BÌNH LUẬN: Ai cho Mourinho “lương thiện”?
Số phận đã gắn Jose Mourinho với “vai phản diện” nếu muốn thành công…
Tottenham thất bại trận thứ tư liên tiếp và vẫn bất ổn
Thế giới đang lan tràn virus Corona, Liverpool không còn là đội bóng bất bại và đã thua 3/4 trận gần đây, Barcelona đang có những cuộc đấu đá nội bộ… nhiều người có thể quan tâm những thông tin đáng chú ý này mà không để ý đến chuyện HLV Jose Mourinho và Tottenham đã thua 4 trận liên tiếp gần đây. Cuộc chơi ở FA Cup chấm dứt, đó là sự kiện xảy ra rạng sáng nay.
Chuyện đời, chuyện sự nghiệp của HLV người Bồ Đào Nha đã được khai thác quá nhiều, ngay từ khi ông còn là trợ lý cho Louis van Gaal ở Barcelona – đội bóng gắn liền với triết lý bóng đá tấn công. Nhưng để thành danh, Mourinho đi trên con đường ngược lại.
Nói một cách hình ảnh, nếu bóng đá tấn công và những HLV tôn thờ triết lý đó được ví như “thiên thần” thì dường như Mourinho hiểu rằng, ông cần phải vào “vai phản diện”. Kẻ đóng vai “ác quỷ”, với tinh thần bị tổn thương ngay khi chính thức bước vào nghiệp HLV.
9 trận đấu tại giải VĐQG Bồ Đào Nha cùng sức ép và cuộc đấu đá nội bộ tại Benfica năm ông mới 37 tuổi có lẽ đã bước đầu định hình nên một Mourinho “đặc biệt” của thế giới bóng đá.
Và tất cả đã biết, ông đi lên đến đỉnh bằng triết lý phòng ngự, bằng tất cả những gì có thể đi ngược với thứ bóng đá tấn công được yêu thích. Ông, dĩ nhiên là cùng đội bóng của mình, sẵn sàng đối đầu với cả thế giới.
Giúp Uniao de Leiria thành công ở tầm cỡ của họ, lên đỉnh châu Âu với Porto, vươn mình lên những tên tuổi lớn như Chelsea, Inter Milan, Real Madrid và Manchester United. “Người đặc biệt” là thứ đã đi cùng ông trên suốt hành trình đó.
Thế giới bóng đá nhớ Jose Mourinho của “ngày xưa”…
Video đang HOT
Sự đặc biệt của ông là tất cả những gì đại diện cho “kẻ xấu” – ma mãnh, giảo hoạt, thủ đoạn, đấu khẩu với bất kỳ ai (đối thủ càng tên tuổi càng thích), với bất kỳ cách diễn tả nào và thậm chí có thể “đụng tay, đụng chân”.
Đó là thương hiệu Mourinho. Sự nghiệp của ông cũng thành công cùng với hình ảnh đó.
Nếu ai đó nói rằng, ông không thành công ở Manchester United hẳn nhiên là sai lầm, vì trón 2 năm rưỡi ở Old Trafford, ông vẫn mang về đây những danh hiệu. Thất bại của ông có lẽ là việc không thể chuyển đổi lối chơi của Quỷ đỏ.
Thực ra, việc HLV người Bồ Đào Nha chọn Man United phần nào gây bất ngờ, khi triết lý của 2 phía chẳng ăn nhập gì với nhau. Nhưng trên bối cảnh lúc đó – Quỷ cần danh hiệu, Mou cần chứng tỏ sau khi bị Chelsea sa thải, thì sự hợp tác là điều có thể hiểu.
… hơn là” Người đặc biệt” đã không thích đấu khẩu
Nhưng điều ngạc nhiên hơn cả là 11 tháng sau khi cầm trên tay tờ giấy A4 có chữ “sa thải” quen thuộc, Mourinho đồng ý đến Tottenham. Trở lại London, ông muốn gì đây khi kế nhiệm một người đã xây dựng Spurs đến tiệm cận với chức vô địch Premier League, Champions League bằng phóng cách tấn công. Mauricio Pochettino cũng là một hình ảnh trái ngược.
Chủ tịch Daniel Levy và Ban lãnh đạo hẳn nhiên không quan tâm đến việc Mourinho sẽ biến Tottenham thành đội bóng thế nào, chỉ biết rằng, dường như bản thân HLV 57 tuổi đã tự đổi thay.
Đôi lúc vẫn có những phát biểu đáng chú ý, nhưng nó nhiều ẩn ý hơn chứ không gay gắt, sâu cay, ác nghiệt như trước. Cũng chẳng còn mấy những cuộc đấu khẩu nảy lửa trước mỗi trận đại chiến với những kình địch.
Phải chăng vì Sir Alex Ferguson, Arsene Wenger đều đã “dừng cuộc chơi”, nhiều HLV trẻ tuổi đang lên và bản thân Mourinho thấy rằng Tottenham chưa đủ tầm cỡ để ông có thể đưa ra những tuyên bố đanh thép. Hoặc đơn giản, thời “trẻ trâu” đã lui vào dĩ vãng!?
… lặng lẽ và hiền lành hơn
Nhưng dường như Mourinho trở nên “hiền” hơn không phải là cách tốt cho công tác huấn luyện của ông. Tottenham đã khởi đầu tốt cùng ông bằng 3 trận thắng liên tiếp, nhưng xen lẫn trong đó vẫn là chút hoảng sợ với cuộc rượt đuổi tỷ số.
“Kỳ trăng mật” kết thúc ở trận thứ tư (thua Man United), để rồi từ đó, càng ngày càng dễ nhận ra cái khó của Mourinho. Từ việc Tottenham có nhiều cầu thủ trẻ nên thiếu ổn định và bản lĩnh khi cần thiết. Họ cũng không có thủ lĩnh trên sân để vực dậy tinh thần, để rồi, khi nhìn vào khu huấn luyện có Mourinho “không phải của ngày xưa”.
Mourinho tìm đến sự “thiện lương”, hiền lành, không đấu đá thì Tottenham có khi còn tệ hơn cả thời Pochettino.
Thất bại trước Norwich sau loạt luân lưu rạng sáng nay khiến Tottenham bị loại ở FA Cup, là trận thua thứ tư liên tiếp để dẫn tới cảm giác bất lực mà chính Mourinho là người biểu hiện đầu tiên. “Tôi sẽ nói chuyện với Ban lãnh đạo về việc chọn Burnley hay RB Leipzig”, ông nói vậy khi xác định rằng Tottenham không đủ sức để tập trung cho cả 2 mặt trận còn lại.
Mourinho không hợp với “vai chính diện”?
Mối duyên giữa Mourinho và Tottenham còn kéo dài bao lâu nữa thì chưa biết, chỉ biết rằng, khi số phận đã gắn ông với “vai phản diện” thì ông sẽ phải như thế. Không thể “lương thiện” để thành công.
Và sự khát khao, máu lửa, không bao giờ đầu hàng hoàn cảnh hay những cái cười khẩy đầy khiêu khích mới là điều người ta muốn thấy, thế giới bóng đá muốn thấy ở ông.
Theo Bongdaso.com
Mourinho và "mê cung" Tottenham
Nhận lời "thế vai" đồng nghiệp M.Pochettino từ tháng 11 năm ngoái, Jose Mourinho hiện vẫn loay hoay với những bất ổn đang đẩy Tottenham xa dần các mục tiêu đặt ra hồi đầu mùa.
Thậm chí nếu để thua Norwich ở cuộc chạm trán vòng 1/8 FA Cup vào rạng sáng 5-3 tới đây, Tottenham xem ra chẳng còn cơ hội ở bất cứ mặt trận nào mà họ còn góp mặt. Ở vòng đấu 28 giải Ngoại hạng Anh cuối tuần qua, việc cả ba đối thủ cạnh tranh Leicester, Chelsea và Man United kẻ trắng tay, người mất điểm ngỡ đã trao quyền tự quyết cho Tottenham trong cuộc đua tranh một suất vào Top 4, nhưng trong bóng đá, chẳng ai học được chữ ngờ...
Mourinho ngày càng bất lực với tình cảnh của Tottenham - Ảnh: Reuters
Hai lần vượt lên dẫn bàn ngay trong hiệp 1 trước Wolverhampton nhưng chung cuộc, chủ nhà Tottenham vẫn phải chấp nhận thất bại cay đắng 2-3. "Bầy sói" vượt qua Tottenham, giành chính vị trí thứ 6 trên bảng xếp hạng mà đội chủ nhà tạm nắm giữ trong vài tuần trở lại đây. Tottenham cay đắng một, HLV Mourinho nghẹn ngào đến mười bởi dẫn dắt Wolverhampton chẳng ai khác hơn người học trò cũ Nuno Santo, cựu thủ môn của Porto, đội bóng đã giúp "người đặc biệt" tạo dựng tên tuổi với chức vô địch Champions League mùa bóng 2003-2004.
Cách đó tám ngày, ông cũng đã thất bại trước một người học trò cũ khác, Frank Lampard, khi Tottenham đối đầu cùng Chelsea, đội bóng từng cùng nhà cầm quân người Bồ giành đến 8 danh hiệu của sân cỏ nước Anh trong hai nhiệm kỳ làm việc dài tổng cộng 7 năm.
Tottenham đang thực sự "hụt hơi" trong cuộc đua giành vé dự Champions League bởi ở chặng đường còn lại của giải Ngoại hạng Anh năm nay, họ khó lòng tranh chấp sòng phẳng với các đối thủ trực tiếp như Man United, Wolves hay Sheffield đang nắm giữ lợi thế rất lớn về mặt lực lượng. Đây lại là điểm yếu chí mạng của "Gà trống" khi cặp tiền đạo chủ lực Harry Kane và Son Heung-min đều dính chấn thương chưa hẹn ngày tái xuất, còn hàng thủ mong manh cứ sa sút dần sau mỗi vòng đấu.
Sự khủng hoảng nhân sự ở Tottenham khiến Mourinho thực sự vất vả trong việc đề ra đấu pháp thích hợp với những con người ông đang có trong tay. Mourinho không hề là mẫu nhà cầm quân thực dụng, chỉ chuyên tâm với lối chơi "dựng xe bus" như nhiều người chỉ trích. Ông luôn cố gắng tìm ra những phương án khác nhau cho Tottenham trong bối cảnh phải "giật gấu vá vai" lực lượng như hiện tại nhưng càng vùng vẫy, HLV người Bồ Đào Nha như càng lạc vào mê cung không lối thoát.
Mourinho và Tottenham có một tuần lễ để tự định đoạt số phận. Sau cuộc chạm trán khó lường với Norwich ở FA Cup, "Gà trống" sẽ có chuyến hành quân đầy giông bão đến đất Đức, làm khách trong trận đấu lượt về vòng 1/8 Champions League trên sân của RB Leipzig. Trận thua lượt đi 0-1 trên sân nhà chính là bất lợi cực lớn dành cho Mourinho và các cầu thủ của mình.
Mười ngày, ba thất bại liên tiếp trước các đội bóng do những học trò cũ hoặc đồng nghiệp đàn em ít tên tuổi dẫn dắt thực sự là những đòn đánh trí mạng nhắm vào uy tín, danh dự và cả số phận tương lai của "người đặc biệt" Mourinho.
Theo NLĐO
Cuộc đua Top 4 ở Premier League: Căng thẳng, khó đoán vì... kém chất Cuộc đua vào Top 4 Premier League hiện hấp dẫn và khó đoán hơn bao giờ hết, bởi đội đứng thứ... 11 vẫn còn cơ hội. Điều này một lần nữa nhấn mạnh tính cạnh tranh ở giải đấu hàng đầu nước Anh, nhưng cũng cho thấy sự đi xuống của các đội bóng danh tiếng. Cuộc đua dai dẳng không hồi kết...