Bình yên bên anh
Nơi bình yên của em là nơi có anh. Trong hàng trăm ngàn lý do bắt em từ bỏ, em đã tìm được một lý do để yêu anh…
Không hiểu sao khi nghe tiếng anh cười, anh nói, lòng em lại cảm thấy bình yên đến lạ thường. Cái bình yên như con sóng của biển khơi những lúc hiền hòa, êm đềm, vỗ về bên bờ cát trắng. Nhẹ nhàng, quyến luyến… Ngồi bên anh trên cát, anh khẽ thì thầm vào tai em “Biển muôn đời rộng lớn, nồng nàn, bao dung. Và anh mong tình yêu chúng ta ngàn đời bất diệt như thế…” và anh có biết, khi ấy niềm hạnh phúc như chợt vỡ òa trong em.
Cái bình yên như khi em được ở bên cạnh anh dù là trong phút giây, nhưng những khoảnh khắc ấy với em thật là ngọt ngào, hạnh phúc. Dựa mình vào bờ vai vững chãi ấy, lòng em bỗng nhẹ tênh. Cùng anh thủ thỉ cất lên những bản tình ca em yêu, em ước được giữ mãi nụ cười trên đôi môi rạng rỡ ấy. Và trong vòng tay yêu thương của anh, em có thể nhắm mắt lại, ngủ thật ngon như một đứa trẻ. Lạc vào trong những giấc mơ, dù biết là hư ảo, nhưng em thấy nơi đó là cả một thiên đường hạnh phúc cho anh và cho em…
Video đang HOT
Anh mãi mãi là nơi bình yên nhất cho em trong suốt cuộc đời này (Ảnh minh họa)
Cái bình yên dù khi em một mình bên những giọt cà phê chiều thứ 7 không có anh, góc phố mưa bay nhạt nhòa, lạnh lẽo nhưng em vẫn cảm nhận trong mình hơi thở ấm nồng của anh quen thuộc lắm. Em lặng yên nghe bên tai mình văng vẳng những câu nói yêu thương từ anh. Em nhớ ánh mắt trìu mến khi anh nhìn em. Cũng có khi có vẻ như lạnh lùng lắm, nhưng đằng sau đó là chất chứa cả một tình yêu sâu sắc nhất. Và như thế, khi nghĩ về anh, em thấy mình thật thảnh thơi. Em có thể bỏ quên những lo âu, khắc khoải, bao toan tính đời thường. Em đã yêu sao cái cảm giác ấy, bình yên…
Cảm ơn anh, Nguyễn Trọng Nhật. Cảm ơn anh vì đã đến và mang lại cho em những tin yêu, những điều hạnh phúc dịu dàng nhất. Em tin anh bởi anh không như cơn gió nhẹ, chỉ thoảng qua một lần trong đời em rồi thôi. Anh sẽ là nắng của biển để rọi vào em những nụ cười tinh khôi, sáng trong nhất. Anh sẽ là những cơn sóng ngoài biển khơi để muôn đời vỗ về bên em, những bờ cát trắng. Và anh mãi mãi là nơi bình yên nhất cho em trong suốt cuộc đời này.
Theo 24h
Không muốn xa anh
Tôi không muốn anh đi, không muốn sống trong nỗi nhớ về anh. Chúng tôi yêu nhau hơn một năm, có lẽ nó không quá dài, nhưng nó thật sự rất quan trọng đối với tôi. Hơn một năm qua tôi hiểu được thể nào là hạnh phúc, tôi có anh bên cạnh san sẻ vui buồn, cùng vượt qua bao nhiêu thử thách, biết bao là kỷ niệm.
Giờ đây, bởi nghĩa vụ của một người trai, anh lên đường nhập ngũ. Trong tôi ngổn ngang bao cảm xúc: lo lắng, sợ hãi, hồi hộp, và cả nỗi buồn vì tôi biết anh sẽ xa tôi trong một thời gian khá dài. Hơn ai hết tôi hiểu được sức mạnh vô hình ghê sợ của "khoảng cách", tôi đã một lần từ bỏ tình yêu đầu đời của mình vì không chống chịu được nó. Giờ anh sắp xa tôi đến một môi trường mới, trong tôi lại dấy lên cái cảm giác quen thuộc ngày trước, tôi không muốn anh đi, không muốn sống trong nỗi nhớ về anh, và càng không muốn mất anh.
Tôi ước gì tôi có thể là người quyết định, để giữ anh ở lại nhà và ở cạnh tôi (Ảnh minh họa)
Dù chúng tôi đã cùng nhau trải qua rất nhiều thử thách, dù tình cảm giữa tôi và anh đã rất sâu đậm, dù tôi có đủ lòng tin rằng cả anh và tôi sẽ không ai thay đổi, dù ở nơi nào chúng tôi cũng sẽ nhớ về nhau, tôi sẽ chờ đợi anh, như anh đã từng chờ đợi tôi trong suốt thời gian qua không thay đổi, nhưng sao trong tôi vẫn man mac nỗi buồn và lo sợ. Mỗi khi nghĩ đến tôi lại khóc, sợ rồi đây sẽ không ai dỗ dành tôi mỗi khi tôi nhõng nhẽo, không ai quan tâm mỗi khi tôi không được khỏe, không ai vượt đường xa mỗi khi tôi nhớ, không ai mua bánh kem tại tiệm bánh tôi thích từ dưới quê lên cho tôi đỡ nhớ nhà, không ai nhắc tôi ăn cơm khi tôi học mệt lười ăn, không ai điện thoại cho tôi mỗi khi người ta rảnh, hỏi này hỏi nọ rồi thôi, mỗi khi tối đến tôi biết làm gì cho qua buồi tối, khi không ai, nhắn tin điện thoại, "Bà xã à, anh nhớ em rồi". Tôi thật sự quen rồi khi có anh bên cạnh, thật sự yêu anh cái con người ngang bướng, hay ghen mà tôi sửa hoài không được.
Tôi ước gì tôi có thể là người quyết định, để giữ anh ở lại nhà và ở cạnh tôi. Một năm rưỡi không dài so với khoảng thời gian tôi đi học, nhưng nó thật sự rất dài nếu tôi không được gặp anh. Tôi phải làm gì, và sẽ làm được gì ngoài việc chờ đợi, chờ đợi ngày anh rời khỏi tôi.
Theo 24h
Lời cuối cho anh Phải kết thúc tất cả thôi, đây sẽ là lần cuối cùng em cho phép bản thân mình yếu đuối vì anh. Em tự nhủ với lòng mình rằng đây sẽ là lần cuối cùng em viết về anh. Em không thể cứ mãi hành hạ bản thân bằng một thứ tình yêu vô vọng. Trái tim nhỏ bé này đã mang quá...