Bỏ chồng theo… gái
Một lần về nhà bất ngờ, anh đã sốc thực sự… khi thấy Ngọc đang ôm hôn một người đàn bà khác trên giường vợ chồng.
Từ nhỏ, vốn dĩ được cưng chiều nên Ngọc muốn gì được nấy một cách dễ dàng. Đi vào siêu thị, chỉ cần nhìn thoáng thấy món đồ nào tạm vừa mắt là chọn lấy ngay mà không cần đắn đo hay nhìn giá. Chính vì thế mà bản thân Ngọc cũng không thực sự biết gì và cần gì. Cô liên tục thay đổi phong cách vì cái thói cả thèm chóng chán. Lúc thì tóc dài, váy voan, giày búp bê, mắt nai dễ thương. Lúc thì chải đầu kiểu cầu kì, giày cao gót, son đỏ, váy bó sát kiểu sexy. Lúc thì giày đinh, quần hộp, áo ba lỗ, tóc ngắn kiểu tomboy. Lúc thì lại tóc xõa chải rối, mặt mộc, áo phông quần jeans, dép lê thể hiện phong cách… tự nhiên. Đồ đạc phụ kiện và trang sức cũng có dăm bẩy kiểu đua nhau thay đổi rồi cũng nhanh chóng bị cho ra rìa. Gu thẩm mỹ thay đổi đến nhanh chóng mặt vẫn chưa đủ làm cho Ngọc vui vì vẫn luôn thấy mình thiếu một cái gì đó.
Bạn bè của Ngọc cũng có vài nhóm riêng theo phong cách cá tính khác nhau, có nhóm thì sẵn sàng cùng Ngọc phá phách nghịch ngợm, có nhóm thì cùng Ngọc ngoan ngoãn ngồi trong thư viện, có lúc Ngọc đi lang thang một mình, coi như là một ngày sống thật mà chính cô (hay bất kì ai trên đời) cũng không thể hiểu được lúc nào là lúc cô sống thật với bản thân mình.
Trong khi bạn bè còn tìm hiểu, kén chọn thì Ngọc đã thay người yêu đến năm lần bảy lượt như thay áo. Người yêu của Ngọc cũng có nhiều type khác nhau. Từ công tử bột – phá gia chi tử – nghèo – mọt sách. Vì có khuôn mặt khá đẹp, dáng người cân đối lại khá thông minh nhanh nhẹn, hoạt bát và nói chuyện có duyên nên không khó khăn lắm cho Ngọc để thêm các chàng vào đủ bộ sưu tập. Lúc đầu thì Ngọc cũng thích thích, vui vui nhưng chỉ được dăm bữa là chán. Mà thực tình thì Ngọc cũng chẳng lừa dối ai, ai cô cũng thật lòng, mãnh liệt và “cho không” một cách không cần toan tính. Chỉ có một tội là cô nhanh chán quá.
Thế rồi Ngọc cũng lấy chồng sinh con (có lẽ là do một phút nào đó chán cuộc sống độc thân nên có hứng lấy chồng nhanh như vậy). Nhưng cô vẫn vậy, vẫn luôn cảm thấy cuộc sống của mình quá nhạt… Ngọc từng là một kẻ nghiện sex đến điên cuồng, còn chồng lại rất giỏi chuyện ấy, anh ta đáp ứng đủ nhu cầu của cô nên lúc đầu Ngọc thấy khá hài lòng nhưng rồi tự nhiên Ngọc lại chán… chán chỉ vì bỗng dưng thấy chán.
Lúc Ngọc có bạn trai đẹp đẽ, bóng bẩy cô kêu chán vì anh ta quá cầu toàn và rất lăng nhăng.
Lúc có bạn trai xấu xí nhưng chung thủy và tốt bụng thì Ngọc chán vì anh ta xấu quá, không thể đưa đến những chỗ đông bạn bè được.
Lúc có bạn trai ga lăng, uống rượu giỏi, chăm hút thuốc… thì Ngọc chán vì mùi hôi hám.
Video đang HOT
Lúc có bạn trai ngoan hiền, không rượu, không thuốc thì Ngọc chán vì cho rằng. anh ta không đàn ông.
Ngọc từng là một kẻ nghiện sex đến điên cuồng… (Ảnh minh họa)
Nói tóm lại, Ngọc luôn tìm ra những lý do của đối phương để chán một cách vô cớ… và hễ chán là cô bỏ. Nhưng lần này đã lấy chồng rồi, lại có con nên Ngọc cảm thấy ràng buộc, ức chế vì cảm giác mất tự do. Ngọc bắt đầu ân hận và suy ngẫm về bản thân. Cô tự đưa ra một cái kết luận thật sự “choáng váng” rằng, “ Mình không có cảm xúc với đàn ông”.
Đáng lẽ Ngọc phải gạt ngay suy nghĩ đó đi và cảm thấy sợ sợ. Nhưng khi đọc những bài viết liên quan đến người đồng tính, những nụ hôn đồng giới thì Ngọc lại cảm thấy thích thích, lạ lạ… Và trong đầu Ngọc bắt đầu xuất hiện những hình ảnh hai người phụ nữ ôm ghì lấy nhau và đắm đuối trong nụ hôn thật sâu… Cô không cảm thấy điều đó kinh sợ như người ta vẫn nghĩ mà trái lại, cô thấy rất thú vị.
Thấy vợ nhạt nhẽo chuyện ái ân, chồng Ngọc nghi ngờ cô có bồ. Nhưng khi theo dõi thì chỉ thấy Ngọc tụ tập và đi cùng với các cô gái đi mua sắm hay làm đẹp nên suy nghĩ đó gạt bỏ dần trong anh. Một lần về nhà bất ngờ, anh đã sốc thực sự… anh choáng váng tới mức không đứng vững nổi khi thấy Ngọc đang trần truồng trên giường cùng một người… đàn bà khác. Anh đã hết lời khuyên nhủ và dùng mọi lý lẽ để thuyết phục vợ nhưng rồi cũng đến ngày, Ngọc bỏ chồng để đi theo người đàn bà ấy.
Tất nhiên là bồ mới của Ngọc có thể hiểu được Ngọc vì cô ta cũng là đàn bà. Cô ta có thể ngồi hàng giờ cùng Ngọc để kể tội đàn ông, bàn chuyện mua sắm, làm đẹp… Và chỉ có cô ta đem đến cho Ngọc cảm giác mới mẻ, lạ lẫm… nhưng liệu rồi một ngày nào đó, Ngọc có cả thèm chóng chán mà bỏ cô ta để theo người đàn ông khác hay không?
Giá mà cô ấy biết được mình thực sự cần gì và muốn gì? Giá như cô ấy tìm được tình yêu đích thực, biết được giá trị đích thực của mình trong cuộc đời mà cô ấy đang sống… thì có lẽ, cuộc đời của cô ấy đã không “sa cơ lỡ bước” như thế?
Theo Bưu Điện Việt Nam
Người tình bị thất sủng
Nếu anh không có địa vị, nhà lầu, xe hơi để khi đi bên anh tôi cảm thấy mình được cưng chiều như một nàng công chúa thì liệu tôi có yêu anh?
Tôi, một cô sinh viên mới 22 tuổi còn rất trẻ và non nớt. Cũng như bao người con gái khác, tôi cũng những ước mơ, hoài bão về một tương lai hạnh phúc với một hoàng tử trong mơ, đẹp trai, giàu có và yêu thương tôi hết mực, nhưng rồi cuộc sống dường như trêu ngươi khi cho tôi gặp và yêu một người đàn ông đáng tuổi cha, tuổi chú.
Nếu người yêu tôi không có tiền tài, địa vị, nhà lầu, xe hơi để mỗi khi đi cạnh anh, tôi được cưng chiều như một nàng công chúa thì tại sao tôi lại yêu anh? Có lẽ vì cuộc sống khó khăn mà tôi đành dấn thân vào mối tình đầy tội lỗi. Tôi yêu anh thật lòng nhưng có lúc tôi nghĩ mình đang lợi dụng anh chỉ vì những ham mê vật chất tầm thường.
Dù biết anh đã có gia đình nhưng tôi vẫn tình nguyện ngã vào vòng tay anh. Sau hai tháng tán tỉnh, đón đưa, tôi đã trở thành cô nhân tình bé nhỏ được anh cưng chiều. Tôi cũng hiểu, anh nói yêu thương tôi nhưng cũng chỉ coi tôi là một cô nhân tình mà thôi. Tôi cũng chẳng biết, anh thành đạt, giỏi giang là thế thì bên ngoài có biết bao nhiêu chân dài vây quanh và anh còn có thêm bao cô nhân tình khác nữa.
Nhưng tôi bất chấp tất cả vì bên anh, tôi là người con gái hạnh phúc nhất. Anh cưng nựng tôi như một bà hoàng, bất cứ thứ gì tôi muốn, anh đều chiều theo. Anh còn thuê một căn hộ gần trường để tôi tiện sinh hoạt và học tập. Anh cũng sắm sửa xe cộ, điện thoại, quần áo, mĩ phẩm đắt tiền cho tôi nữa. Những thứ mà trước khi quen anh, tôi chỉ dám mơ đến chứ không hề nghĩ có một ngày được cầm hay sử dụng.
Sinh ra trong một gia đình nghèo khó khi bố mẹ phải chắt chiu từng đồng để gửi lên lo cho tôi ăn học, nên tôi quý lắm những đồng tiền do mồ hôi công sức bố mẹ vất vả làm ra. Nhưng từ ngày gặp và yêu anh, tôi đã không còn những nỗi lo vụn vặt về kinh tế như thế nữa, tôi cứ tiêu xài thả phanh theo ý mình, cứ hết là anh lại đưa. Tôi cũng có thể đỡ đần cho bố mẹ phần nào. Có lần tôi bảo anh tôi có cảm giác như mình là "gái bao" vậy, nhưng anh bảo làm gì có "gái bao" sướng như tôi khi có cả thể xác và tâm hồn anh, cả tiền tài địa vị, cả tình yêu của anh nữa. Vì thế chẳng bao giờ tôi có mặc cảm về thân phận "bà bé" của mình.
Tôi đau khổ và cảm thấy nhục nhã biết bao nhiêu... (Ảnh minh họa)
Dù lúc đầu đến với anh, tôi cũng đã dằn vặt bản thân mình rất nhiều, bởi cảm giác tội lỗi tôi đã gây ra với vợ và các con anh, tôi là kẻ thứ ba đã cố tình phá vỡ hạnh phúc gia đình của người khác... Nhưng mỗi khi được anh quan tâm, được anh đưa đón, chăm sóc, tôi lại quên đi tất cả. Vì bù đắp cho tôi chính là tình yêu và sự cưng chiều anh dành cho tôi.
Thời gian dần trôi, tình cảm của tôi dành cho anh ngày càng nồng cháy đến độ tôi phụ thuộc vào anh cả về thể xác lẫn tâm hồn. Anh là ngọn nguồn cảm xúc vui buồn đau khổ của tôi. Tôi như kẻ điên dại đã hoàn toàn bị anh chiếm lĩnh thì tình cảm của anh lại trở nên nhạt nhòa. Anh không còn muốn đón đưa tôi đi chơi, đi ăn, đi mua sắm nữa, mà thay vào đó, mỗi khi có "nhu cầu", anh lại đến tìm tôi. Xong "chuyện", anh quẳng cho tôi một nắm tiền và ra đi. Tôi đau khổ và cảm thấy nhục nhã biết bao nhiêu. Nhưng anh đâu phải của riêng tôi để níu giữ, hờn giận...
Anh để lại mình tôi trong căn hộ trống, lạnh lẽo mà tôi chưa bao giờ dám mời ai về chơi. Có tuần, anh chỉ gọi cho tôi đúng một lần. Chẳng lẽ anh đã chán tôi thật rồi?
Tôi đã rơi nước mắt rất nhiều vì mối tình mù quáng của mình. Nhưng tôi phải làm sao để quên đi tình yêu này? Có phải tôi thật ngu ngốc khi bên cạnh mình còn có rất nhiều chàng trai tốt để chọn lựa, vậy mà tôi lại chỉ biết lao vào anh như một con thiêu thân?
Trái tim anh giờ đã đổi thay, tình yêu vĩnh cửu mà anh nói dành cho tôi đã không còn mặn mà như xưa nữa. Tâm hồn tôi trở nên trống rỗng, vô cảm và nỗi cô đơn xâm chiếm.
Tôi phải làm sao để tự giải thoát cho mình khỏi kiếp sống mà người đời nhìn vào với con mắt mỉa mai khinh bỉ này? Tôi yêu anh thật lòng và chỉ muốn anh là của riêng mình, dù tôi biết, đó là điều tội lỗi nhưng tôi cần có anh, cần được chở che, yêu thương, vỗ về... Trong con người tôi hiện tại những mâu thuẫn đang giằng xé nhau. Có lẽ tôi cũng tham lam như bao người đàn bà khác...
Theo Bưu Điện Việt Nam
Vì một tình yêu không thể nói Không biết anh có đọc được những lời này không nữa? Chắc là không đâu, vì anh đâu có sở thích giống em đâu. Ngày ấy, em là tất cả đối với anh, anh cưng chiều, yêu em hết mực. Được thế em càng lấn tới, em thỏa sức ngang ngược, thỏa sức đỏng đảnh, vô tư bắt anh cho đợi. Khà khà...