Bỏ chồng vì… chat s.ex
Chị Lan Q. nín thở, tắt vội màn hình máy tính, lao vào WC để vã nước vào mặt. Chị không bao giờ có thể tin chồng chị lại thế!
Hai vợ chồng chị Lan Q. (Hà Nội) lấy nhau được 4 tháng thì chồng chị đi công tác dài ngày trong TP Hồ Chí Minh. Mới được ở bên nhau chưa lâu đã xa vắng, ngày nào 2 vợ chồng cũng lên mạng chat chit, bật webcam lên để thỏa nỗi nhớ mong.
Đến một ngày, trong khi 2 vợ chồng đang thủ thỉ tâm sự thì chồng chị Q. bất ngờ nói những lời nồng nàn hơn hẳn mọi hôm, thậm chí còn nhắc cả đến nỗi nhớ nhung “chuyện ấy” của 2 người. Tuy xấu hổ, nhưng nghĩ chồng là người đầu ấp tay gối với mình, nên chị Q. vẫn hưởng ứng lại câu chuyện.
Chỉ đến khi, bất ngờ, chồng chị yêu cầu vợ cởi áo, uốn éo trước Webcam, thậm chí còn nói những lời lẽ mơn trớn thì chị mới hoảng hốt.
Chưa kịp phản ứng lại thì chị đã thấy chồng mình bắt đầu cởi đồ. Chị vội tắt màn hình, lao vào WC để vã nước vào mặt. Trong một phút, chị Q. bật khóc.
Không nhịn được, chị Q. đem chuyện này kể với hội mấy cô bạn thân. Tưởng các bạn mình sẽ hoảng hốt lắm, ai dè các cô này có thừa kinh nghiệm với chồng mấy chuyện này.
“Chồng mày thế là bình thường! Điên mà nghĩ đến chuyện bỏ. Đàn ông vậy đấy! Cách tốt nhất là nói chuyện nghiêm túc với chồng. Cái chuyện này chả thể đ.ánh giá về mặt đạo đức được vì chồng yêu vợ, muốn gần gũi vợ là chuyện nhỏ”.
Nghe bạn bè nói vậy, chị Q. cũng thấy được an ủi phần nào. Nhưng cứ nhắm mắt lại là chị lại nghĩ đến cảnh chồng mình cởi đồ trên Webcam rồi đòi vợ cởi đồ, nói những lời mơn trớn. Bỗng dưng, hình ảnh về người đàn ông lịch lãm, nghiêm túc của chị tan vỡ.
Nghi chồng có “quan hệ với gái” ở bên ngoài khi tối nào cũng cắm mặt vào màn hình máy tính trong phòng riêng và hí húi nói đang làm việc, chị Hải Y. (quận Tây Hồ, Hà Nội) rắp tâm tìm cho ra “bộ mặt thật của kẻ xấu xa”.
Video đang HOT
Máy tính của chồng để chức năng đăng nhập nick Yahoo tự động. Có lần, chị nhìn qua khe cửa phòng làm việc, thấy chồng đang hì hụi chat, chị giả vờ ẩn cửa thật mạnh. Chồng chị lúc này bỗng giật mình và nhanh tay kịp thoát khỏi cửa sổ chat.
Lấy lí do bóng đèn hỏng, chị nhờ chồng đi mua bóng đèn về thay ngay để nấu cơm tối. Sau đó, chị ngồi vào máy tính của chồng và bật lại Yahoo, tìm đoạn lưu lại lịch sử chat. Đau đớn thay, trước mắt chị lúc này là một loạt những lời lẽ dung tục của ông chồng gương mẫu hàng ngày.
“Lại ấy nữa nhé?” – “ Sao lúc nào cũng ấy thế, anh cởi trước đi” – “Hôm nay anh chỉ muốn ngắm em thôi, rồi anh sẽ nói làm cho em cảm thấy như thật…”.
Nhói lòng, chị Y. tắt máy tính, khóc lặng lẽ và cố gắng cư xử thật bình thường với chồng. Sau đó, chị tiếp tục lập nick chat để… làm quen với chồng, cũng đòi chat s.ex nhưng không lộ mặt. Không ngờ, người chồng đạo mạo, người cha mẫu mực của các con chị bỗng dưng biến thành một người đàn ông khác trên mạng.
Chồng chị liên tục đòi làm “chuyện ấy” bằng hình ảnh, bằng lời lẽ dù chẳng biết đối phương là ai. Cấp độ cho những ngôn từ, hình ảnh thì ngày càng tăng dần khiến chị Y. chuyển dần từ cảm giác đau khổ sang ghê tởm.
Không thể chịu đựng được việc người đàn ông hàng đêm chung chăn gối với mình vẫn ngoại tình kiểu “online” với người ngoài, mặc cho cha mẹ 2 bên can ngăn, chị Y. nhất định chia tay. Lý do vì sao thì chỉ có 2 vợ chồng họ mới hiểu.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Anh còn nợ em một lời xin lỗi!
- Khi tôi không còn đủ ngây thơ để có thể tin vào những câu chuyện cổ tích, thì em vẫn đứng đó đợi tôi. Khi tôi bắt đầu nhận ra tình yêu mình dành cho em thì cũng là lúc em rời xa tôi mãi mãi...
Tôi ghét sự nhẫn nhịn và bao dung quá mức của em. Nó làm cho trái tim tôi cảm thấy khó chịu, nó làm tôi thấy mình trở thành kẻ có tội. Đã bao lần tôi xua đuổi em, thậm chí, còn làm nhiều chuyện xấu xa để em khinh ghét tôi, nhưng em vẫn chưa nói với tôi một câu nặng lời nào. Khi tôi nói không cần em, em không xuất hiện, không nhắn tin, không gọi điện. Nhưng những khi tôi buồn chán và tuyệt vọng nhất, em lại luôn ở cạnh tôi. Em chăm chút cho tôi từng li từng tí và tuyệt đối không bao giờ hỏi "Tại sao?"
Tôi đã đuổi em đi khá nhiều lần. Và cũng không ít lần dưới giàn hoa giấy trước cổng nhà, tôi đã thấy em ngồi sụp xuống một cách tuyệt vọng. Những lúc ấy, trái tim tôi chỉ rung lên giây lát rồi lại trở về bình thản như chưa từng nhìn thấy gì. Xung quanh tôi có quá nhiều phụ nữ, tôi lại là một kẻ đa tình, và nói cho cùng, em cũng chỉ là cơn gió dai dẳng cứ bám mãi lấy tôi mà thôi.
Tôi không tin vào tình yêu. Người yêu đầu tiên của tôi đã từng nói sẽ yêu tôi mãi mãi, sẽ không bao giờ rời xa tôi. Ấy vậy mà nàng đã bỏ đi lấy chồng ngay lập tức khi tìm thấy một người hơn hẳn tôi về mọi mặt. Em đến với tôi khi tôi đã cảm thấy quá mỏi mệt trong những cuộc tình qua đường. Em chẳng có điều gì nổi bật để tôi để ý, ngoại trừ việc cứ bám theo tôi lẵng nhẵng và cúi đầu im lặng mỗi khi bị tôi c.hửi mắng.
Em bảo chỉ cần được ở cạnh tôi, ngòai ra, em không cần đòi hỏi bất cứ điều gì. Tôi chợt thấy khinh thường em khi em mở miệng nói với tôi điều đó. Thì ra điều em muốn cũng chỉ có thế, chỉ là làm "tình nhân xa xa" để lấp chỗ trống mỗi khi tôi buồn mà thôi.
Tôi chưa lần nào tỏ tình với em, và em cũng chưa lần nào nói yêu tôi. Nhưng em lại làm cho tôi đủ chuyện. Những lần tôi say bét nhè, nằm lăn lóc trong căn phòng tối tăm, em lại đến nấu cháo, quét dọn, bỏ lên bàn chén nước giã rượu rồi lục đục đi về. Em nghĩ tôi sẽ cảm động trước những cử chỉ đó của em ư? Em đã lầm! Trái tim tôi từ lâu đã quá chai sạn rồi, tôi cảm thấy mệt mỏi khi phải bước vào tình yêu với một ai đó. Cái lỗ sâu hoắm, rộng ngóac trong ngực tôi ngày càng to ra và tôi cũng chẳng có ý định hàn gắn nó lại.
Những khi tôi buồn chán và tuyệt vọng nhất, em lại luôn ở cạnh tôi (Ảnh minh họa)
Bố mẹ tôi về nước, ông bà thấy tôi sống bê tha trong căn nhà luộm thuộm thì tỏ vẻ không hài lòng. Kế hoạch tìm vợ cho tôi được bắt đầu. Tôi bảo tôi sẽ không bao giờ lấy vợ, nhưng bố mẹ tôi phản đối kịch liệt. Dù gì thì tôi cũng là con trai duy nhất của dòng họ Lê. Lấy vợ, sinh con là nghĩa vụ của tôi. Tôi có chống cự cách nào cũng vô ích vì bố mẹ tôi đã định liệu hết cả rồi.
Không ngờ người bố mẹ tôi mai mối lại là một phụ nữ tuyệt đẹp. Gia đình nàng cũng thuộc loại danh giá ở thành phố này. Trước sắc đẹp của nàng, mọi ý chí chống cự của tôi bỗng dưng tiêu tan hết. Dù sao thì tôi cũng đã hơn 30 t.uổi, đã có tất cả, ngoại trừ một mái ấm gia đình. Vậy nên, sau khi suy nghĩ tôi cũng thấy việc mình cưới vợ, xét cho cùng cũng chỉ là một điều gì đó quá tự nhiên.
Thời gian đầu, chúng tôi sống rất hạnh phúc. Suốt ngày nàng diện những bộ cánh đẹp mê hồn, cùng tôi đi mua sắm, thăm thú hết nơi này đến nơi khác. Chúng tôi ăn trưa, ăn tối trong những nhà hàng sang trọng, nói với nhau những lời có cánh mà tôi ngỡ là mình sẽ không bao giờ nói được. Tôi không còn nhớ gì đến sự hiện diện của em và những người phụ nữ trước đây, kể cả người đã từng phụ bạc tôi nữa. Tôi không báo cho em việc tôi lấy vợ, tôi nghĩ rằng em muốn biết thì cũng chẳng có gì khó, vì đám cưới của tôi cũng khá linh đình.
Tôi đang hạnh phúc, và việc suy nghĩ về quá khứ đối với tôi là một điều quá ư tội lỗi. Tôi như kẻ đang c.hết đ.uối vớ được một cái phao cứu sinh. Tôi nghĩ mình đã yêu và được yêu, cho đến ngày tôi tận mắt chứng kiến vợ mình khoác tay một người đàn ông khác đi vào khách sạn.
Vết thương cũ trong tôi lại nhức nhối. Tôi không cần bất cứ lời giải thích nào của vợ. Chúng tôi ly dị chỉ sau 6 tháng kết hôn.
Tôi trở về với những tháng ngày sống một mình, và lại ngập ngụa trong những cơn say thâu đêm. Em đến tìm tôi vào một chiều mưa. Em không hỏi bất cứ điều gì, chỉ ngồi lặng im ngắm nhìn khu vườn sau cánh cửa. Tôi hỏi em đã đi đâu trong khoảng thời gian ấy, sao cứ tự dưng thoắt ẩn, thoắt hiện vậy? Có phải là muốn gây sự chú ý cho tôi hay không? Em chỉ bảo rằng, khi nào tôi không cần em, em sẽ không có cớ gì để ở bên tôi. Sự thật chỉ có thế.
Xin lỗi vì đã nhận ra tình yêu dành cho em quá muộn (Ảnh minh họa)
Trong mắt tôi, em vừa là một cô gái tội nghiệp nhưng cũng ngu ngốc không kém. Nếu là tôi, tôi đã không phí thời gian và t.uổi trẻ cho một người không hiểu được tình yêu của mình như thế. Bởi quả thực, tôi xem tình yêu em dành cho mình như một điều gì đó quá tất nhiên, không chút quý trọng. Tôi không thấy mình phải có nghĩa vụ làm cho em vui, hay hạnh phúc. Em thích chăm sóc hay làm gì cho tôi thì đó là chuyện của em.
Rồi bỗng dưng mối tình đầu của tôi quay trở lại, khóc lóc và xin tha thứ. Và đến lúc này, tôi mới thấy tất cả những điều tôi tự h.ành h.ạ bản thân mình bao nhiêu năm qua cũng chỉ vì nàng. Chúng tôi lao vào nhau như những con thiêu thân, đầy mù quáng. Chồng nàng không hề hay biết điều này vì còn bận rộn với những chuyến công tác nước ngòai thường xuyên.
Nhưng rồi cũng đến lúc giấc mơ đẹp của tôi bị đ.ánh thức. Nàng phải quay trở về với bổn phận của mình. Cái cảm giác bị bỏ rơi và cô đơn lúc này bám lấy tôi còn quay quắt hơn bao giờ hết. Tôi rời xa Hà Nội mà không một lời từ biệt với bạn bè. Tôi muốn đi đâu đó thật xa để quên đi những chuỗi ngày mệt mỏi của cuộc đời mình.
Em gặp tôi trong một quán cà phê nơi cao nguyên lộng gió. Em nói xin lỗi vì đã đi theo tôi một quãng đường khá dài mà không nói một lời nào. Chiều hôm ấy, lần đầu tiên tôi bỗng nhận ra một điều gì đó rất lạ đang len lỏi vào trái tim chai cứng và mệt mỏi của mình. Và cũng thật lạ, lần đầu tiên em nói nhiều và cười nhiều đến thế.
"Em cảm thấy tuyệt vọng vì thời gian cứ trôi mà anh vẫn cứ thờ ơ và đau khổ. Anh không hề hạnh phúc với những gì anh đã lựa chọn. Em đã từng nghĩ, mình sẽ đi theo anh suốt cả cuộc đời để mang lại sự bình yên cho anh. Nhưng đó chỉ là suy nghĩ của em mà thôi. Và đôi lúc em cũng cảm nhận được rằng, tình yêu của mình trở thành gánh nặng cho anh hơn là niềm an ủi. Do đó, em quyết định sẽ đi theo anh đến đây thôi".
Em nói một mạch rồi đứng dậy. Tôi cảm thấy bàng hoàng vì nghĩ mình đang mất đi một thứ gì đó rất quan trọng. Quan trọng hơn cả những nỗi đau mà tôi đã từng chịu đựng. Nhưng bóng em đã khuất xa sau hàng liễu mà chân tôi vẫn cứ dính vào đất như có nam châm.
Cho đến giờ, tôi vẫn không ngừng tìm kiếm em. Nhưng vô ích, em đã biến mất cứ như thể chưa từng tồn tại trên cõi đời này. Tôi rất muốn nói với em một lời xin lỗi. Xin lỗi vì đã quá thờ ơ với tình yêu của em. Xin lỗi vì đã làm tổn thương em quá nhiều. Và xin lỗi vì đã nhận ra tình yêu mình dành cho em quá muộn.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Anh đến bên tôi như trẻ thơ khát sữa mẹ Tôi không hiểu tình yêu anh dành cho tôi lớn lao như thế nào... để rồi tôi mụ mị yêu anh, lao vào anh và dâng hiến cho anh tất cả khi tôi chỉ mới 19 t.uổi. Tôi là một độc giả trung thành của chuyên mục Bạn trẻ và cuộc sống! Hầu như ngày nào tôi cũng online chỉ để vui buồn...