Bố chồng liên tục hỏi về tiền của con dâu và nhà thông gia
Nhà chồng liên tục soi mói tiền bạc và khả năng tài chính bên gia đình con dâu khiến tôi rất bức xúc.
Tôi đi làm và lấy chồng nước ngoài, Tết này không được về nhà.
Ngày xưa khi yêu anh tôi tâm sự với anh mọi thứ về tôi và gia đình tôi, kể cả số tiền tôi dành dụm được. Nào ngờ anh kể lại hết với bố mình. Và ông ghi nhớ không thiếu một xu nào.
Ảnh: Đức Liên
Chuyện không có gì để nói nếu ông không ra mặt săm soi tiền bạc của tôi. Đến lúc gần cưới, bố chồng tôi lại hỏi số tiền ngày xưa con dâu dành dụm được giờ đâu rồi.
Video đang HOT
Số tiền đó tôi đã gửi cho bố mẹ đẻ mua nhà ở Việt Nam (thời điểm đó tôi và anh chỉ là bạn trai bạn gái không có quan hệ hôn nhân). Đến nay ông nói là tôi tẩu tán toàn bộ trước khi về nhà chồng và đến bên chồng khi không có 1 xu dính túi, đợi chồng lo.
Ông còn bảo rằng đã dự định lấy chồng thì khoản đó lẽ ra nên dành dụm để lo cho cuộc sống nhà chồng. Trong khi tôi vẫn còn một số tiền để lo gia đình mới chứ không phải không 1 xu dính túi như ông nói.
Tiền tôi kiếm được trước hôn nhân dành để báo hiếu ba mẹ già có gì sai? Sau đó ông còn bảo với con trai, sau này chắc chắn tôi sẽ lén gửi tiền về nhà bố mẹ đẻ như vợ ông đã từng làm.
Ông làm cho gia đình nhỏ mới lập của tôi xào xáo. Ông hỏi câu nào cũng là liên quan đến tiền bạc nhà tôi như: Chị ruột tôi đi làm rồi thì giúp đỡ ba mẹ tôi được bao nhiêu? Ba mẹ tôi già rồi sống nhờ gì?
Ông yêu cầu rằng, tất cả chi phí sau hôn nhân vợ chồng tôi phải cùng nhau gánh vác vì sợ thiệt thòi cho con trai ông.
Mặc khác khi chúng tôi bắt đầu cuộc sống gia đình, muốn cùng nhau kinh doanh thì ông cực lực phản đối. Ông sợ kinh doanh thua lỗ nên bắt con trai đưa hết tiền cho mình để mua đất nhưng con trai ông không đồng ý.
Thật sự tôi thấy ông quá tham lam và can thiệp quá nhiều vào cuộc sống của chúng tôi. Chồng tôi thì bênh bố, bảo ông quan tâm muốn tìm hiểu cuộc sống bên gia đình tôi nên mới hỏi vậy.
Tôi nói chuyện thẳng thắng với chồng, không đồng ý việc anh chia sẻ tất cả mọi thứ riêng tư của tôi cho bố chồng. Ông không có quyền thắc mắc về việc riêng tư và khả năng tài chính của tôi. Cuộc sống gia đình bé nhỏ của tôi trở nên bế tắc, lộn xộn cũng vì sự tham lam toan tính của bố chồng.
Vợ chưa bỏ tôi vì cô ấy còn phụ thuộc kinh tế
Đọc trộm nhật ký của vợ, tôi biết cô ấy còn sống với tôi không phải vì yêu mà vì chưa chủ động được kinh tế...
30 tuổi thì tôi kết hôn với vợ tôi bây giờ, cô ấy kém tôi 6 tuổi. Kết hôn xong, tôi đi công tác xa nhà, vợ ở nhà với bố mẹ chồng. Cuộc sống của vợ cũng chẳng thỏa mái gì, vì bố mẹ tôi rất khó tính, hay soi mói vợ. Tôi biết điều đó, nhưng không thể vì thương vợ mà nói cô ấy ra ngoài ở riêng, khi gia đình chỉ có một mình tôi là con trai, em gái thì đã đi lấy chồng.
Ảnh minh họa
Sống với bố mẹ chồng nên mâu thuẫn giữa mẹ tôi và vợ ngày càng nhiều, lần nào về thăm nhà tôi cũng hết nghe vợ kêu ca mẹ khó tính, soi mói và làm khổ cô ấy, rồi lại nghe mẹ kêu vợ tôi vụng về, lười biếng, không biết chăm con,... chán nản nên dần dần tôi không còn muốn về quê nữa.
Ở lại chỗ làm việc cũng buồn, nhất là vào những dịp nghỉ lễ, mọi người về quê hết, chỉ còn lại một mình tôi. Buồn quá, tôi đã tìm đến người đàn bà khác để giải tỏa, và rồi yêu cô ấy lúc nào không hay, tôi đã có con với người đàn bà đó. Sống với người tình, chứng kiến cảnh cô ấy chăm con nhỏ, tôi mới lại thấy thương người vợ ở quê, tần tảo chăm con khi chồng vắng nhà, đã thế lại còn bị bố mẹ chồng soi mói, mắng mỏ suốt ngày. Vậy mà tôi lại không cảm thông, chia sẻ với cô ấy. Tôi giận mình vô cùng, cảm thấy có lỗi với vợ, con.
Tôi quyết định nói về sự thật với vợ, và nói với người tình cho phép tôi đón đứa bé về nuôi, hoặc nếu cô ấy nuôi tôi sẽ chấp nhận chu cấp tiền. Còn bản thân tôi, không thể bỏ vợ con để sống với cô ấy. Người tình chấp nhận chia tay với tôi, cô ấy nuôi con và cũng chẳng cần tôi chu cấp điều gì.
Tôi quay trở về làm việc gần nhà và sống gần vợ, vợ sau bao nhiêu ngày tháng đau khổ vì bị phản bội thì cũng chấp nhận mở lòng và nói lời tha thứ cho tôi. Nhưng tình cảm của chúng tôi thì không được như xưa nữa, giữa tôi và vợ vẫn có một khoảng cách rất lớn không thể lấp đầy được, điều đó làm tôi cảm thấy đau đớn vô cùng. Tôi lo lắng về cuộc hôn nhân ấy sẽ kết thúc.
Bố mẹ tôi thì vẫn còn nhiều chuyện chưa ưng ý với vợ tôi, nhất là mẹ tôi, vẫn soi mói và khó khăn với cô ấy. Vợ rất buồn, nhưng cô ấy không nói với tôi mọi chuyện như trước đây, mà chỉ viết những tâm sự của mình vào nhật ký.
Tôi đọc trộm nhật ký của vợ và đau đớn thi biết được rằng, tình yêu cô ấy dành cho tôi đã chết từ lâu rồi, cô ấy chưa ly hôn, chưa bước chân ra khỏi nhà mà vẫn chấp nhận sống với tôi chẳng phải vì yêu, chẳng phải vì còn tình, còn nghĩa, mà chỉ là vì cô ấy chưa chủ động được kinh tế để nuôi con, nên phải bám lấy tôi để con đỡ khổ.
Cô ấy đang đi học thêm ngoại ngữ để nâng cao trình độ và tìm kiếm cơ hội tốt hơn trong công việc. Nên tôi biết rằng, sắp sửa sẽ không giữ được người con gái ấy bên mình nữa. Tôi biết, không có quyền trách cô ấy, chỉ trách bản thân mình không biết trân trọng người con gái ấy mà thôi.
Chưa Tết mẹ chồng đã gọi điện nhắc khéo "năm nay hàng hóa đắt đỏ" nhưng chỉ vài lời khéo léo nàng dâu đã xoay chuyển tình thế "Quả như em đoán, hôm qua mẹ chồng ở quê chưa thấy con trai con dâu chuyển tiền về liền gọi điện lên nhắc khéo...", nàng dâu kể. Tết biếu bố mẹ chồng thế nào cho đủ vẫn luôn là câu khỏi khiến bao chị em phụ nữ canh cánh trong lòng tới mất ăn mất ngủ mỗi dịp Tết đến xuân về....