Bố hãy yên nghỉ, nếu có kiếp sau con vẫn muốn là con của bố
Con hứa sẽ sống thật tốt, thật hạnh phúc, sẽ lo cho mẹ và các em, bố cứ yên tâm nhé. Con luôn cầu nguyện để bố đến một nơi mới an lành.
Bố ơi! Thế là bố rời xa con mãi mãi, 32 ngày đã trôi qua thật sự rất khó với con, con vẫn còn nhớ cái ngày mẹ báo tin, con chỉ mong đó là cơn ác mộng gặp trong đêm nhưng không phải thế, đó là một sự thật đau đớn. Con đã gục ngã, tưởng như không thể vượt qua nỗi đau này. Chắc bố không muốn con như thế, luôn dạy con cách đối diện với những sóng gió của cuộc đời và lúc này đây con cần phải vững vàng hơn ai hết, bởi con là chị cả trong gia đình. Con vẫn nhớ ngày còn bé, mỗi khi bị ốm, sốt ly bì, bố ra vườn hái những lá thuốc ở vườn về giã cho con uống. Vì thuốc đắng quá con chỉ uống một chút rồi đổ đi, đến khi bố vào hỏi con nói dối là đã uống hết rồi. Con thấy hối hận vô cùng, không phải vì tiếc chén thuốc mà vì đã phụ tình thương vô điều kiện của bố dành cho con.
Khi con lớn vào thành phố lập nghiệp, một năm mới gặp bố một lần, khi ấy điều kiện không có, mỗi lần gọi điện giọng bố lại trầm ấm hỏi “Con gái à” rồi bố kể những chuyện hàng ngày, dặn dò con gái ở xa phải giữ gìn sức khỏe, phải sống thật vui vẻ. Thêm chuyện bố có hai cô con gái lớn rồi mà chưa chịu cưới chắc cũng làm bố phải đau đầu, lo lắng. Con vô tâm không để ý đến chuyện đấy, vì bố lúc nào cũng nói không việc gì phải vội, hãy tìm hiểu cho kỹ, bố luôn sợ con gái phải khổ.
Video đang HOT
Bố là thế đấy, cả cuộc đời hy sinh cho con cái, Mỗi khi con ở Sài Gòn về bố cũng ra cổng đón, rồi chuẩn bị những món thật ngon, bố nghĩ con gái đi lâu rồi không được ăn nên sẽ thèm lắm. Bố của con là thế đó, nhìn bề ngoài là một người nghiêm khắc nhưng sống rất tình cảm. Bố ra đi để bà con hàng xóm tiếc thương, con về ai cũng kể những kỷ niệm về bố, con ngồi nghe mà chỉ biết khóc thôi. Con không biết những ngày tháng sau này sẽ thế nào khi không còn bố bên cạnh nhưng tin rằng dù bố đã đến một nơi thật xa thì bố vẫn trong trái tim con, sẽ vẫn động viên con phải sống tiếp.
Con hứa sẽ sống thật tốt, thật hạnh phúc, sẽ lo cho mẹ và các em, bố cứ yên tâm nhé. Con luôn cầu nguyện để bố đến một nơi mới an lành. Cuối cùng con chỉ muốn nói với bố rằng nếu có kiếp sau con vẫn muốn được làm con của bố. Con nhớ bố nhiều lắm.
Theo VNE
Tôi ước kiếp sau là tỷ phú khi biết vợ có bồ
Vợ ngoại tình với gã giám đốc của cô ấy, tin nhắn "Em ngồi đây và nhớ anh quá" khiến tôi lặng cả người.
Làm đàn ông mà khóc thì nhu nhược quá phải không nhưng tôi đã như vậy đấy. Vợngoại tình với gã giám đốc của cô ấy, tin nhắn "Em ngồi đây và nhớ anh quá" khiến tôi lặng cả người. Chẳng bao giờ xem điện thoại vợ làm gì nhưng tin nhắn rung đến hai lần, màn hình sáng hai lần báo hiệu như muốn tôi phải nhìn thấy "Hôn em", tôi buộc phải mở ra nhìn cái tin phía trên của vợ nữa. Đúng ra điện thoại là vật bất ly thân của vợ nhưng đang sạc pin mà hôm đó tôi về cũng sớm hơn thường lệ nên mới đọc được tin này, có lẽ báo duyên nợ đã đến lúc hết.
Chúng tôi cưới nhau đã 7 năm, có hai con trai, tôi là tình đầu của vợ. Ngày vợ mang thai cho đến khi con ra đời tôi nhớ như in cảm giác háo hức được làm bố, được nhìn hình hài đứa trẻ là kết tinh tình yêu trong sáng của chúng tôi. Thời gian trôi qua cuộc sống thực dụng đã xóa mòn tất cả, vợ thừa nhận việc ngoại tình và khóc bảo không muốn ly hôn, nếu tôi có thể tha thứ thì chuyện sẽ không bao giờ tái diễn. Tôi không tha thứ được.
Với người đàn ông đó, chuyện chắc chẳng đi đến đâu, chỉ là cảm xúc nhất thời; hơn nữa người đàn ông này đã có gia đình. Trước đây tôi cũng có lần "ăn bánh trả tiền" trong chuyến đi công tác nhưng chỉ là qua đường không nhớ thương gì. Giờ tôi bỏ đi ra ngoài thuê nhà trọ một mình đã mấy hôm, bảo con là đi công tác, cũng chẳng cần biết vợ đang ở nhà làm gì. Tôi bật khóc nhớ đến những lúc hai vợ chồng vui vẻ hạnh phúc vì thu nhập được tăng lên để lo cho con đầy đủ hơn, những lúc vợ chồng buồn bã vì các hóa đơn nhà, điện, internet... cứ đến dồn dập mà tiền thiếu trước hụt sau. Vợ có khi cả đêm không ngủ, rạng sáng thấy tôi trở mình trằn trọc là gọi ngay dậy bàn xem cách này cách kia có khả năng kiếm thêm tiền.
Tôi rất thương vợ và cũng nỗ lực hết mình, đúng ra tôi phải là trụ cột chính mới phải. Khi công việc áp lực quá nhiều, vợ bảo cả hai cần phải giữ sức khỏe kẻo ngã bệnh không ai lo cho con. Cảnh vợ tính tiền đi chợ hàng ngày mua món gì để tận dụng được cả gốc lẫn ngọn, nấu món gì để bổ cho con rồi bớt lui bớt tới thật cám cảnh. Giờ tôi cảm thấy cay đắng vì đã không giữ được người phụ nữ của mình, cũng chẳng có cảm giác hơn thua gì với ông kia, chẳng đánh giá gì về nhân cách vợ. Tính vợ bon chen thường giành lấy các cơ hội khi có nhưng cũng là người tốt. Tôi giờ chỉ khóc để tiếc mọi thứ đã chấm dứt, 7 năm mà mỗi ngày đều sống trọn vẹn, thế mà đến giờ...
Tôi nghĩ sẽ ly hôn vì chắc hai người họ không thể tự nhiên mà dứt được. Mấy ngày tôi đi vợ cũng không hỏi thăm, chỉ nói con gọi điện. Tôi cảm thấy một sự chịu đựng mệt mỏi giữa hai vợ chồng, nếu có kiếp sau tôi mong sẽ được làm tỷ phú.
Theo Vnexpress
Mùa an lành đã về Mùa an lành đã về. Giáng Sinh là mùa mà tất cả mọi người đều hạnh phúc. Và tôi cũng vậy. Mất đi tình yêu, cuộc đời chưa hẳn đã tàn lụi. Có những mối tình khắc cốt ghi tâm, nhưng cũng có những mối tình cần phải quên đi để mà bước tiếp. Bốn năm đại học cuối cùng cũng kết thúc....