Bố chú rể thu gom cỗ thừa đám cưới, nhà gái phản ứng gay gắt
Ngày cưới lẽ ra là thời gian đẹp nhất trong đời mỗi người nhưng với tôi đây lại là dấu ấn khó quên bởi những chuyện không ngờ tới.
Tôi xuất thân từ một gia đình giàu có nên luôn được bố mẹ đặt kỳ vọng, đặc biệt là chuyện lấy chồng. Bố mẹ muốn tôi phải lấy được người đàn ông môn đăng hộ đối và đám cưới phải thật hoàn hảo, sang trọng.
Khi tôi yêu và quyết định lấy anh làm chồng, bố mẹ không ưng ý vì hoàn cảnh của anh không tương xứng. Nhưng thấy tôi kiên quyết, bố mẹ đành chấp nhận.
Ban đầu, nhà anh đề xuất tổ chức đám cưới tại một nhà hàng bình dân, phù hợp với điều kiện của mình. Nhưng bố mẹ tôi yêu cầu tổ chức tại một nhà hàng sang, thực đơn đắt đỏ.
Sau nhiều tranh cãi, bố mẹ tôi quyết định chi 2/3 số tiền đám cưới. Khách hai bên ăn cỗ chung, tiền mừng nhà trai, nhà gái để riêng.
Bố chú rể mang cỗ thừa về khiến nhà gái khó chịu. Ảnh minh họa: FP
Ngày trọng đại diễn ra như mơ. Từng chi tiết từ hoa tươi, ánh sáng cho đến thực đơn đều được chăm chút kỹ lưỡng.
Video đang HOT
Khách mời, đặc biệt từ phía nhà tôi đều là những người có địa vị, giàu có. Khách nhà trai bình dân hơn nên choáng ngợp trước sự xa hoa của buổi tiệc.
Nhưng niềm vui chẳng kéo dài được lâu.
Khi tiệc cưới vừa kết thúc, một số quan khách vẫn đang trò chuyện, bố chồng tôi gọi nhân viên mang tới một cái thùng giấy và xấp túi nilon. Tiếp đó, ông đích thân thu gom những đĩa ăn thừa.
Sau đó ông gọi vài người trong họ bê thùng giấy đựng đầy thức ăn ra xe, chở về.
Hành động tiết kiệm của bố chồng khiến bố mẹ tôi nổi nóng. Trong mắt bố tôi, việc làm của thông gia là thiếu lịch sự, đáng xấu hổ. Bố gọi tôi vào góc, mắng một trận.
Bị mắng, tôi chạy ra kéo áo chồng trách móc: “Em thật sự không biết giấu mặt vào đâu nữa”. Chồng tôi chỉ im lặng, không nói gì.
Những lời xì xào của vài người bên nhà gái càng khiến bố mẹ tôi bùng nổ, nói ra những câu gay gắt. Thế là, hai gia đình tranh cãi nảy lửa. Bố mẹ tôi chỉ trích nhà trai không tinh tế, không giữ thể diện cho nhà gái.
Bố chồng tôi cũng cảm thấy bị xúc phạm. Ông cho rằng hành động của mình là đúng đắn, tránh lãng phí và chẳng có gì đáng xấu hổ. “Ăn không hết thì mang về, có gì mà phải làm to chuyện”, ông bực tức nói.
Một vài khách chưa về thì mắt tròn mắt dẹt chứng kiến hai thông gia nói qua nói lại.
Sau đám cưới, chúng tôi ở riêng nên sự cố trên không ảnh hưởng nhiều đến hôn nhân. Nhưng thông gia thì không bao giờ gọi điện hỏi thăm nhau nữa. Tôi cũng ít khi về quê chồng nếu như không có việc quan trọng.
Sắp cưới, bố chồng tương lai gọi tôi đến, khôn khéo tỉ tê bảo tôi chia cho chồng nửa ngôi nhà với lý do: Để không bị lép vế
Mở màn bác trai khen ngợi tôi rất giỏi giang, còn trẻ đã có chức vụ cao và sắp mua được nhà.
Sau đó bác bảo...
Ngay từ khi ngồi trên giảng đường đại học, tôi đã đặt kế hoạch cho bản thân phải mua được nhà mới nghĩ đến chuyện lấy chồng. Để đạt được mục tiêu đặt ra thì tôi phải học giỏi, kiếm được công việc tốt và lương cao.
Suốt 4 năm, tôi đã học tập rất chăm chỉ và thành quả lớn nhất của tôi là nhận tấm bằng cử nhân loại giỏi. Kế hoạch đầu tiên của tôi đã đạt được đó là xin vào làm việc trong một công ty lớn, với mức lương khởi điểm 14 triệu/tháng.
Trong 7 năm làm việc ở đó, tôi không ngừng học hỏi kinh nghiệm của đồng nghiệp, nâng cấp bản thân. Từ một nhân viên bình thường, tôi được thăng hết chức này đến chức khác và hiện tại đang là giám đốc chi nhánh của công ty, quản lý 20 nhân viên.
Tôi dự định khi nào mua được nhà rồi mới lấy chồng, vậy mà năm vừa rồi, lần đầu gặp Hải, trái tim tôi đã rung động. Anh là nhân viên dưới quyền tôi, ngoại hình cao ráo đẹp trai và cười rất duyên.
Hiện tại chúng tôi yêu nhau được gần một năm và dự định tháng sau sẽ tổ chức đám cưới.
Ảnh minh họa
Tôi có khoản tiền tiết kiệm gần 3 tỷ, mấy tuần nay, tôi đang săn tìm mua căn hộ rộng rãi. Nếu tiền còn thiếu thì tôi sẽ vay bố mẹ, anh em mỗi người một ít.
Tôi không muốn mua nhà sau cưới vì lúc đó sẽ là tài sản chung của 2 vợ chồng. Tôi dự định sau khi có nhà sẽ để cho thuê, còn vợ chồng vẫn thuê phòng trọ. Tôi muốn Hải phải tự lực phấn đấu, kiếm tiền mua một căn hộ chung cư nhỏ cũng được, không muốn anh ấy phụ thuộc vào vợ.
Khi Hải biết chuyện bạn gái mua nhà, anh xin tôi cho đứng tên chung sổ đỏ mà không góp đồng tiền nào. Tôi nói rõ quan điểm của bản thân và anh ấy tỏ vẻ ấm ức khó chịu. Không biết anh đã nói gì mà bác trai gọi tôi đến nói chuyện.
Mở màn bác trai khen ngợi tôi rất giỏi giang, còn trẻ đã có chức vụ cao và sắp mua được nhà. Sau đó bác bảo:
"Con trai bác tuy không giỏi nhưng có ngoại hình đẹp như thế 2 đứa rất cân xứng với nhau. Nếu cháu là cô gái tốt hiểu chuyện thì chắc chắn sẽ cho con bác đứng chung tên trong sổ đỏ. Hải không tham lam gì miếng đất của cháu, chẳng qua là con bác thấy bị lép vế khi lấy vợ quá giỏi và sẽ không tự tin khi ở bên cháu. Nếu cháu cho Hải đứng tên nhà thì tin rằng con bác sẽ yêu thương cháu hết lòng và không thấy tủi thân khi lấy vợ thành đạt".
Những lời phân tích của bố Hải làm tôi rối trí, không biết nên cho chồng tương lai đứng tên sổ đỏ không nữa?
Bạn trai quỳ xuống cầu hôn tôi, sau đó lại đưa ra đề nghị đầy toan tính Tôi rất bất ngờ, không thể nghĩ chồng sắp cưới có thể nói ra những lời như vậy. Tôi và Sơn yêu nhau từ khi cả hai còn là sinh viên. Chúng tôi sống trong những năm tháng tươi đẹp của tình yêu trẻ trung, đầy ước mơ. 5 năm bên nhau, chúng tôi cùng trải qua nhiều chuyện, từ việc học hành...