tôi ăn chút gì cho nhanh khỏe. Đến vệ sinh cá nhân của tôi, nó cũng làm hết.
Còn con dâu đầu, luôn lấy cớ đi làm về mệt, nó chỉ đến hỏi han tôi một chút rồi bỏ đi. Đến bón cho tôi ăn một lần cũng chẳng có. Một lần nó ở nhà, thế nhưng trưa cũng chẳng nấu gì cho tôi ăn. 11 giờ trưa, con dâu út về mới vội vã nấu nướng đem lên cho tôi ăn. Lắm lúc thấy con bé chẳng kịp thay quần áo, đi làm về vừa lo cho tôi, vừa chăm con, tôi lại ứa nước mắt vì thương nó và ân hận.
Bây giờ, tôi đã đi lại được, dù vẫn còn yếu. Con dâu út vẫn chăm sóc tôi từng chút một (Ảnh minh họa)
Bây giờ, tôi đã đi lại được, dù vẫn còn yếu. Con dâu út vẫn chăm sóc tôi từng chút một. Tôi đang định khi nào khỏe hẳn, tôi sẽ tổ chức hôn lễ đàng hoàng cho vợ chồng nó. Rồi tôi cũng định cho mảnh đất hơn 50m1 cho vợ chồng thằng đầu ra riêng, vợ chồng tôi sẽ ở với vợ chồng thằng út.
Qua lần này, tôi mới nhận ra, ngọt ngào chưa chắc đã yêu thương mình thật lòng. Chỉ có những người thật thà, chân chất, chẳng xảo ngôn nhưng thể hiện tình cảm bằng hành động mới đáng quý. Nhưng tôi vẫn thấy áy náy, có lỗi vì từng đối xử không tốt với con dâu út. Ngoài hai việc trên, tôi nên làm gì để bù đắp lỗi lầm và những thiệt thòi cho nó bây giờ?
Theo Afamily
Chết lặng khi nghe lời thú nhận của chồng bên ngoài phòng khám sản khoa
Chị không thể tin được anh lại là người ăn chơi và từng gây ra những lỗi lầm động trời đến như thế. Chị hoang mang về niềm tin và tình yêu của mình dành cho chồng.
Chị là con một trong một gia đình cũng được gọi là khá giả. Chị tốt nghiệp một trường đại học lớn trong nước rồi tiếp tục theo học cao hơn ở nước ngoài. Với chị sự nghiệp và gia đình luôn được đặt lên hàng đầu nên chị quyết tâm khi chưa thành công sẽ không tính đến chuyện kết hôn.Thế rồi, sau bao tháng ngày miệt mài học tập ở nơi đất khách quê người chị cũng đã có những thành tích đáng nể để bố mẹ tự hào, hãnh diện.
Thời gian học tập ở nước ngoài, chị quen anh. Anh hơn chị 4 tuổi, trước anh cũng là du học sinh nhưng sau khi tốt nghiệp thì ở lại để làm việc và sinh sống. Thế nhưng, sau khi gặp và yêu chị thì anh quyết định về nước để lập nghiệp.
Hai người nhận được sự ủng hộ nhiệt tình của gia đình vì đều có hoàn cảnh giống nhau, hai bên gia đình lại môn đăng hộ đối. Anh cũng là con trai cả trong gia đình nên bố mẹ anh cũng muốn anh lấy vợ ở quê cho gần gũi và tiện bề đi lại. Đám cưới diễn ra trong sự chúc tụng, hoan hỉ của mọi người và nụ cười hạnh phúc của cô dâu chú rể.
Được sự giúp đỡ của bố mẹ hai bên nên anh chị đã có nhà riêng, xe hơi sau khi kết hôn. Hai người chỉ việc yên tâm làm ăn và gây dựng sự nghiệp mà không hề lo lắng gì đến vấn đề kinh tế cả. Do chị cũng đã nhiều tuổi mới kết hôn nên chị rất muốn có con ngay để khỏi phải lo lắng. Hơn nữa, chị là con gái một nên bố mẹ chị cũng rất mong có cháu nên thường xuyên giục giã anh chị sinh cháu.
Một năm sau khi cưới nhau mà chị vẫn chưa có bầu dù cả hai không hề sử dụng biện pháp tránh thai nào cả. Chị bắt đầu hoang mang và lo lắng nên khuyên anh đi gặp bác sĩ phụ sản để khám bệnh. Kết quả cho thấy hai vợ chồng hoàn toàn bình thường và khỏe mạnh, vấn đề sinh lý cũng rất ổn định. Ấy vậy mà không hiểu sao chị vẫn không thể có bầu.
Chị chăm chỉ lên mạng đọc và tìm hiểu kinh nghiệm để dễ thụ thai. Đồng thời chị cũng thay đổi chế độ ăn uống, dinh dưỡng để tăng cơ hội có con hơn. Vậy mà chị vẫn không được đáp lại mong mỏi bấy lâu nay.
Anh đã thú nhận tất cả trong phòng khám sản khoa (Ảnh minh họa)
Hôm ấy, chị đang buồn bã lang thang đi một mình trên phố thì một chiếc xe quen thuộc vụt qua khiến chị giật mình. Đó chính xác là chồng chị. Đang định gọi với theo chồng thì chị thấy xe rẽ vào một phòng khám sản khoa ngay cạnh đấy. Chị tò mò không biết vì sao chồng lại đi khám một mình mà không nói với mình. Hơn nữa, thái độ của anh không được tự nhiên, đàng hoàng mà cứ lén lút như sợ ai bắt gặp. Và thay vì quay đầu xe về chị đã bí mật đi theo chồng vào phòng khám để xem thực hư chuyện chồng giấu mình đi khám bệnh một mình là như thế nào.
Chị mon men đến vị trí gần nhất để có thể nghe được câu chuyện của chồng với ông bác sĩ sản khoa. Và mỗi câu thú nhận của chồng là mỗi lần có tim đâm vào ngực khiến chị đau đớn vô cùng.
- Tôi muốn tháo ống dẫn tinh để sinh con vì trước đây tôi có phẫu thuật để thắt lại.
- Tại sao lại phải thắt ống dẫn tinh? Anh có biết làm như vậy là rất nguy hiểm không, khả năng có con sẽ rất thấp.
- Biết vậy nhưng trước đây tôi có quan hệ với một số người và làm họ có thai. Không muốn cưới nên tôi đã ép họ phá thai và mình thì đi thắt ống dẫn tinh để không xảy ra tình trạng tương tự nữa.
Câu chuyện của chồng và bác sĩ vẫn kéo dài thêm nữa nhưng chị đã không thể đủ sức để nghe tiếp nữa. Lòng chị đau đớn và tổn thương đến vô cùng. Hóa ra mọi sự cố gắng của chị đều trở thành con số 0 chỉ vì chồng đã thắt ống dẫn tinh. Kinh khủng hơn nữa là anh đã từng là kẻ giết người khi ép những người có con với anh phải phá bỏ. Chị thật không tin người chồng mình yêu thương, tin tưởng, tôn trọng lại có một quá khứ kinh khủng như vậy. Chị phải làm gì để đối mặt với anh bây giờ khi lòng tôi ngổn ngang, rối bời những suy nghĩ và thất vọng về người chồng của mình.
Theo Blogtamsu
Vợ liên tiếp khủng bố người tình 'đóng clip nóng' với chồng Tôi khuyên chi nên tha thư cho cô ta. Vi chuyên vung trôm kia đa la qua khư. Chi bao: "Em noi hay lăm, thư ai ngu vơi chông em xem em co chiu nôi không? No lam chi đau đơn môt, chi phai lam cho no đau đơn mươi". Chi kê cho tôi nghe chuyên băt đươc chông ngoai tinh vơi cô...