Bố gọi điện chúc ngủ ngon, con gái thơ ngây kể: “Hôm nay mẹ ngủ với bác nào í, con phải ngủ một mình đấy bố ạ!”
Nhạc hiệu chương trình ti vi nhắc đã đến giờ “chúc bé ngủ ngon”, tôi gọi cho cô con gái 4 tuổi: – Con gái rượu của bố đã chuẩn bị đi ngủ chưa? Đầu dây bên kia là tiếng nói trong trẻo như chim…
Nhạc hiệu chương trình ti vi nhắc đã đến giờ “chúc bé ngủ ngon”, tôi gọi cho cô con gái 4 tuổi:
- Con gái rượu của bố đã chuẩn bị đi ngủ chưa?
Đầu dây bên kia là tiếng nói trong trẻo như chim non:
- Bố ơi, con muốn ngủ với bố cơ. Hôm nay, mẹ ngủ với bác nào í, con phải ngủ một mình bố ạ.
Mắt tôi rơm rớm vì thương con, nhớ con, chỉ muốn chạy ngay đến đón con bé. Nhưng không làm sao được, tôi đành vỗ về :
- Bố đang làm việc con à. Con nhắm mắt vào, để bố kể chuyện ru con ngủ nhé.
Do công việc, tôi ít có thời gian yêu đương, tìm hiểu, thế nên khi được bạn bè giới thiệu cho 1 cô gái xinh xắn, tôi liền gật đầu. Cô gái ấy chính là Hoài, mẹ của con gái tôi bây giờ. Chúng tôi tổ chức đám cưới khi quen nhau chưa đầy 2 tháng.
Sau khi lấy vợ, tôi dành hết thời gian cho gia đình. Những ngày không phải đến cơ quan tôi cùng vợ làm việc nhà, nấu ăn, trò chuyện… Tôi cố gắng làm cho Hoài vui vẻ, không phải thiếu thốn một thứ gì. Hạnh phúc tưởng như viên mãn khi vợ tôi sinh được một cô con gái đáng yêu.
Khi con được 4 tuổi, một hôm bỗng Hoài nói với tôi:
- Em muốn có một chiếc ô tô để đi anh ạ.
Lương của tôi khá cao song chưa tới mức nói mua ô tô là mua ngay được. Tôi khuyên vợ:
- Từ từ đợi vài năm nữa với lại anh thấy đã cấp thiết lắm đâu.
Vợ tôi có vẻ không vui. Ít lâu sau, cô ấy để con cho bà nội trông đi học cao học.
Một tối thứ 7, đi làm về tôi nảy ra ý định ghé qua trường đón vợ về cùng. Vì muốn gây bất ngờ nên tôi không nói trước mà chỉ gọi điện hỏi han:
- Em đang ở đâu?
- Em đang ở trong lớp học.
Nghe vợ nói thế, tôi yên tâm ngồi đợi ở một quán nước trước cổng trường. Để rồi tôi giật nảy người khi thấy vợ mình khoác tay một người đàn ông lạ. Họ vào chiếc ô tô sang trọng và lướt đi.
Video đang HOT
Sau đó, Hoài chủ động chia tay. Tôi không giành được quyền nuôi con gái. Tôi chỉ ước được đón con về ở với mình. Đối với tôi, con gái là tình yêu lớn nhất, điều quan trọng nhất.
Trời rủ lòng thương, một hôm, Hoài dẫn con đến giao cho tôi toàn quyền chăm sóc. Cô ấy nói:
- Em sắp kết hôn với một kỹ sư người Pháp và sẽ sang bên đó định cư.
Con bé con mếu máo hỏi tôi:
- Bố ơi, mẹ không cần con nữa phải không bố?
Tôi ôm con, dỗ dành nói:
- Không phải thế, cả bố và mẹ đều rất yêu con.
Hoài bắt đầu bán nhà, xe, thanh lý đồ đạc để chuẩn bị cho chuyến xuất ngoại sang trời Tây của cô ấy. Vài lần đến thăm con vội vã tôi thấy đôi mắt vợ cũ lấp lánh sáng. Cô ấy bảo:
- Anh chịu khó một thời gian nhé! Em sang bên ấy ổn định chỗ ăn chỗ ở rồi sẽ lo thủ tục đón con… Nói gì thì nói ở bên Pháp điều kiện sống cũng tốt hơn ở đây.
Tôi thở dài nhưng biết chẳng thể nào thay đổi được ý định của vợ.
Một đêm, tôi đang ngủ thì điện thoại đổ chuông dồn dập. Nhìn đồng hồ mới hơn 2 giờ sáng bỗng tôi có một linh cảm rất chẳng lành. Vừa mở máy, còn chưa kịp &’alo’ thì phía bên kia tiếng nói hốt hoảng của Hoài đã vang lên:
- Anh Nam ơi, em bị lừa, mất hết… mất hết rồi.
-Em bình tĩnh, đang ở đâu anh đến!
Tôi bật dậy, lấy xe chạy một mạch đến khách sạn nơi vợ cũ đang ở. Khi cửa phòng vừa mở, tôi giật nảy khi thấy Hoài tóc tai xõa xượi, mặt mũi tím bầm.
- Làm sao thế này? .
- Em, em… mất hết rồi anh ạ.
Hoài gục xuống, khóc đứt gan ruột.
Thì ra anh chàng kỹ sư người Pháp mà Hoài tin tưởng chính là một kẻ lừa tình, tiền. Gặp được anh Tây bảnh bao, lịch sự, lại giàu có… không mảy may nghi ngờ Hoài đã trao hết cho anh ta tất cả tài sản để lo thủ tục cho mình sang Pháp. Không ngờ khi đã nắm hết của lả, hắn bỗng trở mặt. Tối qua gã chuốc thuốc ngủ, hành hạ Hoài một trận, sau đó bỏ đi. 1 giờ đêm Hoài tỉnh dậy trong trạng thái bầm dập, lại phát hiện mình tay trắng mới hoảng hốt gọi điện cho tôi.
Nhìn vợ cũ vừa giận vừa thương, nhưng khóc vậy chứ cô ấy có khóc nữa cũng không giải quyết được gì cả. Tôi chỉ biết ngồi đó an ủi vợ.
Giờ đây, việc tóm được gã Tây lừa đảo kia có lẽ là việc rất khó. Tôi chỉ mong sau sự việc này vợ có thể tỉnh ngộ. Chỉ cần Hoài nghĩ ra và còn muốn quay lại thì cánh cửa nhà của bố con tôi vẫn rộng mở, đón em quay trở về.
Theo WTT
Mẹ gọi điện xin 2 triệu mua thuốc thì con gái lạnh lùng từ chối
"Mẹ...bị ốm cả tuần nay, mẹ thấy trong người cứ yếu yếu, nhưng hết tiền mua thuốc rồi. Con...có không gửi về cho mẹ xin 2 triệu nhé."
Ông bà ta nói "Cha mẹ nuôi con biển hồ lai láng, con nuôi cha mẹ tính tháng tính ngày". Đúng là không có tình cảm nào sâu đậm như tình mẫu tử, phụ tử. Thế nhưng, có nhiều người vẫn vì 1 số lý do nào đó mà bất hiếu với cha mẹ. Họ có liệu trước được rằng, tương lai sau này khi có con, họ cũng sẽ bị con cái đối xử theo cách họ đã từng làm với cha mẹ mình?
Vốn là 1 cô gái nhà quê nghèo khó nên Ngân luôn có ước mơ được đổi đời và nhất là từ sau khi lên thành phố, được chứng kiến cảnh chúng bạn sống xa hoa, sang chảnh. Ngân lại càng hận đời tại sao cho mình sinh ra ở 1 hoàn cảnh như vậy.
Bố mẹ Ngân chỉ là những người nhặt rác, từ khi còn nhỏ, cô đã chứng kiến cảnh bố mẹ bươn chải dầm mưa dãi nắng cực khổ như thế nào. Mỗi ngày lăn lội ngoài đường 9, 10 tiếng đồng hồ mà đôi khi tiền lãi chỉ vài chục nghìn.
Đến khi Ngân 10 tuổi, bố cô lại bệnh lao qua đời, cuộc sống đã vất cả nay càng nhọc nhằn hơn. Lúc đó, Ngân cũng rất thương mẹ, nhưng cô không thể giúp được gì mà chỉ chú tâm vào học.
Thế nhưng, nhiều lần đóng tiền học phí muộn bị cô giáo nhắc nhở, Ngân cảm thấy xấu hổ và trút giận lên người mẹ:
-Nếu còn đóng chậm 1 lần nào nữa thì con bỏ học luôn, nhục nhã quá.
Mẹ cô chiều con gái nên luôn sợ con buồn, vì thế từ đó bà có chết đói cũng không để con phải muối mặt với bạn bè lần nào nữa.
Khi Ngân đậu đại học, mẹ cô là người vừa vui nhất nhưng cũng vừa lo nhất. Càng lo, bà càng cố găng làm việc quần quật để kiếm tiền nuôi con gái tốt nghiệp đại học. Thế nhưng, ngày nhận bằng tốt nghiệp, Ngân nhất định không cho mẹ lên tham dự. Miệng thì nói sợ mẹ vất vả, đi đường xa tốn tiền nhưng thực chất cô không muốn mọi người biết cô có 1 người mẹ quê mùa, rách rưới.
Sau đó, Ngân ra trường xin được việc làm, cũng là lúc mẹ cô yếu dần đi, bà không thể tiếp tục làm thêm được gì nữa nên đành ở nhà chờ tiền con gái gửi về mỗi tháng.
Từ sau khi đi làm, Ngân đã tuyên bố:
-Mỗi tháng 1 triệu là mẹ ở nhà tiêu thoải mái rồi, con trên thành phố cái gì cũng đắt, còn trăm khoản phải tiêu, mẹ đừng có gọi điện lên giục tiền lúc nào có con khắc gửi về.
Vậy mà, đã mấy tháng nay không thấy con gái gọi điện về cũng không gửi tiền. Nghĩ con gái bận nên mẹ Ngân không dám làm phiền. Ngờ đâu, dạo này cô mới mua được chú chó cưng vì thấy bạn bè ai cũng nuôi 1 con thú cưng với phương châm "người yêu không có nhưng chó phải có 1 con".
Ngân làm sao có thể kém sành điệu hơn họ được, cô phải mua để chứng tỏ mình cũng là "dân chơi thứ thiệt". Vì bận rộn chăm chó và mang nó đi khoe mà cô quên luôn cả mẹ ở nhà.
Đến 1 hôm, mẹ Ngân bỗng nhiên gọi lên, Ngân bắt máy đầy hậm hực:
-Đã bảo khi nào con gọi về thì nghe rồi, cứ mượn điện thoại nhà hàng xóm nó cười cho.
Mẹ Ngân giọng yếu ớt:
-Mẹ...bị ốm cả tuần nay, mẹ thấy trong người cứ yếu yếu, nhưng hết tiền mua thuốc rồi. Con...có không gửi về cho mẹ xin 2 triệu nhé.
(Ảnh minh họa)
Ngân nghe vậy thì nổi nóng:
-Con chả hiểu nổi mẹ nữa, ở quê mà bao nhiêu tiền tiêu cũng hết, con có phải cái ngân hàng đâu, mà người già đau ốm là chuyện quá bình thường. Chắc do mẹ nằm nhà cả ngày không làm gì nên mới uể oải đấy.
Mẹ cô rưng rưng:
-Con...cho mẹ...xin..2 triệu.
Ngân quát lên:
-Tiền để mua thức ăn cho chó rồi, lằng nhằng quá.
Đúng lúc con chó cưng cứ quấn vào chân nên Ngân dập máy luôn chỉ kèm theo câu:
-Thế nhá mẹ.
Rồi cô dẫn chó đi siêu thị mua thức ăn thật. Mẹ Ngân thì cứ gọi mãi:
-Ngân ơi, Ngân..con ơi.
Nhưng bên kia đầu dây chỉ còn tiếng tút dài.
3 tuần sau, Ngân về nhà xin công chứng giấy tờ, cô cũng không gọi điện trước cho mẹ mà cứ thế bắt xe về. Ngờ đâu khi bước vào cửa nhà thì Ngân chết ngất khi thấy di ảnh mẹ trên bàn thờ. Cô quỳ sụp xuống khóc trong sự hoang mang. Khi đó, người hàng xóm mới sang nới:
-Mẹ cháu qua đời vào lúc nửa đêm không ai bên cạnh, bà ấy bị bệnh tim từ lâu nhưng sợ cháu lo nên giấu. Ngay cả khi hấp hối cũng không cho gọi cho con gái. Bà ấy nói cháu còn bận, phải không?
Ngân càng nghe nước mắt cô càng trào ra như mưa. Lúc này cô có thể nói gì được nữa, chỉ biết ân hận tột độ khi mà lỗi lầm này cả đời cô cũng không bao giờ được tha thứ.
An / Theo Thể thao Xã hội
Dạm ngõ xong, tá hỏa phát hiện bạn gái chuyên đi phượt với trai lạ, đau đầu muốn hủy hôn Hơn 2 năm tôi đi công tác nước ngoài, ở nhà bạn gái đi phượt hết lần này tới lần khác, mà lần nào cũng toàn đi với mấy tay lạ hoắc vừa gặp lần đầu. Con gái như thế, liệu có ngoan không? Trong đầu tôi nảy sinh cả trăm ngàn câu hỏi về người con gái mình sắp cưới làm vợ....