Bố đẻ nhập viện, vợ gọi điện hỏi tiền chồng thì sững sờ khi nhận được câu trả lời lạnh lùng
Gọi điện nhờ chồng thu sếp tiền để về quê lo cứu chữa cho bố thì nhận được sự lạnh lùng của anh ấy.
Nhiều khi tôi cũng thấy ngột ngạt vì đi làm có lương mà cứ như phụ thuộc vào chồng (Ảnh minh họa)
Tôi năm nay 30 tuổi, kết hôn được 3 năm và hiện tại hai vợ chồng đã có một cô con gái đầu lòng tròn 2 tuổi. Chồng hơn tôi 2 tuổi, anh ấy sống tự lập nên khi lấy nhau tôi và chồng cùng nhau san sẻ mọi khó khăn của cuộc sống. Cũng may, nhờ sự chịu khó, chăm chỉ của chồng mà gia đình nhỏ của tôi không rơi vào cảnh thiếu thốn bao giờ.
Công việc của tôi dù lương không cao nhưng hàng tháng vẫn chủ động tiền học, tiền sinh hoạt phí và ít khi phải xin chồng đưa thêm tiền. Kinh tế trong nhà do chồng nắm giữ vì anh ấy làm ra nhiều tiền hơn, biết tiết kiệm và quản lý tốt tiền nong. Vậy nên các khoản lớn trong nhà do chồng tôi đảm nhiệm, tôi chỉ lo tiền sinh hoạt phí, thành ra nhiều khi cũng không có tiền trong tay, cần gì thì trao đổi trước với chồng rồi anh ấy thấy hợp lý mới đưa cho.
Video đang HOT
Nhiều khi tôi cũng thấy ngột ngạt vì đi làm có lương mà cứ như phụ thuộc vào chồng, tiêu không đủ là phải xin chồng trong sự cáu giận của anh ấy, cứ như thể tôi thất nghiệp không bằng. Cách đây mấy ngày, mẹ tôi từ dưới quê gọi điện thông báo bố tôi bị bệnh nặng nằm cấp cứu ở bệnh viện, gia đình đang rất lo lắng cho sức khỏe bố tôi và cần nhiều tiền để lo viện phí…
Tôi vừa khóc, vừa gọi điện cho chồng xem anh ấy có tiền không để đưa cho tôi về quê gấp lo liệu cho bố. Không một lời hỏi han bố vợ, chồng tôi còn trách móc: “Đã bảo ông bao nhiêu lần rồi uống ít rượu thôi, giờ mới sáng mắt ra, khổ vợ, khổ con cháu. Mà về thăm ông sao mà phải mang tiền nhiều làm gì, nhà còn bà ngoại, đứa em nữa chứ riêng nhà mình đâu mà phải lo hết. Bố mẹ anh ốm có bắt em lo tiền bạc đâu, giờ ông ngoại đi viện lại bắt anh phải gánh?”
Thôi thì tiền bạc tính sau, tôi rủ chồng cùng về thăm ông ngoại thì anh ấy từ chối luôn: ” Em cứ chạy về đó trước đi, xem ông thế nào, nếu không sao thì lên luôn nhé đừng có mà lấy cớ để ở lì dưới đó. Về mà lo cơm nước, nhà cửa, không ai làm cho đâu. Để dịp Tết anh về, đằng nào cũng phải về, tiện thể thăm ông luôn”.
Về chăm bố ở viện mấy hôm mà chồng liên tục nhắn tin, gọi điện thúc giục vợ lên. Không một lời hỏi han, động viên bố vợ lần nào, chồng tôi còn so đo, tính toán thiệt hơn về chuyện tiền bạc với bên nhà vợ. Ai cũng hỏi chồng đâu, sao không thấy về thăm bố vợ mà tôi thấy chạnh lòng. Tôi thấy thương bố mẹ đẻ tôi, nuôi nấng con bao nhiêu năm đến lúc lớn lên đi lấy chồng ở xa, chưa quà cáp đáng kể, báo hiếu được ngày nào mà luôn bị chồng so đo, dè bỉu.
Bố mẹ đẻ của tôi luôn quan tâm, yêu quý con rể, còn hay thu vén, cho vợ chồng tôi quà quê và cả tiền nữa lúc vợ chồng tôi gặp khó khăn, vậy mà anh ta lại dửng dưng với nhà vợ. Chồng tôi là keo kiệt và sống bạc tình như thế, tôi phải làm gì để thay đổi anh ấy? Nếu không chịu đựng được nữa, tôi có nên nghĩ đến chuyện ly hôn?
Chồng nói một câu tỉnh bơ sau khi làm hỏng chiếc xe tiền tỷ của bạn thân
Vì thích oai mà chồng tôi đã mượn chiếc xe ô tô mới mua của bạn để về quê ngoại. Kêt quả gây tai nạn làm hỏng cả xe của người ta.
Anh Tùng với chồng tôi là bạn thân từ thời đại học. Dù cả hai đều có gia đình nhưng tình bạn vẫn thân thiết như ngày trước. Tháng nào hai người cũng phải gặp nhau vài lần ngôi cà phê.
Chồng tôi thường ca ngợi anh Tùng tốt tính và nhiệt tình với bạn bè. Đám cưới anh ấy chồng tôi gửi phong bì 5 triệu, vậy mà ngày chúng tôi cưới Tùng đi 20 triệu. Ngày ấy chồng tôi ngại quá mang tiền đến trả lại nhưng anh ấy không cầm.
Anh Tùng nói chúng tôi mới mua nhà, thiếu trước nợ sau, là bạn thân nên anh ấy có chút ít giúp đỡ, đáng gì mà trả lại. Chồng tôi luôn thấy bản thân may mắn mới có được người bạn tốt tính và giàu có như anh Tùng.
2 tuần trước, biết anh Tùng có xe mới, chồng tôi đã mượn để chở vợ con về quê ngoại chơi. Lúc đó, tôi rất tức giận và khuyên chồng mang trả người ta. Chiếc xe là tài sản lớn, đi đứng không cẩn thận gây tai nạn thì lấy tiền đâu mà trả nợ, khi nào có tiền mua được rồi dùng, không mượn gì hết.
Nhưng chồng tôi thích hãnh diện với nhà ngoại nên khẳng định lái xe rất giỏi và sẽ không việc gì. Ngồi xe chồng mượn người ta, tôi chẳng thấy vui vẻ gì mà thấy lo nhiều hơn.
Đến lúc mang xe đi trả bạn, chồng tôi đã gây ra tai nạn, hậu quả xe bị bẹp đầu và anh phải nhập viện. Tháng nào chúng tôi cũng phải dành ra một nửa lương để trả tiền mua nhà, đến lúc chồng xảy ra chuyện, trong nhà chỉ còn vẻn vẹn hơn 10 triệu. Tôi đã gọi điện vay tiền khắp nơi để cứu chồng.
Biết được hoàn cảnh khó khăn của chúng tôi, anh Tùng đã chi toàn bộ viện phí cho chồng tôi. Điều tôi áy náy nhất đó là chồng tôi đã làm hỏng chiếc xe tiền tỷ của anh Tùng. Anh ấy không nói ra số tiền sửa xe hết bao nhiêu mà chỉ bảo tôi tập trung lo chăm sóc chồng tốt, những việc khác không phải nghĩ ngợi gì hết.
Tôi bàn với chồng nên xoay tiền trả cho anh Tùng cho bớt ngại với vợ chồng anh ấy. Thế nhưng chồng tôi nói là bạn bè tốt giúp đỡ nhau lúc khó khăn, với lại nhà anh Tùng nhiều tiền chúng tôi có trả chắc gì anh ấy đã lấy. Theo mọi người tôi phải làm sao cho hợp lý đây? Cư xử như chông tôi thì rôi sẽ mât luôn cả người bạn tôt này thôi!
2 điều quan trọng nhất trong chuyện tình cảm Trong mối quan hệ tình cảm, chỉ có tình yêu từ hai phía thôi là chưa đủ để khiến cả hai gắn kết mật thiết với nhau. Ảnh minh họa. Phụ nữ là người sống tình cảm. Trong tình yêu, họ đặt nhiều kỳ vọng vào đàn ông. Họ hi vọng đối phương đối xử tốt, yêu thương và mãi mãi không rời...