Bỏ chồng nghèo đi ngoại tình, sau 3 năm tiếc đứt ruột
Tôi bất chấp tất cả lấy anh với hi vọng, thuận vợ thuận chồng thì hai bàn tay trắng cũng thành công.
Ngày lấy chồng, tôi chỉ nghĩ cuộc sống màu hồng, có tình yêu là có tất cả. Anh đẹp trai, ga lăng, mồm mép khiến người con gái như tôi điêu đứng. Tôi bất chấp tất cả lấy anh với hi vọng, thuận vợ thuận chồng thì hai bàn tay trắng cũng thành công.
Nhưng hơn hai năm, thấy chồng cứ nghèo mãi trong khi bạn bè thì phất lên ầm ầm. Tôi bảo chồng thay đổi công việc thì anh cứ kêu, thích làm ở đây, vì ở đó môi trường tốt, mọi người vui vẻ, thoải mái nên không muốn chuyển việc. Anh có ngoại hình, mồm mép là thế mà bây giờ lấy vợ rồi, sao anh lại thấy hèn kém biết bao.
Tôi tiếc vì mình đã lấy anh. Thấy anh không tu chí, tôi buồn lắm. Giá như có được người chồng giàu thì có phải đời tôi đã sang trang mới. Xinh đẹp như tôi xứng đáng được hưởng cuộc sống giàu sang. Bạn bè ăn mặc đẹp, đi xe sang khiến tôi cảm thấy thèm thuồng và luôn so sánh chồng mình với chồng người khác.
Nghĩ bụng, dù anh có biết tôi cũng chẳng sợ, vì bản thân tôi luôn mặc định, có được người đàn ông này, tôi sẽ bỏ chồng ngay lập tức. (ảnh minh họa)
Lâu ngày tôi đâm chán vì mỗi tháng chỉ nhận được vài đồng lương bèo bọt của chồng. Tiền mua quần áo cũng chẳng có. Tôi đâm ngoại tình. Thấy anh sếp ở công ty giàu, tôi lao vào chơi bời, lẳng lơ và câu kéo để được anh ta cung phụng, chiều chuộng. Tôi lén lút giấu chồng, vẫn tỏ ra là người vợ ngoan hiền nhưng đằng sau lưng anh làm chuyện mờ ám.
Video đang HOT
Nghĩ bụng, dù anh có biết tôi cũng chẳng sợ, vì bản thân tôi luôn mặc định, có được người đàn ông này, tôi sẽ bỏ chồng ngay lập tức. Cuộc sống giàu sang đã nuông chiều tôi, khiến tôi bị đồng tiền làm cho mờ mắt. Và ngày chồng phát hiện sự thật cũng là ngày tôi ỉ ôi nói với anh ta, cho tôi được làm bồ nhí chính thức của anh, để anh mua nhà, mua xe cho tôi.
Anh ta đồng ý, tôi vui như mở cờ trong bụng, ly hôn chồng không do dự. Có ai bỏ chồng mà vui như tôi vì tôi chỉ thích sống giàu sang sau khi thấy bạn bè ai cũng có người đưa kẻ đón bằng xe hơi cả.
Chồng tôi đồng ý ly hôn tôi, cũng không níu kéo vì anh biết tôi có bồ. Có lẽ trong lòng anh cũng không thể làm gì được hơn nữa. Tôi biết, mình làm như vậy là ích kỉ nhưng sống với người đàn ông này, tôi cảm thấy thất vọng vô cùng. Một người chồng không có chí hướng làm giàu thì thật vô nghĩa.
Giờ những thứ tôi cần anh đều có, còn có nhiều hơn thế. Anh không giống như nhữngngười đàn ông khác phô trương, cứ nhẹ nhàng, điềm tĩnh. (ảnh minh họa)
Những ngày tháng ở bên cạnh bồ, được cung phụng, tôi càng khát khao cuộc sống giàu sang. Nhưng tôi chẳng có được danh phận, cũng chỉ sống cảnh bồ nhí của đại gia mà thôi. Lâu dần, tôi cảm thấy mệt mỏi vì phải lén lút, phải giấu giếm bạn bè, người thân. Còn anh, 3 năm sau, vì hận vợ bỏ đi, anh đã chuyển sang kinh doanh, nỗ lực hết mình.
Bây giờ qua bạn bè tìm hiểu, tôi biết, anh đã giàu lên nhiều rồi, nhà lầu, xe hơi anh đều có cả. Vốn đẹp trai lại ga lăng, giờ lai có tiền, nhìn anh thật sự sang trọng. Có lần, tôi gặp anh trong tiệc cưới của người bạn chung của hai đứa, tôi đã vô cùng choáng váng. Anh giàu lắm, nhìn anh không giống ngày trước chút nào, rất nhiều cô gái vây quanh anh. Và nhiều người ái ngại khi biết tôi chính là vợ cũ của anh, bỏ anh vì tiền…
Giờ những thứ tôi cần anh đều có, còn có nhiều hơn thế. Anh không giống như nhữngngười đàn ông khác phô trương, cứ nhẹ nhàng, điềm tĩnh. Anh đẹp trai là thế mà bây giờ vẫn chưa lấy ai. Có thể vì anh không tin tưởng người con gái nào nữa, nhất là khi anh đã có nhà và tiền bạc nhiều gấp bội phần. Tôi đã để lại trong lòng anh nỗi hận và vết nứt lớn. Còn chính tôi, giờ lại phải tiếc đứt ruột vì ngày đó đã bỏ chồng chạy theo nhân tình. Để đến bây giờ, nhìn anh, gặp anh, tôi lại thấy xấu hổ nhục nhã vô cùng. Tại tôi tham giàu mà bỏ chồng, tôi không xứng đáng có được hạnh phúc, mãi mãi là như vậy.
Theo Phununews
Tình lưng chừng
Một thứ tình cảm khiến kẻ trong cuộc mơ hồ, người ngoài cuộc băn khoăn. Dửng dưng. Chia xa. Kết thúc.
Vẫn biết đau nhưng vẫn cố níu giữ. Vẫn biết mệt nhoài nhưng chẳng dám buông. Số phận hay thích trêu đùa loài người, đặt họ vào những tình huống khó xử, những thử thách, trái ngang rồi hả hê nhìn họ vật lộn trong đống cảm xúc hỗn độn, lạc lối giữa những đợi chờ, hi vọng và kết thúc bằng một nỗi đau day dứt mãi khôn nguôi.
Có một thứ tình cảm, không phải tình yêu, không phải tình bạn mà cứ lưng chừng, chông chênh giữa ranh giới bạn và yêu.
Ảnh minh họa. Nguồn: Internet
Một thứ tình cảm khiến kẻ trong cuộc mơ hồ, người ngoài cuộc băn khoăn. Dửng dưng. Chia xa. Kết thúc.
Đã bao lần em tự dặn lòng mình phải quên hết tất cả, phải sống một cách vui vẻ hơn nhưng có lẽ vết thương lòng dai dẳng hơn em tưởng nhiều.
Phải, có những người sinh ra không phải là để dành cho nhau. Họ chỉ có duyên gặp nhau rồi lặng lẽ lướt qua đời nhau như những cơn gió nhẹ một chiều cuối thu. Em đã rất vui khi có một người đến bên đời, chia sẻ và thấu hiểu những xúc cảm vui buồn trong em. Nhưng, có lẽ anh cũng như bao người khác, chỉ là gió thoáng qua đời em. Em đã cố giấu lòng mình và sống với những gì giả tạo nhất để có thể được trò chuyện, được tâm sự với anh mỗi ngày. Nhưng, gió đâu thể ở mãi một nơi được. Em biết chứ. Và, em mất anh...
Em không đau, không khóc, không buồn chỉ là một chút nhớ nhung bỏ ngỏ khi đêm về, chỉ là một chút nhói lòng khi ai đó vô tình nhắc đến tên anh. Em đã có thể gom hết những mảnh vụn về anh thả vào chiếc hộp kín rồi khóa lại để khỏi phải đau, khỏi phải dằn vặt, khỏi phải ngoái nhìn lại một quá khứ đau thương.
Nhưng, anh biết mà, em không muốn thế. Dù đó là nỗi đau hay sự hối hận em đều muốn trưng bày chúng trong những chiếc bình thủy tinh đẹp nhất. Thủy tinh rất đẹp nhưng cũng rất mong manh. Nếu một ngày, chiếc lọ kí ức vỡ ra, hình bóng anh tan theo bọt biển thì hãy hiểu rằng đó là ngày em chọn: quên anh.
Ừ, với em, đã từng có một thứ tình cảm như thế, không phải yêu, không phải bạn nhưng... đã rất đau...
Theo Diem Le /Baophunu
Bố chồng cay nghiệt hay con dâu hỗn Những lời đôi co của Trinh và bố chồng giờ diễn ra như cơm bữa. Trinh lấy Vinh được gần ba năm. Sống ở nhà chồng, trở ngại của cô không phải là mẹ chồng mà lại chính là bố chồng. - Sao quần áo không giũ ra mà phơi dúm dó cả vào thế này để thành giẻ lau à? - Anh...