Bố chồng vừa khỏi bệnh Covid về nhà, cả gia đình phát hiện em dâu bí mật làm một chuyện không thể tha thứ
Ai cũng nghĩ em dâu tôi là đứa hiền lành, không bao giờ ngó ngàng đến chuyện thị phi hay gây sự với ai.
Hóa ra tham vọng của nó khác hẳn với vẻ bề ngoài. Cách đây 2 tháng chồng tôi lần đầu mắc Covid, cả nhà lo lắng vô cùng vì gia đình có đến 5 thế hệ chung sống, ngoài vợ chồng tôi và vợ chồng cậu em trai thì toàn người già trên 50 tuổi. Cụ nội gần 100, bà nội cũng 80 và bố mẹ chồng thì gần 60. Dù chồng tôi được phát hiện sớm và tự cách ly từ lúc anh phát hiện bản thân là F1 của đồng nghiệp, nhưng cuối cùng bố chồng tôi vẫn bị lây.
Kể từ hôm ấy cuộc sống đại gia đình tôi đảo lộn hết. Tôi phải gửi con cháu sang họ hàng hết, cụ với bà ở riêng trên tầng 3, vợ chồng em trai về ngoại ở tạm, còn mỗi tôi với mẹ chồng chăm lo cho 2 người đàn ông F0. Chồng tôi trộm vía cơ địa khỏe mạnh nên hồi phục cũng nhanh, hơn 1 tuần là âm tính. Còn bố chồng thì bệnh nền tiểu đường và hen suyễn, sau vài ngày chữa trị tại nhà không ổn đành đưa ông đi viện.
Mấy phen cả nhà hú hồn vì bố chồng diễn biến nguy kịch, nhưng sau đó ông đều vượt qua một cách phi thường. Nhiều hôm thấy mẹ chồng ngồi khóc trong bếp, trước mặt là bát cháo mà bố hay thích ăn, bà cứ ôm tôi hỏi rằng liệu ông có bỏ bà lại mà đi không. Tôi thương ông bà đến thắt ruột, chỉ vì dịch bệnh mà ai cũng khổ tâm…
(Ảnh minh họa)
Bà nội chồng ngày nào cũng lên phòng thờ gia tiên để niệm Phật, cầu mong cho gia đình tai qua nạn khỏi. Sau hơn 1 tháng thì bố chồng tôi âm tính, tuy sức khỏe yếu nhưng không còn nguy hiểm nữa. Nghe bệnh viện báo tin mà cả nhà tôi ai cũng khóc, tạ ơn trời vì xui rủi đã qua. Cứ tưởng năm nay mất Tết, nhưng rồi gần giao thừa lại được quây quần ăn bữa cơm, không thiếu mặt một ai cả.
Trong lúc dọn dẹp nhà cửa đón Tết thì tôi phát hiện ra mấy tờ giấy lạ vo viên trong thùng rác. Mở ra thấy 2 chữ “Di chúc” ngay đầu, tôi giật mình khi thấy nội dung là phân chia tài sản dưới danh nghĩa bố chồng. Vội mang vào phòng hỏi bố mẹ, ông bà đều ngơ ngác không hiểu gì, bố chồng khẳng định chưa bao giờ lập di chúc. Ông bà có chuẩn bị sẵn đề phòng chuyện bất trắc xảy ra, nhưng tờ di chúc này chắc chắn là giả mạo.
Video đang HOT
Ăn xong bữa tất niên, mẹ chồng liền bảo các con trai con dâu ngồi lại họp mặt. Thấy tờ giấy nhàu nát trong tay mẹ, cô em dâu bỗng đổ mồ hôi, thái độ lấm lét hẳn. Tôi hỏi dò mỗi câu thì cậu em chồng bất ngờ quỳ sụp xuống, khai luôn sự thật khiến ai cũng choáng váng.
- Con xin lỗi bố mẹ, xin lỗi anh chị. Tất cả là lỗi của con của em, mù quáng nghe theo lời vợ làm chuyện dại dột. Lúc bố mắc bệnh nằm viện, vợ con cứ bảo bố không có hi vọng gì, kiểu gì cũng sẽ mất nên bảo con viết di chúc giả, giả chữ kí của bố để chia tài sản. Vợ con nợ tiền người ta chưa trả được, con cũng lỡ chơi chứng khoán năm rồi thua lỗ nên làm liều…
- Mày làm vậy mà được hả con? Không làm được gì cho bố mẹ còn mong bố chết, sao mày bất hiếu quá vậy?!?
- Con sai rồi, vợ con cũng sai rồi, mong cả nhà tha thứ cho chúng con…
Tôi quay sang cô em dâu thấy nó tỉnh bơ không hề sợ hãi, tuy hơi tái mặt nhưng nó có vẻ không muốn xin lỗi ai. Ai cũng nghĩ em dâu tôi là đứa hiền lành, không bao giờ ngó ngàng đến chuyện thị phi hay gây sự với ai. Hóa ra tham vọng của nó khác hẳn với vẻ bề ngoài.
- Cô Trang có gan làm không có gan chịu à? Sao lại để chú Tiến quỳ một mình thế kia?
- Em chả làm gì sai, em chỉ nghĩ là bố sẽ không qua khỏi thôi, chứ có dí dao bắt anh ấy viết cái di chúc giả kia đâu. Ai bảo em hỏi vay tiền cả chị lẫn mẹ đều không cho, em bí quá mới nghĩ đến việc đó.
- Bí quá nên được phép hóa liều à? Ai cho cô chú làm thế? May mà nhà mình phúc lớn nên bố khỏe lại rồi, chắc cô chú tiếc lắm vì ý nguyện không thành nhỉ.
- Chị ác mồm nó vừa thôi! Chả lẽ chị không thèm tài sản nhà này chắc. Bao năm nay em nhẫn nhịn thiệt thòi, cái gì cũng anh chị cả hưởng hết, sau này bọn em bị đuổi khỏi nhà thì sao? Em phải lo cho chồng con chứ! Bố mẹ toàn đối xử bất công thôi, cái gì cũng con trai cả, con út chả có cái vẹo gì!
Mẹ chồng nghẹn ngào đáp lại một câu:
- Con sai càng thêm sai Trang ạ. Bố mẹ không nói ra đâu có nghĩa là không thương các con. Bố mẹ có mảnh đất ở quê định bán đi chia đôi cho 2 anh em thằng Tiến, cái nhà này thì để cho anh con nhưng bù lại bố mẹ định cho vợ chồng con mấy cây vàng, rồi 2 đứa ra ngoài ở cho thoải mái vì nhà cũng cũ nát rồi. Bố mẹ đâu có giàu, chẳng có gì nhiều cho con cháu, mong con đừng trách mẹ…
Cứ tưởng mẹ chồng sẽ trách móc em dâu nhưng không hề, ngược lại bà còn rút hết nỗi lòng giấu kín ra khiến con cái ngỡ ngàng. Lúc ấy em dâu mới bật khóc, cầm tay bố chồng xin lỗi liên tục. Dịch bệnh chẳng ai mong muốn, nhờ nó mà biết rõ lòng người, nhưng nhờ nó mà gia đình tôi gỡ được hiểu lầm sai trái. Cũng là một điều may mắn phải không mọi người?
Mẹ đẻ nhìn thấy đôi bàn tay tôi sau khi lấy chồng thì liền bật khóc
Thoáng chốc, tôi thấy mình quá sai lầm khi kết hôn sớm...
Nhà nghèo có nhiều cái khổ lắm, đến ngay cả việc mình lấy ai cũng phải rón rén, lo lắng. Tôi cũng muốn bản thân mình được phát triển, kiếm thật nhiều tiền để bố mẹ, em trai được nhờ cậy. Nhưng cuối cùng, tôi cũng chỉ có thể làm công việc tại một xưởng may. Không có tiền để học hành tới nơi tới chốn, tôi chôn vùi tuổi trẻ ở quê hương. Ngã rẽ đến với cuộc đời tôi là khi tôi được một người đàn ông để ý tới, nhưng số phận cũng chẳng khá khẩm hơn.
Khi mới vào làm tại xưởng may, tôi đã quyết tâm phải chăm chỉ để được thăng hạng mau chóng. Hoặc không thì ít nhất là sống yên ổn, hàng tháng có tiền gửi về cho gia đình. Sức khỏe của tôi không tốt, làm chưa tới 100% năng suất bản thân, tôi cũng đành phải ngậm ngùi chịu thua thiệt so với người khác. May mà chị em làm cùng giúp đỡ tôi nhiều trong cuộc sống sinh hoạt. Chúng tôi ở cùng dãy trọ nên hỗ trợ nhau khi cần.
Ảnh minh họa.
Làm ở xưởng may được khoảng gần 2 năm thì tôi có quen và nên duyên với một người đàn ông. Anh ấy thuộc cấp quản lý ở chỗ tôi làm, tuy không cùng bộ phận nhưng chúng tôi đã để ý nhau từ lâu rồi. Người đàn ông này tính cách thẳng thắn bộc trực, lại bạo dạn, anh ấy như đem đến cho tôi một nguồn cảm hứng mới. Tuy nhiên, đó chỉ là những ấn tượng ban đầu. Khi yêu nhau đến một mức độ nhất định, cụ thể là hơn 1 năm thì dần dần tôi nhận ra người đàn ông này không quá tuyệt vời như tôi vẫn tưởng tượng.
Ấy vậy nhưng có một biến cố xảy ra là tôi đã mang thai với anh, không lỡ bỏ đứa bé nên hai đứa quyết tâm lấy nhau. Còn gì khúc mắc xảy ra trong mối quan hệ thì dần dần gỡ bỏ. Thậm chí, anh còn hứa hẹn với tôi rằng nếu lấy anh rồi, tôi không cần phải làm lụng gì nữa, ở nhà nội trợ, một mình anh sẽ cố gắng kiếm tiền nuôi mẹ con. Tôi đã tin vào lời hứa của đàn ông, để bây giờ chịu nhiều khổ sở.
Chồng tôi hiện tại rất hà khắc trong chi tiêu, nói thẳng ra là keo kiệt. Chúng tôi dọn tới một căn nhà được bố mẹ chồng cho, nhưng nội thất các kiểu thì thiếu thốn đủ đường. Đúng trong lúc tôi đang mang thai, còn chưa sinh nữa nên càng vất vả. Một tháng, chồng đưa cho tôi một khoản ít ỏi là 2 triệu đồng, để tôi lo toan từ a đến z. Thú thật, tôi đã mở mồm ra xin anh thêm, vì nhiều cái phải chi tiêu, nhưng cứ hễ đề cập là lại bị mắng nhiếc thậm tệ. Tôi cũng có lòng tự trọng, không muốn bị xỉ nhục như thế.
Có nhiều hôm, chồng đi nhậu say với bạn về, lập tức mắng tôi mà chẳng cần lý do. Khi tôi đứng lên giành lại tiếng nói cho mình, chồng thậm chí còn định dùng bạo lực. Tôi phải lấy lý do là bản thân đang mang thai ra, anh ấy mới chùn bước.
Những sự khổ tâm này, tôi chưa lần nào nói cho bố mẹ đẻ biết. Hai phụ huynh hẳn vẫn nghĩ con gái sung sướng lắm khi lấy chồng mà chẳng cần phải đi làm lụng gì. Cuối tuần trước, mẹ đẻ bắt xe đến thăm con gái. Vì dịch bệnh nên cũng đã một thời gian rồi tôi chưa gặp mẹ. Khi mẹ tới nhà, tôi đang giặt một đống quần áo của chồng.
Ảnh minh họa.
Chồng tôi đi làm ở xưởng nên quần áo dính bụi bặm nhiều, tôi phải giặt tay rất vất vả. Cộng thêm thời tiết mùa đông, tay tôi ngâm trong nước lạnh lâu nên tím tái, nhăn nheo. Tôi từng bảo chồng mua máy giặt nhỏ để việc giặt giũ đỡ vất vả. Vì tôi mang thai thì cũng không nên tiếp xúc với hóa chất nhiều. Thế mà chồng tôi gào lên "Ở nhà có vài việc thế mà không làm được à?", nên tôi cũng đành nín nhịn cho qua.
Mẹ tôi chứng kiến cảnh ấy, cộng thêm sờ vào đôi bàn tay tôi thì lập tức bật khóc. Hai mẹ con đã có một buổi nói chuyện đầy nước mắt. Tôi không giấu gì nữa, kể hết những vất vả mà mình trải qua sau khi lấy chồng. Mặc dù cũng muốn mẹ ở lại chơi với con gái, nhưng mẹ tôi ngại con rể khó tính, nên đã về luôn trong ngày, trước cả khi chồng tôi đi làm về. Thú thật, sau khi được tâm sự với mẹ, tôi thấy nhẹ lòng hơn nhiều. Nhưng quay về với thực tại hôn nhân, tôi vẫn cảm giác tủi thân và chạnh lọng. Liệu sau này, vợ chồng tôi còn có thể hạnh phúc bên tổ ấm này không...
Đàn ông càng thành đạt thì càng dễ "bị lừa"? - Đáp án nằm ở đây, các bà vợ đừng vội chủ quan khi chồng lên chức! Cuối cùng thì chỉ là đàn ông tự tháo dây, phụ nữ nào đủ sức buộc chặt họ... Đàn ông càng thành đạt càng dễ "bị lừa"? Có 1 câu hỏi được đặt ra trên 1 diễn đàn được nhiều người sôi nổi bình luận: Đàn ông càng thành đạt càng dễ "bị lừa" đúng không? Đáng ngạc nhiên là nhiều người chuyển...