Bố chồng chê con dâu không biết… sex
Bố chồng tôi hằn học trách móc con dâu là đứa kém cỏi trong chuyện “ấy”, chỉ vì ông đứng ngoài cửa hóng mãi mà không thấy tôi phát ra tiếng gì lúc gần chồng.
ảnh minh họa
“Chúng tôi kết hôn đã hơn hai năm. Tuy không sống cùng bố mẹ chồng nhưng vào các dịp nghỉ lễ hoặc thi thoảng cuối tuần, vợ chồng lại kéo nhau về thăm hai cụ. Tình cảm gia đình vẫn khá đầm ấm, vui vẻ.
Lần này, nhân dịp nghỉ phép, chúng tôi ở lại với bố mẹ trọn một tuần. Thời gian như vậy không lâu cũng chẳng ngắn, với tôi là vừa vặn để nghỉ ngơi và hâm nóng tình cảm. Tuy nhiên, tôi thấy cuộc sống chung đụng quả lắm phiền phức. Các phòng trong nhà được bố trí sát nhau, thậm chí hai phòng chỉ ngăn bằng một tấm gỗ. Tôi vốn quen với nếp sinh hoạt chỉ có hai vợ chồng, nay lại phải e dè, khép nép để tránh làm phật lòng các cụ.
Chính cách bố trí phòng ốc khá thông thoáng, đơn giản như vậy khiến vợ chồng tôi luôn tỏ ra cẩn thận, kiềm chế ham muốn vào ban đêm. Tôi sợ những âm thanh phát ra khi ân ái sẽ khiến các cụ “chướng tai gai mắt”. Suốt một tuần trời, chúng tôi chỉ dám động chạm vào nhau một lần và hoàn toàn giữ yên lặng.
Ai ngờ đâu, chính sự biết điều và giữ ý đã báo hại tôi. Hôm nay, khi ngồi ăn cơm trưa cùng bố mẹ, tôi thấy thái độ của bố chồng rất khác. Ông lẳng lặng ăn, chẳng trò chuyện rôm rả như mọi khi. Còn mẹ chồng tôi thì mặt mày ủ rũ, trông như “mất sổ gạo”. Tôi ngại hỏi nên huých huých chồng, ngầm ý nhờ anh thăm dò ý tứ hai cụ. Chồng tôi bèn bạo gan cất lời: “Bố sao thế ạ? Có việc gì khiến bố phật lòng phải không?”.
Nghe thấy vậy, ông bố chồng như được dịp, ném cái nhìn hằn học về phía tôi mà mắng nhiếc: “Tôi biết hết cả rồi! Anh chị chậm con chậm cái chính là vì chuyện này đấy thôi! Tôi cứ cố để ý xem anh chị gần gũi nhau được mấy bận khi ở nhà, thế mà chỉ vỏn vẹn có một lần. Thậm chí, giường chiếu cũng chả phát ra tiếng động gì. Còn con dâu thì cứ lặng thinh như khúc gỗ. Làm thế đâu được!”.
Hóa ra, mỗi lần chúng tôi về quê, hai cụ đều để ý tới chuyện này. Hằng đêm, bố chồng tôi lại âm thầm đứng rình ngoài cửa phòng để nghe xem bên trong có động tĩnh gì không. Riêng lần này, ông càng điên tiết khi biết nàng dâu chẳng chịu phát ra thứ âm thanh khoái cảm của phút hợp hoan khi đang gần gũi chồng. Với hai cụ, điều ấy chứng tỏ, tôi là kẻ kém cỏi trong chuyện giường chiếu, hay nói đúng hơn là “kẻ tội đồ” khiến ông bà chưa có cháu bồng cháu bế. Các cụ đâu biết rằng, chúng tôi hoãn sinh con chỉ vì đang mướt mồ hôi hoàn thành chương trình thạc sĩ. Tới tháng 8 năm nay, chúng tôi sẽ thả phanh để săn “rắn vàng”.
Video đang HOT
Lúc ấy, cả tôi và chồng đều ngượng chín mặt, không biết giải thích thế nào với bố mẹ. Bữa cơm đang ngon bỗng trở nên nhạt vị, không ai thèm nói với ai nửa lời nào nữa…
Tôi thực không hiểu, phải chăng ông cụ đang có vấn đề về tâm lý mới hành xử thiếu đường hoàng như vậy?. Đến cả quyền riêng tư của con cái cũng bị cụ soi mói, chỉ trích. Ông không hiểu rằng, những lời đay nghiến ấy khiến lòng tự trọng của tôi bị tổn thương ghê gớm. Tôi rất sợ lại phải về nhà chồng, lại phải hứng chịu ánh nhìn hằn học của ông bà và tệ hơn là luôn bị ánh mắt bố chồng dõi theo vào tận phòng ngủ…”
Đây là câu chuyện của một người phụ nữ 28 tuổi. Cô đang rất đau khổ và hoang mang, chưa tìm ra lối thoát cho sự việc này. Mối quan hệ bố chồng – nàng dâu xưa nay không mấy phức tạp và nảy lửa như nàng dâu – mẹ chồng. Nhưng cũng không ít cô vợ trẻ gặp phải tình huống dở khóc dở cười trong cách đối nhân xử thế với bố chồng.
Sở dĩ cụ ông trong câu chuyện trên có cách hành xử như vậy cũng bởi hai cụ đang mong ngóng có cháu bế bồng. Tâm lý người già chỉ muốn con cái khi đã lập gia đình sẽ nhanh chóng thêm người thêm của, thêm phúc thêm phần, vừa là để vui cửa vui nhà, vừa là để có cháu nối dõi tổ tông.
Mọi chuyện sẽ trở nên dễ thở hơn nhiều khi cô con dâu hoặc cả hai vợ chồng chủ động giải thích với bố mẹ, để ông bà cảm thông với kế hoạch đã định của mình. Chỉ cần khéo léo một chút, nút thắt sẽ được mở ra rất nhẹ nhàng. Đừng quá khép lòng mà khiến tình cảm gia đình rạn nứt!
Theo VNE
'Xin phép mẹ chồng cho con được về 'nơi sản xuất'
Các mẹ chồng tai quái ạ, không cần phải đuổi chúng con đi đâu cả, cũng đừng chờ đợi một lời xin lỗi ở chúng con vì con dâu đâu có làm gì sai. Chúng con xin tự nguyện quay về nơi sản xuất để làm lại cuộc đời".
Mình đang suy nghĩ sẽ sớm ra quyết định của đời mình, đó là nói với mẹ chồng ghê gớm của mình một câu mà từ lâu mình vẫn đắn đo mãi: "Xin phép mẹ cho con được về nơi sản xuất".
Trước khi đi, mình sẽ để lại một bức thư chung chung thế này, gửi mẹ chồng mình và những bà mẹ chồng "phát xít".
"Gửi các mẹ chồng tác oai tác quái.
Những điều các mẹ dạy hoàn toàn đúng, làm dâu phải biết nội trợ, toàn tâm toàn ý với nhà chồng. Nhưng điều đó không có nghĩa là những người con dâu chúng con phải nai lưng cật lực phục vụ từ A đến Z từ bố mẹ chồng đến em chồng trong khi không ai mó tay vào việc gì.
Người ta cưới vợ cho con trai còn các mẹ chỉ muốn cưới con gái người ta để phục vụ cho cả nhà. Khi chúng con về làm dâu, các mẹ cũng trút toàn bộ việc nhà cho dâu và chỉ ngồi rung đùi chỉ tay 5 ngón. Lại còn đưa ra một sớ dài các thứ "phải, phải, phải" như đã nêu.
Cứ cho là từ trước khi có con dâu, các mẹ đã phục vụ mọi người như thế. Nhưng vì đó là chồng và con ruột của các mẹ, muối đổ lòng ai nấy xót. Còn những cô dâu mới hoàn toàn là khác máu tanh lòng. Tình cảm và hơi sức đâu mà phục vụ cả một đại đội người dưng như thế? Có lắm thì là vì yêu chồng nên cán đáng một số việc cần làm mà thôi.
Các mẹ chồng luôn đòi hỏi con dâu phải xem nhà chồng như nhà mình nhưng đã bao giờ các mẹ xem con dâu là con? Tình thương chỉ có được khi trải qua thời gian chung sống trên cơ sở tôn trọng giúp đỡ lẫn nhau. Tình thương không bao giờ được xây dựng bằng sự chèn ép và phục dịch.
Từ lúc về làm dâu, các mẹ luôn ở đâu đó trên ngai vàng, nhả những lời gang thép xuống đám thường dân là con dâu dưới tận cùng địa ngục này. Đã bao giờ các mẹ nghĩ đến vị trí của con dâu?
Chưa dừng lại ở việc điều khiển, các mẹ muốn kiểm soát luôn các mối quan hệ của con dâu với bố mẹ ruột.
Xin được nhấn mạnh, đây là thời hiện đại, các mẹ đừng nỗ lực kéo con dâu quay lại thời kỳ phong kiến - nơi phụ nữ đầu tắt mặt tối ở xó bếp không có chút tự do bình đẳng nào.
Cũng xin các mẹ xem bản thân, chồng và các con là những người khỏe mạnh, có đủ tay chân đầu óc để tự phục vụ nhu cầu cá nhân. Đừng biến gia đình thành trại khuyết tật, đến ăn cũng đợi con dâu hầu đến tận miệng. Ở đời không có một người ngu nào đã đi ở lại còn phải nộp tiền hàng tháng.
Không biết ngày xưa các mẹ đi làm dâu thế nào? Do ngày trước bị hành hạ nên bây giờ muốn trả thù hay tự tâm các mẹ đã lạnh lùng nhẫn tâm như thế? Con dâu đi làm quá trưa mới về, lại còn phải nấu nấu nướng nướng đến một bộ áo quần cũng không kịp thay để kịp ăn, đầu giờ chiều còn đi làm.
Làm thế nào mà các mẹ có thể ăn ngon miệng khi chứng kiến con dâu khổ sở như thế? Đến một nồi cơm các mẹ cũng không tiện tay cắm giúp, thời gian rảnh chỉ vạch lá tìm sâu khó dễ con dâu.
Các mẹ cũng đã từng đi làm mà sao không thông cảm được công việc có lúc rất bận rộn? Do khối lượng công việc bây giờ lớn hơn ngày xưa hay do ngày trước các mẹ chỉ là công chức ăn bám, là con sâu hút máu nhà nước nên không hiểu được sự bận rộn của một nhân viên gương mẫu là thế nào?
Chưa dừng lại ở việc điều khiển, các mẹ muốn kiểm soát luôn các mối quan hệ của con dâu với bố mẹ ruột. Vì sao chỉ khi được các mẹ "cho phép" mới được về thăm bố mẹ lại còn chỉ trong 1 - 2 buổi? Người ta gọi là "gả con" chứ đâu phải "bán con" mà không được thăm nhau?
Mà quả thật, ngay lúc này cũng chẳng còn mặt mũi nào gặp lại bố mẹ đẻ, phí công sinh thành nuôi nấng dưỡng dục để lớn lên đi làm dâu bị người đời sai khiến như một con ở lại còn cấm không cho về nhà.
Có một câu "dọa" cửa miệng của các mẹ là "không làm được thì đừng đi làm dâu". Sự thật là nếu biết trên đời này có những mẹ chồng như các mẹ thì chúng con tự nguyện độc thân suốt đời. Chẳng ai rửng mỡ chui đầu vào địa ngục lại còn bị chửi đến nát tông nát mả thế này.
Phụ nữ bây giờ khác xưa nhiều lắm, ngày xưa ai không lấy được chồng thì bỏ đời. Còn bây giờ ai không lấy chồng thì vẫn còn nguyên cả cuộc đời. Chỉ khi nào gặp phải mẹ chồng như các mẹ mới xem như tàn đời.
Bởi vậy, các mẹ chồng tai quái ạ, không cần phải đuổi chúng con đi đâu cả, cũng đừng chờ đợi một lời xin lỗi ở chúng con vì con dâu đâu có làm gì sai. Chúng con xin tự nguyện quay về nơi sản xuất để làm lại cuộc đời".
Theo VNE
Mặt rỗ, người lùn, tôi không có quyền lựa chọn Ngày tôi ra mắt bố mẹ nàng, thứ tôi nhận được không phải là là sự trìu mến, ân cần mến khách. Ngược lại, họ nhìn tôi như một sinh vật lạ. Ánh mắt sắc lạnh khiến tim tôi thắt đau. Nó như muốn nói với tôi rằng: Hãy biến khỏi cuộc đời của con gái chúng tôi ngay lập tức. Trước khi...